– Ha… Ngoan ngoãn giao nộp bảo vật ra, chúng ta tha cho ngươi toàn thây !!!
~ Có giỏi thì tới mà lấy đi !
Nguyệt Dạ khẽ hừ , đại kiếm trong tay biến đổi. Bao vây xung quanh nàng có tới hàng trăm bộ chiến giáp tăng cường sức mạnh cho người bên trong , dù bọn họ chẳng thể nào tổn hại được tới nàng, nhưng với ngưỡng sức mạnh hiện tại của nàng cũng không phát huy được tất cả sức mạnh từ chiếc nhẫn , không thể đột phá vòng vây, bức bối, khó chịu !
Kết giới tạo ra bởi hàng trăm người vây kín nàng, chậm rãi áp sát , không dám sơ hở dù chỉ một chút, dù sao người chết dưới tay nữ nhân này không ít rồi ah.
Chiếc lồng ngày càng co lại, Nguyệt Dạ để chiến phục bao kín lấy bản thân, phản lực mạnh mẽ phát ra kết hợp cùng linh lực , lại thêm thân pháp mạnh mẽ vung đại kiếm phóng tới.
Keng !!!
Giống như chém vào đá vậy, phản lực bắn lại, Nguyệt Dạ không bỏ cuộc, lợi dụng phản lực đẩy ngược mỗi lần lại càng thêm lực đánh vào đúng 1 điểm.
– Không ổn, 2 ngươi mau lên tăng cường !!!
Tên sĩ quan chỉ huy thấy không tốt cho lắm, ra lệnh thủ hạ bên dưới tới tăng cường thêm.
Linh lực sắc bén bọc lấy mũi kiếm đâm lên kết giới, xuất hiện một vết nứt nhỏ.
Nguyệt Dạ chớp lấy thời cơ , linh lực cuồn cuộn đổ dồn tới, thân ảnh như đạn bắn xuyên tới, muốn xuyên thủng lớp kết giới khốn kiếp này, 2 tay nắm chặt chuôi kiếm toàn lực đâm tới.
Chính tên sĩ quan chỉ huy cũng rùng mình, mau vội chạy tới tiếp viện !
– Đừng hòng thoát !!!
Hắn gào lên, thân ảnh như lôi phóng đến, toàn lực ra sức tăng cường lên kết giới .
Đinh !!!
1 thanh âm nhỏ phát ra tiếng va chạm. Kì lạ, nhưng không ai hơi đâu mà nghi hoặc, chỉ thấy kết giới cả trăm người dựng lên không ngừng rung chuyển.
Vết nứt ngày càng rõ ràng, ai ai cũng có thể nhìn thấy !
– Toàn lực tăng cường cho kết giới, mau !!!
Sĩ quan chỉ huy gầm lên, một thân lực lượng bạo nộ , lớp lá chắn bao bọc lấy kết giới, phủ kín lấy nó hòng bịt lại vết nứt.
Nguyệt Dạ bị phản chấn mạnh mẽ bật ngược lại, hai tay tê dại, đại kiếm nâng lên, thêm 1 lần nữa đâm tới !
Đinh !!!
Lại thêm 1 kiếm, kết giới vết rạn lan tỏa, bên ngoài lá chắn năng lượng tiếp viện tới từ những phi đội mẫu hạm tiếp viện đi tới,kéo theo cả một đội quân gần trăm người nữa !
Nguyệt Dạ nhíu mày.
Kiếm đâm tới càng nhanh hơn, nàng không quan tâm phản chấn đánh ngược, đại kiếm hóa song kiếm, 2 tay 2 kiếm đánh tới, tốc độ nhanh không tưởng , vạn vạn kiếm ảnh như mưa đâm đến.
Vạn Kiếm Xuyên Tâm !!!
– Mau !!!
Sĩ quan chỉ huy sắp điên rồi, sức mạnh của 1 người lại vượt xa bọn họ như vậy.
1 trung đội dựng lên 1 kết giới lớn hơn bên ngoài , có thêm mẫu hạm hỗ trợ, tốc độ vẫn là nhanh hơn không ít !
~ Ác Mộng Phá Diệt !!!
Song kiếm bừng lên ngọn lửa linh lực cháy phừng phừng .
Mũi kiếm nhẹ nhàng đâm tới, kết giới nứt dạn liền vỡ nát, kiếm lực mạnh mẽ còn đánh tới tầng kết giới bên ngoài, khiến nó nứt rạn sau đó liền khôi phục.
Nguyệt Dạ thở dốc.
Chiêu kia tiêu tốn đều là linh lực tinh thuần, lại phải dử dụng cả tinh thần lực để khống chế tinh chuẩn khiến nàng uể oải không ít.
~ Ha…phu quân, chàng muốn xem cũng xem đã rồi, thiếp mệt ah…
Mũ giáp thu lại, Nguyệt Dạ hồng hào thở dốc, gương mặt lấm tấm mồ hôi, có nét mệt mỏi.
Đám người chấn động .Ai cũng ngơ ngác , nữ nhân kiều diễm động lòng như vậy, ai là chồng nàng ?
– Ha…mệt thì nghỉ ngơi là được rồi…
Thanh âm vang vọng như quẩn quanh trong đầu mỗi người.
Thiên Phong từ khi nào đã đứng bên trong kết giới mà bế lấy nàng.
Chỉ qua cái chớp mắt, hắn đã đứng ở nơi đó rồi !!!
Lấy khăn thấm những giọt mồ hôi lấm tấm trên gương mặt mĩ lệ, Thiên Phong liếc mắt nhìn quanh.
– Mới có mấy ngày, làm sao lại để thế này ?
Hắn nhẹ vuốt mũi nàng một cái,linh lực nhẹ nhàng truyền lên người nàng, khiến Nguyệt Dạ dễ chịu không ít.
~ Hứ , bọn chúng tranh hầm ngục thì cũng thôi đi, còn định bắt thiếp đi này…
Nguyệt Dạ như mèo nhỏ, cọ cọ má vào ngực hắn.
– Ah… Vậy sao…Vậy nàng muốn thế nào ?
~ Hứ, đương nhiên là tự tay gi…xử lí rồi…!
Nguyệt Dạ khẽ cười, yêu kiều , ma mị…
Thiên Phong để nàng đứng lại, kình khí trên người bạo động phát ra, mà kết giới bao vây như kính vỡ nát bét.
– Theo ý nàng !
Thiên Phong hôn nhẹ lên mu bàn tay nàng.
Nguyệt Dạ đeo một đôi găng tay, liếc nhìn hắn yêu thích , song kiếm lần nữa xuất hiện.
Ựa !!!
Người đầu tiên hét thảm chết đi giống như tiếng chuông tử thần vang lên bên tai.
Tuy còn kinh hãi vì kết giới bị phá, nhưng bọn họ tốt hơn là lên tập trung vào đối phó Nguyệt Dạ đi thôi, nàng bây giờ giống như mãnh hổ được thoát khỏi cùm ah !!!
Tràng cảnh máu me phủ khắp, tuy người đông thế mạnh ,nhưng không có kết giới bất ngờ bao vây, tuyệt không ai cản nổi kiếm của nàng.
Hoa máu vẽ ra trong không gian rộng lớn , tuy chỉ thoáng chốc, thật đẹp, cũng thật đáng sợ!
Nguyệt Dạ thu lại kiếm, cũng bỏ đi đôi găng tay vừa rồi, quay trở lại bên cạnh Thiên Phong.
~ Phu quân, làm sao chàng lại tới rồi ?
Nguyệt Dạ làm như không có chuyện gì xảy ra, ôm lấy hắn.
– Hửm…nhớ bảo bối, muốn nhìn qua một chút !
Thiên Phong cũng lười để ý, vuốt nhẹ tóc mai của nàng.
~ Vậy ah….tuy thiếp cũng nhớ chàng…cơ mà…chàng thấy rồi đó…thiếp phải rèn luyện thêm ah…
– Ha…có lí nào vừa mới tới đã bị đuổi đi rồi…phu nhân cũng phải đền bù tổn thất tinh thần đi…
~ Chàng muốn thế nào ?
– Tất nhiên là… Thực tế một chút !
Hắn bế lấy Nguyệt Dạ, tiến vào không gian bên trong, thoáng chốc đã lột trần Nguyệt Dạ.
~ Lại bắt nạt thiếp…
Nguyệt Dạ kiều mị kêu lên, bất quá không có kháng cự, ngọc thủ giúp hắn thoát xuống y phục.
~ Nha…
Nguyệt Dạ bị hắn đẩy xuống nệm êm ,khẽ kêu một tiếng, bên dưới mật huyệt đã bị lưỡi hắn công đến , chân tay bủn rủn muốn lập tức đầu hàng.
~ Ah…chàng…chậm một chút…ưm…đúng rồi…ah…sâu quá…
Nguyệt Dạ rên rỉ, đầu lưỡi ma quỷ tuồn vào bên trong khiến nàng phát điên, ngọc thủ ôm lấy đầu hắn , lại giống như hắn vào sâu thêm nữa.
Nàng không nhịn được, cũng chẳng muốn nhịn, suối nguồn tuôn ra mật dịch đầm đìa.
Đợi khi Thiên Phong tạm buông, Nguyệt Dạ liền kéo hắn lên với mình, ngậm lấy đôi môi vẫn còn ướt đẫm mật dịch bản thân.
Để Thiên Phong nằm xuống, nàng leo lên người hắn, chân dài trắng nõn phô diễn,để mật dịch tưới lên long trụ , kẹp lấy long trụ ngay khuỷu chân .
Nàng ôm lấy hắn, môi lại tìm môi trao mật ngọt, chân nàng kẹp lấy long trụ, nhẹ nhàng dịch chuyển.
Bầu sữa dàn lên ngực hắn được chăm chút tỉ mỉ, Nguyệt Dạ ra sức cố gắng, chỉ là đến chân cũng có chút tê dại vì mỏi.
Thiên Phong dựa vào gối, ngả người, kéo Nguyệt Dạ dựa vào mình, để nàng tưa lưng vào thân , long trụ cũng theo đó từ phía sau công tới động huyệt, chạm tới tận cùng bên trong nàng, 2 tay vòng lên trước ôm lấy bầu sữa nhẹ nhàng rung rung theo chuyển động từng nhịp.
……
Thanh Nguyệt nhìn trận chiến bên dưới cuối cùng cũng có hồi kết, vẫn là phần lớn Thiên Hạ Đệ Nhất Tông đệ tử chiếm các thứ hạng đầu, nhưng cũng có những người mới rất có tiềm năng để nàng chú ý.
Tiếp theo sẽ là vòng đấu 1 vs 1, tất nhiên là đệ tử Thiên Hạ Đệ Nhất Tông tự đấu với nhau rồi, còn những tân sinh sẽ được chia cặp đấu với nhau để tránh khỏi chênh lệch quá nhiều. Tất nhiên là những tân sinh ưu tú có thể khiêu chiến Thiên Hạ Đệ Nhất Tông đệ tử, thành công có thể chiếm cứ vị trí hiện tại của đệ tử đó, mà đệ tử kia sẽ bị đẩy xuống vị trí bên dưới, nếu không cố gắng liền sẽ bị loại bỏ.
Thiên Phong đem Tiểu Nhã quay lại, cũng tiện chỉ dạy cho tiểu nha đầu.
Mà do chênh lệch trong phòng luyện tập, Tiểu Nhã cũng đã lớn lên không ít, dù mới trải qua có vài ngày đã lớn lên thành thiếu nữ đáng yêu xinh đẹp rồi.
Thanh Nguyệt thấy Tiểu Nhã cũng vui vẻ, tiểu nha đầu hoạt bát cũng gọi nàng một tiếng mẹ khiến nàng vô cùng thích thú.
Tuy nàng không chắc Tiểu Nhã sau này có biến từ mẹ nuôi sang mẹ chồng nhưng tiểu nha đầu này giống như bổ khuyết cho Thiên Phong, nàng cũng muốn Thiên Phong như vậy, chỉ là, khoảng thời gian đó đã qua rồi, tinh anh, nghịch ngợm, một chút nổi loạn, trong sáng..
Thật là khó khi mà Thiên Phong đã trải qua quá nhiều việc…
– Mẹ, lại nghĩ gì vậy ?
~ Ha, không có gì…
Thanh Nguyệt khẽ cười, để Thiên Phong gối đầu trong lòng nàng.
– Ân, mẹ…đừng nghĩ nữa, chẳng phải hiện tại rất tốt rồi sao ? Con cũng đâu có oán giận gì 2 người…mặc dù khi đó cũng đã từng mong muốn có người bảo hộ, che chở… Cơ mà chẳng phải bây giờ con vẫn có mẹ rồi sao…
Thanh Nguyệt nghe Thiên Phong huyên náo một hồi, cũng không muốn nhắc lại quá khứ, chẳng phải bây giờ nàng có thời gian bù đắp cho Thiên Phong sao…
~ Ừm…
Thanh Nguyệt khẽ cười, tâm tình cũng thoải mái không ít, trong lòng nhẹ nhàng :” À…vậy đó là con dâu mẹ sao ? ”
Thanh Nguyệt khẽ hỏi.
– Ặc…
Thiên Phong không biết làm sao mới phải.
~ Haha…
– Thực ra thì con muốn…bảo kê cho tiểu nha đầu hơn….
~ Ừm… Vậy thì cứ để tiểu nha đầu tự mình làm chủ đi…
– Mẹ, con rất để các nàng tự chủ nha…
~ Mẹ có nói con không cho các nàng làm gì à ?
Thanh Nguyệt trêu chọc.
– Ây… Làm sao bắt bẻ con rồi…
~ Mẹ không hề nha…
2 người nhìn nhau rộ cười.