Tử Điệp đi ra, trên y phục còn dính nhiều vết máu, , nước mắt lệ nhòa.
– Cảm thấy nhẹ nhõm hơn không ?
~ Ân…cảm ơn chàng….
Tử Điệp sà vào lòng, để Thiên Phong vỗ về.
– Đám người này, nàng muốn xử lý thế nào?
~ Ân, tùy chàng đi…
Thiên Phong nở nụ cười tà mị.
Kết cục sao, tất nhiên là phải tắm máu một lượt rồi ! Hắn không phải bồ tát từ bi !
Thiên Phong gửi đi một tin cho Tây Môn gia,hắn cùng 2 nàng tiếp tục hành trình , tòa thành này cũng không còn gì thú vị nữa rồi.
Như hắn đã nói, Bạch Cư Thành lại tràn ngập trong thú triều tấn công.
Hướng đi của 3 người là tới 1 tòa thành dưới quyền 1 tông phái lớn chính là Cổ Mộ Phái, Huyền Vũ Thành.
Tử Điệp sở hữu 3 thuộc tính, Phong thuộc tính làm chủ đạo, Thủy , Hỏa thuộc tính bổ trợ.
Nàng thích đàn, hắn liền cho nàng 1 cây đàn ngọc Thất Lưu Ly , khảm lại ngọc bổ trợ nguyên tố Phong cho nàng.
Tất nhiên là không thể thiếu những món trang sức cùng y phục khác rồi.
Mà Tử Điệp đánh đàn quả không phải tầm thường, vô cùng có khiếu cảm nhận.
Cho nàng cây đàn giống như cho hổ thêm cánh vậy !
Ngọc Cơ cùng Tử Điệp mang về 1 con lợn rừng , mấy con thỏ , mấy con gà cùng một ít hoa quả. Mà chán ghét hơn cả là có nguyên chục người theo sau đều là thanh thiếu niên nam nữ có đủ cả.
~Bọn chúng đi theo mà cứ không nhận !!!
Ngọc Cơ chán ghét nhìn mấy người.
Thiên Phong cũng liếc mắt nhìn qua.
– Không cần để ý, con ông cháu cha nhà phú hào được nuông chiều mà thôi…
Ngọc Cơ gật đầu, nàng cùng Tử Điệp học Thiên Phong cách chế biến. Nhất là cô nàng mê thịt nướng Ngọc Cơ, chăm chú từng chút một đôi khi thật buồn cười ah.
Hắn để các nàng nếm thử, Ngọc Cơ thật giống 1 cô bé lớn xác mà thôi, biểu cảm cũng thật đáng yêu. Thiên Phong cùng Tử Điệp phì cười.
~ Nha…phu quân đuổi bọn chúng đi được không ?
Ngọc Cơ cùng Tử Điệp đều có chút khó chịu.
Thiên Phong gật đầu ,chiều theo ý các nàng . Dù sao nơi thân mật 3 người cũng chỉ nên có 3 người mà thôi .
Chỉ trong nháy mắt, đám người kia đã xách đít lên mà chạy thục mạng.
~ Oa…làm sao làm được vậy phu quân..!!!
Ngọc Cơ hiếu kì, Tử Điệp bên kia cũng thực muốn biết, hắn liền trả lời : ” Cũng chỉ là ảo giác thôi…chỉ cần tinh thần các nàng đủ mạnh liền có thể tạo ra ảo giác trong mắt đối thủ ,cũng có thể tạo ra cảm giác gần giống như thật…”
Nhìn hai người chăm chú như vậy, hắn liền hỏi :” Sao, có muốn học không ? “
Ngọc Cơ, Tử Điệp lập tức gật đầu.
Thiên Phong cười mị :” Nhưng mà trời cũng tối rồi, hai phu nhân à, chúng ta học cái khác trước nhé !!! “
~ Nha…
2 tiếng thất thanh kêu lên,kéo theo sau đó là rất nhiều thanh âm trầm hoan trụy lạc.
Nhìn cặp nhũ hoa quyến rũ rung rinh trước mắt thật muốn yêu thương các nàng thêm một hồi, có điều nhìn Ngọc Cơ, Tử Điệp ai nấy đều mệt mỏi nên hắn không lỡ.
Thiên Phong truyền cho các nàng Ảo Mộng Vĩnh Hằng.Thông qua mắt mà tạo ảo giác cho đối thủ. Có lẽ về phương diện này, Tử Điệp sẽ hơn hẳn.Nếu kết hợp với tiếng đàn của nàng nữa sẽ rất hiệu quả.
Thiên Phong thở dài…hắn cười khổ, hắn còn không biết làm sao với ngọc thủ Tử Điệp đây, nàng bắt lấy long trụ, thỉnh thoảng lại vuốt ve một hồi khiến hắn vẫn như lửa bốc trong lòng.
Ngọc Cơ uể oải, nàng nhẹ nhàng gỡ tay Tử Điệp ra, lại định tiếp tục giúp hắn dập lửa.
– Vợ yêu…đừng cố…nhìn nàng mệt mỏi quá khiến ta đau lòng ah…
Ngọc Cơ khẽ cười. Đùi thon kẹp lấy, nhẹ đẩy hông để mật động nuốt trọn long trụ .
~ Ưm….vậy chàng…phải nhẹ nhàng thôi đó…
Ngọc Cơ khẽ nói.
Thiên Phong hôn lấy nàng, 1 tay xoa nhẹ nhũ hoa mềm mịn rồi nâng đỡ hông nàng, bên dưới nhịp nhàng , thật nhẹ chuyển động, chậm rãi.
Ngọc Cơ rên nhẹ.
~ Nha, phu quân…tiếp đi…đừng lo thiếp….ah…úm…thật sâu mà….nha….
Thiên Phong cũng muốn thật nhanh kết thúc, nhưng vẫn là mất tới 30 phút để hắn ‘ nã pháo ‘ vào tử cung nàng.
Ngọc Cơ hơi khép chặt đùi thon, kẹp lấy long trụ bên trong.
~ Nha…cứ vậy đi, chàng có thể làm lúc nào nếu thích, thiếp không ngại đâu…
Ngọc Cơ khẽ cười, hắn ôm nàng vào lòng.
– Khiến nàng mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi đi…
Thiên Phong có chút thương xót.
Ngọc Cơ bật cười, ngoan ngoãn gật đầu, hôn hắn một cái rồi nằm xuống bên cạnh.
Nhìn 2 bảo bối trong lòng mình chịu yên giấc cũng để hắn nhẹ nhõm hơn.Vuốt nhẹ chỉnh lại mái tóc của Ngọc Cơ, hắn tự nhủ, hẳn là sau phải ‘ phạt ‘ Tử Điệp nhiều một chút.Không thể để Ngọc Cơ chịu mãi được.
Tử Điệp tỉnh lại, thấy Ngọc Cơ vẫn còn ngủ, bất chợt cảm nhận hơi nóng thổi bên tai, bầu ngực cũng bị nhào nặn lên xuống. Đầu ngón tay hắn chui vào mật động, cạ nhẹ vào từng thớ thịt bên trong, khiến nó mút lấy ngón tay hắn.
– Điệp nhi, hình như nàng dậy hơi sớm nha….
Tử Điệp run run, mật dịch đầm đìa chảy xuống tay hắn.
~ Nha…phu quân…úm…chàng…nhẹ nhàng chút…
Thiên Phong vuốt ve làn da bạch ngọc, hôn lên cổ ngọc thanh cao của nàng :” Tất nhiên rồi… “
Hắn để 1 chân nàng gác lên vai mình, long trụ lấp đầy động huyệt trào mật dịch.
~ Nha… Chàng….vào sâuu… Sâuu…quá…ưm….nữa đi….nha….ha…..chết thiếp mất….
Để Tử Điệp lần nữa thiếp đi, hắn với vui vẻ.
Ngọc Cơ lúc này tỉnh lại : ” Phu quân, chàng thật là… “
Ngọc Cơ ôm lấy hắn.
~ Chàng còn ‘ đói ‘ không ? Để thiếp bồi ???
Hắn vuốt mũi nàng, hôn lên đôi môi ngọt ngào ấy :” Đói, nhưng không lỡ khiến nàng mệt mỏi quá…”
~ Ân…
Ngọc Cơ khẽ gật đầu. Đầu lưỡi chủ động vươn lên trao cho hắn mật ngọt.
Thiên Phong mút lấy đầu lưỡi của nàng, mút nhẹ.2 tay ôm lấy cặp nhũ hoa lớn mà nhào nặn.
Ngọc Cơ tiết thân, hắn đặt nàng xuống. Bờ môi không rời nhau. Ngọc Cơ thấy hắn không đành lòng , càng thêm ngọt ngào, vươn tay ôm lấy cổ hắn mà ngọt ngào trao nhau qua đầu lưỡi.
Tử Điệp lần nữa tỉnh lại, thấy cả Thiên Phong cùng Ngọc Cơ nhìn mình, khuôn mặt đỏ bừng.
Hắn ôm lấy cả 2 người tới linh tuyền.
Tin Bạch Cư Thành thất thủ, Thiên Long đế vẫn lạc truyền ra ngoài khiến những người tin tưởng vào hoàng thất vô cùng thất vọng.
Nhưng rất nhanh bọn họ đã có hoàng đế mới, mà không ai khác chính là Thần Vũ Vương Huyền Tử Mặc . Tuy có 1 thời chiến thần mở mang bờ cõi Thiên Long ,nhưng nhiều người vẫn nghi ngờ, dù sao những năm gần đây gã cũng là rượu chè be bét.
Nhưng mà cả Tư Dung cũng xuất hiện thì lại khác.
Ai cũng rõ , Thần Vũ Vương tuy là chiến thần trên chiến trường nhưng cũng sợ vợ đấy !
Mà lời nàng nói một là một, hắn không dám làm hai, chỉ là chẳng phải 2 bên không còn qua lại sao ? Nhưng nhìn 2 người tình cảm vẫn là vô cùng tốt đấy, như chưa hề có chuyện gì xảy ra…
Chẳng lẽ trước đó là đóng kịch ???
Rất nhiều câu hỏi đặt ra, nhưng không ai đứng ra trả lời.Thay vì chỉ nói, Huyền Tử Mặc chỉnh đốn lại quân đội, phân bổ cẩn thận từ đầu đến cuối, 1 thời nắm toàn bộ quân quyền vẫn là rất có tiếng nói đây.
Rất nhanh thôi phòng tuyến vững chãi được lập lên nhằm giảm địa bàn chiếm đóng của thú triều, cũng nhượng lại một phần lợi ích cho các tông phái nếu chịu ra tay.
Ngoài ra cũng cho kêu gọi hiền tài quy thuận.Lập ra Liệt Sát Quân Đoàn chính là những người đi tiên phong săn giết yêu thú trước khi chúng tụ họp thành thú triều .
Thời gian ngắn nhưng làm nhiều việc tốt hơn so với cố đế kia nhiều.
Huyền Vũ thành cuối cùng cũng ở trước mắt .
Tòa thành được dựng lên từ Đá Xanh này có khả năng hấp thụ một phần công kích bằng linh lực, thành cao hào sâu, Cổ Mộ Phái đệ tử làm nhiệm vụ thủ vệ .
– Vào thành phí 10 bạc một người, không được gây sự, không được giết người trong thành.
Tử Điệp cũng không ngại ném cho bọn họ ít bạc.
Tên thu tiền liếc nhìn 2 đại mĩ nhân đến trố mắt.
Thiên Phong nhếch mép…
Nói là không gây sự chứ rõ ràng bên trong có kẻ vô cùng phách lối, vừa cưỡi long mã trên đường vừa trêu chọc nữ nhân đây.
~ Hừ, cấm người gây sự để người nhà mình gây sự !!!
Ngọc Cơ nhìn rõ kí hiệu Cổ Mộ Phái trên áo tên kia.
– Các nàng mạnh hơn, đó chính là luật !Phu quân các nàng rất rảnh rỗi!!!
Ngọc Cơ, Tử Điệp khẽ cười.
~ Nha…vậy chúng thiếp ‘ chơi ‘ một hồi nha…
– Tùy tiện thôi, làm gì các nàng thích là được…