Chí Tôn Dâm Thần – Chương 49 Ân ái – Botruyen
  •  Avatar
  • 205 lượt xem
  • 3 năm trước

Chí Tôn Dâm Thần - Chương 49 Ân ái

~ Nha…ưm…nữa đi chàng…đừng lo cho thiếp nha….

Ngọc Cơ ngân lên một tiếng, mật huyệt co chặt, nàng bám dính lấy Thiên Phong, nhận lấy tinh dịch nóng hổi phóng xuất vào bên trong.

Bầu ngực phập phồng theo nhịp thở dốc . Hắn đặt nàng nằm trở lại nệm êm, long trụ chậm rãi đưa đẩy nhịp nhàng.

Ngọc Cơ thở không ra hơi, chỉ rên rỉ ưm ưm thành tiếng, ngọc thủ ôm lấy cổ hắn.

Thiên Phong chăm sóc gò bông đào mỡ màng , ngậm lấy đầu ti của nàng, day , cắn , mút khiến Ngọc Cơ cả người cứng lên, ánh mắt đê mê.

Bất quá, Ngọc Cơ chịu không nổi dày vò liên tục như vậy, mật dịch như nước lũ dâng trào, mẫn cảm vô cùng.

Thiên Phong ôm lấy eo thon, để nàng nằm lên trên thân mình, hông hắn chuyển động , long trụ nhấp nhả , phóng ra long tinh , Thiên Phong cũng không đành lòng tiếp tục dằn vặt nàng, ôm lấy mĩ nhân trong lòng âu yếm.

Ngọc Cơ như mới được hoàn hồn, nằm trên người hắn hưởng thụ ma thủ vuốt ve.

Nhìn ra bên ngoài, cảnh sắc cũng tối . Ngọc Cơ nằm trong lòng hắn nũng nịu, nghịch ngợm.

Thiên Phong bóp lấy cặp mông tròn nẩy của nàng.

Ngọc Cơ khẽ khép chặt 2 chân giữ chặt long trụ bên trong mình.

– Ah…phu nhân phải chăng vẫn muốn ?

Thiên Phong ngậm lấy bờ môi hồng mọng, Ngọc Cơ giãy giụa bất lực, 2 mắt lấp lánh nhìn hắn.

Thiên Phong hôn lên ngọc thủ của nàng, bật cười.

– Được rồi, không đùa nàng nữa . Có muốn ra ngoài đi dạo chút không ?

Ngọc Cơ lắc đầu.

~ Chán ghét !

Bất quá, đối với Thiên Phong lại bám dính như mực .

– Ừm…

Hắn hôn lên trán nàng, để Ngọc Cơ bám lấy cổ mình, hắn bế lấy thân thể đẫy đà phát triển, đi vào không gian riêng, để nàng ngâm trong hồ nước khoáng nóng.

~ Ưm…phu quân…đừng trêu chọc nữa mà…thiếp chịu không nổi…

Ngọc Cơ hồng hào, ôm lấy đầu hắn, không nhịn được , nàng cúi xuống chủ động hôn lấy hắn giải vây.

Chẳng là, quyền chủ động lại không thuộc về nàng nữa rồi.

– Bảo bối, cao lên một chút…

Hắn thì thào bên tai nàng. Ngọc Cơ thuận ý, ngực sữa kê lên phiến đá, nâng cặp mông nhô cao lên, huyệt động hiển lộ rõ ràng .

Long trụ ngay giữa cửa động cùng 2 chân nàng mà nhấp nhả. Ngọc Cơ khép hai chân, kẹp lấy long trụ, cảm giác bị trêu chọc ngứa ngáy phát khóc.

~ Phu quân…đừng …nữa mà…ưm…cho thiếp đi…

Thiên Phong điều chỉnh phương hướng một chút, để long trụ tách ra cửa mình, một đường xông thẳng vào tận cùng bên trong nàng.

~ Nha…chết thiếp mất…

Nàng khẽ kêu lên, Thiên Phong nâng lấy eo nàng, hơi cúi người hôn lấy cổ nàng.

Ngọc Cơ gạt mái tóc , Thiên Phong đều đặn tiến công , bầu ngực nàng rung lắc dữ dội, cặp mông đón nhận những cú huých mạnh mẽ .

Da thịt va chạm khiến Ngọc Cơ run rẩy.

Trước đó mới trải qua hoan lạc, bây giờ tiếp tục khiến nàng nhanh chóng đổ gục, thân thể mềm oặt không xương được Thiên Phong toàn bộ đón đỡ.

~ Ưm….ah…nha…phu quân…thiếp sướng….!!!

Thanh âm cao vút thánh thót, Ngọc Cơ ôm lấy vòng tay hắn mà đổ gục, mật dịch sâu thẳm trào ra.

Vừa mệt vừa sướng, nàng lườm nguýt Thiên Phong một cái.

– Không thể trách ta ah, do nàng quá tuyệt đi thôi…

~ Hứ…không phải còn có những người khác có phải chàng định làm chết thiếp không ?

Ngọc Cơ phụng phịu.

– Làm sao có thể đây…nàng là bảo bối của ta mà…

~ Hứ…

Hắn bóp lấy bờ mông ửng hồng của nàng, Ngọc Cơ run lên.

~ Phu quân, thiếp hơi mệt …

Nàng chẳng dám chọc ghẹo hắn nữa.

– Ừm…

Thiên Phong ôm lấy Ngọc Cơ trở lại, không có làm gì thêm.

Sợ rằng làm Thiên Phong cụt hứng, nàng quay lại nhìn hắn.

Biết nàng định làm gì, Thiên Phong ôm lấy eo nàng, cũng giữ chặt hai tay. Nàng chỉ có thể ngồi yên trong lòng hắn.

~ Chàng…có khó chịu không ???

Ngọc Cơ áy náy khẽ hỏi.

– Không sao, chỉ cần các nàng ,chuyện gì cũng không khó chịu.

~ Ưm…

Ngọc Cơ dựa vào ngực hắn.

Long trụ nhất nhất cứng rắn bên trong nàng , nhất định là vẫn chưa đủ khiến Thiên Phong thỏa mãn, nhưng chỉ cần nàng nói một câu, hắn liền không làm.

Ngọc Cơ vội chuyển sang chuyện khác

Trong tay nàng xuất hiện một đĩa trái cây.

~ Nha, bảo bối của thiếp, há miệng nào …

Nàng lấy ra một chùm nho căng mọng, lấy xuống từng quả.

Thiên Phong hé miệng để nàng đút cho hắn.

~ Ưm…đó là tay thiếp mà…

Nàng đút cho hắn, bất quá, Thiên Phong ngậm lấy cả ngón tay nõn nà như măng ngọc của nàng.

– Vậy thì nàng làm sao để ta không ngậm nhầm tay nàng đi…

Thiên Phong buông ngọc thủ của nàng.

Ngọc Cơ nhìn hắn một cái, đôi môi căng mọng ngậm lấy một quả để nó chìa ra bên ngoài.

Nàng áp lên môi hắn, nhẹ thả xuống miệng hắn.

Quả không sai, Thiên Phong vẫn là ngậm lấy môi nàng đây.

– Ừm…nhưng nàng làm thiếu rồi, phải thế này…

Ngọc Cơ chưa kịp thu lại, Thiên Phong tiến tới cặp môi hồng, đầu lưỡi cạy hàm ngọc của nàng mà tiến vào, nước nho ép theo đó chuyển sang miệng Ngọc Cơ.

Ngọc Cơ cũng chẳng từ chối, đầu lưỡi vươn tới tiếp nhận vị ngọt.

Đợi đến khi Ngọc Cơ tất cả nuốt xuống rồi, hắn mới buông nàng ra.

~ Không cho chàng ăn nữa…

Ngọc Cơ để gọn nó qua một bên, quay lại ngực hắn mà dựa vào.

~ Nha…thiếp muốn ra ngoài…

– Ừm…

Hai người y phục chỉnh tề bước xuống đường, nơi này không có thuyên giảm, ngược lại người người đông đúc, nhất là những lầu xanh đèn đóm sáng trưng, tấp nập người ra người vào.

Mà còn một chuyện đã lan đi tới đây :” Băng Tâm Nữ Thần tổ chức tỉ thí chiêu thân, người có được nàng lại là người trực tiếp cướp người giữa ngàn vị cao thủ.”

Ngọc Cơ tối sầm mặt mày. Dù sao cướp người cũng là phu quân nàng , làm sao nghe bọn họ nói như đáng lẽ nàng thuộc về bọn họ vậy .

– Không cần để ý, ai bảo nàng tuyệt luân như vậy, tất nhiên bọn chúng phải ngày đêm mong nhớ thôi…

~ Nhưng thiếp chỉ muốn cho mình chàng nhìn có được không ?

Ngọc Cơ ôm lấy một tay hắn, làm sao cứ thấy sai sai. Nàng lại ghen thay cả Thiên Phong đây ?

– Tất nhiên rồi, nương tử của ta tất nhiên chỉ có ta nhìn thôi …

Thiên Phong dung túng.

– Ta rất tự hào về thê tử khuynh nước khuynh thành như nàng đây…

Được hắn khen, Ngọc Cơ trong lòng một phen ngọt ngào.

~ Phu quân…bên đó…

Ngọc Cơ nhìn về một góc tối , có vẻ hơi bất mãn.

Thiên Phong cũng nhìn theo nàng.

– Muốn giúp nàng ta ?

Ngọc Cơ khẽ gật đầu.

– Ừm.

Thiên Phong cũng gật đầu, để cho nàng đi cứu người.

Thiên Phong khẽ cười, Ngọc Cơ định lấy đám người này xả giận chăng ? Hắn chỉ biết cảm thấy đau đớn thay cho bọn chúng. Xuất hiện lúc nào không nói, lại vừa hay đúng lúc nàng đang không vui.

– Ây da… Cùng là nam nhân, chia buồn cùng các ngươi…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.