Chí Tôn Dâm Thần – Chương 13 – Botruyen
  •  Avatar
  • 156 lượt xem
  • 3 năm trước

Chí Tôn Dâm Thần - Chương 13

Thiên Phong quay lại đón Tử Điệp.

– Phu nhân…có muốn đi giết người không ???

Tử Điệp nhìn hắn lạnh lẽo như băng, nàng vẫn mỉm cười, ôm lấy eo hắn .

~ Ân…thiếp cũng nên đòi lại món nợ này rồi chứ phải không ?

– Ừm…vay nợ không thể không tính được…còn phải lấy lãi nữa…

Thiên Phong cười ta, nháy mắt đã trở lại Bạch Cư Thành, bên trong biệt viện của Minh Dương, nơi chỉ trong 1 đêm canh phòng nghiêm ngặt lên gấp bội, Tiên Đế, rất nhiều, còn có 4 tên Thánh Đế.

Ngọc Cơ đã chờ sẵn 2 người.

Hôm nay sẽ là 1 ngày rất vui đây !

~ Phu quân…hôm nay chúng ta sẽ làm gì đây ?

Ngọc Cơ mong chờ ,khẽ cười.

– Không có gì, chỉ là để các nàng chơi một hồi đi…mọi chuyện…tùy ý các nàng !!!

~ Ân…vậy thì chàng chỉ đứng xem thôi nha…

Ngọc Cơ khẽ cười, tay nâng lên quyền trượng.Trận mưa tuyết bất ngờ đổ ập xuống biệt viện, trận pháp phòng ngự vốn có bị hắn búng vỡ, để mặc Ngọc Cơ tung hoành.

Tiên Đế, Thánh Đế từ dưới phi thân lên lăng không mà đứng, tức giận nhìn Ngọc Cơ.4 tên Thánh Đế thì 1 tên là Hoàng đế, 1 tên là trưởng lão của Vô Lượng Tông.

Hắn đưa cho Tử Điệp 1 cây kiếm để nàng tự ý tung hoành, còn bản thân mình ngồi sau uống trà hóng chuyện.

Đám Tiên Đế bị định thân một chỗ, không thể nhúc nhích. 3 tên Thánh Đế cũng chẳng khác là bao, chỉ có 1 tên có thể lên ứng chiến với nàng.

Ngọc Cơ quay lại nhìn hắn khẽ cười .

Phía sau lưng nàng xuất hiện 10 cây băng kiếm hướng tên Thánh Đế kia phát động tấn công.

Lão hừ lạnh, có chút coi thường, dù sao Ngọc Cơ mới chỉ là Thần Vương.

Nhưng cũng chỉ vì coi thường, bị 1 kiếm chém trúng tay trái, miệng vết thương bị đóng băng dần lan rộng ra . Lão dứt khoát liền chặt bỏ cánh tay.

Nhìn Ngọc Cơ hận càng thêm hận !!!

Mà Ngọc Cơ trải qua luyện tập với chính mình lại càng rõ ràng điểm mạnh và yếu của mình. Nàng không trực tiếp ứng chiến, tránh né chưởng pháp đánh tới, luôn giữ khoảng cách rồi phát động băng kiếm tấn công.

Không chỉ vậy, lực phòng ngự với Khiên Băng cũng quá tốt đi, đỡ giúp nàng chưởng lực của Thánh Đế.

Cũng chính cách đánh du đấu này khiến tên kia dù là Thánh Đế cũng phải dè chừng, nếu không phải do chênh lệch cảnh giới, phòng ngự cẩn trọng hơn sau pha mất tay ngu dại ban đầu thì e rằng cũng đã chết rồi.

Trước mắt Tử Điệp là Minh Dương cùng Trầm Ngư, 2 kẻ này chính là độc thủ ra tay với gia đình nàng.

2 kẻ ấy bây giờ nhìn nàng cầu cứu mà quên mất điều gì đó, trên người cũng đầy vết cào rách da rách thịt , tứa máu, âm hộ luôn rỉ nước , ngồi trên 2 cái xác khô nam nhân.

Tử Điệp mỉm cười :” Các ngươi khó chịu như vậy, ta lại phải tạo phúc, giúp các người thoát sớm một chút, đúng là không cam lòng mà…”

Nàng chém xuống 1 kiếm, không máu, không vết thương, nhưng lại khiến 2 kẻ thống khổ thét lên.

~ Nha…hóa ra phu quân cho ta đồ tốt !!! Hôm nay chúng ta tính toán một lượt !!!

Tử Điệp không để bọn chúng mở miệng cầu xin , liên tiếp chém vào người 2 ả.

Cây kiếm nàng cầm tuy không gây sát thương bao nhiêu lên thể xác, nhưng chính là đòn chí mạng với tinh thần !!!

– Minh Dương… Ta từng coi ngươi là tỷ muội tốt ! Tốt lắm, ta lại không ngờ, bấy lâu nay ngươi chính là kẻ khiến ta như vậy!Còn nhắm vào cả mẹ ta !!! Các ngươi là súc sinh !!!

Cả 2 quằn quại, không thể mở miệng.

Tử Điệp tiếp tục :” Đúng rồi, các ngươi âm thầm hạ thủ, đâu kịp để chúng ta mở miệng cầu xin , đúng không ? “

Kiếm cùn chém nhiều cũng ‘ trầy xước ‘ , trên thân thể bọn chúng không biết bao nhiêu đường kiếm. Nàng mạnh tay một chút liền có thể chém ra ngàn mảnh, nhưng như vậy làm sao cảm nhận được 1 phần mà mẹ con 2 người chịu suốt bấy lâu.

Ngọc Cơ nhìn kẻ địch của mình ,khẽ cười : “Ngươi không còn đòn nào mạnh hơn à !!!”

Khiên Băng của nàng quả thực quá vững chắc, chắc đến nỗi vô lí !!!

Cũng đúng thôi, Trượng Hàn Băng tăng sức mạnh băng nguyên tố của Ngọc Cơ lên rất nhiều, chưa kể đống trang sức nàng đeo cũng phụ trợ thêm không ít.

Nào là La Hán Đẩy Xe Bò, Song Long Song Thủ Chưởng….Ngũ Hổ Vồ Xôi , 1 loạt kiếm khí các kiểu nhưng vẫn không đủ xuyên thủng Khiên Băng.

Ngọc Cơ nhàm chán :” Ngươi không đánh vậy thì ta đánh ah !!!”

Nàng nói liền làm, 1 loạt combo trên trời dưới đất xả như mưa tới tấp đến.

Băng Phong Bạo, Kiếm Xuyên Tâm, Lôi Đình Nộ , Hàn Ngục , Băng Liên , Băng Xung Kích , Băng Phong Thiên Hạ, …

Ngọc Cơ đúng kiểu pháp sư chỉ cần ngồi đọc thần chú liên tục không lo sợ hết linh lực. Mà nàng đọc đúng nguyên 1 tràng dài đủ các thể loại chiêu thức cả cũ cả mới ra ‘ test ‘ .

– Khặc… Không biết ngươi đã làm gì nhưng chết rồi mà vợ ta vẫn không tha vậy…

Thiên Phong nhìn qua , tên Thánh Đế kia thực sự đã chết rồi, nhưng mà Ngọc Cơ vẫn thao thao bất tuyệt như đọc kinh không ngừng, kĩ năng liên tục xả ra tới tấp.

– Cơ nhi…hắn chết rồi ah….

~ Ân…nha…làm sao đã chết rồi, phu quân, không phải chàng nói bọn họ mạnh hơn thiếp sao ???

Ngọc Cơ một mặt không biết hỏi lại hắn.

– Thì đúng là hắn sẽ mạnh hơn nàng nếu đơn thuần chỉ là so cảnh giới cùng với kinh nghiệm chiến đấu…Cơ mà…đánh như nàng thì 8 phần hắn cũng tức tới thổ huyết mà chết !!!

Ngọc Cơ gật đầu.

Không xả kĩ năng nữa, nàng ‘ giã đông ‘ thì thấy quả nhiên tên Thánh Đế kia chết thật.

~ Phu quân, thả tên kia ra đi, thiếp muốn đánh với hắn

Ngọc Cơ chỉ vào tên trưởng lão Vô Lượng Tông.

Hắn liền giải định thân trên người tên trưởng lão.

Vừa được thả ra đã thấy 1 tràng combo băng phong lôi tới tấp ập tới.

Phải nói là tên này già đầu nên cũng nhanh nhẹn hơn nhiều, thấy đồng bọn chết như thế nào cũng không dại gì mà thể hiện đón đỡ. Đón đỡ băng của nàng chính là hành động ngu dại nhất, chỉ có thể né !!!

Mà vừa né được cũng là lúc phản công !!!

Ngọc Cơ hứng thú hơn, cũng tránh né liền giữ khoảng cách rồi điều khiển băng kiếm phối hợp tấn công.

Mà Thiên Phong nói đúng rồi, kiểu đánh gần không chạm được mà xa cũng không thoát này rất ức chế.

Nhưng tốc độ của tên trưởng lão cũng chẳng phải dạng vừa, né đi công kích của nàng.

Trường Minh Lạc Nhật – Lôi Kiếm Phi Vân

Trưởng lão thét lớn, sấm chớp oanh động, cả người chớp động, tốc độ nhanh hơn rất nhiều,tránh né đi công kích, tấn công lại nàng.

Ngọc Cơ dựng lên khiên băng, cũng cẩn thận bật lùi lại.

Khiên băng bị đâm thủng một lỗ !

Ngọc Cơ cũng đáp trả, Băng Phách phóng tới lại bị lão tránh được.

– Trận này nàng thua rồi…

Hắn khẽ cười, dù sao Ngọc Cơ cũng không phải người cố chấp không hiểu gì, cứ để nàng đánh tiếp vậy.Ngọc Cơ thay vì cố gắng đuổi theo lão thì dự đoán những hướng mà lão có thể sẽ hướng tới để né đòn của nàng.

Thiên Phong ngồi dưới vui vẻ gật gù, vẫn là nữ nhân của mình là nhất ah…

Ngọc Cơ tuy dần mất thế áp đảo, đối phương nhanh hơn nàng, né xong liền phản công. Lôi tính xuyên thấu rất mạnh, khiến Khiên Băng cũng dùng không nhiều nữa.

– Lôi Động !!!

Trưởng lão thét lên, thân ảnh phân ra làm 4 tên nữa đồng loạt tấn công như vũ bão, thay nhau bào đi băng khiên, thay nhau lao tới tấn công.

Ngự Lôi Thuật !!!

Tốc độ của tên trưởng lão đã nhanh lại càng nhanh, Ngọc Cơ theo không kịp nữa rồi, liên tiếp thối lui đón đỡ.

Thiên Lôi Giáng !!!

Tên trưởng lão hung hãn xông tới, muốn thật nhanh giết Ngọc Cơ.

Ting !!!

Lưỡi kiếm dừng lại trước ngực nàng, không thể đâm xuyên qua lớp y phục.

Ngọc Cơ le lưỡi,Băng Phách nhọn hớt từ phía sau đâm xuyên lồng ngực lão.

Ngọc Cơ trở lại bên cạnh hắn.

~ Phu quân, thiếp thua rồi…

– Chơi có vui không ?

~ Ân …

Ngọc Cơ vui vẻ gật đầu.

Hắn xoa đầu nàng .

– Vui là được rồi, thắng thua không quan trọng…

Ngọc Cơ nhào vào lòng hắn mà ngồi.

– Chờ một chút , đợi Tử Điệp giải quyết xong đi…

~ Ân !!!

Ngọc Cơ gật đầu, ngoan ngoãn ngồi trong lòng hắn.

Nhắc tới đám người Tiên Đế, Thánh Đế kia sao, tất nhiên là nằm trên mặt đất chờ chết rồi…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.