“Bà quen Glies?” Giang Mục Dã kinh hãi.
Ninh Tịch mới vào giới bao lâu chứ, cứ cho là nhân vật nổi tiếng nhất trong nước thì cũng không có khả năng quen biết Giles.
“Sao tôi quen được ý hả, lúc tôi đi thử vai thì gặp được ông ấy! Nói chuyện cũng rất hợp nhau nữa, nhân vật của tôi là do ông ấy chỉ định.” Ninh Tịch nói.
“Thử vai? À đúng rồi, tôi còn chưa hỏi bà đấy! Nhân vật của bà là ai?” Giang Mục Dã thuận mồm hỏi.
“Sát thủ.” Ninh Tịch trả lời.
Vẻ mặt Giang Mục Dã lập tức biến thành vẻ như dẫm phải phân chó: “Bà đừng nói với tôi là bà diễn vai Anna đấy nhé?”
Ninh Tịch cũng đoán trước Giang Mục Dã sẽ phản ứng như vậy cho nên chỉ nâng cằm nói: “Tôi cũng thấy như đang nằm mơ ý… nghe nói vai này vốn đã được xác định cho Lilian rồi…”
Giang Mục Dã đã không biết nên nói cái gì. Cái loại tác phẩm kinh điển thế giới của Hollywood như Sát Thủ sẽ dùng nghệ sĩ người Hoa diễn vai chính! Chuyện này chưa bao giờ xuất hiện trong nước cả. Đừng nói đến Sát Thủ, cho dù chỉ là một bộ phim bình thường nhất của Hollywood thì những nhân vật hơi quan trọng một chút cũng chẳng đến lượt diễn viên Trung Quốc, mà có đi chăng nữa thì số lượng cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Nhất là khi biết Ninh Tịch thế chỗ Lilian thì Giang Mục Dã đã bội phục sát đất. Lilian chính là Ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong lịch sử Hollywood, cũng là một trong những nghệ sĩ quyền lực nhất của Kinh Đô điện ảnh thế giới. Sức ảnh hưởng của cô gái này không cần nói cũng biết, nữ chính của Sát Thủ vốn được quyết định là cô ta thế mà Ninh Tịch lại thay thế được, lại còn là thần tượng Giles của anh ta quyết định…
Giang Mục Dã nhíu mày, biểu tình có chút vi diệu: “Chậc, phía Hàn Tử Huyên với Trịnh An Như còn đang gióng trống khua chiêng về chuyện Hàn Tử Huyên thành công tham gia đoàn làm phim của Sát Thủ… bọn họ có nằm mơ cũng không ngờ bà lại là nữ chính của Sát Thủ đi!”
Xem ra lần này mặt mũi của Trịnh An Như với Hàn Tử Huyên đều bị Ninh Tịch vả cho sưng thành đầu heo rồi.
“Nhiệm vụ đã hoàn thành, tôi đi trước đây! Nếu ông cần đồ nữ thì cứ tìm tôi nhá há há!” Ninh Tịch cười há há nói.
“…”
Vừa nghĩ tới chuyện phải giả gái thì tâm trạng kích động của Giang Mục Dã cũng ảm đạm đi mấy phần. Đệch, sao vẫn có cảm giác bị bẫy là thế nào?
Sau khi rời khỏi khu biệt thự thì Ninh Tịch lái xe quay về nhà hoa.
Nhớ tới chuyện quấn quýt với hổ trắng mấy ngày thì trái tim Ninh Tịch lại mềm nhũn. Vì thế cô không nhịn được gọi điện cho Hàn Kiêu, bảo anh ta mang hổ tới cho cô xoa xoa.
Chỉ tiếc là… điện thoại của Hàn Kiêu đã tắt máy, gọi không được.
Đại thần quả nhiên vẫn là xuất quỷ nhập thần…
…
Một tuần sau, dường như tất cả các phương tiện truyền thông giải trí đều rối rít chạy tới địa điểm quay của Sát Thủ.
Hôm này đoàn làm phim sẽ tổ chức họp báo ra mắt. Nữ diễn viên nổi tiếng Hàn Tử Huyên thành công tham gia vào đoàn làm phim thế nên bất cứ công ty truyền thông nào cũng mong mình là người lấy được tin đầu tiên, cũng thuận tiện phỏng vấn thêm một chút.
Khu vực họp báo tạm thời được dựng lên.
Will Đế lần đầu tiên xuất hiện. Anh mặc một bộ com lê màu đen cực tôn lên dáng người tiêu chuẩn.
“Will Đế!!!”
“Trời ơi, đẹp trai quá đi mất!”
Thấy Will đế thì không ít truyền thông đã bị anh ta khuất phục trong nháy mắt, người thật còn đẹp trai hơn cả trong phim nữa.
Will Đế vội vàng chào một tiếng rồi vội vã rời đi, sau đó Lilian cùng những diễn viên hàng đầu Hollywood khác cũng lần lượt ra mặt, bọn họ lịch sự trả lời vài vấn đề của truyền thông rồi quay lại đoàn làm phim.
Ước chừng nửa tiếng sau, Hàn Tử Huyên dẫn theo hai trợ lý cùng với Trịnh An như xuất hiện trước truyền thông.
“Cô Hàn Tử Huyên, xin hỏi cô làm thế nào mà có thể thành công tham gia vào đoàn làm phim Sát Thủ vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com