Chú Xe Ôm – Chương 26 – Botruyen

Chú Xe Ôm - Chương 26

Chap 26

_ Toàn và Tuấn chạy vội vào phòng thì thấy mấy anh bảo vệ và vài nhân viên đã có mặt ở đó trước rồi. Mở cửa ra thì ai cũng phì cười vì Kiên ngồi trên giường ôm chăn khóc tu tu, còn chụy gái kia thì đang ngồi trên bàn thoa son dậm phấn. Toàn cười bảo các nhân viên “Thôi làm phiền anh chị quá, không có gì đâu”. Tuấn thấy cảnh này thì cố nhịn, không cười ra tiếng làm mặt đỏ hoe, Lan và Thắm ở phòng đối diện cũng lật đật chạy sang, hai chị em còn chưa đánh răng, rửa mặt nữa thì phải nhìn đầu tóc rối bời thế kia mà. Thắm nhìn Toàn ngơ ngác “Vụ gì vậy chồng iu quái”. Toàn chỉ tay vào phòng cười sặc sụa, theo trí tò mò Lan và Thắm nhìn theo tay hắn. Sau khi thấy cảnh tượng ấy Thắm và Lan cũng bật cười thành tiếng, Kiên ngồi trên giường ấm ức “Mấy người vui lắm, trời ơi đời trai của tui vậy là xong rồi”. Chụy con trai kia đến gần Kiên nắm lấy tay “Chòi oi, hổng sao đâu mà em chịu trách nhiệm hết”. Kiên nổi da gà đẩy chụy kia ra “Thôi, tránh xa tui ra đi. Đừng chọc tui nổi máu điên à”. Chụy kia thấy thế cười cười cũng lùi lại nhìn Kiên “Sớm muộn gì anh cũng về với em thôi, hung dữ chi không biết”. Toàn cố nén cười nhưng không tài nào nín cười được, lúc này Vân đã thay một bộ đồ khác bước tới nhìn đám đông hỏi “Chuyện gì vậy sao đứng đây đông thế ?”. Cả đám chỉ tay vào phòng, Vân thấy thế suy nghĩ gì đó rồi à lên một tiếng “À, không có chuyện gì đâu. Tối qua mọi người say bét nhè hết cả rồi nên Vân dặn sắp 3 người Nam chung một phòng, 3 người nữ chung một phòng. Hôm qua bà Thúy Liễu xỉn ngủ sml ra thì làm gì được ai, ông Toàn với ông Kiên còn xàm 1 lát sau mới chịu đi ngủ cơ mà”. Kiên nghe thấy thế mừng quýnh thở phào “Mô phẹt, ổn rồi, ổn rồi”. Còn Thúy Liễu nghe thấy thế mặt hiện rõ nét không vui bặm môi nhìn Vân “Nè con mắm kia mày phá chuyện chế chi vậy ai mượn”. Vân nhún vai nhìn Toàn “Ủa cái này sáng nay ông Toàn cũng thấy mà, hổng lẽ lúc anh thức dậy hông thấy ba người chung 1 phòng sao ?”. Toàn gãi đầu lè lưỡi “Tại quên chớ bộ”. Kiên cau có nhìn Toàn “Thằng quỷ, không nói làm anh giật mình”. Vân cười xởi lởi “Thôi, vệ sinh đi rồi qua phòng bên ăn buffet sáng nè”. Thế rồi đám giặc túa ra, mạnh ai nấy về phòng lo hoàn thành chỉ thị của Vân.

_ Đám con trai đến phòng ăn sớm hơn đám con gái, thằng Tuấn lúc đầu hơi ngại nhưng Toàn cũng rủ nhập bọn cho vui. Thấy cánh mày không râu kia lâu xuống quá Tòn xui cả bọn ăn trước đi, cả đám ngồi túm tụm với nhau nói chuyện khá là vui. Kiên dồn một cây xúc xích vào mồm miệng liếng thoắn “Toàn, trước em làm gì vậy ?”. Toàn đáp “À em làm tư vấn bảo hiểm, mà tánh em làm biếng ít chạy tới chạy lui nên thưởng không cao bằng người ta”. Tuấn chen vào “Trước anh học ngành gì thế”. Toàn phì cười “Luật, mà mới được nữa bằng thôi”. Tuấn, Kiên và Liễu đồng thanh “Là sao ?”. Toàn cười buồn “Thì được nữa đường nghỉ ngang vậy là nữa bằng”. Tuấn thắc mắc “Vậy sao anh xin được việc”. Toàn lè lưỡi “Lúc phỏng vấn anh dụ sếp là 2 năm nữa ra trường mới có bằng. Lúc đó công ty thiếu nhân lực quá với lại chắc thấy anh ăn nói lưu loát nên ổng nhận luôn. Mà làm mới được gần năm thì bị đuổi rồi”. Kiên đang hăng say diệt mồi cũng góp phần “Sao bị đuổi vậy ? Chắc làm biếng quá phải không ?”. Toàn lắc đầu cười “Đâu ra, bị đuổi là tại vì dính vô cờ rút của sếp”. Kiên ngừng ăn nhìn Toàn há mồm cười “Trời đất mày chơi gan dữ”. Tuấn cũng nhìn Toàn cười “Anh hay vậy, sao bà nào gặp anh cũng thích”. Toàn cười méo xẹo “Thích con khỉ gì, lúc cần thì không có ai. Không cần thì kéo nùi nùi tới. Mấy đồng chí có nghe câu thời tới cản không nổi chưa ? Không biết lúc hết thời rồi thân xác tao có còn vẹn nguyên không ?”. Kiên suy nghĩ một lúc mặt hơi nghi ngờ gặng hỏi “con Ngọc khùng con bà Sáu phải không ?”. Toàn nhìn Kiên trố mắt “Sao anh biết ? Anh phải con chú Tư lái đò đó phải hông ?”. Kiên cười nhìn Toàn “Mày biết ba anh luôn hả ? Đúng rồi anh con ông Tư Đá nè”. Toàn cười nắc nẻ “Dữ dằn, không ngờ chị em mình lại gặp nhau ở ngoài đảo này”. Kiên nhìn Toàn cười “Mày hay thiệt 3 đứa đẹp nhất xóm anh mày hưởng được hết 2 đứa rồi”. Toàn nghĩ tới Lan mém cười thành tiếng nhưng cũng nhịn được “Mà sao anh la chị Ngọc khùng ? Em thấy bả vừa đẹp vừa bén mà”. Kiên lại hoạt động cơ mồm “Thì tao có nói nó xấu đâu. Tính tình hơi ba láp vậy thôi, với lại nó khoái mày nên mới diễn vậy thôi. Tao lạ gì 3 chị em tụi nó, chơi chung từ nhỏ miết”. Tuấn đang ăn chen vào “Tình hình là em thấy bà Vân nhà em cũng say nắng ông Toàn rồi, tối bả xỉn mớ la tên ông Toàn tùm lum”. Toàn cốc đầu nó “Tao lạy mày, con Thắm với con Vân mà nghe là cháy nhà”. Tuấn cau có “Đau em, ký đầu em quài. Mà em nhìn anh có thấy đẹp trai gì đâu, vừa mập, vừa xàm, nói chuyện tào lao nữa” mỗi câu nói như một vết dao cứa vào trái tim mỏng manh yếu đuối của Toàn. Thúy Liễu nhìn Toàn cũng gật đầu “thằng này nói đúng nè lát chế thưởng” chòi đựu con mẹ này thì xát thêm muối vô. Tuấn lắc đầu nguầy nguậy “Thôi tha cho em chị ơi”. Toàn đang khá đau đớn sau mấy cú chọt của thằng Tuấn và con mụ kia thì Kiên lên tiếng “Tụi bây nhìn sao chứ tao thấy thằng Toàn mà xấu gì, tướng tá menlỳ nè, mặt dễ nhìn, nói chuyện có duyên chứ xàm gì. Tao mà là con gái đàng hoàng thì tao chọn thằng Toàn chứ không phải mấy thằng thư sinh hàn quốc đâu. Tướng tá ốm nhom thì làm được cái gì”. Toàn vỗ tay giơ ngón cái nhìn Kiên trìu mến “Hay quá anh ơi, phi phàm, quả thật là phi phàm, nói đúng quá lát em thưởng cho”. Kiên phũi tay “Tao lạy mày, tha cho tao”. Cả đám nghe thế cười um lên.

_ Gần ba chục phút sau đám giặc cỏ kia mới đến tới phòng ăn. Đám con trai bên này đã xử lý xong bữa sáng rồi, đang ngồi uống nước tán dóc. Lan nhíu mày “Trời đất, rủ ăn chung mà chưa gì mấy ông ăn xong hết rồi”. Kiên xỉa răng liếc Lan “Đợi mấy cô xuống tới chắc còn bộ xương quá, thôi ăn gì thì ăn đi, tụi tui còn ngồi ở đây chứ có đi đâu đâu. Tuấn thấy thắm gật đầu chào mỉm cười, Thắm nhìn Tuấn giật mình do dự nhìn Toàn một lúc, Toàn cười gật đầu nên Thắm cũng nhìn lại thằng Tuấn cười một cái thật tươi. Tuấn thở phào vuốt ngực “May quá, em tưởng Thắm sẽ giận em luôn chứ”. Toàn vỗ vai nó “Vợ anh mà, ba cái chuyện này mày lo gì”. Tuấn cười hơi buồn “Giờ em mới biết sao Thắm lại chọn anh rồi”. Toàn cười chuyển chủ đề “Nè con ghệ bốn mắt của mày đâu rồi ?”. Tuấn đỏ mặt lắp bắp “Anh tào lao, ghệ nào bạn thân của em đó. Mà anh cũng bốn mắt kìa nói ai”. Toàn cười gian xảo “Phải rồi bạn, bạn thân hén. Hôm qua nó thiếu điều muốn nhai sống anh luôn”. Tuấn ngượng ngùng “Thì tại nó lo cho em thôi, bạn bè mà”. Toàn thở dài “Thôi đi giả bộ quài”. Tuấn gắt gỏng “Em nói thiệt mà, với lại em đâu có xứng với đứa học giỏi ngoan hiền như nó đâu”. Toàn cười vỗ đầu Tuấn “Xứng hay không xứng là do tụi bây chứ người ta nói sao kệ họ”. Tuấn cúi đầu im lặng, Cả đám hô hào tìm địa điểm để đi chơi tiếp trong ngày hôm nay. Vân gợi ý “hôm qua tắm biển rồi vậy hôm nay lên suối đi, đi Suối Tranh nha. Không phải lễ tết gì nên trên đó cũng ít người lắm, đi xong ra làng chài Hàm Ninh ăn uống và ngắm hoàng hôn rồi nhà ai nấy về, nếu tối có đi nữa thì liên lạc với nhau sau”. Lịch trình nghe có vẻ khá hứa hẹn nên cả đám đồng ý ngay. Toàn đề nghị tranh thủ ăn sáng cho xong rồi về nhà soạn đồ đạc 8h có mặt tại trước cổng khách sạn nhà Vân rồi khởi hành, lúc này cũng đã bảy giờ kém rồi.

_ Tuấn dắt Toàn ra bãi gửi xe trước vì hắn đã nhớ ra cái điện thoại của hắn đang để trong cốp xe rồi. Đang sắp đến gara thì Nhi thình lình ở đâu xuất hiện tay cầm một giỏ trái cây, hình như con bé định sang thăm Tuấn thì phải. Toàn thục cùi chỏ vào tay Tuấn cười “Ê người cờ rút mày đến rồi kìa”. Tuấn mắc cỡ cúi đầu mặt ửng đỏ “Thôi mà anh đừng chọc em nữa”. Nhi đứng xa xa thấy Toàn làm thế thì sùng máu chạy lại chỉ tay vào Toàn “Thôi đi nhe, hôm qua ông đánh Tuấn còn chưa đủ hả, bây giờ còn lại tới nhà người ta kiếm chuyện nữa. Dám vô tới đây đánh người, ba của Tuấn mà thấy là chết ông liền”. Toàn phì cười chẳng đợi Tuấn kịp nói hắn đã vòng tay phải qua cổ Tuấn, tay trái bịt mồm Tuấn lại giả làm người ác “Rồi sao, tui thích như vậy đó rồi sao. Ba nó thì kệ ba nó, mà sao cô lo cho nó quá vậy”. Tuấn bị Toàn làm bất ngờ chưa kịp phản ứng gì cả, mà nó biết có giãy dụa cũng vô dụng nên cũng buông xui xem Toàn làm gì. Nhi bỏ giỏ trái cây xuống hậm hực dậm chân “Ông buông ra chưa, không buông ra là tui hét lên kêu bảo vệ đó”. Toàn liếm mép “Cô có la đến khản cổ thì cũng không có ai cứu cô đâu”. Tuấn đang bị bịt mồm nghe hắn nói thế cười ho sặc sụa, Nhi thấy thế tưởng Tuấn bị hắn bóp cổ gào lên “Bớ người ta giết người, Bớ….”. Toàn giật mình cắt ngang “Im mồm ngay con này, mày mà la nữa tao bóp cổ nó chết liền tin không”. Nhi hoảng sợ im bặt, Toàn thở phào “Bây giờ muốn cứu nó phải trả lời tao mấy câu hỏi”. Nhi xanh mặt gật đầu lia lịa, Toàn mém cười nhưng nhịn được hất hàm hỏi “Hai đứa bây là gì của nhau, sao tao thấy mày quan tâm nó quá vậy ? Hôm qua tao để ý thấy mày nhìn nó hoài”. Nhi ấp úng đỏ mặt hai ngón tay trỏ đấu vào nhau “Thì là bạn thân thôi, bạn bè quan tâm nhau không được sao ?”. Toàn cười “Thật không, sao tao thấy không phải thế. Trả lời câu này thật lòng tao sẽ thả nó ra, nếu không tao bẻ cổ nó rồi trốn vô đất liền khỏi kiếm tao luôn”. Nhi hoảng sợ gật đầu, Toàn lấy giọng “E hèm, nói thiệt đi mày thích thằng trời đánh này phải không ?”. Tuấn nghe thế đỏ mặt giãy dụa, Nhi thấy thế thì lại càng hoảng sợ thành thật hơn “Đừng bóp cổ Tuấn mà từ từ”. Toàn cười giả điên “Lẹ lên, giỡn mặt với tao hả ?”. Nhi ấp úng “Ừ thì… Ừ thì….”. Toàn giả bộ bóp tay “Nói lẹ chưa”. Tuấn lúc này giãy dụa hung hăng hơn nhưng vẫn không ăn thua, Nhi đỏ mặt cúi gầm thét lên “Thì tui thích Tuấn đó được chưa ? Tuấn có nhiều mặt tốt lắm chứ bộ, chẳng qua tại Tuấn muốn gây chú ý tới ba của Tuấn thôi. Anh thả Tuấn ra đi làm ơn” nói xong mấy câu nước mắt cô bé rơi lả chả. Tuấn nhìn thấy cảnh này thì không vẩy vùng nữa mà nhìn Nhi một cách trìu mến thì thầm “Đồ ngốc….”. Toàn vẫn chưa buông tha hắn gằn giọng “Giờ tao đổi ý rồi, mày phải làm theo một yêu cầu của tao tao mới thả nó”. Tuấn ngơ ngác rồi càu nhàu “Thôi đi ông giỡn nhây quá” nhưng âm thanh phát ra sau cái tay bịt trước miệng Tuấn lại nghe như tiếng rên rỉ vì đau đớn. Nhi xanh mặt “Ông muốn làm gì ?”. Toàn cười hề hề bước đến áp sát nhi vào tường làm Nhi càng sợ hãi hơn, Tuấn không còn sức vùng vẫy nữa nên bỏ mặc xem Toàn làm gì tiếp theo. Toàn bất ngờ xô Tuấn về phía Nhi miệng hét lên “Mày phải hôn nó một cái thật nồng thắm” rồi hắn chạy biến về phía gara, trước khi khuất dạng hắn còn thét lên “Ê Tuấn nhớ rủ ghệ đi chơi chung luôn nghe”.

_ Lúc này mặt của Tuấn và Nhi cách nhau khoảng 5cm. Hai đứa đỏ mặt nhìn nhau, đứng gần đó thậm chí còn nghe thấy tiếng đập bùm bụp của tim đôi trẻ. Tuấn chống tay vào tường giả vờ quay mặt chỗ khác “Cha nội đó đúng khùng, giỡn vậy cũng giỡn được”. Nhi đang nhắm mắt chu mỏ nghe Tuấn nói thế thì cũng bất ngờ mở mắt ra, nhưng khi thấy mặt hai đứa sát nhau như thế cô bé cũng giật mình bối rối. Tuấn thấy vậy định giở tay ra lùi về sau nhưng bỗng có cánh tay ai đó đè vào đầu nò làm nó chồm tới hôn lên môi của Nhi luôn. Toàn đứng đằng sau cười hô hố “Bớ bà con ra coi cá lia thia đá nè” rồi hắn lại co giò chạy mất. Hai đứa bất động gần hai phút mới giật mình tỉnh giấc lùi ra xa nhau, Tuấn nhìn về phía Toàn quát “Trời ơi, anh coi chừng em đó”. Rồi lại nhìn về phía Nhi đỏ mặt, mặt Nhi đỏ ửng ấp úng vân vê vạt áo “Lúc nãy tại… Tại”. Tuấn đè ngón tay lên miệng Nhi ra dấu xuỵt im lặng, rồi nó nhìn nhi cười tươi “Ông Toàn có nói rồi đó, hôm nay đi chơi cùng với Tuấn nghen”. Nhi nhìn Tuấn mỉm cười hai mắt ướt nhòe rồi cô bé gật đầu giọng run run “Ừ…ừ”.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.