Chí Tôn Dâm Thần – Chương 65 – Botruyen
  •  Avatar
  • 68 lượt xem
  • 3 năm trước

Chí Tôn Dâm Thần - Chương 65

Thiên Phong và Mộc Ly được Trần Minh, Từ Vũ mời tới một buổi tiệc.

Buổi tiệc dành cho những thành viên cấp cao, những ngôi sao sáng giá , tuy không thể nói là toàn bộ, nhưng cũng chiếm phân nửa người của phe Liên Minh tôn thờ Tinh Linh.

Buổi tiệc như vậy là cơ hội để phô diễn thực lực , quan trọng hơn cả chính là trở thành ‘ người được chọn ‘!

Tốn thời gian hơn cả chính là khâu chuẩn bị, Thiên Phong giúp nàng chỉnh trang thì dễ, mà nàng muốn giúp Thiên Phong chọn đồ thì…đau đầu. Hắn mặc thứ gì cũng thật hợp , thu hút, nhưng nàng muốn tìm ra 1 bộ nổi bật nhất dành cho nam nhân mình.

Không để nàng bận tâm thêm hay Trần Minh, Từ Vũ phải chờ đợi, hắn liền bế lên bảo bối của mình đi ra ngoài.

– Chỉ cần phu nhân nổi bật , nó đã là vẻ đẹp nhất mà ta muốn rồi…

– Khụ… 2 người xong rồi…

Trần Minh thật khâm phục tình cảm 1 người này lúc nào cũng luôn được như vậy. Hắn liếc nhìn sang phu nhân mình , thầm nghĩ :” Sẽ thế nào nếu mình cũng chiều chuộng phu nhân như vậy nhỉ “

Chiếc xe chở 4 người tới điểm tổ chức buổi tiệc, 1 nơi rộng lớn với hồ nước trong vắt, cây cối xanh tốt mang tới 1 cảm giác dễ chịu.

Tuy mới chỉ là buổi sáng nhưng mà đã có rất nhiều người tụ tập, vô cùng đông đúc !

Nhân loại và Tinh linh đều xuất hiện, mà những tinh linh rõ ràng ngồi ở nơi trang trọng, quý phái hơn nhiều.

Mà Mộc Ly xuất hiện thực gây ra sóng gió rồi.Ai nấy đều đổ dồn con mắt hướng nhìn về phía này.

1 tinh linh đi lên trước, chặn lại đường Mộc Ly.

~ Ngươi là ai, hình như không có tên trong danh sách được phái đi lần này ?

Nàng ta liếc nhìn Mộc Ly thật kĩ, nhưng rõ ràng chưa từng gặp ai như vậy, cũng sẽ không có trong danh sách lần này, bởi số lượng người đi đã đông đủ rồi.

~ Không liên quan gì đến các người !

Mộc Ly chỉ đáp lại ngắn gọn.

~ Hừ, phàm là người tộc ta , tất nhiên ta phải quản !

Nữ nhân kia thấy vậy cũng chẳng vừa, chẳng chút nhún nhường.

– Ngươi quản nổi ?

Thiên Phong cười tà.

~ Ta quản !!!

– Ha…vậy thì…

Thiên Phong 1 cước đá tới cái rầm .

Ai tai tốt hơn thì còn có thể nghe tiếng xương vỡ vụn. Đó chính là xương cổ !

Không chết mới lạ đó !

Lần này Thiên Phong không hề có một chút kiêng nể gì, ra đòn chính là đòn chí tử !

– Phu nhân ta chưa tới lượt người ngoài quản chuyện !

Trần Minh cũng lạnh sống lưng . Đây mới là Thiên Phong không chút lưu tình, trước đó ăn đá, hắn cảm thấy mình vẫn còn may mắn chán ! Tinh linh kia chút hơi thở thoi thóp cũng chẳng còn ah !

~ Kẻ nào dám giết người tộc ta ?

1 mũi tiễn gió phóng tới , nhắm thẳng chỗ Thiên Phong ác liệt mà bắn.

~ Hừ !

Linh khí hộ thể trên người Mộc Ly bộc phát , kình khí mạnh mẽ trấn văng hết thảy mọi thứ.

Khí thế trên người nàng không chút e dè tỏa ra lấn át hết tất cả.

~ Giỏi thì tới đi !!!

Mộc Ly gằn giọng. Như Ngọc Cơ từng nói, mọi thứ chỉ có giới hạn , Thiên Phong chiều chuộng các nàng bao nhiêu , các nàng cũng đối hắn bấy nhiêu, xâm phạm đến Thiên Phong bằng chết !

Uy áp nghiền ép trên người nàng phát ra khiến đám người tinh linh kia thở cũng khó khăn, mà tinh linh mới xuất hiện kia lảo đảo chao ngã xuống mặt đất, muốn đứng dậy ? Không có cửa đâu !!!

Huyết mạch của Mộc Ly so với bọn họ nếu là lúc trước cũng thừa sức ăn đứt, lại thêm Thiên Phong bồi dưỡng , bây giờ so với thủy tổ ban đầu không mấy cách biệt !

– Phu nhân, nhẹ tay chút kẻo lại chết hết người bây giờ…chúng ta là tới dự tiệc ah.

Hắn ôm lấy eo nàng, nhắc nhỏ. Mộc Ly nghe vậy, cũng thu hồi uy thế, nhưng huyết mạch tự nhiên nghiền ép, nàng không có ý thu hồi , Thiên Phong cũng chẳng cản nàng.

Trần Minh ho khan :” Chúng ta chỉ là tới dự tiệc mà thôi ! “

4 người ngồi xuống 1 cái bàn còn hẳn hoi 1 chút. Bên phía nhân tộc nhìn thấy 1 màn nghiền ép vừa rồi, không khỏi cao hứng, cũng nhìn Mộc Ly , Thiên Phong thêm một chút. Quá bá đạo ! Không vừa mắt liền giết, lại còn khiến đối phương chẳng có lực phản kháng !

Tiểu bối tới trước, tiền bối tới sau, ai nấy mặt mày vui vẻ dễ dãi cũng phải cứng lại nhìn tràng cảnh trước mắt, mà gương mặt cứng đờ, ánh mắt phẫn nộ nhất phải là nữ vương tinh linh ở thế giới này.

~ Chuyện gì xảy ra ?

Nàng ta hỏi 1 câu, tộc nhân nhìn về phía mấy người Thiên Phong. Nàng ta liền nổi trận lôi đình, hung hăng đi về phía Thiên Phong.

Có vẻ bọn họ vẫn chưa nhận ra cách biệt ah !

Nàng ta tới trước mắt 4 người trừng mắt nhìn từng người một.

~ Ngươi cảm thấy mình có tư cách đó sao ?

Mộc Ly vừa cất lời, nữ vương kia 2 chân khụy xuống, quỳ gối trên mặt đất, khóe miệng rỉ máu, dập đầu xuống đất liên tục.

~ Phu quân, không cần quan tâm nàng ta đâu…

Mộc Ly như không nhìn thấy , chẳng chút quan tâm .

– Ồ, như nàng nói vậy…

Thiên Phong nhận lấy ly trà nóng từ nàng, chậm rãi thưởng thức.

Trần Minh nuốt nước bọt cái ực , quay sang nhìn phu nhân nhà mình có phần ngây ngốc. Này là đại thần hay gì, hành sự cũng bá đạo quá đi rồi.

Trần Hải, Trần Hà cũng tới, ánh mắt vẫn là lộ rõ kinh ngạc.

Nữ vương cao ngạo 1 bên dập đầu không ngừng , mà 2 người lại như chẳng nhìn thấy.

Trần Hà ra hiệu Từ Vũ qua bên này nói chuyện.

Đợi nàng kể hết ra, lại càng không dám tin hơn nữa.

Nhà bọn họ chứa đại thần nào rồi ah…May mắn hơn nữa là cũng không có đắc tội người ta, còn được hưởng lợi là đằng khác.

Độc tố tích lũy bị bài trừ sạch sẽ thực lực như tăng lên gấp ba !

– Ầy da, phu nhân, để đây thì có chút vương víu, ném qua 1 bên đi…

Thiên Phong nhâm nhi ly trà , nói với nàng. Mộc Ly khẽ gật, phất tay 1 cái, ném nữ vương nàng ta bay về phía đám người tinh linh tộc.

Đám người kia lân la gợi chuyện, hắn chỉ chốt 1 câu ngắn gọn : ” Chúng ta chỉ biết Trần gia, khác thì khỏi đi … “

Trần Minh ngồi bên giãy nảy.

Vì ‘ sự cố ngoài ý muốn ‘ nên bữa tiệc giao lưu này cũng liền biến thành bữa tiệc giao lưu ‘ bình thường ‘.

Nói là bình thường, phần lớn chú ý đã bị thu hút về phía chỗ mấy người Thiên Phong rồi. Tinh linh ở đây khó mà có đất diễn !

Nhưng cái không khí ‘ bình thường ‘ này cũng liền biến mất. 1 người đột biến thành quái vật cao tới 3m xuất hiện làm hiện trường trở lên náo loạn.

Không chỉ 1 con, dần có tới mười mấy hai chục con, đều là người đột biến cả, những người ở gần đó cũng bị ảnh hưởng.

~ Đây là ?

Mộc Ly nhìn đám quái vật, khó hiểu.

– Ầy dà, sản phẩm của chính nhân loại…chỉ là không biết tên nào theo chủ nghĩa diệt thế mà thôi !

Kéo mấy người Trần gia vào 1 chỗ mà quan sát. Hắn liền hỏi lão đầu :” Sản phẩm của bọn nào đây ? ”

Trần Hải cũng lắc đầu :” Là 1 chủng virut đột biến, cũng tương tự xác sống vậy, điên cuồng và khát máu… Sản phẩm thí nghiệm này mới bị mất gần đây …”

– Ha… Các ngươi lợi hại !

Thiên Phong khẽ cười.

Tốc độ lây lan quả thực nhanh, 1 đám người tài năng thoáng chốc bị biến thành những con quái vật điên cuồng. Không ít tinh linh cũng bị biến đổi theo.

Không chỉ ở nơi này, mà là trên khắp đại lục này , virut bị phát tán ở những nơi đông người nhất , những thành phố lớn, người đột biến bị nhiễm gia tăng vô cùng nhanh !

– Được rồi, chúng ta không rảnh chơi ở chỗ này đâu, bảo trọng !

Thiên Phong ôm lấy Mộc Ly, tới tìm Tiểu Nhã.

Nha đầu mới nhập học được có mấy ngày ah…

Thiên Phong đón Tiểu Nhã, cùng Mộc Ly quay về.Dù sao cái cần học Tiểu Nhã cũng học được rồi, về sớm một chút để cùng các phu nhân đi đu đưa !

~ Ca, muội còn chưa chơi chán ở đó mà ?

Tiểu Nhã phụng phịu.

– Nhưng ca ca muội chán rồi !

Thiên Phong cười, Tiểu Nhã chỉ biết trợn trừng.

– Để mẹ sắp xếp cho muội học tập ở tông môn, dù sao đánh người vẫn là hơn đánh lũ quái không có ý thức.

~ Hừ, coi như ca còn có lương tâm !

– Ấy, hình như các nàng sắp về rồi…

Cánh cổng mở rộng hơn, dần đi qua nó là 1 chiến hạm không gian vô cùng to lớn.

Mà 3 người Ngọc Cơ, Tử Điệp , Nguyệt Dạ đều đứng trên đó !

~ Phu quân !!!

Hắn phóng vút tới chỗ các nàng.

– Chiến lợi phẩm đây sao ?

~ Hì… Cũng may còn chiếc này nguyên vẹn, xém chút bị Cơ tỷ đập bỏ hết rồi !

Tử Điệp cười nói. Hắn cũng liếc nhìn qua các nàng. Cũng sắp đầy đủ rồi, còn Vô Song vẫn còn tu luyện nữa. Có lẽ lần sau hắn sẽ nhốt các nàng lại mất. Chỉ cần ăn và chơi là được rồi.

Thanh Nguyệt , còn có Tư Dung, Huyền Tử Mặc cũng tới .

Chỉ còn thiếu Vô Song nữa mà thôi…

Nhưng thực không khiến hắn phải thất vọng, vừa mới nghĩ tới sẽ mất thêm một khoảng thời gian, Vô Song cũng ra ngoài rồi !

– Ha…chúng ta về rồi !!!

Thiên Phong vui vẻ không thôi :” Các vị phu nhân à…ta nhớ các nàng lắm đấy !!! “

Mộc Ly rõ ràng ở bên hắn, vậy nên rất dễ đoán được hắn là nhớ gì rồi. Cũng đã 1 thời gian rồi chưa thân mật , ai nấy vẫn là có chút mong muốn.

Ác ma cuồng dâm này đã vào trận thì cho Thanh Nguyệt có lòng tiếp viện con dâu cũng chỉ có thể hữu tâm vô lực mà thôi.

Thiên Phong cùng các nàng tiến vào thế giới bên trong mây mưa suốt cả tháng trời mới chịu hé đâu ra ngoài. Tất nhiên thì người vui vẻ nhất vẫn là Thiên Phong .

Nhìn những vị phu nhân tuyệt sắc của mình làm hắn càng cảm thấy khoan khoái.Cuộc sống thần tiên đây chứ đâu

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.