Chí Tôn Dâm Thần – Chương 61 Thế giới hiện đại – Botruyen
  •  Avatar
  • 47 lượt xem
  • 2 năm trước

Chí Tôn Dâm Thần - Chương 61 Thế giới hiện đại

~ Phong ca !!!

Gương mặt nhỏ xinh của Tiểu Nhã nhăn nhó nhìn hắn, tỏ vẻ đáng thương.

– Nha đầu muội làm vậy cũng vô dụng thôi…

Tiểu Nhã tru môi, lầm bầm : ” Nhất định muội sẽ méc cả tỷ , ca bắt nạt người ta ! “

– Ầy, sợ rằng các nàng còn khuyến khích đây !

Tiểu Nhã như sắp khóc rồi, quả thực các nàng không chút ý kiến với quyết định của hắn, Tiểu Nhã rõ ràng các nàng tin tưởng hắn thế nào, thế nên dù có lấy vợ Thiên Phong ra làm bình phong cũng vô dụng.

Thiên Phong khẽ cười, nhẹ cốc lên trán Tiểu Nhã.

– Để muội ra ngoài chơi một chút cũng được, nhưng tu luyện cần chú tâm một chút !

~ Ân…

Tiểu nha đầu reo lên vui sướng. Thiên Phong đưa nàng tới 1 thế giới khác, nhưng ngoài học tập và tu luyện khó khăn vì linh lực loãng hơn nhiều ,hiếm khi mới đi chơi thế này. Cũng phần lớn do tiểu nha đầu e dè , chỉ tới khi thân quen với Thiên Phong, bản chất của Tiểu Nhã mới được thể hiện ra đúng độ tuổi.

Tiểu Nhã vừa thấy những tòa nhà chọc trời , những con ‘ thiết mã ‘ mắt trợn tròn chữ O mồm chữ A mà nhìn.

Là 1 thế giới hiện đại khác.

~ Ca… Đây là đâu vậy ?

Tiểu Nhã kinh ngạc, hỏi Thiên Phong.

– Là một thế giới khác, linh lực loãng hơn, nhưng bọn họ dùng công nghệ bù đắp , tri thức làm sức mạnh, trợ giúp phần nào lực lượng.

Tiểu Nhã gật đầu lia lịa, ngước nhìn .

Thiên Phong liền bế nàng lên, để Tiểu Nhã dễ bề nhìn quanh, tiểu nha đầu còn đang choáng ngợp trước thành phố lớn trong mắt mình.

~ Ca…

Giọng Tiểu Nhã hơi run.

– Hửm ?

~ Có phải mạnh như Phong ca là có thể tới những được những nơi như thế này phải không?

– Ừm …

Hắn gật đầu. Tiểu Nhã bám chặt lấy hắn, ánh mắt ngước nhìn xung quanh, quyết tâm nói : ” Vậy ca nhất định phải dạy muội đó !”

– Ha…nha đầu cũng biết nghĩ rồi !!!

Thiên Phong khẽ cười, cước bộ nhanh một chút lướt đi.

Tiểu Nhã dáo dác nhìn quanh, ngắm nhìn những chỗ Thiên Phong mang nàng đi qua.

~ Ca… Cẩn thận !!!

Tiểu Nhã la lớn, 1 tên cướp hung hãn lao về phía 2 người định chém làm vật cản đường.

Kình lực trên người Thiên Phong phát ra , trấn ngược lại tên cướp, khiến hắn hộc máu gục ngã, những người đuổi đến theo sau cũng ngây ngốc .

– Đứng lại…

Bọn họ chĩa súng về phía Thiên Phong, đề phòng.

Thiên Phong nhướng mày.

Kình lực mạnh mẽ bắn tới .

Bùm !!!

Tiếng nổ phát ra, khiến ai nấy đều phải lùi lại, 5 người thủ thế giương súng cùng dao găm .

Khói bụi chớp mắt đã biến mất , để lộ ra 1 nữ nhâm cùng 1 nam tử trung niên cũng hộc máu , sắc mặt khó chịu đứng trước mặt Thiên Phong.

~ Bỏ súng xuống !!!

Nữ nhân gắt lên,5 người không thể không nghe.

– Cậu trai trẻ, đâu cần phải ra tay mạnh như vậy chứ ?

Nam tử nhìn hắn , cố gắng trấn định.

~ Hừ, các ngươi cùng tên đó 1 bọn, làm sao Phong ca không cẩn thận được chứ ?

Tiểu Nhã lên tiếng, đám người nhất thời ngây ra.

– Ah, bé gái này, chúng ta làm sao cùng hắn là 1 được, chúng ta là cảnh sát!

Nam tử giải thích.

~ Mấy người không lừa được ta đâu, vẫn còn 4 người trên mấy cái lầu kia hướng vũ khí về chúng ta !!!

Tiểu Nhã nói, nàng muốn nhắc tới đội bắn tỉa ở trên đỉnh các tòa nhà cao tầng.

Nữ nhân lập tức hét vào trong tai nghe :” Tất cả hạ súng xuống “

Nàng thấy Thiên Phong vô cùng nguy hiểm, nếu chậm trễ thêm , có thể nhất định sẽ chết hết cả đội !!!

Thiên Phong xoay người, chậm rãi bước đi như không có chuyện gì xảy ra.

Hai người khó chịu, ngã ngồi trên đất, lại nhìn tên cướp nằm im trên đất bất động, không nói lên lời.

Nữ nhân khẽ cười khổ :” Vừa rồi mà nổ súng, sợ rằng đời này kết thúc rồi “

Nam tử bên cạnh lau đi mồ hôi lạnh trên trán, chẳng muốn đứng lên nữa, không hiểu vừa rồi ăn gì mà lớn mật quá mà !

– Gọi đội cứu hộ đi….

Thiên Phong không muốn 1 tràng cảnh máu me trước mắt Tiểu Nhã nên cũng chỉ dùng chút lực, nhưng kẻ đáng chết vẫn chịu đủ cực hình, sống không bằng chết !

Thân xác bình thường lại bất thường ,tinh thần tan nát, chịu đủ dày vò.

Thiên Phong đưa Tiểu Nhã tới 1 nhà hàng cao cấp.

Tiểu Nhã nhìn quanh , thỏa mãn đôi mắt nhỏ bé , ngắm nhìn nơi mĩ lệ này.

Bàn của 2 người bên cạnh tường kính, bên ngoài là khung cảnh rộng lớn với vô vàn điều mới lạ hấp dẫn đôi mắt long lanh.

– Muội thích chỗ này sao ?

Tiểu Nhã hồi tỉnh, gật đầu lia lịa.

– Vậy thì cứ ở chỗ này một thời gian đi…

Những món ăn được mang lên, bày trí theo phong cách mà Tiểu Nhã chưa từng thấy trước đó, cũng có những loại đồ ăn thật mới lạ khiến nàng vô cùng thích thú.

Trong phòng có vẻ có thêm 1 số vị khách VIP , cận vệ của bọn họ làm nhiệm vụ đuổi người.

Hắn rất ghét đang ăn còn bị phá rối, trời đánh còn tránh bữa ăn !

1 kết giới ngăn cách chỗ 2 người , bớt ồn ào !

Tiểu Nhã nhìn hắn, cười tươi rói .

” Vẫn là Phong ca ! ” Nàng không khỏi thích thú, Thiên Phong quả nhiên là vô cùng thiên vị thân nhân !

– Làm sao vẫn còn chưa đuổi người đi ?

Nam thiếu mặc 1 bộ vest cao cấp , tay cầm 1 bó hoa hồng lớn, trung tâm còn có 1 chiếc nhẫn đính kim cương. Hẳn là chuẩn bị cầu hôn đi.Nam thiếu hơi nhướng mày, có chút khó chịu nhìn về phía hai người.

– Dạ…bọn họ….

– Tề thiếu ! Dương gia tới rồi.

1 người khác xen vào .

– Che lại …

Người họ Tề kia ra lệnh, đám thủ hạ chỉ biết chạy tới gần chỗ hai người Thiên Phong mà đứng che lại.

~ Ca, bọn họ đây là định làm gì vậy ?

Tiểu Nhã ngây ngô hỏi.

– Thấy chúng ta vướng mắt chủ nhân chúng nên che lại đó, hẳn là chuẩn bị cầu hôn đi…

~ Ah…cầu hôn ở nơi này như vậy sao…hừ, nhưng mà chúng ta làm vướng mắt hắn bao giờ !!!

Tiểu nha đầu phồng má trợn mắt, hừ hừ nhìn tên nam thiếu kia.

– Muốn trả đũa không ?

Thiên Phong cười tà.

~ Hứ, Phong ca xấu xa….mau nói cho muội !

Tiểu Nhã cũng bắt trước điệu bộ hắn liền bị cốc cho 1 cái, nàng u oán nhìn hắn.

– Ai bảo muội học theo cái đó chứ !

Bất quá, hắn cũng nói cho Tiểu Nhã dự định kia.

Một nhà 5 người tiến vào, mà lần này, người con gái bên cạnh phu nhân kia hẳn là nhân vật chính , xinh đẹp yêu kiều, dáng vẻ thướt tha chim sa cá lặn.

Tiểu Nhã ngước lên nhìn hắn, thấy Thiên Phong không chút dao động có chút vui vẻ. Muốn xứng tầm với mấy vị tỷ tỷ thiên tiên kia thì người này vẫn chưa có cửa.

– Yên tâm, mắt nhìn của ta có hơi cao nên không phải ai cũng thu làm nữ nhân được đâu !

  • Tề Lưu ra mắt Dương lão, Dương tiên sinh, Dương phu nhân, Dương Ngọc tiểu thư, Dương Tam thiếu.

~ Ha, không dám !

Dương Ngọc chán ghét, kéo em trai Dương Tam lên trước.

– Tề thiếu, cũng đến thật bái phục anh đó !

Dương Tam cũng hiện rõ vẻ khinh thường.

Trái ngược với người trẻ, 2 người cha mẹ kia lại có vẻ ưa ích Tề Lưu.

Dương phu nhân liền kéo 2 con tới 1 bàn lớn được trang trí lộng lẫy, xa hoa nhất ngồi xuống, để chồng là Dương Mịch nói chuyện.

– Tề Lưu, đừng để ý bọn trẻ, hẳn là do Tiểu Ngọc căng thẳng mà thôi, Tiểu Tam bốc đồng thì cũng thôi đi…

– Vâng, Dương tiên sinh,…

Dương lão thì không nói không rằng, chỉ một mực im lặng quan sát.

Ông lão còn nhìn qua tới cả chỗ của Thiên Phong, Tiểu Nhã, lại nhìn đám người đứng chắn, lại nhìn Tề Lưu âm thầm lắc đầu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.