– Hì hì…đợi chàng làm đủ loại món ngon đây !!!
Mộc Ly cười, cùng Ngọc Cơ đứng trên tường thành.
– Vũ khí ta đưa cứ dùng đi, không sợ phiền phức gì đâu…phu quân các nàng thiếu nhất chính là việc làm đó …
Hai người gật đầu, cũng lấy vũ khí của mình ra.
Lập tức, cả 2 như trở thành tâm điểm.
1 người băng thanh ngọc khiết, lạnh lùng cao ngạo, hàn băng lạnh thấu xương tỏa ra xung quanh.
1 người lại như chiến thần, anh khí ngời ngời, như thiên quân vạn mã.
Ngọc Cơ chống trượng, tuyết liền rơi, lạnh lẽo, cắt da cắt thịt.
Hoa tuyết chạm vào da thịt liền hủ bại, yêu thú cũng vì thế mà gào rống thảm thiết.
Nàng còn tạo 1 con dốc, phía dưới là những mũi giáo băng sắc bén chờ đợi.
Choang !!!
Tấm lá chắn như kính vỡ bị công phá.
Ầm ầm !!!
Tòa thành này sợ sắp xong rồi !!!
Phong Hàn !!!
Trận gió tuyết của Ngọc Cơ cản lại phần nào bước tiến, xua đi bụi mịt mù.
Phía trên đầu lại có thêm mấy trăm quả cầu lửa bắn tới.
– Đừng hiểu nhầm thế chứ….
Thiên Phong cười tà…
Sau đợt tấn công như mưa đầu tiên không có quả cầu lửa nào lọt qua, nhiều người còn tưởng còn đại trận ‘ dự phòng ‘ .
Dự phòng thì có, nhưng khi đó còn chưa có mở kịp !!!
Mà vừa mở lên lại đổ nát tiếp mà thôi, dù sao 2 cái , 1 cái hỏng từ đợt trước, cái này lâu không dùng tới, ‘ trận pháp ‘ chập chờn cũng đỡ không nổi !!!
Cầu lửa như đổ ập tới Ngọc Cơ, nhưng ngoài khói và bụi ra thì chả còn gì !!!
Mà bên kia với Mộc Ly cũng vậy…
Trong khi đó, xung quanh thì bị oanh tạc tanh bành khói lửa, tường thành cũng ăn đạn không ít, rung chuyển liên hồi.
Hai người quay lại nhìn , thấy hắn vẫn nhàn nhã uống trà chỉ phì cười.
Người vẫn còn có thể nhàn nhã như hắn trong lúc này đúng là chỉ duy nhất.
Cửu Thức Kích
Mộc Ly vung thương càn quét bát phương, không gì cản nổi, đám yêu thú chết dưới thương nàng như ngả rạ .
Mộc Long Cuốn Quanh
Từ dưới mặt đất chồi lên Mộc Long càn quét yêu thú trên đường nó đi.
– Cơ tỷ chuẩn bị!!!
Mộc Ly hét lớn, đợt thú triều chính thức ập tới trước mặt 2 người.
Đại Địa Chấn
Nhất Kích Định Giang Sơn !!!!
1 thương chấn động khiến mặt đất rung chuyển, vụn vỡ , mà nước từ đâu dâng lên đến lưng chừng, Mộc Ly cùng Ngọc Cơ lăng không mà đứng.
Thú triều ồ ạt lao tới.
Phong Bạo
Băng Phong Thiên Hạ
Lôi Điểu !!!
Gió tuyết lạnh cóng lan tỏa thổi vào thú triều.
Nhiệt độ giảm xuống đến cả chục độ, đám thú ồ ạt trong nước bị băng tuyết đóng cứng, con nào khỏe thì vùng vẫy giẫy chết, không thì tiếp tục lao lên trước, đạp xác mà đi.
Lôi Điểu kích phát lan rộng, thui cháy vô số yêu thú.
Hai người hợp kích rất tốt, Mộc Ly là tinh linh, tuy dùng được Phong , Mộc , Thủy, Hỏa , Thổ nhưng không mạnh ở bất cứ hệ nào, thay vào đó thì Ngọc Cơ tuy 3 hệ nhưng có hệ băng mạnh mẽ hơn cả, sức mạnh tinh thuần , có thể đột biến hơn nhiều.
Riêng chỉ 2 người diệt 1 lượng cũng kha khá.Nhưng chỉ là số nhỏ trong thú triều mà thôi.
Đánh đến phát chán mà mãi không hết đúng là có chút chán nản.
Tranh thủ vừa đánh vừa giết của 2 người cũng chất đầy yêu thú ‘ đủ tiêu chuẩn ‘ lên đĩa rồi.
Thiên Phong gọi cả 2 quay lại.
– Phu quân…!!!
2 người tươi cười nhìn hắn.
– Sao các ngươi không đánh tiếp…
Lão đầu của Vô Lượng Tông thèm thuồng nhìn.
– Chẳng phải cao thủ các ngươi còn đứng đây sao !!!
Thiên Phong lấy ra 1 khẩu M82A1 hắc kim phát ra ánh sáng đỏ huyết ,tỏa ra sát khí lạnh gáy. Hắn kê lên vai lão .
– 2 nàng đứng ra sau đi, bịt tai vào cũng được !!!
2 nàng vừa làm theo, hắn liền bóp cò.
Uỳnh !!!
Tiếng súng như sấm rền vang động !
Tai lão chảy máu, điếc luôn !!!
Mà phía sau là 1 tòa núi cũng liền sụp đổ.
Nhiều người choáng váng, tai ù ù.
Cả yêu thú cũng thoáng chốc ngưng lại.
– Thế nhá !!!
Thiên Phong để lại 2 chữ rồi khoác eo cùng các nàng rời đi.
Phía trên núi, 1 tên hổ thú nhân mất đi 1 cánh tay.
Không chỉ vậy, gã còn mất nguyên cả đội phục kích cùng gần như toàn bộ cấp dưới phía sau.
Có thể cái tính manh động sẽ không thể cứu mạng gã,nhưng chí ít nó cứu gã lần này.
– Hổ Quân, chúng ta còn đánh không ???
1 tên cẩu nhân sợ hãi nhìn.
– Đánh, tên đáng sợ đó đã đi rồi, không đánh thì chờ đến bao giờ!!!
Hổ Yêu dè chừng nhất chính là Thiên Phong hắn, nhàn nhã uống trà nhưng cũng chính là người duy nhất nhìn về phía gã như nhìn rõ hết thảy.
Lại còn đòn vừa rồi càng thêm chắc chắn, kẻ vừa rồi vô cùng đáng sợ !
2 người mải mê giết quái, mồ hôi ra nhiều thấm đẫm y phục, lớp vải ren đen dính lấy cơ thể quyến rũ.
Thiên Phong ôm lấy Mộc Ly, long trụ áp sát, liên tục cọ vào đùi thon nàng.
– Phu quân…đợi…đợi thiếp một chút…
Chiếc tất chân chưa cởi kịp đã bị hắn giữ lại.
Long trụ chui tọt vào khe đùi nàng, nhẹ nhàng ma sát.
Mộc Ly ngứa ngáy, cũng nghịch ngợm không kém, ngọc thủ vươn lấy, xoa xoa long đầu, áp nó vào đùi nàng,chà chà.
Nàng còn vén tất, để long trụ chạm vào da thịt nàng, ngọc thủ áp chặt.
Thiên Phong 2 tay tìm đến mật động.
– Lần sau vận động cũng phải chú ý một chút…biết không….
2 nàng rên nhỏ :” Ân…chúng thiếp nghe…..ưm….phu quân…tới đi….~ nha….Chàng…ưm…thật lớn….nhẹ chút…ưm……
Ân ái một hồi,còn định khiến các nàng ngoan ngoãn nằm trên giường mấy ngày, cơ mà cái bụng Mộc Ly réo lên, cứu 2 người một bàn thua trông thấy.
Hắn đem 2 nàng tới Bạch Cư Thành, cũng chính là phòng tuyến phía sau Đào Hoa Thành đang bị thú triều tấn công.
Trong khi bên ngoài tin tức chuẩn bị phòng thủ nếu Đào Hoa Thành thất thủ.Bên trong căn phòng lại là thế giới của 3 người.
Thiên Phong gối đâu trên đùi Ngọc Cơ, vân vê đầu ti nàng cùng Mộc Ly không rời.
– Phu quân, liệu tòa thành kia có mất không ?
Ngọc Cơ hỏi.
Thiên Phong gật đầu.
– Cơm nước xong xuôi, 2 vị nương tử, chuyện dang dở nên hoàn thành nốt nha…
Mộc Ly nằm bên cạnh khó lòng thoát. Ngọc Cơ toan chạy liền bị hắn bắt lại.
Lột sạch y phục của các nàng, hắn dâm tà cười.
– Tốt hơn là các nàng nên nghỉ ngơi mấy ngày…
Nói rồi, long trụ tìm đến mật động của Ngọc Cơ, rồi Mộc Ly, 2 người liên tiếp bị hắn cày xới kĩ càng, hết lần này tới lần khác. Mộc Ly mệt mỏi thiếp đi trước, hắn chăm tưới cho Ngọc Cơ, để nàng mệt mỏi nằm xuống.
– Phu quân…nha…yêu chàng chết mất…
Nàng hôn lấy hắn, dần thiếp đi, mật động ôm chặt long trụ.
Thiên Phong kéo Mộc Ly vào lòng mình, ôm lấy cả 2 người .