Mộc Ly kết thúc sớm cuộc chiến của mình với thành tích…hủy diệt. Phần vì ‘ nhiệm vụ ‘ được các nàng giao phó, dù sao thì năm người cũng nên có một người ở bên hắn chứ !
Và thế là… Mộc Ly mới quay lại chào hỏi Thanh Nguyệt được mấy câu liền bị hắn kéo đi rồi.
– Không ngại nếu có thêm người đó chứ ?
– Ah…đại ca,mời cứ tự nhiên !
Thiên Phong biến mất ngay trước mắt Trần Minh, sau đó lại xuất hiện cùng 1 đại mĩ nữ khiến Trần Minh hắn há hốc.
– Ặc, đại ca, đây là…
– Phu nhân …
– Không…ý ta là…nàng là tộc người trong truyền thuyết…. Tinh Linh đó hả ?
~ Nơi này không có Tinh Linh sao ?
Mộc Ly hỏi .
– Không phải không có … Chẳng qua mỹ lệ thế này, lần đầu mới thấy….ừm…khí chất này, vượt qua những tinh linh ta từng thấy kia… Còn hơn cả đám….thiên thần !
Trần Minh nhìn nàng không chớp mắt như vừa được khai sáng mắt nhìn vậy.
– Ối mẹ ơi….truyền thuyết là có thật…
Trần Minh ngã ngồi xuống đất, vẫn vẻ mặt kinh ngạc nhìn lên trời.
~ Phu quân, tên này thật buồn cười quá đi ah ?
Mộc Ly khẽ cười.
– Do nàng kinh diễm quá đó, dọa đến hắn rồi.
Mộc Ly cũng thu liễm khí chất lại, Trần Minh ngồi dậy, bái phục nhìn hắn.
– Ạch, quên mất chưa giới thiệu, ta là Trần Minh, người của Trần gia, là nhị thiếu, anh cả mất sớm, còn 1 đứa em trai Trần Dương và đứa em gái Trần Ngọc vừa mới tìm được…
Trần Minh quỳ xuống : ” Xin lỗi vì đã mạo phạm, cũng chân thành cảm ơn vì đã giúp anh em chúng ta đoàn tụ !”
Nếu không phải ThThiên Phong ngăn cản, tên này hẳn định vái hắn vài cái đây.
– Đứng dậy rồi nói, tiện tay giúp mà thôi… Còn đá ngươi không chết thì cũng là hết tính toán với ngươi rồi .
– Hai vị, trời cũng tối như vậy, mời hai vị nghỉ ở chỗ ta, có chuyện gì xin cứ gọi ta là được!
– Được rồi… Để mai rồi tính tiếp!
Trần Minh dẫn hai người tới phòng, liền cúi chào rời đi.
– Phu nhân à…
Thiên Phong như hổ đói nhào tới ôm lấy Mộc Ly.
~ Ân, thiếp còn chưa có tắm rửa đây…
– Vậy để ta giúp nàng tắm rửa !
Thiên Phong liền bế nàng đi vào trong nhà tắm .
Ôm lấy thân thể ma quỷ của nàng không khỏi cảm giác dễ chịu thoải mái còn khiến hắn thích thú hơn. Thế nào chứ vẫn là phu nhân mình là nhất.
Ma thủ thỏa mãn tìm tòi náo loạn trên khắp cơ thể nàng.
~ Phu quân….
Mộc Ly mê tình ngồi dậy, điều chỉnh long trụ thẳng tiến xông vào mật huyệt.
– Ah… Nàng tuyệt thật…
2 năm chỉ dẫn cho Tiểu Nhã, hắn chẳng gần gũi ai khác, bây giờ có phu nhân giải tỏa, quả nhiên sảng khoái!
~ Vậy để thiếp giúp chàng thỏa mãn nha…
Mộc Ly cười mị, cúi xuống hôn lấy hắn.Thiên Phong ôm lấy nàng, để Mộc Ly dán thân thể tuyệt mĩ lên người mình, nhẹ nhấp.
Da thịt va chạm cùng những khoái cảm dần thăng hoa, Thiên Phong ôm chặt lấy eo nàng, nhấp tới liên hồi, phóng xuất dương tinh vào trong mật huyệt hết lần này tới lần khác.
Kết quả thì vẫn như cũ, Mộc Ly nào đủ sức chống chịu được dằn vặt, nhưng được phu nhân dốc lòng chiều chuộng, hắn cũng thỏa mãn phần nào.
– Nào, mệt mỏi thì nàng nghỉ một chút đi…
Hắn hôn nhẹ lên trán Mộc Ly, ngắm nhìn nàng ngủ cũng là 1 loại cảm giác đặc biệt ah.
Từ khi nàng ngủ tới lúc nàng thức giấc , Thiên Phong đều không rời mắt.
~ Phu quân…
Mộc Ly nũng nịu.
– Sao vậy phu nhân?
~ Chàng không ngủ sao ?
– Làm sao bỏ lỡ khoảnh khắc bảo bối đáng yêu đây…
Mộc Ly vừa ngượng, vừa thích, nàng nhào lên, ôm lấy cổ hắn.
~ Chàng cũng ngủ một lúc đi !
– Ừm… Nghe nàng hết…
Thiên Phong cũng chẳng từ chối. Bầu sữa mềm mại làm gối, nàng để Thiên Phong dựa vào người mình, vuốt ve gương mặt hắn.
Thiên Phong thức giấc liền bế lấy Mộc Ly tới nhà tắm, chuẩn bị trang phục phù hợp cho nàng cũng tự tay búi tóc giúp nàng. Xinh đẹp và trang nhã , dù đã thu liễm lại khí chất nhưng vẫn toát lên vẻ quý phái.
Trần Minh chuyển lời mời đến 2 người. Nha đầu Tiểu Nhã cũng được chăm chút đầy đủ như 1 nàng công chúa nhỏ tới 1 đình viện lớn.
Thiên Phong cùng Mộc Ly tới khiến toàn bộ bị chấn nhiếp, cũng phải thôi, Trần Minh còn bị dọa nữa mà.
Đôi phu phụ đầu tóc điểm bạc nhưng ánh mắt vẫn còn sắc bén quan sát một hồi, không khỏi thán phục.
Bên cạnh Trần Minh là phu nhân của hắn cúi chào, cũng không đến nỗi bị dọa như Trần Minh. So với 1 tên ‘ ất ơ ‘ như Trần Minh thì nàng có vẻ đáng tin cậy và sắc sảo hơn nhiều. Nàng là Từ Vũ , mà đôi phu phụ kia chính là gia chủ Trần Hải và phu nhân Trần Hà.
~ Hai vị, mời .
Tiểu Nhã cùng với Trần Ngọc đi tới.
Trần Ngọc như rũ bỏ được phiền não liền trở thành 1 nàng công chúa thực sự, vô cùng xinh đẹp, cơ mà Tiểu Nhã để ý, muốn lay động ánh mắt Thiên Phong, còn xa xa chưa đủ, lại nhìn tỷ tỷ xinh đẹp cũng tới rồi ah.Tiểu Nhã càng thêm hâm mộ.
Ai nấy vào chỗ, bọn họ đều hướng mắt nhìn Thiên Phong.
Ngay lập tức hắn đoán được bọn họ lại chuẩn bị bài ca cảm ơn rồi liền trừng mắt nhìn Trần Minh, nhanh tay gắp lấy 1 chiếc đùi gà cho Tiểu Nhã.
– Khụ….chúng ta cũng khai tiệc thôi nhỉ…
Trần Minh nuốt nước bọt cái ực, vội phá tan bầu không khí trong khi mọi người nhìn hắn khó hiểu.
– Ạch…đừng nhìn con như vậy…nào, mọi người nâng ly !
Trần Minh trong lòng cười khổ.
~ Phong ca, anh có dự định gì sau đây không ?
Từ Vũ hỏi .
Thiên Phong cũng chẳng giấu :” Chủ yếu là để tiểu nha đầu kia học hỏi mà thôi “
~ Ra là vậy, nếu không ngại, hãy để Trần gia giúp đỡ, coi như để chúng ta tỏ chút lòng , được chứ ?
– Ừm, không tệ…
Thiên Phong liếc nhìn tiểu nha đầu, gật đầu đồng ý.
– Vậy nhờ mọi người…
– Mọi người không đi đâu, vậy thì ở lại với chúng ta một thời gian đi ?
Trần Minh đề nghị.
Cái này hẳn là tiểu nha đầu nói cho họ biết rồi , Tiểu Nhã tròn mắt, làm vẻ đáng yêu nịnh nọt.
~ Ca, đồng ý nha….
Thiên Phong cũng chẳng từ chối làm gì :” Vậy tùy muội “
Tiểu Nhã liền reo hò vui thích.
Hỏi ra mới rõ ràng, Trần Minh danh tiếng xấu bao nhiêu thì Từ Vũ tốt bấy nhiêu, hơn nữa, Trần Minh không xấu, những người hắn cướp đi đều là hôn sự không được mong muốn, bị ép buộc, hắn ‘phá ‘ chỉ là tạo cơ hội cho các nàng mà thôi. Người được hắn đem về sẽ được sắp xếp một nơi ổn định theo mong muốn, hoặc là tự nguyện đầu quân cho Trần gia.
Phần lớn thì là đầu quân cho Trần gia .
~ Cái này coi như trả lễ của chúng ta vì sự đón tiếp của mọi người…
Mộc Ly lấy ra mấy viên linh thạch nồng đậm khiến ai nấy đều kinh ngạc. Thứ này với bọn họ vô cùng đắt đỏ, dù là người có tiền đi nữa cũng không có nhiều, phẩm chất cũng chẳng cao được như thế này.
~ Ah…có hơi…khoa trương không…?
Từ Vũ giật mình.
~ Cũng không tính là gì, chúng ta còn ở đây một thời gian mà… Nhờ các vị…
Mộc Ly liền đẩy số tinh thạch về chỗ bọn họ.
Thiên Phong cũng lấy ra 5 lọ dược chia đúng cho mỗi người.
– Mời…
Bọn họ nhìn nhau, Từ Vũ mở nắp, cảm giác tâm trí thanh thuần , tĩnh lặng như nước , sức mạnh dâng trào, nhưng nàng lại có thể dễ dàng kiểm soát được nó.
Trần Minh thì tràn đầy sức mạnh lan tỏa trong từng cơ bắp, hơn nữa, năng lực ‘ đặc biệt ‘ của hắn lại mạnh thêm rất nhiều.
Kinh ngạc nhất là Trần Hải, Trần Hà , bọn họ không nói lên lời.
~ Thứ này dành cho Trần Ngọc muội…
Hắn để Mộc Ly nói ra tác dụng.
Một nhà Trần gia thực muốn quỳ vái 2 người mất thôi.