Chú Xe Ôm – Chương 25 – Botruyen

Chú Xe Ôm - Chương 25

Chap 25

_ Toàn mở mắt tỉnh dậy với cái đầu đau như búa bổ, hắn loạng choạng đeo kính vào ngó nghiêng xung quanh rồi lầm bầm “Quái, đây đâu phải nhà Thắm đâu”. Hít một hơi thật sâu Toàn với tay mò tìm cái điện thoại của mình, bỗng hắn giật mình vì mò phải cái gì đó mềm mềm dưới chăn. Hắn tưởng tượng cảnh Thắm, hay Vân đang nằm dưới chăn thân hình không mảnh vải mà xịt cả máu mũi, lấy lại bình tĩnh Toàn tung mạnh chăn lên thì….. Ôi thôi không phải Thắm, chả phải Vân, cũng chẳng phải Lan nốt mà là cảnh tượng hết sức hãi hùng……. anh Kiên đang nằm đè lên bụng của chụy con trai tối qua. Toàn chà mạnh bàn tay khi nãy xuống đất, tóc tai dựng đứng, gai ốc nổi lên miệng lẩm bẩm “Thôi rồi cái tay tui”. Hắn âm thầm vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt rồi lẻn chuồn ra ngoài một cách nhẹ nhàng.

_ Toàn vừa đi vừa ngẩn ngơ nhìn ngắm xung quanh. ‘Đây là chỗ nào mà nhìn sang trọng quá vậy ?’ dọc đường đi tiếp tân và nhân viên còn nhìn hắn cúi đầu chào thân thiện. Toàn lầm bầm “Khách sạn à ? Chơi sang dữ” rồi hắn lè lưỡi lắc đầu khi nghĩ về số tiền khi ngủ một đêm ở nơi sang trọng thế này. Toàn bước đến phía cửa lớn kia định bụng hóng tí gió biển, vừa mở cửa thì đập vào mắt hắn là một cái hồ bơi, hắn sững người mất mấy giây ‘mẹ cha ơi, trước giờ hắn có bao giờ ở mấy chỗ sang trọng thế này bao giờ đâu’ rồi hắn lại méo mặt khi nghĩ về số tiền trong người. Hắn ngồi xuống ghế bắt đầu địa hàng vài người đẹp đang tung tăng trong hồ, có lẽ vì không còn sớm cho nên hồ ít người tắm quá, cũng may là còn có 3 hot girl kia rửa “mắt” giúp hắn. Đang nhâm nhi dở li cà phê đá vừa oder lúc nãy thì một cô bơi sang phía hắn ngoắc tay đá lông nheo “Anh ơi, xuống tắm với tụi em cho vui”. Toàn sặc nước thẫn thờ ‘chòi đựu, gái tới. Thời tới nữa rồi’, hắn ngơ ngác nhìn xung quanh rồi chỉ vào mặt mình lên tiếng “Tui á hả ?”. Cô gái mặc bikini màu đỏ nhìn hắn cười “Chứ kêu ai ?”. Toàn nuốt nước bọt “Bộ có quen nhau à cô”. Cô gái cười giả đò giận dỗi “Sao lại kêu là cô, không quen. Nhưng sắp quen rồi nè”. Tay Toàn tứa mồ hôi hắn nghĩ thầm ‘Chòi má, con gái ở đâu mà nó dạn dữ, tính ra mình cũng quyến rũ quá chứ’, hắn cười gượng tay cầm ly cà phê run run “Thôi mấy cô tắm đi tui…tui ngồi coi được rồi”. Ba cô gái thấy hắn như thế thì cười ra tiếng, cô gái mặc đồ đỏ chồm ra khỏi hồ bơi tiến về phía hắn “Anh dễ thương quá hà, cho em biết tên đi”. Lúc này mặt Toàn đã đỏ hoe, hắn nhát gái lắm nhất là mấy đứa con gái lạ hoắc như vậy, mồm hắn đanh đá thế thôi chứ nào ai biết hắn là người có tâm hồn yếu đuối ghê gớm. Toàn lắp bắp ngồi dịch sát về sau ghế miệng lắp bắp “Tui…tui”. Đang lúc sắp bị hạ gục thì Vân ở đâu đằng xa bước tới gọi hắn “Anh Toàn, sao không đợi em mà bỏ ra đây trước rồi ?”. Toàn ngơ ngác méo hiểu chuyện gì thì Vân đã tiến tới chắn ngang mặt cô gái mặc bikini đỏ kia lên tiếng “Cô làm gì vậy ? Thứ đàn bà không có sĩ diện”. Lúc này Toàn đang bận đánh giá chi tiết ba vòng của Vân qua bộ bikini xanh dương nên không để tâm đến chuyện thế sự lắm ‘úi giời, vẫn hoàn hảo nhức nách như trưa qua’. Cô gái mặc bikini đỏ hơi đổi sắc rồi bình tĩnh “À, tôi nhìn nhầm thôi” rồi đi xuống hồ bơi tiến về phía hai cô gái còn lại, cũng phải thôi so về sắc lẫn body thì Vân ăn đứt cả ba cô cộng lại mà. Vân đặt mông xuống ngồi cạnh Toàn nhìn hắn cười rồi oder một ly cam vắt, Toàn thắc mắc “Ủa lúc nãy bà nói gì vậy ? Đợi cái gì ?”. Vân nhìn hắn lắc đầu thở dài “Trời ạ, chứ không phải anh cần giải vây lúc đó à”. Toàn xoa cằm cũng cảm thấy hơi tiếc, định bảo đúng rồi nhưng may sao lý trí giúp hắn bình tĩnh lại “Đâu có, cám ơn Vân nha”. Vân nhìn hắn cười gian xảo “Có bồ rồi mà còn đong gái nữa hén”. Toàn thành thật “Có đâu người ta kiếm chuyện với tui mà cô hai”. Vân bĩu môi “Xì, có quỷ mới tin mấy ông”. Vân nhấp ngụm nước cam nhìn Toàn “Cám ơn anh, có lẽ ba và em chiều thằng Tuấn quá cho nên mới làm nó ra nông nỗi như hôm nay. Nhưng mà sau hôm qua nó đã thay đổi tánh tình theo hướng tốt hơn rồi, ba em mừng lắm”. Toàn nhìn về phía biển cười “Ai mà không mắc sai lầm, quan trọng là có đủ bản lĩnh để sửa đổi không thôi”. Vân chống cằm nhìn Toàn một lúc rồi thở dài lí nhí “Men quá hà, phải chi chưa quen Thắm thì tốt quá”. Toàn nghe loáng thoáng quay sang nhìn Vân “Ủa kêu anh gì hả ?”. Vân đỏ mặt xoay vội sang chỗ khác “Đâu có gì đâu, thôi em đi tắm đây” nói rồi Vân phóng ùm xuống hồ bơi bỏ mặc Toàn ngồi đấy.

_ Toàn đang ngồi nhìn Vân và ba con bánh bèo kia tung tăng bơi lội trong hồ, ngoi lên lặn xuống cá vàng múa tung tăng… Lại lan man rồi. Thì Tuấn ở đâu xuất hiện “Anh Toàn sao ngồi đây vậy”. Toàn thấy Tuấn thì hơi giật mình vì sợ bị nó cay cú sau bữa hôm trước, Tuấn chạy đến ngồi chỗ của Vân lúc nãy nắm tay hắn “Xin lỗi anh vì thái độ mất dạy của em mấy ngày qua”. Toàn nghe nó nói thế thì sững sờ, Tuấn tiếp lời “Em sẽ đi học lại để sau này còn phụ tiếp ba em, cám ơn anh”. Toàn cười “Mày không giận anh đánh mày sao”. Tuấn cười cầm ly nước cam của Vân tu ừng ực rồi cười với Toàn “Cũng giận chứ, nhưng mà nhờ vậy em mới tỉnh ra được. Anh mà không đánh em bữa đó thì tối đó em định chơi thử mấy cái tầm bậy rồi”. Toàn cốc đầu nó rõ đau “Trời đất mày điên hả, mà mày biết cái ly đó của ai không mà uống”. Tuấn đau điếng ôm đầu “Em biết rồi mà, tại em buồn vì thấy ba không quan tâm em với chị hai gì hết. Nhờ chuyện hôm qua em mới biết bấy lâu nay ba lo lắng cho em nhiều lắm, với lại tụi thằng Hoàng có coi em ra gì đâu toàn gạt em để bòn tiền. Ly nước này của bà Vân chứ ai, ngày nào bả cũng ra đây bơi giờ này, cũng có bả mới uống cam vắt ít đường”. Toàn giật mình “Trời. Hai chị em bây sang dữ sáng nào cũng vô khách sạn để bơi”. Tuấn cười sằng sặc “Khách sạn này của ba em mà”. Toàn đơ mặt, Tuấn tiếp lời “Hôm qua ba em hỏi anh là ai, ổng tính cho anh khỏi về trỏng luôn”. Toàn méo mặt, Tuấn lại cười “Nhưng mà chị em kể hết với ba em, với lại thấy em biết suy nghĩ hơn ổng mới thôi. Còn tính kiếm anh xin lỗi”. Toàn thở phào “Ừ, ừ”. Tuấn nhìn Toàn thắc mắc “mà bác của anh làm gì lớn lắm hả, sao nghe anh nói ghê vậy”. Toàn cười hô hố “Đúng rồi bác tao lớn lắm cả cái nước Việt Nam này ai cũng biết”. Tuấn há mồm “Ghê vậy, ai vậy anh ?”. Toàn vừa nói vừa cười “Bác Hồ”. Tuấn nghe Toàn nói thế vừa nghĩ đến cảnh hôm qua Toàn hùng hồn như thế thì cũng bật cười sằng sặc nước mắt nước mũi tèm lem. Vân thấy hai người cười om sòm như thế cũng đến gần hỏi han “Tuấn sao mày uống hết nước cam của chị nữa rồi. Làm gì hai anh em cười như bị đười ươi nhập thế”. Tuấn có nén cười nhìn Vân “Chị hai ơi, biết bác ông Toàn là ai không ?”. Vân lau tóc thắc mắc “Ai vậy ?”. Tuấn cười sằng sặc “Bác Hồ, Bác Hồ đó”. Vân nghe thế thì cũng bật cười thành tiếng “Chèn đét ơi, vậy mà qua giờ làm tui với ba hú hồn”. Cả ba đang nói chuyện rôm rả thì bỗng có tiếng thét kinh hoàng từ phòng của Toàn ngủ ban sáng truyền đến.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.