Ngọc Cơ thích thú nằm trên thảm cỏ, còn quên mình chỉ mặc một chiếc áo choàng lông đây.
Thấy Thiên Phong cứ chằm chằm nhìn nàng ,Ngọc Cơ mới chú ý lại.
Khuôn mặt nàng đỏ bừng.
Hắn lại bế nàng dậy,trêu chọc
– Nhìn cũng đã nhìn rồi, ăn cũng đã ăn rồi, cũng trở thành nữ nhân của Thiên Phong ta rồi còn ngại ngùng cái gì…
~Xấu xa…
Nàng đấm thùm thụp vào ngực hắn , ngoan ngoãn rúc vào lòng.
Kiếm cho nàng mấy bộ nội y hiện đại một chút, nó tiện dụng hơn dùng yếm ,khố nhiều.
Ngọc Cơ khoác lên mình một bộ y phục, cảm thấy cũng rất thoải mái, không hề gò bó.
Người được hắn nặn từ tuyết thành là những thủ hạ dùng để chăm sóc lâu đài cùng hoa viên này
– Thấy thế nào….
Ngọc Cơ nước mắt lưng tròng, vui mừng đến bật khóc …
Vốn nàng không cần lâu đài, cũng chẳng cần người hầu kẻ hạ, nàng muốn chính là một lần có thể ở trong cỏ cây xanh mát, trăm hoa đua nở.
Mà khung cảnh trước mắt chính là một chuyện còn hơn cả vậy, nó ngay trước mắt nàng, còn trên mảnh đất quê hương nàng.
Đây chính là tâm nguyện lớn nhất của nàng, cũng là của mẹ con hai người.
– Cảm ơn….cảm ơn chàng rất nhiều….
Ngọc Cơ ôm chặt lấy Thiên Phong, nức nở.
Thiên Phong không nghĩ nàng lại xúc động đến mức độ này, nhẹ nhàng vuốt ve, để cô nàng ổn khi nào ổn định tâm tình mới thôi.
Hắn vuốt nhẹ mái tóc lam dài của nàng. Một mái tóc thật đặc biệt, cũng thật lộng lẫy mà. Để nàng gối đầu trong lòng mình, lúc này đây, Thiên Phong mới hỏi :” Ngọc Cơ, nàng tu luyện đến đâu rồi ?”
Ngọc Cơ nhìn hắn, tự hào trả lời : ” Ân, thiếp đã là Thần Nhân trung kì rồi !!! ”
Thiên Phong nghệt ra.
” Thần Nhân…. Là cái cảnh giới nào vậy ? “
Nhìn Thiên Phong có vẻ như không biết, chẳng lẽ hắn từ trong núi đi ra, người giời rơi xuống ???
Trong núi đi ra thì không phải…nhưng hắn đúng là rơi từ trên trời xuống…
Nàng giải thích cho Thiên Phong nghe :” Phu quân, tu luyện phải trải qua rất nhiều cảnh giới, bắt đầu từ thấp tới cao là Phàm Nhân Cửu Cấp : gồm 9 cấp từ 1 đến 9, sau đó mới tới Cao Thủ, cũng từ cảnh giới này trở đi chia thành 4 giai đoạn : Hạ – Trung – Thượng – Đại .Sau Cao Thủ là Tiên Nhân – Thánh Nhân – Thần Nhân – Tiên Vương – Thánh Vương – Thần Vương – Tiên Đế – Thánh Đế – Thần Đế . Ngoài ra còn có Đan sư, chia thành 9 cấp ,bọn họ tuy có thể tu luyện không cao nhưng rất có tiếng nói ah, không dễ trêu vào…
Trong khi nàng nhiệt tình giảng giải thì 2 tay hắn cũng nhiệt tình hoạt động,đồng thời tiến công gò bông đào cùng mật động của nàng.
~ Ưm…chàng…ưm….hư đốn!!!
Khoái cảm kích thích khiến nàng lâng lâng khó tả, cả người rạo rực.
Hắn kéo nội y của nàng xuống, y phục nửa mặc nửa cởi khiến nàng càng thêm vũ mị.
Long trụ chui vào giữa 2 đùi, ấm nóng, săn chắc, hắn hơi động, để nó cọ sát với cửa mình của nàng.
Ngọc Cơ khẽ rên rỉ nhỏ, nàng hơn rướn, muốn tạo thế cho long trụ tiến vào. Nhưng không, hắn cứ vậy, trêu chọc nàng, ngứa ngáy ,khó chịu, ngọc thủ vươn tới, muốn tự tay đốc thúc.
Bất quá, hắn lại nhanh tay ,bắt giữ hai tay nàng.
~ Nha…phu quân…chàng …ưm….chàng..bắt nạt ….bắt nạt thiếp….ưm….cho thiếp đi…..
Ngọc Cơ oằn mình,người hơi cong lên. Thiên Phong khẽ cười,bất ngờ thúc long trụ to lớn vào mật động đang chờ đón .
Dâm thủy bắn ra thành tia, ướt đẫm.
– Ngọc Cơ… Nàng thật là dâm đãng đó…
Hắn chậm rãi chuyển động, để mật động từ từ làm quen, không quên trêu chọc nàng.
Chỉ là cô nàng tưởng hắn không thích , lo lắng hỏi lại :” Chàng không thích sao ?”
Rõ ràng là vô ý, nhưng nhìn mĩ nhân động lòng trước mắt như mang theo hi vọng mong chờ nhìn hắn tạo nên 1 khoái cảm rất kì lạ.
– Không phải không thích…chỉ là ta độc chiếm hơi cao…bảo bối nàng nguyện ý chỉ làm báu vật tỏa sáng cho mình ta xem mà thôi , được không ?
~ Ân…Thiếp nguyện ý…
– Ừm…cho nàng một thứ này…
Mi tâm nàng phát sáng , xuất hiện 1 đóa liên hoa nhỏ lam băng.Trong đầu nàng cũng xuất hiện 1 luồng thông tin mới
Băng Phong Lôi Quyết, Ngọc Thể Kinh , Linh Tính Căn Cơ.
Ngọc Cơ có 3 thuộc tính là Phong , Băng , Lôi.Trong đó chủ đạo là Băng nên hắn mới tặng cho nàng những công pháp này
Nhờ có Thiên Phong, Ngọc Cơ thành công khiến chúng thần phục, đoạn đường sau tốt hơn là để nàng tự đi, như vậy mới tốt. Còn bây giờ, tất nhiên là ân ái của vợ chồng son rồi…
Hắn điều khiển linh lực trong người nàng ,thay vì đánh thẳng vào cảnh giới thì toàn bộ dồn vào bồi đắp thân thể, bồi dưỡng 1 căn cơ vững chắc !
Trên thảm cỏ xanh, 2 người hết từ thế truyền thống chuyển sang doggy, rồi cưỡi ngựa xem hoa du ngoạn sơn thủy….Ngọc Cơ không biết mình bay bổng bao nhiêu lần, vui sướng hơn cả là mỗi lần thăng hoa đều ra cùng hắn. Cũng càng kinh sợ trước sự ‘ trâu ‘ về phu thê giường chiếu. 1 mình nàng không thể đỡ nổi ah !!!
Ngọc Cơ thấm mệt, hắn mới tạm tha cho nàng. Dương tinh bơm đầy tử cung nàng.Ngọc Cơ say tình, nàng khép 2 chân,không để dương tinh trào ra ngoài.
Thiên Phong bế nàng vào lòng.
– Thật mong chờ đứa bé của ta đây…
Hắn thì thào vào tai nàng, Ngọc Cơ hạnh phúc ‘ ưm ‘ 1 tiếng.
Tắm rửa, nàng chỉ cần yên vị trong lòng hắn, Thiên Phong chăm chút từng chút một, ôn nhu dịu dàng, thật giống với lúc mẹ còn bên cạnh.
Hắn ngậm lấy đầu ti hồng hào mà mút lấy nó khiến Ngọc Cơ bất ngờ tỉnh lại, kêu lên 1 tiếng . Cũng may là hắn chỉ nghịch ngợm gò bông đào lớn quyến rũ thôi, nếu không nàng cũng chỉ có nước xin hàng.
– Ngọc Cơ, còn có chuyện chúng ta chưa làm ah…
Nàng thẹn thùng, 2 người dường như chuyện gì cũng đã rồi, còn thiếu gì nữa nhỉ.
– Chuyện gì vậy chàng ?
– Nào , nhắm mắt, hé miệng….
Ngọc Cơ nghe lời, 2 mắt nhắm hờ, đôi môi hồng hào hé mở.
Thật là quyến rũ mà !
Thiên Phong áp môi mình lên môi nàng, bàn tay ôm lấy eo , kéo nàng áp sát hơn.
Tham lam cuốn lấy lưỡi nàng, mời gọi. Ngọc Cơ cũng hiểu ý, thả lỏng, lưỡi nàng được hắn ngậm lấy mút nhẹ.
Ngọt…Thật ngọt ngào !
Cảm nhận của cả 2 người hòa quyện,càng khiến dính chặt không buông.
Ngọc Cơ mặt mũi đỏ bừng.Thật là đáng yêu.
Hắn bế nàng về giường, nhẹ đặt xuống .
– Bảo bối, mệt thì ngủ đi…
Ngọc Cơ khẽ gật đầu, ôm lấy eo hắn, rúc vào ngực hắn mà thiếp đi.
Thiên Phong chỉnh lại mái tóc cho nàng, vuốt ve tấm lưng trần , làn da mịn trắng của nàng.
….
1 lãnh địa bất ngờ có cỏ cây xanh ngắt giữa băng tuyết ngàn năm khiến nhiều kẻ lăm le nhắm đến.
1 hội nghị nhỏ giữa những kẻ muốn chiếm đoạt diễn ra
….
Ngọc Cơ tỉnh dậy,Thiên Phong chống tay nắm bên cạnh , hắn vội đỡ tay hắn, để Thiên Phong nằm xuống.Nàng nép vào hắn, cọ cọ.
Thiên Phong vòng tay ôm lấy nàng.
– Phu quân…sau này chàng đưa thiếp ra ngoài chơi được không ?
Ngọc Cơ khẽ nói.
– Nàng muốn đi đâu , ta liền đưa nàng đi tới đó, được không ?
Ngọc Cơ vui vẻ gật đầu.
~Nha…
Hắn bế nàng dậy, chăm chút từng chân răng kẽ tóc, y phục cũng là loại khủng bố nhất từ chất liệu đến công phu, tất nhiên cả về tác dụng nữa, không chỉ đẹp, nó còn có thể bảo vệ nàng khỏi công kích dưới Thần đấy !
2 người bước ra ngoài, hắn khẽ búng tay, 1 con Lôi Điểu mang theo sấm sét uy vũ xuất hiện.
– Đây…đây là….
Ngọc Cơ kinh ngạc nhìn con chim lớn vô cùng khủng bố trên đầu.
Hắn bế lấy nàng, thoáng chốc đã đứng trên lưng chim
-Đợi nàng lớn một chút rồi kiếm cho nàng một con !