Lương Phi Tinh đang rót nước mà rót tràn ra ngoài từ lúc nào cũng không biết.
Cuối cùng thì ông cũng hiểu, chẳng trách đại Boss lại đích thân tới hỏi chuyện của Ninh Tịch hóa ra là vì có quan hệ như vậy với Lục Cảnh Lễ?
Ninh Tịch nhịn lại ý muốn tẩn cho Lục Cảnh Lễ một trận, cười gượng nói: “Nhị thiếu, tối nay chắc không được tôi có hẹn với bạn rồi, để hôm khác nhé!”
Nói rồi cô thản nhiên quay ra nhìn Lương Phi Tinh, Lâm Chi Chi và Trần Cánh mời mọc: “Tổng giám Lương, chị Lâm, luật sư Trần, khi nào mọi người rảnh thì nhớ cùng nhau tới dùng cơm nhé! Trước đây tôi từng nói tôi nấu ăn rất ngon thế là Nhị thiếu cứ luôn miệng bắt tôi nấu một bữa cơm cảm ơn cậu ấy, không thể cho một mình cậu ấy béo bở thế được! Hôm nay thật sự rất cảm ơn mọi người! Mọi người nhớ tới nhé!”
Nói rồi cô cúi gập người xuống.
Chỉ một câu nói đơn giản đã hóa giải toàn bộ sự mờ ám ban nãy.
Lâm Chi Chi gật đầu tán thưởng, năng lực giải quyết tình huống bất ngờ của cô gái này quả không tồi, đúng là một hạt giống tốt.
Còn về chuyện giữa cô và Lục Cảnh Lễ, mối quan hệ xem ra thì dễ khiến mọi người hiểu lầm nhưng rõ ràng giữa hai người không hề có kiểu không khí như giữa trai với gái, có lẽ chỉ là quan hệ bạn bè thân thiết thôi.
……
Tại Châu Giang Đế Cảnh, trong căn hộ của Ninh Tuyết Lạc.
Từ sáng sớm, Tô Diễn đã mua thuốc bổ tới thăm cô ta, sau khi hai người nói chuyện thân thiết một hồi Tô Diễn liền nhìn đồng hồ trên tay rồi mở tivi lên.
Trên màn hình, buổi họp báo của Thịnh Thế vừa mới bắt đầu, Lục Cảnh Lễ đang giới thiệu sự gia nhập của Ninh Tịch.
Ninh Tuyết Lạc không ngủ cả một đêm, trát cả mấy tầng phấn mới miễn cưỡng che đi được vòng mắt thâm quần, vốn định chờ lát nữa sẽ xem trực tiếp một mình nhưng không ngờ Tô Diễn lại tới.
Cô ta không đoán trước được lát nữa sẽ xảy ra chuyện gì nhưng tô ta biết cô ta tuyệt đối không thể cùng xem buổi họp báo này với Tô Diễn!
Ninh Tuyết Lạc ôm cánh tay Tô Diễn làm nũng: “Diễn, tivi chẳng có gì hay để xem cả? Chúng mình làm cái khác đi?”
Tô Diễn vỗ vỗ lên tay cô ta, mắt vẫn chăm chú nhìn màn hình tivi: “Tuyết Lạc, đừng làm ồn.”
“Diễn, anh quan tâm tới chuyện của Ninh Tịch đến vậy sao?” Ninh Tịch trưng ra vẻ mặt không vui.
“Chẳng lẽ em không quan tâm à? Em không muốn biết Tiểu Tịch sẽ nói gì trong buổi họp báo?”
“Em…” Ninh Tuyết Lạc nghẹn lời: “Tất nhiên là em cũng quan tâm Tiểu Tịch rồi! Nhưng em không thích anh cứ dồn hết sự chú ý của mình vào chị ấy!”
“Được rồi, đừng như trẻ con thế, ngồi yên với anh một lúc.” Lần này thái độ của Tô Diễn kiên quyết lạ thường.
Ninh Tuyết Lạc cắn răng, tiếp tục ngồi xem.
Lúc này, Lâm Chi Chi đang công bố thông tin sắp kết hôn cùng Lãnh Man Vân và ý định giải nghệ của cô ấy, tiếp đó, có phóng viên đứng dậy hỏi tại sao Thịnh Thế lại muốn kí hợp đồng với Ninh Tịch.
Ninh Tuyết Lạc thầm nghĩ làm loạn lên đi, mau làm loạn lên, tốt nhất nháo đến mức phải cụt hứng mà bỏ về ấy.
Ninh Tuyết Lạc cẩn thận quan sát từng phản ứng của Tô Diễn, phát hiện ánh mắt Tô Diễn từ đầu tới cuối chưa từng rời khỏi Ninh Tịch, dù cho cả quá trình Ninh Tịch vẫn chưa hề nói gì.
Trong lòng cô ta bỗng dâng lên cảm giác nguy hiểm chưa từng có, đúng lúc này, trên tivi truyền tới một tiếng nói quen thuộc…Là giọng của Trương Cường!!!
Tim Ninh Tuyết Lạc đập thình thịch, cô ta không ngừng tự an ủi bản thân dù Ninh Tịch có lấy được khẩu cung của Trương Cường thì nhiều nhất cũng chỉ chứng minh được sự trong sạch của nó, không có bất cứ ai biết chuyện này là do cô ta sắp đặt..
Nhưng sự việc phát sinh phía sau… đã vùi dập mọi hi vọng của cô ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com