Ninh Tịch còn đang định hỏi đám người này xem ai là người đứng sau màn nhưng Hàn Kiêu lại… giết người mà không hề thèm chớp mắt, đã vậy còn nói tay dính mỡ… lừa quỷ chắc.
Tên này liệu có phải là đã biết cái gì?
“Hai người, mỗi người một phần gà gia đình, hai người hai phần, cũng không sai lắm.” Hàn Kiêu nói.
Ninh Tịch: “…”
Cô không khỏi cảm thấy thương thay cho hai tên sát thủ kia, trong mắt Hàn Kiêu thì cái mạng của họ cũng chỉ đáng giá một phần gà gia đình mà thôi… Hơn nữa, còn không phải phần gà cao cấp…
“Được được được, tôi mời ănh ăn 200 phần, tôi nhìn anh ăn hết thì thôi.” Ninh Tịch có chút bất đắc dĩ, sao Hàn Kiêu này lúc thì biến thái đến kinh khủng lúc thì chả khác gì một đứa bé chưa trưởng thành.
“Ừ… cô nói rồi đó, nhưng mà tối nay tôi không rảnh, có hẹn với người đẹp rồi, rảnh sẽ tìm cô.” Hàn Kiêu xoay người vẫy tay, không chờ Ninh Tịch nói gì người đã biến mất tăm.
“Hẹn người đẹp…” Ninh Tịch không nhịn được trợn trắng mắt.
Cho đến tận bây giờ cô chưa từng thấy bên cạnh Hàn Kiêu có bất cứ người phụ nữ nào, mà chẳng cần nói phụ nữ, đến đàn ông còn chả thấy nữa là. Muốn kiếm cớ cũng nên tìm một cái cớ có thể tin được chứ!
…
Lúc Ninh Tịch trở về thì không thấy Lục Đình Kiêu đâu, nhưng Lục Cảnh Lễ đã chạy tới đây rồi. Hình như số lần tới đây của người này càng ngày càng ít thì phải, nghe nói là do đã bị bội thực thức ăn cho chó.
“Sao anh cũng tới đây? Có đói không?” Ninh Tịch mở cửa để con hàng này vào nhà, sau đó thì nhướng mày hỏi.
Lục Cảnh Lễ đau khổ nói: “Chị dâu khách sáo quá đi, cái “mớ” trong bụng này của em cũng đủ em sống đến hết đời sau rồi…”
“Chị dâu, em tìm chị là vì nghe anh Hai nói chị sẽ diễn vai chính trong Sát Thủ! Này, là thật đấy à?” Lục Cảnh Lễ cực kỳ hưng phấn hỏi.
Ninh Tịch gật đầu: “Đúng vậy, anh trai của anh đâu?”
Lục Cảnh Lễ quay vòng quanh Ninh Tịch: “Đang ở công ty, mấy ngày này có ít chuyện cần xử lý!”
Ninh Tịch vốn định gọi điện cho Lục Đình Kiêu nhưng nghe Lục Cảnh Lễ nói anh bận thì cũng đành thôi.
“Chị dâu, em biết “một khắc không gặp giống như đã ba thu” nhưng mà chị nói rõ tình hình cho em trước được không? Cái anh Hai em nói là thật hay giả vậy?”
“Cái bộ Sát Thủ này chính là tác phẩm cực kì kinh điển của Hollywood năm đó đấy! Càn quét sạch các giải thưởng lớn luôn! Mặc dù hiện tại trong nước chị cũng có danh tiếng nhưng mà tới Hollywood thì chẳng thấm vào đâu! Nói bên kia muốn tấn công thị trường Trung Quốc nên cho chị một vai phụ thì còn nghe được… nhưng để chị đóng vai chính, lại còn là tác phẩm kinh điển người người mong đợi, cái này thật phi lý…”
Đối với bộ phim Sát Thủ này thì Lục Cảnh lễ tuyệt đối không xa lạ gì. Thậm chí phải nói ràng có ai lăn lộn trong cái giới giải trí này mà chưa từng xem Sát Thủ chứ? Mặc dù đã qua rất nhiều năm, nhưng những bộ phim kinh điển trong nước hay những bộ phim điện ảnh cực kì ăn khách hầu như đều phải ngả mũi cúi đầu trước nó.
Hiện giờ, mới tung ra tin tức bộ phim Sát Thủ sẽ được làm lại mà đã khuấy động toàn bộ giới giải trí trong nước, rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng muốn tìm một nhân vật qua đường trong bộ phim nay thôi mà cũng cực kì khó khăn.
“Không nói dối anh đâu, là thật đó.” Ninh Tịch bất đắc dĩ nói.
Lục Cảnh Lễ nghe chính miệng Lục Đình Kiêu xác nhận nhưng vẫn không quá tin tưởng.
Dàn diễn viên của phiên bản mới này phải nói là máu mặt chưa từng thấy. Nam chính là do chính Stein Will đỉnh đỉnh đại danh, nổi tiếng toàn thế giới đảm nhiệm, người này còn hay được gọi là Will Đế, là một Ảnh đế cấp Hollywood,
Mà người vốn được xác định đóng nữ chính – Lilian lại là một trong những ngôi sao ăn khách nhất của Hollywood, tuổi tác của cô ta với Ninh Tịch cũng không chênh nhau quá nhiều. Nhưng Lilian xuất thân từ Hollywood, tuổi còn trẻ đã được phong là Ảnh hậu, phải nói mình cô ta đã át hết ánh hào quang của các nữ diễn viên khác. Bộ phim Romance cô ta đóng cùng Will Đế hồi trước cũng nhận được rất nhiều lời khen ngợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com