Chí Tôn Dâm Thần – Chương 57 Ra mắt Thanh Nguyệt – Botruyen
  •  Avatar
  • 50 lượt xem
  • 3 năm trước

Chí Tôn Dâm Thần - Chương 57 Ra mắt Thanh Nguyệt

~ Yên tâm đi, tin tưởng vào chàng ấy … Đôi khi muội sẽ thấy chàng ấy mạnh đến mức cảm thấy giống như chàng ấy cố lừa người che giấu vậy…

Ngọc Cơ cùng các nàng thuyết phục Vô Song.

Thiên Phong chỉ một bên ngồi gật gù mà thôi, dù sao để các nàng đóng vai trò bên thứ 3 giải thích sẽ khiến nàng tin tưởng cũng tốt.

Thấy ai nấy đều hoàn toàn tin tưởng Thiên Phong đến vậy, Vô Song lại thấy mình như lo lắng thừa thãi đây, không khỏi lại trừng mắt nhìn hắn.

Ai nấy đều rộn cười, vị phu quân này lại ‘ lừa ‘ thêm được một người tỷ muội.

Đến khi mọi người cùng bước ra bên ngoài thế giới thì nó đã hỗn loạn một mớ lên rồi.

Dịch bệnh thì cũng thôi đi, từ trên trời đổ bộ xuống ‘ dị tộc ‘ chiến tranh, cũng tranh giành cả những hầm ngục !

Thế giới đảo loạn hết thảy , cơ mà Thập Tam Cường Quốc lại vẫn có thể đứng vững, tuy nguyên khí đại thương nhưng vẫn là có thể trụ được !

Những nơi khác thì phần lớn đã ngập tràn khói lửa hủy diệt rồi !

~ Nha…phu quân…chàng có động chạm gì không thế…

Tử Điệp phóng tầm mắt nhìn xuống, không khỏi bất ngờ.

– Không hề nha…

~ Vậy làm sao nó biến thành như vậy rồi, thứ trên đầu chúng ta nữa này…

7 người đứng trên không trung nhìn xuống, phần lớn đất đai làng mạc tanh bành một mảnh, trên đầu lại có vài chiếc phi thuyền siêu to khổng lồ bay là là.

~ Nha…bọn chúng đánh tới kìa !!!

Có thể thấy những quả tên lửa to lù một đống sắp bay tới nơi rồi !!!

Vô Song khẽ giật mình, tuy không giống với mẫu hạm của nàng nhưng nếu như cũng ở giới cao cấp hơn thì những quả tên lửa kia đều có ẩn chưa thêm 1 loại linh lực đặc biệt đủ sức tiêu diệt Tiên Linh Cảnh trở xuống, tuyệt không thể là chuyện đùa !!!

– Không cần lo lắng, chẳng phải là lúc để ta thể hiện một chút bản lĩnh cho nàng xem thử sao ?

Thiên Phong khẽ cười, hắn phi thân thẳng về đám tên lửa kia nổ rầm rầm như pháo hoa !!!

Vô Song thấy vậy vẫn là lo lắng rối rít cả lên ah…

~ Cơ tỷ…Vô Song rất giống tỷ đây…

Nguyệt Dạ trêu đùa , không nghĩ hai người lại có nét giống nhau đến vậy ah…

~ Ừm…

Ngọc Cơ chỉ khẽ gật đầu, tuy tin tưởng Thiên Phong nhưng nhìn hắn để cho những thú kia lao vào người vẫn khiến nàng khó chịu.

~ Tỷ tin chàng ấy như vậy…

Vô Song đứng bên cạnh Ngọc Cơ, khẽ hỏi, chỉ mong nhìn thấy hắn ngay lập tức rồi.

~ Ừm, tin, nhưng vẫn không tránh khỏi lo lắng…

Ngọc Cơ thừa nhận, Vô Song cũng gật đầu, đợi đến khi khói tan , Thiên Phong không một vết trầy xước nào thì các nàng mới đồng thở phào nhẹ nhõm.

~ Song nhi, nàng xem thử, thế này thì sao…..

Thiên Phong khẽ cười, tuy lười triển khai bản lĩnh nhưng giờ đây có một người rất cần chứng minh để nàng bớt lo lại ah.

Thiên Phong ngửa bàn tay mình ra rồi nhẹ nhàng nắm lại.

Không gian lấy 3 chiếc phi thuyền kia làm trung tâm bị nén ép co rút lại, khiến từ một chiếc phi thuyền siêu to khổng lồ dài vài km chớp mắt biến thành hạt bụi, nó diễn ra đủ chậm để các nàng thấy không gian bị xé toạc ,bóp méo, cái phi thuyền kia như biết co lại !

– Cựu Thần cũng không đủ tuổi đâu…

Thiên Phong khẽ cười, nhẹ phán một câu. Mộc Ly, Tử Điệp, Nguyệt Dạ chưa hiểu, nhưng nàng thì biết rõ, Cựu Thần chỉ có ở trong truyền thuyết, những nhân vật huyền thoại ah…sức mạnh của bọn là sức mạnh tuyệt đối, không gì sánh được !!!

Vô Song ngây ngốc nhìn hắn.

– Thế nên đừng lo lắng gì cả…

Hắn đã xuất hiện bên cạnh nói với nàng.

Vô Song ngấn lệ, nàng lau đi lệ vương, khẽ gật đầu.

Khúc mắc trong lòng nàng cũng coi như được tháo gỡ.

– Làm những gì nàng muốn , ta sẽ chống lưng hết thảy cho các nàng !

Dịch trong giặc ngoài khiến Thập Tam Quốc duy trì một cái liên minh tạm thời cùng nhau chống dị tộc.

Mà nói là dị tộc thì so với bọn họ chẳng khác gì, có chăng trên người nhiều hơn trang bị hiện đại và mạnh mẽ hơn chút mà thôi.

Thiên Phong quyết định dẫn Vô Song quay về ra mắt Thanh Nguyệt một phen, các nàng ở lại nơi này hẳn không vấn đề gì. Dù sao thì cũng là dẫn về ra mắt với Thanh Nguyệt rồi quay lại mà thôi.

~ Phu quân…như vậy không sao chứ…

Nhìn Vô Song có chút lo lắng , hắn chỉ khẽ cười.

– Các nàng tin tưởng ta như vậy, cũng đổi ngược lại, ta cũng sẽ tin tưởng các nàng…

Hắn không nói nữa, bế lấy Vô Song cùng nhảy qua cánh cổng kia.

~ Nha…

Vô Song da mặt cũng không phải dày, đối với nhiều người nhìn không khỏi rúc vào ngực hắn mà đánh hắn, không dám ló một chút ra ngoài.Cơ mà cũng không có ý muốn buông bỏ, muốn hắn ôm lâu thêm một chút.

Thiên Phong thuận theo ý nàng, thả chậm cước bộ hướng về Thiên Hạ Đệ Nhất Tông .

Quả nhiên để Thanh Nguyệt quản lí tông môn không chê vào đâu được , đệ tử trên dưới thay nhau luân phiên ra ngoài làm nhiệm vụ rèn luyện thực tế, bên trong cạnh tranh tài nguyên tu luyện , người có thực lực liền có ưu đãi rõ ràng, chỉ cần trầm mê bỏ bê liền tụt xuống dưới đồng nghĩa tài nguyên cũng sẽ giảm bớt.

~ Nha…Thiên Hạ Đệ Nhất Tông….

Vô Song nhìn mấy chữ này cảm thấy khí thế bừng bừng, trong lòng không khỏi rạo rực một hồi.

Mới chỉ là đại môn đã có cảm giác như thế, bên trong còn khủng bố thế nào nữa !

– Không cần kinh ngạc, mới gây dựng được vài năm mà thôi… Nơi đây chính là nhà của chúng ta !

Vô Song khẽ gật đầu :” Để thiếp xuống đi…. “

Thiên Phong cũng hạ nàng xuống.

Hai người sóng vai cổng lớn bước tới, chậm rãi tiến vào không một chút ngăn cản, Ma Kỵ Tử Sỹ canh gác dù sao cũng là do hắn luyện thành , có chăng những khu vực do đệ tử canh gác thì không nhận ra người đây.

~ Đứng lại, các ngươi là ai, có chuyện gì ?

1 đội đệ tử canh gác nghiêm trọng nhìn hai người.

Thiên Phong định xưng danh, cơ mà chớp mắt suy nghĩ thay đổi :” Ta…có chuyện quan trọng !”

Thiên Phong sấn tới , các nàng 10 người liền đứng ra chặn đường ngăn cản.

~ Không được phép bước thêm nửa bước, nếu không chúng ta sẽ không nương tay đâu !!!

Nàng ta gằn giọng cảnh cáo.

Hắn vuốt nhẹ ngọc thủ Vô Song, nàng cũng hiểu ý, buông tay hắn ra , Thiên Phong lập tức lao tới.

~ Huyền Trang, gọi các tỷ muội khác, trưởng lão , còn lại nhăm địch…

Mệnh lệnh lập tức được đưa ra, Thiên Phong hài lòng khẽ gật gù, nhìn chúng nữ xông tới cũng không quá nặng tay,chỉ là tạm thời đánh các nàng ngất đi mà thôi, dù sao cũng là đệ tử nhà mình đấy.

Đánh thẳng một đường từ Ngoại Tông vào đến Nội Tông , mà vừa qua cửa Nội Tông liền đã có một đội kiếm trận bủa vây chờ hắn.

Đội hình này hình như là những người tốt nhất , mạnh nhất rồi thì phải.

Bọn ho chăm chăm nhìn hắn, hắn động, các nàng động, hắn không động thì các nàng động !

Kiếm trận xoay chuyển, Thiên Phong nhắm vào 1 người thì có hai người ngăn chặn, các nàng bảo trì khoảng cách, dùng kiếm khí mà du đấu xung quanh hắn.

Thiên Phong chuyển hướng nhắm vào nữ nhân khống trận.

Thân ảnh biến hóa, vẫn là đủ khả năng để các nàng nhìn một chút.

Nữ nhân kia không một chút chậm trễ, đội hình biến hóa, người khống trận lại lập tức chuyển giao đến vị trí an toàn !

Hóa ra cái đội hình hai chục người này, ai cũng có khả năng khống trận, dù mất đi một người vẫn có thể bảo trì trận vận hành.

Thiên Phong lui lại, gật gù một hồi, trên người hắn bắt đầu tỏa ra một cỗ áp bức vô hình khiến các nàng cảm thấy nặng nề.

Mà các nàng tu vi còn non yếu , vẫn là chống đỡ được một thời gian ngắn .

~ Phong nhi…thấy các nàng thế nào?

Thanh Nguyệt từ bên trên phi thân xuống, đứng bên cạnh hắn.

Thiên Phong không nhịn được ôm lấy nàng một cái, mùi hương quen thuộc nồng đậm phả vào mũi.

– Mẹ….

~ Tiểu quỷ, con lớn như vậy rồi, ra dáng một chút…

Thanh Nguyệt nói vậy, nhưng vẫn là để Thiên Phong tùy ý , nàng một chút ngăn cản đều không có khiến chúng nữ muốn há hốc.

– Không thích…

Thiên Phong khẽ cười , Thanh Nguyệt cũng hết nói nổi :” Ha…đây là con dâu mới sao ? “

Thanh Nguyệt nhìn qua Vô Song, không khỏi hài lòng.

Mẹ chồng đánh giá, Vô Song không khỏi có chút lúng túng.

– Nàng là Vô Song, con dâu của mẹ đấy !

Thiên Phong gật đầu, quay sang kéo lấy ro nhot Vô Song vào lòng .

– Đây là mẹ ta…Thanh Nguyệt, không cần lo lắng, nàng không có ăn thịt đâu…

Thiên Phong trêu chọc nàng.

Trưởng lão vị trí cũng tới, tư sắc cũng đều rất tốt.

~ Phong nhi, nói thử xem ?

Thanh Nguyệt hướng các nàng nhìn, Thiên Phong cũng nhìn qua các nàng, cũng đều là ưu tú tinh anh thiên tài cả.

– Ừm, không đến nỗi nào… Rất có tiền năng, cũng cần phải cố gắng nhiều, nhất là phương diện đơn đấu, nhất định phải nâng cao thực lực bản thân, một khi kết hợp mới phát huy hiệu quả kinh khủng.

Hắn quay sang nhìn Thanh Nguyệt :” Mẹ…con đói…”

Thanh Nguyệt bật cười :” Tiểu quỷ, Song nhi, chúng ta đi trước …

Thân ảnh 3 người liền vút đi.

Thanh Nguyệt liền kéo Vô Song vào bếp,hắn thì nằm phơi thây bên ngoài .

Cảm giác tông môn vẫn còn trống trải, hắn thả nhẹ ra 4 con Thần Thú !!!

4 con thú trấn thủ 4 phương Đông có Thanh Long , bắc có Bạch Hổ, Nam thủ Huyền Vũ, Tây trấn Phượng Hoàng.

Tông môn được một trận nháo nhào khiếp hãi.

~ Phong nhi, tới ăn cơm…

– Tới ngay…

Nghe tiếng Thanh Nguyệt gọi, hắn khẽ cười, vui vẻ đi vào trong.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.