Chọc Tức Vợ Yêu – Mua Một Tặng Một – Chương 46: Con Đúng Là Thiên Sứ Của Cô – Botruyen

Chọc Tức Vợ Yêu – Mua Một Tặng Một - Chương 46: Con Đúng Là Thiên Sứ Của Cô

“Ninh Tịch, tôi và chế tác Vương còn có cả biên kịch Diệp nữa đều rất hài lòng với cô, nhưng mà hiện thực tàn khốc, quay phim đâu chỉ có mỗi
tình cảm là được đâu, quan trọng nhất vẫn là tiền đầu tư, có đôi lúc
tuyển diễn viễn nào vào vai gì thực sự không phải do chúng tôi quyết
định. Người gật đầu cuối cùng không phải là người bỏ tiền nhiều nhất thì còn là ai!”

Ninh Tịch nghe mà tâm trạng như rơi xuống vực sâu không đáy, cô vẫn
sẽ bị thay thế ư? Vậy tại sao Thường Lị vẫn bảo cô đi quay phim?

“Tối hôm qua, quả thực Ninh Đổng đã tìm tôi, ông ấy bảo cô là người
mới nên không đồng ý cho cô tham gia vào bộ phim này, nhưng mà….” Quách
Khải Thắng dừng lại một lát.

Ninh Tịch sốt ruột đến mức hận không thể lôi đạo diễn Quách từ đầu
dây bên kia qua đây, túm cổ lắc cho ông ta một trận, có thể nói lèo một
mạch được không?

“Nhưng mà Ninh Tịch này, số cô may lắm đấy, một nhà đầu tư khác nhìn trúng cô, còn tỏ rõ lập trường, Mạnh Trường Ca nhất định phải là cô mới được! Thế nên, cố gắng cho tốt nhé!”

“Thật ạ?” Trái tim vừa mới rơi xuống vực sâu của Ninh Tịch đã vèo
một cái phi thẳng lên trời, đừng có kích thích thế được không, cô cảm
thấy như thể đang bị đạo diễn đùa giỡn: “Đạo diễn Quách, ông cố ý chứ
gì! Tôi bị ông doạ cho đến mức sắp đau tim rồi đây này!”

“Ha ha ha, bây giờ thanh niên sao mà dễ bị kích thích thế!”

“Dù sao thì ông cũng phải cho tôi một câu trả lời chính xác chứ, tóm lại tôi có bị đổi hay không?”

“Không đổi, không đổi, không đổi, nhà đầu tư kia rót cho chúng ta
5000 vạn cơ, bằng tổng số vốn mà Tinh Huy và Ninh Gia đầu tư cho chúng
ta đấy, cho nên người bên đó nói mới được tính!’

“Nhà đầu tư của bộ phim này không phải chỉ có Ninh Gia và Tinh Huy
thôi sao? Sao tự nhiên lại chui thêm một nhà nữa vậy” Ninh Tịch cảm thấy có chút kì lạ.

“Vừa mới tham gia vào đấy, sau này rồi cô sẽ biết thôi.” Ngữ khí của Quách Khải Thắng cực kì hưng phấn.

Đột nhiên có thêm một khoản đầu tư 5000 vạn, tổng cộng có hơn một tỉ
tiền đầu tư, hơn nữa diễn viên mà ông hài lòng nhất – Ninh Tịch lại
không bị cái đám đầu tư không biết nghề đó đổi mất, làm sao mà ông không vui cho được?

“Vâng ạ, cảm ơn đạo diễn!”

Ninh Tịch cúp điện thoại, 'két' một tiếng, cửa phòng bị người khác
đẩy ra, hoá ra là bánh bao nhỏ vừa mới tỉnh, còn đang mắt nhắm mắt mở
tiến vào.

Ninh Tịch vui sướng hét lên một tiếng, sau đó nhào đến ôm lấy bánh
bao nhỏ thơm lấy thơm để: “Bảo bối ! Con đúng là ngôi sao may mắn của
cô! Lần nào cũng có thể khiến cô gặp dữ hoá lành!”

Đại ma vương đứng ngoài cửa nhìn con trai được ôm hôn thắm thiết, tỏ vẻ khó chịu.

Rõ ràng đó là công của anh cơ mà……

Nhưng thôi, chẳng có gì quan trọng hơn là lại nhìn thấy nụ cười rạn rỡ tươi tắn trên gương mặt cô.

Lục Đình Kiêu bước đến: “Có chuyện gì mà vui thế?”

Ninh Tịch ôm lấy bánh bao nhỏ đang choáng váng vì sự nhiệt tình bất
ngờ của cô: “Vừa nãy đạo diễn thông báo với tôi là vai diễn của tôi sẽ
không bị thay đổi, nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim này rất thích tôi!”

“Thế à? Chúc mừng cô!” Lục Đình Kiêu chúc mừng cô như thật.

Ninh Tịch ngẫm nghĩ xoa cằm: “Nhưng mà đạo diễn không nói cho tôi
biết nhà đầu tư đó là ai, nhưng chắc chắn người đó là một người cực kì
có phẩm vị, mắt nhìn người cực kì cực kì tốt và là một người cực kì cực
kì đẹp trai!”

Lục Đình Kiêu cười khẽ: “Cô nghĩ như thế thật sao?”

“Đó là điều đương nhiên rồi!” Ninh Tịch tỏ vẻ đương nhiên, sau đó cô
đột nhiên nhớ ra một chuyện: “Nếu như thế thì, thời gian sắp tới tôi đều phải đi quay phim, có lúc còn phải quay cả đêm nữa, Tiểu Bảo làm thế
nào bây giờ?”

Lục Đình Kiêu không trả lời mà quay sang nhìn con trai.

Đột nhiên được Ninh Tịch ôm hôn thân thiết, tâm trạng của bánh bao
nhỏ cực kì tốt, ngay cả khi nghe được tin xấu khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn
tràn đầy hạnh phúc, sau đó chạy bình bịch về phòng mình.

Ninh Tịch còn tưởng thằng bé lại tự nhốt mình trong phòng, cô còn
đang căng thẳng không ngờ thằng bé đã nhanh chóng chạy ra, trong tay còn cầm theo một quyển vở viết.

Trên đó viết một chữ rất to: Fighting!

Ninh Tịch cảm động sắp khóc đến nơi: “Cảm ơn con, bảo bối, con đúng là thiên thần của cô!

Lục Đình Kiêu dịu dàng nhìn một lớn một nhỏ đang ôm nhau thắm thiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.