Chí Tôn Dâm Thần – Chương 58 Trò chơi mới – Botruyen
  •  Avatar
  • 64 lượt xem
  • 3 năm trước

Chí Tôn Dâm Thần - Chương 58 Trò chơi mới

Thiên Hạ Đệ Nhất Tông mới gây dựng vài năm nhưng cơ đồ phải đến ngàn năm, thậm chí còn hơn cả thế nữa, đặc biệt, tông môn hết sức chống đỡ cho đệ tử đây, một thân nữ nhi không hề dễ dàng bắt nạt đâu !

Thiên Phong cũng lấy thêm ra công pháp cho bọn họ tu luyện , nâng cao thực lực bản thân.

Tháp Tu Luyện cũng được nâng cấp lên phiên bản siêu cấp trâu bò và khủng bố, đánh gục thiên tài ở ngay tầng đầu tiên, nếu muốn lên được những tầng cao hơn thì còn phải vượt qua cả thiên tài !!!

Thanh Nguyệt cũng đặt lại chỉ tiêu và giới hạn , trong vòng 20 năm , đệ tử dù có thành Thần Đế để tốt nghiệp hay không đều sẽ bị loại, muốn được lưu giữ ở lại có 2 cách, một là trở thành trưởng lão , lão sư, hoặc là vẫn tiếp tục làm đệ tử, được ưu tiên bồi dưỡng nhưng nhất định phải chứng minh được thực lực của mình, khả năng vượt qua Thần Đế !!! Lúc này tông môn mới thực sự xét xem có đủ tư cách để chân chính bồi dưỡng không !

Vượt qua cả Thần Đế là một cái khái niệm mới lạ, nhưng tông môn khủng khiếp như vậy, đó là bằng chứng rõ ràng nhất.

Lại thêm , 5 năm một lần đại hội đều là tông môn đứng ra tổ chức, chỉ cần chính thống đạt được xếp hạng trong đại hội, nhất định đều có cơ hội tiến nhập tông môn !!!

Phía bên kia bán cầu Ma tộc cũng rục rịch náo nhiệt tuyển chọn nhân tài, hơi đâu quan tâm xung đột với Nhân tộc nữa, chỉ cần bọn họ có thật nhiều Thần Đế, thậm chí hơn thế nữa, chẳng phải thiên hạ tự sẽ về tay ?

Trước đó đại hội diễn ra lần thứ nhất, vừa hay hắn quay về liền diễn ra lần thứ 2.

Có 1 điều khiến không ít người bức xúc, Thiên Hạ Đệ Nhất Tông chỉ tuyển nữ nhân mà không tuyển nam nhân, thành ra cũng dần hình thành 1 cái tông phái chỉ tuyển nam không tuyển nữ, muốn trở thành đối trọng với Thiên Hạ Đệ Nhất Tông, cơ mà như quả cân vài lạng với mẫu hạm ngàn tấn…

Đệ tử tuyển chọn của Thiên Hạ Đệ Nhất Tông đã là đệ tử hạch tâm, thiên tài các kiểu của các tông môn khác rồi.

Tông môn muốn phát triển vượt qua giới hạn cũ của thế giới này thì căn bản thế giới này cũng phải được tôn tạo tương ứng.

Thiên Phong dùng nguồn linh lực khổng lồ của mình kích phát lên hành tinh này, bố trí thêm 1 cái đại trận tụ linh, để linh khí hội tụ cái tinh cầu này đậm đặc hơn, từ đó gián tiếp mới thúc đẩy con người tiến xa thêm được ,cũng từ đó mới có nguồn lực luôn được nâng cao.

Thiên Phong lại lượn qua trên dưới tông môn một lượt, dù sao cũng là của các nàng, không thể không để ý.

Khổ phải nói, trên dưới mấy ngàn nữ nhân nhìn vào, cảm giác sướng khoái kì lạ, các nàng biểu hiện đủ loại cảm xúc, sùng bái có, ngưỡng mộ có, khinh bỉ có…

Mình hắn là nam nhân duy nhất trong tông môn, lại hiếm khi xuất hiện, cũng từ đó sinh ra một số tin đồn hắn bám váy tông chủ.

Mà hắn thích bám váy các nàng thật, cái đó hắn không phủ nhận…còn là bám không muốn rời đây ! Thiên Phong không mấy quan tâm lời bàn tán, nghênh ngang nhìn quanh.

Kiếm khí bất ngờ bắn vọt về phía sau hắn.

Thiên Phong nhẹ nhàng bước sang 1 bước ,còn chẳng thèm quay đầu nhìn mà né đi.

Lại đến thêm 2 cái kiếm khí đánh tới, muốn né bên nào cũng khó….cơ mà…hắn liền ngồi sụp xuống.

Vậy liền không trúng !

Lần này không chỉ một hai cái , mà vô số kiếm khí bắn đến như mưa, không có chỗ trống để cho hắn tránh né !!!.

– Ầy dà….đánh nhiều như vậy nhỡ ngộ thương người khác thì sao !!!

Thiên Phong thở dài, ma thủ xuất động, mọi thứ như chậm lại, đã vậy, hắn còn cầm được những kiếm khí kia, gom chúng vào một chỗ rồi vo tròn lại như 1 viên bi nhỏ, bắn tới chỗ không người .

Ầm !!!

Thanh âm phát ra để những người gần đó chú ý chạy đến.

Nữ nhân cầm kiếm không khỏi kinh ngạc, làm sao có thể đánh trượt ! Hắn vẫn là đứng nguyên tại chỗ mà !

~ Làm sao có thể ?

Nàng ngây ra nhìn hắn.

– Không gì là không thể…

Thiên Phong khẽ cười, xoay người nhìn lại, hóa ra là nữ nhân dẫn đội lúc trước.

Nhận ra nàng ta vì nàng ta đeo một chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt, mà nói trắng ra thì sau lớp mặt nạ đó còn có 1 lớp da giả tạo hình xấu xí vết phỏng, lại còn kết hợp cả dịch dung thuật, muốn che giấu nhan sắc.

~ Không gì là không thể…

Nàng ta lẩm bẩm, nhưng những gì mới diễn ra khiến nàng ngốc đi vậy.

– Kiếm khí của ngươi sợ ta qua thì nó phải tránh qua một bên thôi…

Như để minh chứng, Thiên Phong nhẹ vung tay đã tạo thành đao khí cực nhanh vụt đến, nữ nhân kia căn bản không có nửa giây phản ứng, cơ mà chỉ thêm milimet nữa liền chạm tới sống mũi nàng nó lùi lại bay vòng quanh nàng ta một vòng rồi lượn lờ bắn sang một bên nổ cái ầm.

– Vậy đó, nó thấy ngươi xinh đẹp mà không lỡ đánh, tự biết tránh qua 1 bên !

~ Sư phụ, xin hãy nhận đệ tử 1 lạy !!!

Hắn vừa dứt lời, nàng ta liền quỳ xuống , thành kính dập đầu, nhanh đến nỗi não Thiên Phong vẫn còn loading…

– Này, ngươi còn tính dập đầu đến bao giờ, muốn ta tổn thọ chết à !

Nàng ta tuyệt vẫn chưa có ngẩng đầu lên, giống như hắn không đồng ý nàng liền cứ quỳ mãi ở đó vậy.

– Khặc, cứng đầu thật… Này…ta nói nghe, trước nay ta chưa từng thu đệ tử , chỉ thu nữ nhân ah…

Nàng ta nghe vậy run run, nắm tay càng là siết chặt.

~ Chỉ cần…chỉ cần người thu ta…chuyện gì ta cũng đồng ý…

– Ầy, bỏ đi, chỉ dạy cho ngươi cũng được, đừng có quỳ nữa, tổn thọ bổn sư !

Hắn thở dài, lấy ra một chiếc mặt nạ, còn có 1 quyển công pháp đưa cho nàng.

– Cầm lấy trước đi… Có chuyện gì cứ nói với bổn sư, nhận 1 lạy này của ngươi thì cũng chống lưng cho ngươi, không ai dám ức hiếp ngươi cả…

~ Đệ tử đã hiểu …

– Còn không mau đứng dậy ? Bọn họ nhìn ta đang ức hiếp ngươi đây này…

Thiên Phong hắng giọng. Nàng ta đứng dậy, còn không dám ngẩng đầu lên.

~ Vâng…

– Hàn Tuyết là ngoại hiệu của ngươi, thân phận của ngươi không muốn lộ thì cứ vậy đi…không biết ngươi xảy ra chuyện gì nhưng tốt nhất đừng để đánh mất chính mình, ta không muốn tự tay giết đệ tử của mình đâu…nhắc lại một lần nữa, chuyện khó bổn tôn lo !

Nói xong, Thiên Phong liền xoay người chậm đi, để nàng ngây ngốc đứng tại chỗ.

~ Nha…không phải chàng có ý định thu nàng ta đó chứ ?

Vô Song híp mắt phượng, ngọc thủ tìm tới eo hắn.

Thiên Phong nắm lấy ngọc thủ của nàng.

– Vạn sự tùy duyên, tới được với nhau hay không thì còn phải xem nàng ta quyết định thế nào…

~ Hửm, vậy sao chàng lừa thiếp ?

Vô Song tru môi trợn mắt nhìn hắn.

– Ấy, ta đều nói lời thật lòng, không hề lừa nàng ah, nàng cũng không có bỏ ta…thế nên đây là duyên trời định !!!

Thiên Phong đổ tại do số trời khiến Vô Song không biết nói làm sao, vốn hắn nói là thật sự ah, do nàng cuống quýt mà dần dần tiếp nhận hắn lúc nào không hay . Đến khi có muốn bỏ thì cũng muộn rồi, được hắn cưng chiều khiến nàng không muốn dứt ra nữa .

– Thế nên nàng hối hận cũng muộn rồi…

Thiên Phong vòng tay ôm lấy eo nàng ,tựa cằm vào vai Vô Song.

~ Coi như chàng lợi hại…

Vô Song ngọt lòng , bất quá chỗ đông người thân mật, khuôn mặt vẫn không khỏi rạng hồng.

Vô Song cũng hiểu phần nào những vị tỷ muội kia lại không chút lo lắng việc hắn có thêm nhiều nữ nhân, thay vì cấm cản, các nàng vui vẻ đồng ý thì hắn lại càng quý trọng các nàng hơn.

~ Phu quân….

– Hửm ?

Vô Song nhỏ giọng ngọt ngào, nũng nịu, thanh âm mê hồn như rót mật vào tai.

~ Thiếp muốn một chỗ tu luyện có được không ?

Thiên Phong nhìn nàng, cũng khẽ gật đầu dặn dò :” Ừm, tu luyện một phần, nhưng không phải cả đời để chỉ tu luyện …”

~ Thiếp biết !

Vô Song khẽ gật.

Hắn chạm vào chiếc nhẫn Vô Song đeo trên tay, tạo một cái trận pháp giúp nàng ra vào không gian đặc biệt kia của mình dễ dàng.

~ Gặp lại chàng sau…

Vô Song mặt dày một lần,chủ động hôn lên môi hắn một cái, thân ảnh liền biến mất tại chỗ.

~ Oanh oanh yến yến đâu hết rồi hả ?

Tiếng Thanh Nguyệt vang lên phía sau.

– Ah, các nàng muốn tu luyện một chút ah….

~ Ra vậy…làm sao nhìn con mất mát như thế ?

– Hm…

~ Tiểu quỷ, nữ nhân không phải bình hoa, con bảo bọc kĩ cũng tốt, nhưng không phải mấy đứa nhỏ này chưa làm liền đã muốn dựa dẫm vào con đâu, con mạnh, các nàng lại càng muốn mạnh, không muốn thua thiệt đâu nha…

Đợi Thanh Nguyệt ngồi xuống, hắn mới tìm một chỗ êm ái trên đùi nàng gối đầu lên.

~ Con có những nữ nhân tốt đấy !

– Đương nhiên rồi !!!

Thiên Phong được dịp khoe mẽ với Thanh Nguyệt.

Thời tới cản không kịp ah, fa từ thở sơ khai , từ khi là con trai mới lớn đến tận bây giờ, vận khí của hắn mới nổ hũ đào hoa, gặp được mĩ nhân bầu bạn trọn đời như vậy. Cơ mà…hắn là chưa gặp được một ai hoàn cảnh đầu tiên ‘ lành lặn ‘ một chút, các nàng đều là trong hiểm cảnh được hắn kéo ra.

Thiên Phong gửi tin cho mấy người Ngọc Cơ, hắn tạm ở lại đây một thời gian, coi như để các nàng bên đó rèn luyện, dù sao hắn thấy mình chính là nguyên nhân khiến các nàng bỏ bê ah…

Thiên Phong nhìn Thanh Nguyệt chăm chú.

~ Làm sao…lại muốn ?

Nàng khẽ hỏi, hai má hồng phấn quyến rũ thành thục .

– Ưm…

~ Mẹ con cũng là nữ nhân đây…

– Ân…

Thiên Phong khẽ cười, tính nuông chiều này chắc chắn là di truyền từ nàng ah !

Mây tạnh mưa tan, da thịt tiếp xúc một hồi khiến 2 người tinh thần thoải mái dễ chịu.

Thanh Nguyệt giúp hắn tắm gội một hồi , y phục cũng giúp mặc, hệt như Thiên Phong còn nhỏ lắm vậy. Hắn cũng không từ chối, ngược lại giúp nàng kết tóc chải đầu, y phục từng kiện mặc lên.

~ Được rồi, cùng mẹ đến đó đi, dù sao bây giờ con cũng không làm gì mà ?

– Vâng…

Thiên Phong để nàng lắm tay mình dắt đi, hắn chỉ biết cười mà thôi, cơ mà với Thanh Nguyệt thì sao cũng được, hắn vẫn là con của nàng đây !

Thiên Phong vạch ra một cánh cổng, 2 người cùng tiến vào, mà đầu ra bên kia chính là nơi tổ chức Đại Hội , lấy 1 tòa thành trì lớn làm nơi tổ chức.

Hai người xuất hiện cũng là lúc đại hội sắp sửa bắt đầu, chỉ đợi tông chủ tới nữa mà thôi.

Cánh cổng mở ra , từ đó bước ra là Thanh Nguyệt, Thiên Phong.

~ Bái kiến tông chủ !!!

Trưởng lão, đệ tử Thiên Hạ Đệ Nhất Tông hướng nàng cúi đầu, Thanh Nguyệt nhẹ phất tay, một cỗ nhu lực nâng đỡ bọn họ ngần đầu lên.

Thanh Nguyệt ngồi xuống ngai vị, Thiên Phong thuận theo nằm xuống trên đùi nàng.

Tất cả im lặng như tờ, bất quá, Thanh Nguyệt lên tiếng, dù nói không lớn nhưng ai ai cũng nghe rõ :” Bắt đầu đi! “

Thiên Phong nhìn xuống bên dưới , lại nói :” Mẹ à, đánh nhau 1 với 1 thì nhàm chán quá… “

~ Hửm, con có chủ ý gì ?

Nàng liếc nhìn hắn, ngọc thủ vẫn đều đều vuốt ve mái tóc Thiên Hạ.

Thiên Phong không nói, chỉ cười.

Hắn khẽ búng tay một cái .

Mặt đất rung chuyển ầm ầm, đất đá dựng lên như một cái sân vận động lớn, mà ở bên dưới xuất hiện thêm 4 cái cánh cổng, trên hiện lên mấy cái màn hình siêu to khổng lồ lơ lửng giữa không trung.

– Có thẻ bài chứng minh thân phận thì cứ tiến vào !

Đám đệ tử bên dưới cũng nháo nhác một hồi, ổn định rồi mới đi vào.

Trên màn hình cũng hiển thị rõ ràng đám người tiến vào, nhưng là mỗi người một nơi. Người nơi rừng rậm, nơi băng tuyết, kẻ sa mạc…

– Tự các ngươi tìm ra cách để chiến thắng vòng đấu này, đó là luật duy nhất !!!

Thanh âm truyền đến với bọn họ.

Sự biến đổi trong chớp mắt khiến người người kinh ngạc, hứng thú ngồi trên khán đài mới dựng lên mà quan sát !

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.