“Tôi biết rồi.” Trịnh An Như buồn bực nói.
Ninh Tuyết Lạc nghiêm túc dặn dò thêm: “Mấy ngày nữa là bắt đầu vote cho bảng xếp hạng của “Ánh sáng giải trí” rồi, năm nay vị trí No.10 ngôi sao nữ, Tử Huyên nhất định phải giành được!”
“Ánh sáng giải trí” là tạp chí quyền lực nhất của ngành giải trí, hàng năm tạp chí này sẽ tổ chức một lần bầu chọn trên mạng lớn nhất, dựa vào số phiếu bình chọn để chọn ra các bảng xếp hạng, nhận được sự quan tâm nhiều nhất đó chính là bảng xếp hạng sao nữ và sao nam danh tiếng nhất. Ngoài ra còn có một số bảng xếp hạng khác, ví dụ như “bảng xếp hạng các ngôi sao muốn lấy làm chồng nhất”; “bảng xếp hạng tân binh có tiềm lực nhất trong giới giải trí”; thậm chí còn có “bảng xếp hạng các ngôi sao muốn “ngủ” nhất”; mỗi năm cứ tầm này là fan của các nhà đại chiến, nó có sức ảnh hưởng rất lớn trong giới giải trí.
Lần bình chọn trước, Ninh Tịch với số phiếu gấp đôi lập tức đè bẹp người ở vị trí thứ hai, đó còn là trong tình huống Ninh Tịch đã biến mất suốt ba tháng.
Trịnh An Như gật đầu: “Ninh phó tổng cứ yên tâm, chúng tôi đang ở trong tình thế bắt buộc rồi!”
Vị trí No.1 năm nay, với danh tiếng của Tử Huyên chắc chắn là sẽ giành được thôi.
“Có gì cần thì cứ trực tiếp nói với tôi và tổng giám đốc Vương, phía công ty sẽ toàn lực phối hợp với hai người.” Ninh Tuyết Lạc lên tiếng.
Cho dù Ninh Tịch có trở về nhưng cuộc bình chọn tháng sau đã bắt đầu rồi, với danh tiếng của cô ta hiện nay tuyệt đối không thể so sánh với Hàn Tử Huyên được, chỉ là cô ta không muốn để xảy ra bất kỳ sai sót nào thôi.
Cuộc họp này kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ…
Sau khi quyết định phương án giải quyết, Vương Hạo Quân nói: “Vậy thì cứ thế mà làm đi thôi! Tan họp! Tôi còn phải đi an ủi các nhà đầu tư đây.”
Phía Ninh Tịch vừa kết thúc cuộc họp báo, phía các nhà đầu tư của Thiên Hạ đã làm ầm lên rồi.
Giờ phút này, Vương Hạo Quân thực sự hối hận vô cùng.
Phải biết là Ninh Tịch vốn dĩ là nghệ sỹ của Tinh Huy bọn họ đấy chứ!
Nếu biết trước tiềm lực và khả năng đột phá của cô sau này lại mạnh mẽ như thế, có đánh chết ông ta thì cũng phải giữ lại cô cho bằng được, kết quả bây giờ lại tự tạo cho chính mình một đối thủ khó giải quyết như thế.
Đã không thể mượn sức, vậy thì chỉ có thể khiến cô ta hoàn toàn không còn cơ hội để trở mình được nữa!
Ông ta buộc phải bảo vệ Hàn Tử Huyên, cho dù nhà đầu tư của Thiên Hạ không thể nhận được lợi ích như đã tính trước nhưng nhất định phải để Hàn Tử Huyên đè bẹp Ninh Tịch, đè được Ninh Tịch thì có nghĩa là đè được Thịnh Thế.
Ông ta sẽ không để Thịnh Thế có bất kỳ một cơ hội nào để vùng dậy!
…
Sau khi cuộc họp báo kết thúc, Ninh Tịch quay về công ty một chuyến, mở một cuộc họp nhỏ với Từ Thao và mọi người.
Chỗ nào trong công ty lúc này cũng tràn ngập hoa tươi và quà từ bạn bè và các fan gửi đến.
Sau khi họp xong, Ninh Tịch nghiêm túc đi xem từng món quà một rồi nhờ nhân viên thu dọn lại cho gọn.
Lúc đang thu dọn thì có một tấm thiệp rơi ra từ một bó hoa.
Ninh Tịch tiện tay nhặt lên nhìn lướt qua, phần ký tên lại là một cái tên quen thuộc.
Lý Mộ Ngôn…?
Con trai của cô Vưu?
Một quan chức ngoại giao công việc bận rộn thế nhưng lại đặc biệt nhớ gửi tặng cô một bó hoa?
Quả nhiên đúng như mợ đã nói, Lý Mộ Ngôn tuy rằng còn trẻ nhưng cách đối nhân xử thế thì đúng là rất cẩn thận và kín kẽ.
Ninh Tịch cũng không để ý lắm, nhưng xuất phát từ phép lịch sự vẫn gửi một cái tin nhắn để cảm ơn.
Khoảng năm phút sau, Lý Mộ Ngôn trả lời lại một câu.
[Đừng khách sáo. Nhưng mà không ngờ rằng Tiểu Tịch nhiều fan như thế lại có thể phát hiện ra bó hoa của anh, điều này thể hiện rằng em đã rất nghiêm túc đi xem từng món quà một, em là một thần tượng xứng đáng để các fan yêu thích.]
Không hổ là quan chức ngoại giao, thật biết ăn nói, tuy chỉ là những lời khách sáo với nhau nhưng lại khen rất có tình có lý.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com