Chú Xe Ôm – Chương 17 – Botruyen

Chú Xe Ôm - Chương 17

God of Winds’s Avatar
God of Winds God of Winds is offline
Junior Member

Join Date: 08-2013
Posts: 20
Chap 17

_ “Biệt Thự” của gia đình Thắm nằm ở thị trấn Dương Đông, mặt sau nhà đi vài mét nữa là ra tới bãi tắm. Thoáng nhìn thôi Toàn đã xanh mặt, Thắm thì cứ kè kè đi bên hắn như sợ lạc mất vậy. Bước đến trước cửa mồ hôi Toàn đã ướt nhẹp lưng áo, biết thế không ở ké rồi áp lực quá, Toàn cười méo xẹo quay sang nhìn Thắm “Không mấy cho tui ở ngoài đi được không ?”. Thắm chau mày quát “Giỡn mặt với tui hả ? Tự dưng đòi ở ngoài, có nhà không ở”. Toàn cười méo xẹo mồ hôi vã ra hết, tay vẫn không dám bấm chuông cửa. Thắm thở dài đẩy hắn qua một bên nhón lên bấm chuông cửa hai cái. Một lát sau, từ trong nhà một bóng người đi ra nhìn khá quen thuộc đúng là chị Lan. Vừa nhìn thấy Toàn, Lan sững người rồi cũng tươi cười bước đến chào hắn, Toàn cười gật đầu chào lại Lan. Lan nhìn Thắm cười hiền hậu xoa đầu “Mấy bữa trước rủ ra chơi thì không chịu, bây giờ dắt trai ra đây, cô út dữ quá”. Thắm chu mỏ “Trai cái đầu chị, ông này mà trai cái gì”. Lan nghe Thắm nói thế bật cười, Toàn nhột nhột chen vào “Ê, sao biết tui không phải là trai ?”. Thắm lè lưỡi “Thì chú già rồi không còn là trai nữa”. Lan vẫn còn cười nắm tay Toàn kéo “Thôi vào nhà đi, đứng ngoài đây làm gì ?”. Toàn bất ngờ nhưng cũng không nghĩ gì nhiều, Thắm thấy vậy lườm Toàn một cái miệng lẩm bẩm “Lát biết tay tui..”.

_ Căn nhà ở đây có kiến trúc na ná cái nhà ở Cần Thơ của gia đình Lan và Thắm. Tuy nhiên nó rộng hơn hẳn. Nhà có 2 lầu và một cái sân thượng, 6 phòng (ôi đme xây lắm phòng thế không biết). Toàn ở phòng cuối dãy tầng 1, quăng cái balô vào góc phòng hắn lê thân lên sân thượng hóng gió biển. Bây giờ đã sắp chiều rồi, mặt trời cũng sắp “lặn” xuống biển, ‘thôi lỡ rồi ngồi chờ xem hoàng hôn luôn vậy’ Toàn thầm nghĩ rồi ngồi lên lan can mắt lim dim nhìn xa xăm về cái bóng tròn đỏ hỏn giữa cái nắng dìu dịu của chiều, gió biển thổi vào mặt mát rượi làm hắn nghĩ xa xăm. Đang thẩn thờ thì bỗng có ai đó từ ngoài sau choàng tay ra ôm chầm lấy hắn, theo phản ứng hắn gạt tay ra xoay lại thì, oạch một cái tiếng con gái vang lên “Ui da, làm gì hung dữ vậy”. Toàn ngớ người “Chị Lan chị làm gì ở đây vậy”. Lan phủi đít ngồi dậy mặt cau có nhìn hắn “Xùy, chị cái gì kêu tên được rồi, làm người ta té đau muốn chết”. Toàn cười kéo tay Lan dậy cười nói “Em có biết đâu, tại chị làm em bất ngờ mà”. Bỗng có tiếng của Thắm “E hèm, có tui nghe chưa”. Rồi Thắm bước tới véo hông Toàn một cái đau điếng “Hừ, có vợ rồi còn tính hốt luôn chị vợ hả, ngứa mình phải không”. Toàn xua tay “Ui da, đâu có đâu cô út, hiểu lầm thôi mà”. Lan ranh ma “Đúng rồi chị với ông xã có làm gì đâu, ôm có một cái thôi hà”. Toàn trợn mắt nhìn Lan “Chị nói gì vậy, ôm gì”. Thắm nghiến răng “Hay lắm, ôm đồ hén”. Lan cười lớn hơn, Toàn méo xẹo mặt, hắn bó tay với hai chị em nhà này rồi. Hắn bước tới ôm chầm lấy Thắm rồi lên tiếng “Rồi vậy được chưa ? Muốn hun luôn không”. Thắm lớ ngớ đẩy hắn ra nhưng không đủ sức đành chịu trận “Chú làm gì vậy tránh ra coi, có bà Lan đứng nhìn kìa”. Đợi Thắm ko còn giãy dụa nữa Toàn mới buông Thắm ra, mặt Thắm đỏ hoe miệng lí nhí “Chú này làm gì kỳ muốn chết”. Lan cười mỉm rồi nói với hai người “Thôi, lỡ lên đây rồi cùng ngắm hoàng hôn đi”. Toàn và Thắm gật đầu, bóng lưng ba người trải dài trên sân thượng, tay người này chống lên lan can, người khác lại buông thõng, người lại bấu lấy rồi cứ thế cả ba con người ấy hướng mắt về phía mặt trời cho đến khi bóng tối hòa dần vào với bóng của chính họ.

_ Cơm chiều xong cả ba người ngồi nói chuyện với nhau. Toàn thắc mắc “Ủa hai bác đâu sao chiều giờ không thấy”. Lan đáp lời “À hai anh chị đi Party ở nhà người quen rồi”. Thắm liếng thoắng “Sướng ghê tối ngày du lịch với Party”. Toàn phì cười nghĩ thầm ‘chứ không phải cô cũng vậy sao’. Hai chị em nói đủ thứ trên trời dưới đất làm Toàn muốn xoay mòng mòng cái đầu theo. Thấy vậy hắn đi ra trước nhà tản bộ vòng vòng để dễ xuống cơm, vừa đi được tầm 5 phút thì có tiếng kèn xe hơi trước cổng. Toàn bước đến mở cửa thì có tiếng đàn ông hỏi “Cậu là ai mà sao vô nhà tôi ?”. Toàn gãi đầu cười “Dạ, cháu là bạn của Thắm chú ơi”. Người đàn ông à lên một tiếng rồi đánh xe vào sân, bước xuống xe là một ông chú trung niên tầm 50 tuổi, sau đó là một phụ nữ cũng trạc tuổi ông chú kia nhưng nhìn mặt phúc hậu và khá hiền lành. Ông chú kia nhìn hắn rồi vỗ vai “Cháu tên gì, hôm kia con Thắm có điện thoại nhắn trước rồi mà chú quên, cháu là bạn nó hả”. Toàn lúng túng rồi gật đầu chào hai người sau đó mới đáp lời “Dạ, cháu tên Toàn là bạn Thắm, hai chị em đang ngồi nói chuyện trong nhà”. Ông chú và bà cô kia nhìn Toàn mỉm cười gật đầu ra vẻ hài lòng “Thằng này lễ phép vậy là tốt, không như cái đám bạn kia của nó đến nhà chả thèm chào người lớn lấy một cái. Thôi vô nhà cháu”. Toàn gãi đầu rồi bẽn lẽn theo sau ba, má Thắm vào nhà.

_ Vừa đến phòng khách thấy hai chị em đang ngồi luyên thuyên ba Thắm nói to “Chà cô út nhà nào đây ? Nay ngọn gió nào đưa cô ra đảo vậy ?”. Thắm nghe tiếng ba đứng dậy chạy vội ra “Ba, má sao lâu rồi không về thăm con, nhớ hai anh chị muốn xỉu”. Mẹ Thắm cười “Người ta bận trăm công ngàn việc, có ai rãnh rỗi như cô đâu”. Thắm xụ mặt “Thì cũng gọi điện về cho con cái chứ”. Ba Thắm xoa đầu an ủi “Thôi được rồi, cho hai đứa tui xin lỗi cô út. Cô út muốn gì tui cho”. Thắm hí hửng “Ba nói rồi đó nghen, bây giờ con chưa biết, nữa đòi sau”. Gia đình Thắm ngồi xuống cười nói rôm rả, Toàn định bước ra ngoài sân tản bộ tiếp thì ba Thắm gọi hắn “Thằng kia, lại đây ngồi luôn đi con. Nói chuyện xíu coi”. Toàn gãi đầu rồi bước tới ngồi cạnh chị Lan, Ba Thắm nhìn hắn cười “Con ở đâu, làm gì rồi”. Toàn cười “Dạ con ở An Giang, vừa mới xin nghỉ việc chú ơi”. Ba của Thắm vẫn tươi cười nhìn hắn không chút miệt thị gì “Ồ, rồi con là bạn sao của con Thắm nhà bác vậy”. Toàn cười “Dạ bạn quen biết cũng lâu rồi chú, sau này có Sơn với Châu dắt đi chung mới biết hơn”. Ba Thắm chau mày “Con Châu con ông Tâm đó hả Thắm”. Thắm “Dạ đúng rồi, chị Châu dắt con ra gặp ông này , ai dè ổng là người quen cũ..”. Toàn cười rồi chợt nghĩ đến cái vụ ở ké phòng trọ thì ớn lạnh ‘trời đất bà chằn này mà nói ra chắc khỏi về đất liền luôn quá’. May cho hắn là Thắm không nhắc gì về vụ kia, Toàn thở phào thì Lan lại lên tiếng “Đúng rồi Toàn cũng là người quen cũ của con luôn á” rồi nhìn Thắm và Toàn cười. Thắm nhăn mặt phùng má không nói nữa, mẹ Thắm mới lên tiếng “Tính ra cháu hay quá, biết luôn hai bà chằn nhà bác”. Toàn gãi đầu “Trùng hợp thôi bác ạ, cháu biết gì đâu”. Lan với thêm “Toàn ngày xưa làm chung với chị Ngọc con dì Sáu đó ba, má”. Lúc này mẹ Thắm càng ngạc nhiên hơn rồi hỏi Toàn “À, mà con làm chung với con Ngọc biết tại sao nó xin nghỉ việc không ?”. Toàn gãi đầu mồ hôi lại sắp tứa ra nói đại “Dạ con cũng không biết, con nghỉ trước chị Ngọc cô ơi”. Lan cười khúc khích “Đúng rồi trước 2 tiếng”. Toàn quay mặt nhìn Lan ánh mắt bất lực “Tui lạy cô, cô đừng châm nữa”. Ba Thắm cười khoái chí “Thằng này hay mậy, bà con chú mày biết cũng nhiều chứ. Mà con trai tướng tá phải như mày, chú kết mày rồi đó, hay ra đây làm với chú đi”. Toàn gãi đầu ấp úng “Dạ con cũng không biết, để có gì cháu tính”. Thắm nhìn hắn cười gian xảo “Hay quá hén, ai cũng biết ai cũng thích hén”. Toàn lại gãi đầu, Ba Thắm cười “Chú thấy hai đứa này coi bộ cũng thích mày đó, khoái ai chú gã cho”. Thắm và Lan đỏ mặt một lượt rồi đồng thanh “Xí, ai thèm mà đòi gã” rồi hai chị em đứng dậy chạy biến về phòng. Mẹ Thắm cười nhìn Toàn “Cháu thông cảm, hai chị em nó vậy đó, chiều từ nhỏ nên sanh hư rồi”. Ba Thắm vỗ vai hắn “Thôi chú kiếu, nay mệt quá rồi để chú với bà xã về phòng. Mai hai chú cháu mình lai rai, tự nhiên như ở nhà nghen con trai” rồi đứng dậy đi về phòng. Toàn cúi đầu chào hai người rồi ngồi đấy một lúc cũng đứng dậy đi về phòng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.