Trần gia trang viện không quá quy mô nhưng cũng tính là lớn, lại đầy đủ tiện nghi, giống như 1 cung điện thu nhỏ tọa lạc nơi trung tâm thành phố Z . Mấy gia tộc lớn thường không ưa gì việc chung chạ ở 1 địa bàn cả.
Trần Hải , Trần Hà phần còn muốn hàn huyên với Trần Ngọc, phần giúp nàng thanh tẩy độc tố tích lũy , củng cố thêm căn cơ , chuẩn bị lại thật kĩ càng cho việc thăng tiến sau này của nàng.
Mộc Ly cùng Từ Vũ đi mua sắm , Thiên Phong cùng Trần Minh đưa Tiểu Nhã tới trường.
Chỉ cần ngôi trường tốt, khoảng cách không thành vấn đề !Cái này thực chất là hắn muốn kiếm đồng bạn cùng trang lứa cho Tiểu Nhã mà thôi.
– Phong ca…dịch chuyển liên tục như vậy…không thấy mệt à ?
Trần Minh nghệt mặt ra, không phải chưa thấy người dùng dịch chuyển bao giờ, nhưng dùng liên tục với tốc độ của Thiên Phong thì quả thực mới thấy lần đầu.
Vừa nói địa điểm cái liền bị Thiên Phong thúc giục, chớp mắt đã tới nơi, chạy đi chạy lại cũng mấy chục lượt, mà chỉ qua một cái chớp mắt , đến cảm giác còn chưa kịp cảm nhận đây .
– Ngươi mệt sao ?
– Ạch…không có !
Trần Minh không khỏi cảm thán, gặp phải thể loại gì đây không biết chứ Thiên Phong chẳng phải người nữa rồi.
Chọn đi chọn lại một hồi, cuối cùng cũng tìm được nơi hợp lý.
– Học viện Thiên Giới ?
Trần Minh nhìn tên, có chút không ưa lắm .
– Phong ca, nơi này dễ đầu độc tiểu nha đầu lắm nha ?
Trần Minh khuyên hắn, thực lực tuy mạnh thật nhưng cũng có nhiều tệ nạn.
Thiên Phong chỉ quay sang nói với Tiểu Nhã một câu :” Không cần phải nhún nhường ai, có lực tự giành lấy, kẻ phạm mình trước thì không cần nương tay đâu !”
Trần Minh trợn mắt nhìn hắn, có ai dạy con trẻ như vậy ?
– Dẫn đi làm thủ tục đi, không cần báo danh Trần gia đâu, phiền phức tiểu nha đầu tự xử lí.
Hắn lại quay sang đưa cho Tiểu Nhã chiếc nhẫn nhỏ , còn dặn dò : ” Hạn chế giết người ! Chán quá thì dùng nó để quay về . “
Trần Minh nhìn Tiểu Nhã cười tươi rói mà trong lòng lạnh lạnh, làm sao nghe hắn nói xong thấy nụ cười ngây ngô kia mất dần hình tượng trong sáng.
~ Ân, muội biết !!!
Tiểu nha đầu cười hì hì, theo hai người vào trong.
Trần Minh giúp xử lý thủ tục thật chau chuốt, tốc độ rất nhanh làm việc, sắp xếp đầy đủ cho Tiểu Nhã.
– Được rồi, qua chỗ các nàng một chút, đi không ?
Trần Minh vừa gật đầu một cái liền bị Thiên Phong kéo mất.
Trung tâm mua sắm
Khu trang sức và đá quý.
Nói các nàng chỉ tới dạo chơi và ngắm nhìn thì đúng hơn, Từ Vũ không thiếu, Trần Minh không để nàng thua thiệt thứ gì . Với Mộc Ly thì chuyện đó càng không, những thứ thế này, Thiên Phong cho nàng vô số kể, nhiều dùng chẳng hết nên nàng chỉ dùng những món Thiên Phong tự tay chế tác mà thôi.
– Phu nhân…
Thiên Phong bất ngờ từ phía sau ôm lấy Mộc Ly, Trần Minh thì lảo đảo nhào tới ôm lấy Từ Vũ, xém chút là ngã rồi, may mà được nàng đón đỡ.
~ Phong ca ? Minh ? Không phải 2 người đưa Tiểu Nhã tìm trường nhập học sao ?
Từ Vũ hơi bất ngờ.
– Tìm xong rồi, cũng làm xong rồi…
Trần Minh trả lời, bắt chiếc ôm lấy eo Từ Vũ, liền bị nàng nhéo lấy một cái, nhưng cũng không chối từ mặc dù ngượng ngùng vì xung quanh còn có nhiều người nhìn tới.
~ Trường nào vậy chàng ?
Mộc Ly hỏi.
– Học viện Thiên Giới.
Từ Vũ nghi hoặc nhìn hắn, rồi lại chằm chằm nhìn Trần Minh.
~ Không phải anh chưa nói với Phong ca đó chứ ?
Trần Minh lắc đầu, tỏ ra vô tội :” Phu nhân, ta vô tội… Phong ca là chọn trường đó ah… “
~Phong ca, chỗ đó không tốt, hay là đổi chỗ khác cho Tiểu Nhã đi…
Từ Vũ khuyên nhủ.
– Không cần đổi đâu, chỗ đó vô cùng thích hợp…
Thiên Phong vẫn từ tốn khẽ cười.
Từ Vũ lại nhìn Trần Minh, Trần Minh cũng tỏ ra bất lực . Từ Vũ cũng không thể quản chuyện của hắn, chỉ biết yên lặng mà thôi.
~ Biết muội có ý tốt, nhưng đừng lo, sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.
Mộc Ly khẽ nói.
Không biết làm sao Mộc Ly lại tự tin như vậy, nhưng cũng khiến nàng thuyết phục phần nào.
Rất nhanh thôi 4 người đã thành điểm chú ý, thay vì chú ý Từ Vũ hay Trần Minh, người ta nhìn nhiều hơn về Mộc Ly.
Tinh linh và Thiên thần vô cùng cao ngạo, không phải ai cũng có thể nhìn thấy. Chỉ có những người chạm ngưỡng cấp S mới có khả năng chạm mặt bọn họ, trải toàn thế giới, mấy trăm quốc gia nhưng cũng chỉ còn trăm người đạt ngưỡng sức mạnh này , chưa kể nhân loại phân tranh ,còn chia làm 2 phe Liên Minh và Hiệp Ước tôn thờ Tinh linh, hoặc là Thiên thần.Nói trắng ra thì Tinh linh và Thiên Thần chi phối 2 phe của nhân loại đánh nhau, phần muốn giảm đi lực lượng của nhân loại, lại loại đi địch thủ. Bọn họ tuy thực lực 1 vs 1 thì có thể mạnh hơn nhân loại, 1 vs 2 thì miễn cưỡng, nhưng 3, 4 người vây đánh, không chết mới lạ , số lượng mà so với nhân loại thì có cộng cả tinh linh và thiên thần vào rồi nhân lên biết bao nhiêu lần cho đủ.
Cũng vì thế mà sinh ra cái là ‘ Người được chọn ‘. Tinh linh hoặc thiên thần sẽ kí khế ước chiến hữu với nhau, lợi ích thu được cho cả đôi bên.
Lí do duy nhất để nhân loại tin hoặc dè chừng Thiên thần hoặc là Tinh linh bởi bọn họ có sự tồn tại mạnh hơn cả cấp S , được gọi là Thần !
Hỏi ra mới biết cũng lắm điều thú vị ở nơi này.
– Vậy xem ra ta là người được chọn của phu nhân rồi…
Thiên Phong ôm lấy eo nàng , Mộc Ly thuận thế dựa vào hắn, khẽ cười.
– Khụ… Phong ca, ngươi rất đặc biệt đó, chưa có ai khiến tinh linh chịu làm nữ nhân của mình đâu..
Trần Minh ho khan, ngay cả Từ Vũ cũng gật gù hâm mộ.
– Vậy sao…xem ra phải cưng chiều thêm nữa mới được !
~ Ưm…
Mộc Ly nũng nịu .
…
~ Ai nhô…người mới sao !
Tiếng cười khúc khích, châm chọc vang lên sau lưng.
1 bàn tay vươn tới định nắm lấy mái tóc nàng giật tới.
Rầm !!!
Thanh âm lớn phát ra tại kí túc khiến nhiều người chú ý.
Tiểu Nhã khẽ cười, nàng coi như không nhìn thấy gì mà mở cửa phòng mình, để lại phía sau là 1 cái lỗ lớn bị thủng.
~ Nha…bảo sao ca thích đá người ta như vậy…
Nữ nhân bị đánh trúng nằm dưới mặt đất, trên mặt còn in dấu giày , tức đến hộc máu , lồm cồm bò dậy rồi lại gục xuống. Nằm im !!!
Tiểu Nhã mở cánh cửa sổ nhìn xuống bên dưới, người người xúm lại, nữ nhân kia cũng được đưa đi.
~ Coi bộ tiểu muội cũng mạnh tay quá ha…
Không nghĩ trong phòng còn có người, Tiểu Nhã hơi giật mình, quay sang nhìn. Thiếu nữ độ 15 – 16 ngồi trên giường từ lúc nào mỉm cười nhìn nàng.
~ Không hề ah…chẳng qua do nàng ta quá yếu mà thôi…
Tiểu Nhã tỏ ra vô tội.
Nàng nhìn kĩ 1 lần, có 4 chiếc giường thì duy nhất 1 chiếc có vẻ còn trống .
~ Ồ… Vậy chúng ta giới thiệu một chút nha…chị là Bạch Tử Diệp , còn 2 người nữa là Ly Tố Mai và Huỳnh Minh Tinh , còn em ?
~ Chị ?…
Tiểu Nhã như nhớ ra gì đó rồi lại gật gù rồi mới tiếp lời : ” Em là Tiểu Nhã “
~ Ah, bọn họ về rồi…
Bạch Tử Diệp dứt lời, thoảng qua như gió liền xuất hiện thêm 2 người nữa trong phòng.
So không lại được với mấy vị tỷ tỷ của nàng , cơ mà họ ai cũng là đóa hoa tuyệt sắc ah.
Mà 3 người đối với vẻ dễ thương của Tiểu Nhã cũng là thán phục.
~ Ha, đừng thấy em gái nhỏ nhắn, nhưng cũng mạnh dữ đó !
Bạch Tử Diệp cười.
~ Ah…như vậy không phải càng tốt sao ?
~ Hửm, em gái, có muốn gia nhập Hoa Hồng Đỏ không ?
Huỳnh Minh Tinh đề nghị.
~ Hoa Hồng Đỏ ? Là cái gì ?
Tiểu Nhã ngây ngô hỏi.
~ Ừm, là 1 tổ đội, làm nhiệm vụ, hoặc là đấu đội,tất nhiên lợi ích đội nhóm cũng sẽ nhiều hơn lợi ích cá nhân rồi !
~ Ha…có vẻ vui ah…được, em đồng ý !
Tiểu Nhã liền đồng ý.
~ Haha…giỏi lắm…chúng ta rất mong chờ ở em đó…
Quay lại với Thiên Phong, hắn và Trần Minh bị các nàng kéo tới bên trang phục, dù đồ có nhiều nhưng cũng không bao giờ là đủ. Mộc Ly, Từ Vũ ra sức chọn đồ cho nam nhân của mình.
Nhưng mà những lúc yên bình nhất thường xảy ra những vấn đề đáng ghét nhất ! Phiền phức !
Nhảy từ đâu ra 1 ả đàn bà….không đúng, tính ra thì cũng là tinh linh dám chất vấn phu nhân của hắn.
Chỉ thấy phu nhân mình khó chịu, Thiên Phong đã liền xuất hiện, giáng thẳng 1 cước ngay gương mặt nàng ta bắn văng ra bên ngoài, không rõ sống chết !
– Phu nhân, không sao chứ ?
Trần Minh, Từ Vũ thì há hốc nhìn hắn…à cũng không phải chỉ có hai người nữa thôi đâu… Rất nhiều người là đằng khác.
~ A…thiếp không sao…
– Bảo bối, nếu ghét thì không cần nương tay làm gì, bọn chúng sẽ được nước làm tới !!!À…mà nàng không cần động tay chân thì hơn…
~ Ân, phu quân, nàng ta …chết chưa vậy ?
Mộc Ly có chút khó xử.Thiên Phong xoa đầu nàng :” Nể mặt có vẻ giống với tộc các nàng, cũng chưa có chết thật “
Mộc Ly mới thở phào.
~ Những chuyện này…sau này để thiếp tự tay làm đi…
Mộc Ly cũng sợ hắn khó xử , liền nói. Cơ mà nàng chỉ nhận lại cái lắc đầu.
– Phu nhân nên đổ lỗi lên ta thay vì tự dằn vặt thì hơn…
Hắn khẽ cười.
~ Nhưng thiếp không muốn mà…
Mộc Ly nũng nịu, Thiên Phong cốc nhẹ lên trán nàng.Mộc Ly chu môi, đòi hỏi dỗ dành, Thiên Phong cũng chiều ý nàng, không nói tới chuyện đó nữa.
Lúc này, 1 tên ‘ người được chọn ‘ cùng ả tinh linh bị đánh tức tưởi vừa rồi phẫn nộ nhìn 2 người.
Cơ mà còn chưa kịp mở mồm, lần này là bị Mộc Ly đá bay, so với Thiên Phong còn nặng tay hơn nhiều. Trần Minh nghệt mặt, Từ Vũ thật muốn bái phục ! Cặp đôi này cũng thật là….bạo lực quá đi !!!
Mộc Ly le lưỡi nhìn hắn cười.
– Hừm…nàng cũng nhanh lắm !
Để chắc chắn Mộc Ly không còn cơ hội nữa, Thiên Phong liền 2 tay ôm lấy eo nàng, khó lòng thoát ra.
~ Khụ…chúng ta qua chỗ khác chơi đi…
Từ Vũ đổi chủ đề, 3 người gật gù đồng ý, 2 người sống chết bên ngoài, không hề mảy may quan tâm.
Tuy chưa chết hẳn, nhưng hẳn là phải nằm im như chết nửa năm là ít !