Chờ Anh Đến Ngày Mai – Chương 16 Mang thai – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

Chờ Anh Đến Ngày Mai - Chương 16 Mang thai

-” Con bé sao rồi…?”

Bà Dương lo lắng, quan sát bác sĩ vừa khám xong liền hỏi ngay…

-” Cô ấy bị động thai..cũng may là không vấn đề gì..Nhưng người nhà phải chăm sóc cô ấy cẩn thận…ba tháng đầu thai nhi vẫn còn yếu không chịu đựng những tổn thương mạnh”

-” Con…bé…con bé có thai sao?”

Bà Dương mừng rỡ…

-” Đúng vây được hơn ba tuần rồi…”

-” Cám ơn bác sĩ chúng tôi biết rồi…”

Bác sĩ đi rồi nhìn đứa cháu trai ngu ngốc ngồi thừ người ra không biết là vui hay buồn nữa….bàn tay chung thủy nắm chặt tay Tuyết Thanh…

Bà không biết anh có nghe lời bác sĩ nói hay không..Bước lại vài bước định mắng chửi vài câu..cho anh tỉnh lại..đã nghe Dương Phong lẫm bẫm..

-” Bà nội…cháu làm ba rồi…thì ra cảm giác được làm ba lại tuyệt vời đến vậy “

Giọng anh rất nhỏ không biết đang nói với bà hay nói với chính mình nữa…

Lúc này Dương Phong ngẩng mặt lên nhìn Bà Dương bà mới phát hiện mắt anh hơi hồng..làm bà cũng xúc động theo..

-” Bà nội..cháu đã có con..là con của cháu và Tuyết Thanh..cháu đã có gia đình nhỏ cho riêng mình…cháu rất vui….”

Bà Dương gật đầu vỗ vỗ vai anh..

-” Cháu phải đối xử tốt với con bé biết không…Nó là đứa trẻ đáng thương, từ nhỏ đã thiếu tình thương của cha mẹ…bà biết hoàn cảnh hai đứa giống nhau…Nhưng dù sao ba cháu vẫn bên cạnh cháu…Còn Tiểu Thanh thì không được như vậy…Sự mạnh mẽ bên ngoài…vờ như không quan tâm chỉ là vỏ bọc của con bé mà thôi..Thật ra nó là đứa trẻ rất nhạy cảm và yếu đuối….”

-” Bà….bà yên tâm..cháu sẽ yêu thương cô ấy thật tốt…bù đắp những gì cô ấy thiếu thốn….

Cháu sẽ không để người phụ nữ cháu yêu, phải chịu thiệt thòi dù là một chút “

Dương Phong nhìn bà Dương đầy kiên định..Trong ánh mắt ánh lên tình yêu thương sâu đậm….Bà Dương hài lòng gật đầu…Bà biết lòng đứa cháu trai của bà đã bị Tiểu Thanh lấy đi từ lâu…chỉ vì nó không nhận ra mà thôi..Đến hôm nay thấy nó nhận ra tình yêu sâu đậm dành cho con bé…Làm lòng bà vui mừng khôn xiết…
-” Đúng vậy…nên từ hôm nay em phải ngoan ngoãn nằm trên giường…mọi chuyện cần gì phải gọi anh…biết không?”

-” Em làm mẹ rồi…Phong con thật sự không sao đúng không anh….?”

Hai tay đặt lên bụng…nghĩ đến chỉ chút xíu nữa bé con của cô đã gặp chuyện không may…Mà cả người cô run lên….Dương Phong ôm cô vào lòng..

-” Mọi chuyện đã qua rồi…Từ nay anh sẽ không để ai có cơ hội gây tổn thương cho em và con chúng ta…em đừng lo lắng “

Tuyết Thanh nhẹ nhàng gật đầu…rút vào lòng anh…

-” Tiểu Thanh của bà dậy rồi..cháu có cảm thấy khó chịu ở đâu không?”

Bà Dương vừa bước vào nhìn thấy hai vợ chồng son thân mật, bà mỉm cười ngồi xuống cạnh giường nắm bàn tay nhỏ nhắn của cháu dâu ân cần hỏi han…

-” Dạ…cháu thấy khỏe lắm ạ”

Từ trong lòng Dương Phong ngồi dậy…Dù có mặt bà nội và người giúp việc, Dương Phong cũng không có ý định buông cô ra, để Tuyết Thanh dựa vào lòng bàn ray nhất quyết ôm lấy eo nhỏ nhắn của vợ không buông…

-” Vú Trần…đem cháo và thuốc lại đây…Tiểu Thanh trước hết cháu ăn nhẹ chén cháo này lót dạ….Còn đây là thuốc bổ….cháu phải uống liên tục một tháng, đứa trẻ mới khỏe được cháu biết không?”

Tuyết Thanh ngoan ngoãn gật đầu..chỉ cần bé cưng được khỏe, bảo cô làm gì cô cũng làm cả…Dương Phong cầm chén cháo…thổi từng muỗng đút cho cô…Tuyết Thanh đỏ mặt ngại ngùng…

-” Anh để em tự ăn được rồi…”

-” Ngoan để anh đút…”

Dương Phong cau mày không đồng ý…

-” Tiểu Thanh để Tiểu Phong đút con đi…đều là người nhà, cháu không cần ngại”

Nghe bà Dương nói vậy Tuyết Thanh cũng không tiện từ chối, miễn cưỡng hé miệng ăn từng muỗng anh đút…

Giờ phút này cô cảm thấy mình hạnh phúc vô cùng..Có được tình yêu của anh và cả sự yêu thương của bà nội…Bây giờ trong bụng cô lại có cục cưng đang lớn dần theo từng ngày…Cô quá hạnh phúc…một niềm xúc động dâng trào…Sự tủi thân, thiếu thốn mái ấm gia đình, càng khiến cô trân quý gia đình nhỏ của mình bây giờ biết bao…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.