Tuy mấy cái chiêu trò cấp thấp thế này đối với Ninh Tịch mà nói thì không đau cũng chẳng ngứa, cơ mà sự bảo vệ của Lisa cũng khiến ánh mắt Ninh Tịch có chút cảm kích.
“Lisa, chuyện này có liên quan đến cô à?”
Hai cô gái da đen nhíu mày, chuyên viên trang điểm này rất có danh tiếng trong giới, nghe nói còn có quan hệ với Ảnh đế Stein Will, thế nên hai cô gái da đen kia cũng không dám làm căng mà chỉ nhỏ giọng oán trách.
Lilian nghe thế thì cho trợ lí một ánh mắt, trợ lý nhất thời im bặt.
Thấy Lilian không lên tiếng thì hai cô gái da đen kia cũng không nhiều lời nữa.
Lisa nhìn thái độ của Lilian thì có chút bất ngờ. Dù sao thì Lilian này cũng không phải là người tốt tính gì, cô cứ ngỡ lần này Lilian nhất định phải cho Ninh Tịch một đòn ra oai phủ đầu mới đúng, không ngờ cô ta lại chọn cách dàn xếp ổn thỏa?
Lisa lại liếc Ninh Tịch một chút, cô gái này nếu có thể giành được vị trí nữ chính thì sợ rằng thân phận với bối cảnh cũng không đơn giản? Thậm chí cả Lilian cũng phải kiêng dè…
Không lâu sau, Lilian nhận được điện thoại của quản lí liền đứng dậy rời đi.
Mấy diễn viên khác cũng chia ra luyện tập diễn với nhau, tới gần trưa mọi người mới rời khỏi đoàn làm phim.
…
Ninh Tịch vừa định về thì di động đột nhiên vang lên. Cô nhìn vào màn hình xong thì hết sức kinh ngạc, kích động đến mức suýt quăng cả điện thoại đi luôn.
“Hàn Kiêu?”
Ôi! Đại thần!
Bình tĩnh lại rồi Ninh Tịch lập tức run rẩy nhận điện thoại: “Alo? Đại… Đại thần? Ngài tìm tôi ạ?”
“KFC trên đường J, qua đây.”
Ninh Tịch còn chưa kịp nói gì đã thấy tiếng tút tút tút…
Cái quỷ gì vậy, vừa mở miệng đã là KFC?
Hết cách, Ninh Tịch chỉ có thể lết cái thân đi tới đó.
Đại thần đã hú thì đừng nói là KFC, dẫu có là núi đao biển lửa cũng phải nhảy vào!
…
Trong quán KFC, Ninh Tịch thấy Hàn Kiêu đang ngồi trong một góc.
Anh ta mặc một bộ đồ trắng rộng thùng thình, nhìn qua cực kỳ thoải mái, trông cứ như là cậu trai nhà bên chẳng có chút lực sát thương nào. Nhìn thì đẹp đấy, cơ mà… cái tướng ăn kia quả thật có chút nhức mắt.
Hai chân bắt chéo, tay trái cầm đùi gà, tay phải cầm thịt bò cuốn, miệng còn cúi đầu hút trà sữa.
Ninh Tịch ngồi cạnh Hàn Kiêu một lúc lâu thế mà người này lại không hề phát hiện ra sự tồn tại của cô.
“Ăn ngon không?”
Ninh Tịch vốn không định quấy rầy Hàn Kiêu, cơ mà chờ đến lúc Đại thần chuẩn bị cơm nước xong thì lại thấy Đại thần vẫy tay gọi thêm một phần gà gia đình nữa!!!
Chờ anh ta ăn xong thì chắc cũng đến tận thế luôn!
“Ố… cô đến đây từ lúc nào?” Hàn Kiêu quay đầu lại nhìn Ninh Tịch đã ngồi đến há cả mỏ.
“Tới được 10 phút rồi.” Ninh Tịch bị ai đó lơ đẹp thì hơi giật giật khóe miệng.
“Ồ… vậy đi gọi thêm một phần gà gia đình giúp tôi đi, nhân tiện… thanh toán tiền cho tôi.” Hàn Kiêu gật đầu tỏ ý đã biết rồi nói.
Gọi cái bà nội ý mà gọi! Ninh Tịch chỉ hận không thể dùng một tát mà tát chết tên ăn hàng này. Gần một năm nay hai người họ dường như không hề liên lạc với nhau, thế mà vừa mới gặp thì câu đầu tiên của anh ta lại là bắt mình đi mua gà… Điên tiết nhất là còn phải trả tiền cho anh ta!
Cứ tưởng có chuyện lớn gì mà xảy ra nên cô mới phóng xe bạt mạng tới đây, ai ngờ…
Thôi kệ vậy, dù sao tên này cũng đã từng cứu mạng mình…
…
Sau khi ăn xong, Hàn Kiêu thỏa mãn hút trà sữa.
“Lâu lắm không gặp, gần đây khỏe không?” Hàn Kiêu đặt trà sữa xuống và cũng bình thường lại một tí.
“Nếu anh không gọi điện cho tôi thì còn tốt hơn đấy.” Ninh Tịch thành thật trả lời. Suýt nữa thì dọa chết cô rồi!
“Không gọi cho cô thì tôi không xong.” Hàn Kiêu trả lời.
‘”Tại sao’’ Ninh Tịch không hiểu.
A
“Tại sao?” Ninh Tịch không hiểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com