Chap 28
_ Sau khi Toàn và Kiên dìu nhau đi “Tâm sự giữa hai người đàn ông – Ưng Hoàng Phúc if Vũ Quốc Việt” thì trông Kiên có gì đó hơi ngập ngừng. Kiên nhìn Toàn lí nhí “Được không ?”. Toàn vỗ vào mông Kiên “Được 100% an tâm đi, mà nè nhớ phải làm mặt nghiêm túc vào”. Kiên gật đầu “Liều vậy, anh tin mày lần này”. Liễu thấy Toàn vỗ mông Kiên thì cười hí hí “Hai bà dắt nhau đi nói chuyện xong quyết định sống thật với giới tính hả ? Đúng rồi phải mạnh mẽ như tui nè”. Toàn đùa dai “Chòi ôi, đúng rồi đó bà. Chị em mình phải mạnh mẽ lên” vừa nói hắn vừa làm động tác giơ tay lên mong cong cong ưỡn ẹo. Thằng Tuấn thấy thế cười sặc sụa “Trời ơi mới có xíu mà bóng nguyên bầy”. Thúy Liễu đanh đá “Nè cấm nói bóng này bóng nọ nghe. Tại cưng dễ thương nên chế mới bỏ qua đó, còn tái phạm là biết tay chế”. Tuấn nghe thế lè lưỡi xua tay “Thôi em biết rồi, chế thương mà tha cho em”. Toàn vỗ tay cười “Thôi giỡn vậy đủ rồi, bày đồ ra đi kẻo đám giặc kia ra hối không kịp giờ”.
_ Đồ đạc vừa dọn ra xong thì 4 cô gái cũng xào xạc vạch lá rừng mà xuất hiện. Đám con trai đích thực hơi bị thất vọng vì không có bikini để ngắm mà thay vào đó là mấy bộ đồ kín cổng cao tường hơn được dùng khi các nường ở nhà. Tuy vậy vẫn có trường hợp ngoại lệ là Vân, bộ đồ ở nhà mỏng tang không thể làm lu mờ được những đường cong quyến rũ, chết chóc. Tuy nhìn Thắm, Lan và Nhi cũng dễ thương đấy, nhưng mà…các đồng dâm biết đấy đàn ông đích thực nó thích nhìn …..hơn là nhìn mặt mũi vào lúc này. Theo phản xạ tự nhiên toàn đứng vỗ tay lầm bầm “Gắt quá, pơ phạch”. Tuấn và Kiên ngơ ngác nhìn hắn “Sao vậy ?”. Toàn chùi nước dãi cười hề hề “Ực, không có gì lâu lâu sảng ngang vậy mà”. Thắm chạy lon ton tới đứng trước mặt hắn xoay tới xoay lui “Đẹp không chú ?”. Toàn cười “Dễ thương, dễ thương”. Thắm cay cú “Người ta hỏi đẹp không nói dễ thương là sao ?”. Toàn nhìn về phía Vân đang ưỡn ẹo làm nóng người thì nhỏ dãi “Thì đẹp, bén quá còn gì nữa”. Thắm cười hí hí “Đương nhiên rồi, cháu chú mà”. Vân nhìn về phía hắn ưỡn ngực đá lông nheo rồi chu mỏ hôn gió làm hắn muốn xịt cả máu mũi, Thắm thấy hắn chới với thì sốt sắng “Sao vậy, bệnh hả gì rồi ?”. Toàn véo má Thắm nói to “Không sao, tại chú thấy ở đây có một con yêu nghiệt định làm hại chú. Mà không sao đâu hôm nay chú sẽ ra tay trừng trị nó”. Thắm phùng má đấm yêu hắn “Lại lên cơn sảng hả ?”. Vân cười nhìn Toàn “Ghê vậy luôn á hả. Rồi ông trừng trị nó sao ?”. Toàn cười damdang liếm môi xoa tay “Nó mà lọt vô tay tui là tui làm thịt nó liền, nhai xương luôn”. Vân ưỡn ngực giương mắt thách thức “Sợ quá hén”. Thắm nhìn hai người lắc đầu “Hai người tào lao dễ sợ” nói rồi Thắm bước về phía tấm bạt. Toàn cũng lật đật đi theo trêu ghẹo Thắm, Vân thấy cảnh đó mặt xụ xuống cười buồn.
_ Lan lanh lảnh giọng ngoắc tay với Kiên “Ê, thấy tui sao ? Đẹp tét nách không”. Kiên nhìn Lan cười nói đúng một chữ “Đẹp”. Lan ngơ ngác “Trời sao bữa nay ông nói khiêm tốn quá vậy ? Bữa chịu nói lắm mà”. Kiên gãi đầu “Còn gì không, không còn thì tui đi nha” sau đó Kiên tiến về phía của Toàn. Lan bực dọc “Cha này bữa nay sao vậy ta. Hừ kệ ông”. Cả đám tung tăng xuống hồ bơi lội thỏa thích rồi lên bờ ăn nhẹ. cả cuộc vui Kiên rất ít nói, nếu có thì cũng chỉ đáp lại đơn giản chứ không hăng say chém gió như mọi bữa. Lan cố tình hỏi Kiên đủ thứ nhưng chung quy Kiên vẫn thái độ như thế làm Lan khá bức xúc gặng hỏi mãi “Nè có chuyện gì vậy ? Nói tui biết đi”. Đáp lại câu hỏi đó của Lan là bản mặt lạnh lùng và câu nói đơn giản của Kiên “Không có gì ?”. Lan như muốn phát khùng với Kiên nhưng vẫn cố kìm nén “Nhớ nghe tui không quan tâm ông nữa luôn”. Tuy ngoài mồm nói thế nhưng thi thoảng Lan vẫn hỏi thăm Kiên vài câu, và vẫn bộ mặt lạnh nhạt của mình Kiên đáp lời một cách không thể ngắn hơn. Toàn nhìn hai người cười gian một mình lầm bầm “Hè hè cá dính câu rồi”.
_ Thằng Tuấn với Nhi nhìn khá tình củm chắc có lẽ cu cậu đã chớp luôn thời cơ ban sáng tỏ tình với cô nàng luôn hả gì rồi. Thực ra thì thằng Tuấn cũng thích cô bé bốn mắt kia từ khá lâu rồi, từ cái thời đầu cấp 3 thì phải. Cô giáo thấy hai đứa chơi khá thân với lại điểm số của Tuấn lẹt đẹt quá nên sắp cho Nhi cô lớp phó học tập ngồi kế mà kèm cặp Tuấn thằng trời đánh của lớp. Ban đầu nó khá khó chịu vì có cái đuôi bám miết theo mãi, nhưng dần dà cảm giác khó chịu đó đã được thay thế bằng cái cảm giác thinh thích lúc nào không hay. Tuấn tự ti sợ mình không xứng đáng với cô lớp phó bốn mắt đáng yêu này nên nó giả đò cáu gắt khó chịu khi Nhi đến gần, thời gian trôi dần nó cũng cất luôn cái sự yêu thích của mình dành cho cô lớp phó vào tim. Khi nó gặp Thắm nó lại nghĩ có lẽ Thắm hợp với nó hơn, vả lại ba nó và ba Thắm cũng đang hợp tác làm dự án, có lẽ ổn. Nhưng mà nó không ngờ Thắm phản kháng lại dữ quá, bản tính đàn ông mà thứ gì càng khó lại càng muốn chinh phục, nó muốn chinh phục Thắm để chứng tỏ bản thân nhiều hơn là thích. Cho đến khi nó gặp Toàn bị oánh sml và cái buổi sáng định mệnh hôm ấy. Lúc này nó mới biết thì ra bấy lâu nay cô lớp phó bốn mắt phiền phức kia vẫn luôn ngự trị trong tim nó, nhờ Toàn chơi nó một vố mà nó mới biết bấy lâu nay nó đã sai lầm đến nhường nào. Toàn biết những điều đó, Tuấn có kể lễ với hắn trước khi vào phòng ăn rồi, chính vì thế Toàn mới giúp nó và cô bé kia có một cơ hội để đối mặt với nhau bằng tất cả tấm lòng của chính mình.
_ Toàn nhìn đôi trẻ yêu đương giả bộ khổ sở “Chòi oi, ước gì có ai cho mình ôm rồi xoa đầu hun hít giống hai con cá lia thia kia vậy”. Nhi đỏ mặt vùi đầu vào Tuấn, Tuấn lè lưỡi nhìn Toàn chỉ vào Thắm cạnh bên “Kìa bà Thắm kìa. Không mấy chị Vân kìa, nãy giờ em để ý anh nhìn bà Vân suốt”. Thắm véo hông Toàn “Ý gì đây hả chồng yêu ? Nè tui nè ôm đi hun đi. Tối ngày nhìn gái, sao tui vướng phải ông không biết”. Toàn thật thà giải thích “Nhìn gái bình thường mà, khi nào chú nhìn trai cháu mới phải sợ chứ đúng không ? Với lại có hàng không địa là nghiệp chết đó cháu. Chứ cháu nhìn trai miết chú có nói tiếng nào đâu”. Thắm véo hắn lắc đầu bó tay, Vân đỏ mặt cúi gằm không nói gì. Lan lúc này bận quan sát Kiên nên cũng chả chú tâm tới cuộc trò chuyện của đám này lắm, Liễu thì đang bận nhắn tin với bạn trai thi thoảng lại góp vui vài câu.