Chí Tôn Dâm Thần – Chương 43 – Botruyen
  •  Avatar
  • 101 lượt xem
  • 3 năm trước

Chí Tôn Dâm Thần - Chương 43

Tử Điệp thức giấc, đẩy cửa bước ra ngoài, Thiên Phong nằm phơi mình dưới nắng ấm, 2 mắt nhắm hờ.

Nàng rón rén lại gần, định khiến hắn một phen bất ngờ, chỉ là… Vừa định dọa tới đã bị hắn kéo lấy vào lòng, cùng nằm trên ghế.

Tử Điệp hơi lách ra một chút, ngẩng lên tựa cằm lên ngực hắn, trêu chọc khuôn mặt Thiên Phong.

~ Nha… Chàng định gây dựng tông môn ở đâu vậy ?

– Theo nàng thì ở đâu là đẹp nhất ?

~ Ân….Đại Sâm Lâm ?

– Thông minh!

Nhéo má nàng , Tử Điệp bĩu môi, nắm lấy bàn tay hắn áp lên má mình.

~ Nhưng Đại Sâm Lâm vô cùng lớn, bây giờ công đánh, nhanh nhất sợ cũng phải 3 năm mới có thể công đánh toàn bộ được.

– Đánh rắn phải đánh dập đầu…

Thiên Phong khẽ cười.

~ Ân, đó là lẽ đương nhiên ! Nhưng mà, dù sao Đại Sâm Lâm cũng là nhà của bọn chúng, sợ rằng có chút khó khăn ah…

– Chỉ cần chiếm được 2 phần 3 theo hướng hiện giờ là đủ rồi.

Tử Điệp khẽ gật đầu.

~ Vậy còn nhân sự thì sao ?

– Tùy các nàng đi.

~ Nha, chàng thật là…

Tử Điệp chẳng biết nói sao nữa.Thiên Phong chỉ lên ý tưởng và để các nàng thực hiện nó, thành bại thế nào không quan trọng. Đơn giản thì cũng có thể từ chối, nhưng chắc chắn sẽ không có chuyện đó .

– Cho nàng xem trước vậy….

Hắn bế lấy Tử Điệp, bay lên thật cao, vượt qua tầng mây dày đặc, trước mắt Tử Điệp dần dần hiện ra 1 tòa đảo bay khổng lồ.

Trên đảo có đủ sông núi,sơn cảnh hữu tình, cơ sở vật chất đầy đủ 1 tòa đại sơn ở chính giữa chia thành 3 tầng : Chân núi, Lưng núi và Đỉnh núi.Xung quanh là 36 tiểu sơn.

So với mấy cái tông phái kia gộp lại cũng phải lớn hơn chục lần.

~ Nha….

Tử Điệp tròn mắt nhìn,không lỡ chớp mắt.

– Làm sao, như vậy có đủ cho các nàng dùng ?

~ Đủ, quá đủ rồi, cũng quá phô trương đi…

– Tên cũng tùy ý các nàng luôn đi.

Tử Điệp gật đầu :” Ân,…”

Thiên Phong đưa nàng chiêm ngưỡng một vòng , Tử Điệp 2 mắt lấp lánh không thôi.

~ Nha…phu quân….

Liếc mắt đưa tình, hắn thật muốn lập tức khiến nàng an phận trên giường, tránh ra ngoài câu dẫn người ta ah…

Tử Điệp ngoan ngoãn thu lại mắt nhìn, ôm lấy cổ hắn.

~ Nha, chàng đưa thiếp trở lại gặp cha mẹ đi…

Thiên Phong gật đầu, hai người chớp mắt liền đã ở bên dưới.

Tử Điệp nhanh chóng đi tìm Huyền Tử Mặc cùng Tư Dung.

Ngọc Cơ nhìn tòa thành trước mắt, tự tin mỉm cười. Mai rùa cứng đến đâu cũng phải tan vỡ !!!

3 cánh khác chia ra giải quyết đám người trên các ngọn núi thủ hộ kia, pháo thủ theo nàng trực tiếp công kích vào cái lá chắn mà đám thú nhân luôn tự hào này, để chúng triệt để mất đi tinh thần chiến đấu, bớt lãng phí thời gian, dù sao xa hắn một ngày đối với nàng cũng cảm thấy rất nhiều rồi.

~ Công thành !!!

Ngọc Cơ kéo cung, vô số đại băng tiễn đầy trời trút xuống như mưa, không những vậy, còn kèm theo vô số lựu đạn hủy diệt !!!

Cách đó kha khá, trên các ngọn núi cũng cảm thấy rung chuyển, chớp mắt, tòa thành bọn họ tự hào ,phòng tuyến bất bại, lá chắn phía Bắc đã nhẹ nhàng như tờ giấy bị xuyên thủng trong bầu trời rợp lửa !

Như để hưởng ứng, trên các tòa núi cũng nổ ra vô số tiếng vang, chỉ là không có quy mô bằng.

~ Dọn dẹp !!!

Không phải chiếm…mà là trực tiếp hủy thành !!!

– Công chúa….

Tử Du dẫn dắt quân đoàn chứng kiến một màn khói lửa mịt mù, tòa thành hoang tàn đổ nát, cảm thấy sự tàn nhẫn trước đó của mình vẫn không đáng là bao !!!

Vốn định đợi để Ngọc Cơ tiến đánh, nàng phía sau hưởng lợi cướp đoạt, chỉ không ngờ tới trận chiến diễn ra quá chóng vánh rồi.

Nàng hoài nghi, nếu lúc mới gặp mặt, xảy ra đánh nhau, liệu kết cục của bên nàng có phải như vậy ?

1 thanh âm trong trẻo, cao ngạo đầy lãnh khí vang lên như kéo nàng trở về hiện thực.

~ Ngươi thua rồi…

Ngọc Cơ một mình đứng đó , khẽ cười.

~ Ta thua rồi…

Tử Du hơi thất thần, gật đầu.

Khoảng cách đôi bên thật là cách biệt mà.Không nghĩ đến xuất quân còn chẳng kịp…

~ Tất cả các ngươi…rút lui về tộc, tùy ý gia nhập một cái quân đoàn nào đó đi…

– Công chúa, người đâu cần quan tâm đến lời đó, dù sao cũng không ai làm chứng cho vụ cá cược đó !

Tử Du lắc đầu.

~ Đối với các ngươi không là gì, nhưng đối với ta vô cùng quan trọng…Đi mau !!!

– Nhưng !!!

~ Đây là lệnh !!!

– Vâng…

Đám thủ hạ của nàng không đành lòng , vẫn phải quay đầu.

Đợi khi bọn họ đi rồi, nàng thở hắt ra một hơi :” Được rồi, tùy ý ngươi.”

Ngọc Cơ tiến lại gần , đứng trước mặt nàng ta.

~ Rõ ràng ngươi có thể phủ nhận mà ?

~ Ta không làm được … Nói được, làm được, dám nói, dám làm, dám chịu !

~ Tốt thôi…

Ngọc Cơ mỉm cười, mong là nữ nhân này đáng để nàng tin tưởng, cơ mà…cũng phải xem nam nhân nhà mình nữa.

~ Chúng ta đi…

Ngọc Cơ đi trước, Tử Du theo sau.

~ Ta muốn ngươi cũng trở thành 1 nữ nhân của phu quân ta….

Ngọc Cơ không nhanh không chậm nói.

Tử Du hơi khựng lại, đuổi theo hỏi : ” Tại sao? “

~ Có lẽ do chúng ta không thỏa mãn được chàng ấy….mà thôi, cũng không ép buộc ngươi, đi hay không, tùy ngươi….

Bây giờ nàng mới sực nhớ lại, nếu lại có Mộc Ly thứ hai, chẳng phải tự nhiên làm khó nam nhân nhà mình, vẫn là nên dẹp bỏ suy nghĩ này đi…

Tử Du dừng lại, Ngọc Cơ cũng không nhìn, vẫn không nên quản chuyện nữ nhân của Thiên Phong thì tốt hơn.

Nàng thấy thật nực cười, lại đi tìm thêm nữ nhân cho phu quân mình…

Thủ hạ của nàng đã cho đóng doanh trại nghỉ ngơi. Ngọc Cơ vừa tới, đội trinh thám mang theo báo cáo tới cho nàng.

~ Thống lĩnh…phía trước chính là Vạn Diệp Cốc cùng Thanh Hoa Nhai , chẳng qua là…nhân thủ ở đó, đều rất giống với kẻ trước đó chúng ta bắt được….

Ngọc Cơ âm trầm.

Tinh Linh Nữ tộc lại chọn nương nhờ Đại Sâm Lâm, còn ở đúng vị trí trấn thủ trọng yếu.

Cánh của Nguyệt Dạ sợ rằng lâu lắm mới có thể đánh tới đây được, bây giờ có lẽ chỉ chờ đội trung tâm đánh lên nữa mà thôi.

~ Mộc Ly ah Mộc Ly, phải làm sao mới được đây…

Nàng không khỏi thở dài. Có lẽ chưa từng gặp nhau, chưa từng quen biết thì bây giờ dễ dàng đối diện hơn nhiều.

~ Chờ lực lượng trung tâm tới đi…

Ngọc Cơ hạ lệnh, nàng đi ra bên ngoài.

Hòn đảo bay khổng lồ che khuất cả bầu trời.

Bên dưới lan truyền tin tức đi khắp nẻo đường đại tông môn tuyển nhân sự, chỉ cần có thực lực, không ngại thân phận liền có thể được lựa chọn. Và tất nhiên là có 1 yêu cầu, nhất định phải là nữ nhân !

Để Huyền Tử Mặc cho người lan truyền đi khắp nơi, đâu đâu cũng nghe thấy.

Phần thì bán tín bán nghi, dò la một chút, nhưng chỉ cần phàm là người Thiên Long Quốc, dù chỉ là một người bình thường cũng nhìn thấy sự đồ sộ, vốn đã khoa trương, lại càng khoa trương thêm.

Dần dần tứ phương hội tụ, đổ dồn về Thiên Long Quốc muốn nhìn thử xem, rốt cuộc đó là tông môn thế nào.

Không đi thì thôi, đến rồi chẳng muốn về, pháp bảo chiến khí lung linh trước mắt, vũ khí vô số kể, không biết bao nhiêu là công pháp, bí thuật …

Ánh sáng của những thứ này so với ánh sáng mặt trời còn sáng hơn, chiếu rọi khắp ngày đêm khiến người người thi nhau tới ứng tuyển.

Chỉ cần quảng cáo một chút, đã có không ít người tới lui rồi.Tất nhiên không thiếu trộm vặt, cơ mà bọn chúng nào đủ sức mang đi ?

Tin tức lan truyền đã nhanh, lại thêm không ít tình báo các tộc cài cắm , tin nhanh thành tin khẩn, ưu tiên hàng đầu với tốc độ nhanh nhất truyền về.

Đặc biệt là không ngại thân phận, chỉ cần là nữ tông môn này đều thu nhận, không ít tộc đều muốn trỗi dậy.

Đại khái thì bây giờ chẳng thế lực nào dám động chạm tới Thiên Long Quốc.

Mà Thú Nhân Tộc cắn răng nhẫn nhịn đất đai bị cướp đoạt. Chiếm được ưu ái thượng tầng tông môn khủng bố kia vẫn là ưu tiên hàng đầu, sau rồi muốn gì chẳng được?

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.