Chú Xe Ôm – Chương 19 – Botruyen

Chú Xe Ôm - Chương 19

Chap 19

_ Toàn thức dậy hơi sớm, lúc này mặt trời còn chưa ló dạng nữa. Uể oải chạy vài vòng quanh sân hắn bắt đầu thể dục thể thao để tinh thần thoải mái đón ngày mới. Tầm 30 phút sau hắn hì hục leo lên sân thượng để ngắm “Bình Minh” (và Trương Quỳnh Anh =]]]), xoa cái đầu còn ướt vì tắm vội hắn chống tay lên lan can ngước mặt về phía cái đóm đỏ đang dần nhô lên khỏi mặt biển. Trời còn khá sớm, xa xa có thể thấy những đoàn tàu đang trở về bến để kịp phiên chợ sáng. Cái nắng sáng dìu dịu man mát, mùi gió biển mằn mặn và khung cảnh ở đây làm hắn feeling mất rồi. Chẳng biết bao lâu sau khi hắn chìm vào những cảnh hư thực trước bình minh thì có một bàn tay đặt lên vai hắn thì thào “Đẹp quá cháu nhỉ ?”. Toàn xoay người lại thì đã thấy chú Hùng, ba của Thắm đứng cạnh từ lúc nào, hắn cười gật đầu đáp “Dạ” rồi lại tiếp tục ngắm cảnh. Chú Hùng cười cười vỗ vai hắn “Sao con thức sớm vậy ? Không quen chỗ ngủ à”. Toàn lắc đầu “Dạ không, thói quen rồi chú ạ”. Hai người đàn ông đứng đó mắt nhìn xa xăm vào cái cảnh bình minh trên biển động lòng ấy, trông mắt họ long lanh lắm… Sau khi mặt trời đến đích thì hai chú cháu mới cùng nhau đi xuống nhà. Toàn có nhã ý muốn làm vài món đơn giản để cả nhà cùng ăn sáng, chú Hùng thoạt đầu từ chối vì ai lại để khách động tay vào bếp núc bao giờ nhưng sau khi hắn nài nỉ thì cũng hứng thú đáp ứng.

_ Toàn phì cười khi nhìn vào tủ lạnh, chỉ toàn là đồ ăn vặt còn thực phẩm tươi chỉ có tầm chục quả trứng, nữa ổ sandwich cắt dở, vài bó xà lách, mấy trái dưa leo, một bịch xúc xích tầm 7 8 cái và một chai mayonnaise. Vuốt mặt thầm cười tự dưng hôm nay hắn có hứng múa chảo nên mới thế, bây giờ nấu gì đây ? Chỉ mất hai phút suy nghĩ Toàn đã có ngay đáp án. Hơn 30 phút sau hắn đã dọn đủ 5 phần ăn trên bàn rồi bảo chú Hùng gọi mọi người dậy ăn sáng. Mất thêm tầm 5 phút để cả nhà sửa soạn sau đó bước xuống phòng ăn. Thắm nhanh chân lẹp bẹp chạy vào trước, thấy Toàn đứng đấy thì chu mỏ “Chú hay quá hén, nghe mùi đồ ăn là xuống trước người ta nữa”. Toàn cười không nói gì rồi khoanh tay quan sát Thắm. Thắm nhìn lên bàn thì thấy mỗi phần ăn gồm có trứng ốp la, xúc xích chiên và sandwich, ăn kèm là salad trộn có chút sốt mayonnaise ở trên và đồ uống là một ly sữa chua cam. Thắm ngớ người “Ủa, không phải là đồ ăn bịch sao ? Tự dưng bữa nay mẹ tui đảm đang quá vậy ?”. Toàn cười to nhìn Thắm lắc đầu, Thắm giơ tay lên huơ huơ “Cười cái gì, à tui biết rồi. Chắc có mấy người ra nên mẹ tui trổ tài làm bếp chứ gì, hên cho mấy người là được mẹ tui trổ tài nấu nướng cho ăn đó chứ lâu rồi toàn phải ăn đồ mua sẵn”. Toàn vẫn đứng đó cười, lúc này cả nhà đã vào đủ cả rồi. Chú Hùng và mẹ Thắm hơi quê cười gượng rồi nói “Mẹ bây nấu khi nào, thằng Toàn nó mới làm xong đó”. Thắm thì biết Toàn nấu nướng khá ô kê rồi nhưng cũng hơi bất ngờ chỉ có Lan há hốc nhìn Toàn giơ ngón cái ra dấu giỏi lắm. Toàn nhìn Lan cười ra dấu ô kê đồng thời bảo “Cả nhà mình vào ăn sáng đi ạ, tranh thủ còn ấm”. Chỉ chờ có thế hai chị em Thắm sà vào bàn ngay tắp lự còn hai “anh chị” chỉ biết cười lắc đầu nhìn hai đứa con mình.

_ Bữa sáng diễn ra tốt đẹp với sự hài lòng tuyệt đối của cả nhà Thắm. Mẹ và ba của hai chị em cứ luôn mồm khen Toàn nấu ăn ngon, Toàn gãi đầu ‘thì ba cái món đơn giản thôi mà có gì đâu cứ làm quá lên’. Thắm bĩu môi liếc Toàn “Xùy, có ngon đâu”. Lan phì cười “Phải rồi không ngon mà ăn hết xong rồi giành ăn với tui”. Thắm giả ngơ “Thì tại em đói chứ bộ”. Chú Hùng bảo Toàn “Thằng này hay ta, nấu ăn cũng biết nữa. Vậy là hay hơn chú rồi”. Mẹ Thắm cười hiền lành nhìn Toàn tiếp lời “Con có học nấu ăn à ? Lát chỉ cô công thức làm sữa chua cam hồi nãy với”. Toàn đáp lời “Dạ, con tự mò thôi cô ơi. Để lát con chỉ cô cho dễ ẹc hà”. Đang trò chuyện rôm rả thì có tiếng chuông và cái giọng í ới của thằng Tuấn chả lẫn vào đâu được “Chú Hùng ơi ba cháu gởi ít quà, có Thắm ở trong nhà không chú”. Mặt Thắm xụ lại cau có nhìn Toàn, Toàn chỉ biết gãi đầu cười trừ. Chú Hùng nghe thế thì ra mở cửa cho Tuấn vào, vừa bước vào thấy Toàn mặt của nó đã ra vẻ khó chịu nhưng Toàn chả quan tâm chỉ cười nói với nó “Mày qua trễ quá không có lộc ăn rồi, nãy anh vừa nấu đồ ăn sáng cho cả nhà nè”. Tuấn bĩu môi ánh mắt đầy vẻ xem thường nhìn Toàn nói chưng hửng “Cám ơn tui không quen ăn đồ bậy bạ”. Toàn hơi khó chịu nhưng chỉ cười qua loa rồi xoay mặt chỗ khác thầm nghĩ ‘ở đất người ta thôi thì nhịn chút vậy, chấp nhất bọn trẻ con làm gì’. Chú Hùng chau mày nhìn Tuấn nhưng không nói gì, có vẻ chả ai trong nhà này “thân thiện” với nó cả. Tuấn nhìn chú Hùng lên tiếng “Ba con có ít đồ biếu chú, chú lấy dùm con để con còn nói lại với ba”. Chú Hùng nhận quà rồi cười “Chú cám ơn, thôi mấy đứa ngồi chơi hai vợ chồng chú lên chuẩn bị đồ lát đi công chuyện” rồi nắm tay vợ đi lên phòng.

_ Thằng Tuấn nhìn Thắm hồ hởi “lên Gành dầu chơi không Thắm, có đám bạn Tuấn rủ lên đó chơi nè. Chị Lan nữa đi chung luôn cho vui”. Thắm bĩu môi “trên đó có gì đâu mà chơi”. Tuấn hơi sượng “Thì rủ nhiều người vô là vui liền, đi với Tuấn bao vui, à có chị Vân đi nữa đó”. Lan hồ hởi “Có con Vân đi nữa hả, chắc vui lắm à”. Thắm suy nghĩ gì đó rất lâu rồi nhìn Tuấn “Đi thì đi mà phải có ông Toàn tui mới đi à”. Tuấn hớn hở “Thì Tuấn định rủ cả anh Toàn đi nữa mà, vậy nha hẹn lát nữa 8h30 trước cửa nhà Thắm nhgen”. Như sợ Thắm sẽ từ chối thằng Tuấn co giò chạy thẳng một mạch về nhà. Toàn nhìn Thắm “Không phải cháu ghét thằng đó sao ? Sao chịu đi chơi với nó vậy”. Thắm cười bí hiểm nhìn Toàn “Thì đi chơi thôi mà, với lại có chú, có chị Lan nữa lo gì, mà có ai đang ghen hả gì vậy ta”. Toàn thở dài “Ừ ghen lắm, ghen quá trời ghen. Thôi mình đi lên sân thượng nói chuyện tí Lan ơi”. Lan bật cười thành tiếng vỗ đùi nhìn Thắm, Thắm phùng mỏ đấm vào ngực Toàn “Muốn chết hả ?”.

_ Giờ lành đã điểm thằng Tuấn chở chị của nó là Vân đến trước cửa nhà Thắm rồi hồ hởi “Đi thôi Thắm ơi, chị Lan ơi”. Lan chạy ra mở cửa, hôm nay Lan mặc một chiếc áo dây, váy ngắn, điểm thêm cái nón vành rộng đi biển thật sự quá ư là pơ-phịch, Toàn nhìn Lan giơ ngón cái tán dương, đáp lại Toàn là nụ cười tỏa nắng của Lan. Thắm bước ra sau, hai chị em mặc cùng một style nhưng khác màu nếu Lan thiên về sắc thì Thắm nghiêng về nét cá tính, đáng yêu nhiều hơn. Tuấn nhìn Thắm không chớp mắt miệng muốn ứa cả nước dãi ra. Lúc này Vân vẫy tay với Lan “Chị Lan em với chị đi chung xe đi, hai chị em mình tâm sự”. Lan khoái chí gật đầu “Qua đây lẹ cô nương. Có vẻ Lan và Vân khá thân, Tuấn thấy thế nhìn Thắm lên tiếng “Thắm qua đây để tôi chở cho”. Thắm giả nai “Dạ thôi, em có người chở rồi anh ui” sau đó bước lên chiếc xe máy Toàn đang ngồi rồi vòng tay qua ôm eo hắn làm hắn hơi bất ngờ. Tuấn khó chịu nhưng vẫn chưa bỏ cuộc “Anh Toàn không rành đường ở đây đâu, với lại Tuấn lái xe cứng hơn để Tuấn chở cho”. Toàn buồn cười chen vào “Đúng rồi qua đi với thằng Tuấn đi”. Thắm nhéo vào hông hắn hằn hộc “Trời ơi, tài lanh quá vậy lát chết với tui nghen” rồi ngước mặt lên nói với Tuấn “Thôi tui có xe ôm của tui chở rồi, đi với mấy người tui hông an tâm, Tuấn đi trước dẫn đường là được rồi. Chồng Tòn hén”. Tuấn giận đỏ mặt ánh mắt bất thiện nhìn Toàn nhưng đành phải nghe theo dẫn đầu đoàn xe, Vân ngồi sau Lan cũng nhìn Toàn với ánh mắt thù hằn không kém.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.