Chị Nam – Chương 66: – Botruyen

Chị Nam - Chương 66:

Phần 66: Êm ái giấc mơ hồng

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!

******************************

Chị Thanh Linh từ biệt bố Dân-người cha cũng vừa mới là người tình thân thương dấu yêu của chị ở lại vùng đất Gò Công hiền hòa, ấm áp trở về Long Điền-Bà Rịa Vũng Tàu vào ngày hai mươi lăm tháng Chạp Âm lịch ; chị về đến nhà đúng chín giờ rưỡi sáng thì thấy chỉ có mỗi mình Phong-em trai chị đang ở nhà vùi đầu vào máy vi tính đánh giấy tờ cho khách hàng, hỏi ra mới biết má Phi đã đi xuống dưới Cần Thơ -quê hương chôn nhau cắt rốn của bà từ ngày hôm qua có lẽ qua Tết mới trở về mà cũng có khi không về theo lời em chị nói. Vậy là năm hết Tết đến, bố đi một nơi mẹ về một nẽo trong nhà chỉ còn vỏn vẹn hai chị em cùng đón năm mới với nhau mà thôi, thằng em vừa nhìn thấy chị tuy miệng cười cười nhưng lại trách yêu chị sao mà cứ ở miết trên rẫy không về khiến cho nó cứ tưởng Tết này chỉ có mình nó ở đây chắc là sẽ chết đói ; chị thiệt tình kể lại cho nó nghe là hơn ba tuần nay chị theo bố về quê nội ở Gò Công vì thấy bố đi một mình tội nghiệp sau đó chị cẩn thận dặn dò nó đừng gọi điện báo mẹ hay bố đang ở đâu, nó cười nói rằng “Bộ chị cho rằng em là đồng minh của má hay sao, hôm bữa có chị Ngân con chú Tư dưới quê lên thiệt em thấy má tự dưng làm xấu hổ nhục nhã quá đi mất, em thấy thương ba quá khi không lại bị má gieo tiếng oán cho!”. Nghỉ ngơi được một ngày, qua hôm sau vì thấy chỉ còn bốn ngày nữa là năm mới đến nên chị Linh bảo Phong phụ giúp chị dọn dẹp, rửa nhà cho sạch sẽ và do trước giờ hai chị em vốn rất thương yêu, thuận thảo, đùm bọc nhau thành thử nó không nề hà chi cả vội vàng xắn tay áo lên cùng chị lao vào công việc vệ sinh nhà cửa cuối năm.
Tuy rằng nhà hai vợ chồng ông Dân bà Phi có một gian trệt và một gian lầu nhưng do diện tích bề ngang chỉ có 5m, dài khoảng 15m không rộng rãi cho lắm nên chỉ cần một buổi sáng từ bảy giờ sau khi ăn sáng xong bắt tay vào làm tới mười giờ rưỡi là hoàn tất ; nhà dưới, hai chị em xịt vòi nước rửa còn trên lầu chỉ cần lau cộng với quét sạch bụi bặm, mạng nhện nơi hai cửa cái cùng bốn cửa sổ với ba trần nhà, sáu vách tường…Chiều tới, Phong chở bộ lư trên bàn thờ ra chợ Long Điền đánh bóng lại còn chị Linh ở nhà lo rửa sạch các loại chén đĩa, ly tách, ấm tích mà gần như suốt cả năm qua cứ cất mãi trong tủ kiếng ; em chị được chủ cửa hàng cho nghỉ Tết từ hôm qua đền rằm tháng Giêng mới làm lại còn chị do đã liên lạc với chị Phúc ở Suối Nghệ nên theo thỏa thuận giữa hai người, chị sẽ nghỉ tới mùng Mười lên thay cho chị kia có việc phải về Long An để giải quyết ly hôn với chồng. Trước như thế và giờ cũng vậy, nhiều lần đế ‎‎ý tới em trai, chị thấy nó hễ đi làm thì thôi chứ được nghỉ là nó cứ ru rú trong nhà hết mở máy vi tính ra làm việc lại xem tivi, nghe nhạc chứ chẳng phải cặp bè cặp lũ nhậu nhẹt, bồ bịch suốt ngày lang thang ngoài đường như một số bạn bè cùng tuổi với nó ; từ ngày chị ở quê về lại đây mãi cho tới ngày ba mươi Âm lịch, rõ ràng không biết bao nhiêu lượt bạn nó đến nhà rủ nó đi chơi nhưng nó đều viện l‎‎ý do này lý do kia để từ chối không tham gia mà ngược lại, nó cũng chẳng phải là sống nội tâm đâu bởi vì mặt nó lúc nào cũng vui vẻ, thuộc được bài hát nào hay cập nhật được từ mạng Internet là nó hát theo suốt cả ngày. Nhiều khi, chị cũng tỏ ra hãnh diện vì có một thằng em điển trai, thông minh, siêng năng, hiền lành chỉ có tội là năm lên lớp Mười hai không chịu học nên thi rớt đại học may có được bằng B tin học mới có được việc làm chứ nếu không thì cũng dở dở ương ương trở thành một gánh nặng cho gia đình rồi ; chiều cuối năm, sau khi làm gà luộc cùng với một số món kho, món xào cúng bàn thờ thì chị hòi nó sao lúc này đã có bạn gái chưa thì nó cứ bẽn lẽn, ỡm ờ mãi rồi mới nói rằng chưa! Đúng là như vậy từ ngày rời khỏi ghế nhà trường đến nay vừa gần bốn năm trời, có lẽ do bàn tính quá nhút nhát hay là chưa muốn nghĩ đến chuyện đó hay sao mà hiện tại Phong vẫn “đơn thân độc mã” trong khi xung quanh nó ai nấy cũng đều có cặp có đôi hết ; chị Linh chọc nó “Không có bạn gái thì Tết lấy ai mà chở đi chơi khoe với thiên hạ đây hả?”, nó nói đùa “Nếu vậy…thì chở…chị gái…thay vào cũng được, có sao đâu!”và nghe xong, chị liền nhéo vào ba sườn nó mấy cái liên tục khá là đau đớn rồi nói “Đời nào mà chị thèm đi với cái mặt mốc này cơ chứ?”. Nói là nói vậy thôi, chứ sau khi cúng kiếng ăn uống xong, thâm tâm chị dẫu sao cũng cảm thấy tồi tội giùm cho nó cứ ở nhà riết như vầy cũng không hay nên chị bảo nó lấy xe máy chở chị đi dạo phố dòng dòng sẵn đó chạy xuống Coop Mart Bà Rịa mua sắm một số đồ dùng luôn thể ; nó hớn hở mừng rỡ ra mặt chẳng khác gì tìm được kho báu vội vàng đi thay bộ quần tây áo chemise khá bảnh rồi dắt chiếc Wave cúa nó ra nổ máy chờ chị ngồi gọn lên yên sau rồ ga chạy ra đường lộ và có thể nói đây là lần đầu tiên trong đời nó ra đường cùng với một người con gái mặc dù đấy không ai khác ngoài người chị ruột của nó năm nay lớn hơn nó bảy tuổi tuy đã có một đời chồng rồi nhưng cũng như không vì dở dang cảnh ngộ éo le, bi đát. Sở dĩ Phong không muốn đi chơi cùng với đám bạn của nó dù họ rủ rê lôi kéo hết đứa này tới đứa khác bởi vì nó thấy chẳng có ai thân thiết hợp tính với bản thân nó cả trái lại chúng chỉ toàn là lợi dụng, chèn ép ăn hiếp những thằng tuy đàng hoàng, tốt đẹp nhưng lại yếu thế hơn như nó ; còn bạn gái, nó cũng biết một vài người trái lại suy cho tận cùng nó hoàn toàn chẳng thấy ai hội đủ tiêu chuần để làm bạn nó được so với chị Linh vừa duyên dáng, thùy mị vửa xinh xắn, hiền lảnh đạt đến điểm chín điểm mười thì họ cao nhất cũng chỉ là bốn điểm vì không những vô duyên, hổn ẩu lại cỏn xấu xí, đanh đá cá cầy làm sao mà có thể lọt được vào mắt xanh của cậu con trai con ông Dân bà Phi cơ chứ và thực sự chằng hiều sao sau khi chuyến đi dạo phố Tết với chị gái mình về rồi bỗng dưng tâm tư anh chàng thay đổi một cách đột biến kỳ lạ đến đỗi đêm giao thừa sau khi cúng xong nó cứ trằn trọc thao thức mãi chẳng thể nào ngù được!
Phong thầm nghĩ phải chi chị Linh không là chị của nó thì nó sẽ không ngại gì chị đã lớn tuổi mà đặt vấn đề quan hệ tình cảm yêu đương với chị, ‎ý nghĩ này đến với nó không phải mới bột phát ngay lúc này mà chính xác là khi chị giã từ quê chồng ngoài Lạng Sơn về lại đoàn tụ cùng gia đình cách đây hai năm trước ; do hoàn cảnh trong gia đình quanh tới quẩn lui chỉ có hai chị em ngủ ở hai phòng cạnh nhau trên lầu lúc nào cũng nói chuyện, vui đùa, chia sẽ cùng nhau những món ăn ngon, đồ uống ngọt cho nên nếu mà xảy ra tình huống đứa này hiều lầm đứa kia mới là chuyện lạ! Tiếc thay, chị và nó lại lả “tỷ đệ”với nhau cùng chung một dòng máu trực hệ huyết thống làm sao có chuyện thay chổ đổi ngôi được đây trừ phi…Thực sự ra là nó chưa đến đỗi tương tư chị đâu bởi vì chị không ở thường xuyên ở Long Điền mà do nhận công việc chăm sóc rẫy trồng nấm rơm của dì Phụng nên phần nhiều thời gian chị lên Suối Nghệ ở lâu lâu thỉnh thoảng chị mới về đây hai ba ngày rồi lại đi ; nỗi niềm trống vắng ấy nó chỉ biết tự tìm cách lấp đầy bằng công việc thực tại ở tiệm vi tính, bằng thời gian vào mạng thu thập thông tin ca nhạc, phim ảnh…riết rồi nó cũng quen dần dần nguôi ngoai đi những ‎ý nghĩ không hay trên trong đầu óc nó. Tết này bố lánh về quê nội còn mẹ lại hồi bên ngoại, trong nhà chỉ còn lại có hai chị em thôi nên ngẩu nhiên tình cờ tư tưởng lúc trước về chị lại có dịp quay trở lại với nó khiến đêm bắt đầu năm mới này nó cứ mãi bâng khuâng, nhung nhớ một bóng hình cứ ngỡ rằng rất gần nhưng lại quá xa xôi ; đến hơn hai giờ sáng, khi ấy êm ái giấc mơ hồng mới dần dần xuất hiện ru nó đắm chìm vào mê mệt, say sưa và càng lúc nó càng trông thấy rõ khuôn mặt chị gái nó đang âu yếm nhin nó mỉm một nụ cười hồn nhiên, khả ái mà có lẽ suốt cả cuộc đời này nó sẽ chẳng bao giờ quên được. Sáng Mùng một, thức dậy làm vệ sinh cá nhân xong, Phong ngồi vào bàn cùng chị Linh dùng bánh tét với củ cải muối, hai thứ này đêm qua chị mua ở siêu thị Bà Rịa mang về ; mấy năm trước do có thời gian chuẩn bị nhiều nên chị cỏn tự nấu bánh, tự làm củ cải và nhiều món khác nữa còn năm nay cập rập quá lại neo người vả lại chì có chị và em trai nên chị thấy mua về cũng tiện. Ăn xong, nó hết đi ra lại đi vào nữa muốn rủ chị đi chơi đây đó cho vui vẻ ba ngày đầu xuân nhưng nó lại không biết phải nói như thế nào nên cứ ngần ngừ, phân vân lưỡng lự và dường như đi guốc trong bụng nó, chị Linh uống cạn ly nước lọc rồi nói với Phong :
-Nè, có phải là em muốn đi chơi với chị nữa không? Sao không thay quần áo đi lẹ lên! Khi chị lên lầu khoảng chừng năm phút sau trở xuống xinh đẹp, tươi tắn trong bộ quần áo kiểu vesr nữ bằng vải garardin màu cafe sữa thì đã thấy nó ngồi chờ nơi bộ ghế salon với áo chemise màu xanh dương cáu cạnh và chiếc quần jean đã vậy đầu tóc nó còn chải tém xức chút gen bóng mịn trông thật điển trai vô cùng, nó hỏi :
-Bữa nay chị tính đi đâu?
-Mình lên Bà Rịa ghé nhà thăm dì Phụng sau đó qua nhà chị Mến chơi!
Dắt chiếc xe Wave ra khỏi nhà, phải nói rằng nó thực sự hãnh diện, hồ hởi vô cùng khi được đi chơi Tết cùng người chị hai dễ thương, gợi cảm của nó và chỉ trong quãng thời gian vỏn vẹn mười lăm phút, hai chị em đã có mặt tại nhà dì Phụng ở khu phố 2, phường Phước Hưng-Bà Rịa ; dì vui mừng đon đả mời hai cháu con người chị ngồi dùng mứt uống trà, lúc này Đại đã đi chơi đâu đó nên chỉ có một mình dì ở nhà (chị Nam lúc này vẫn cỏn du học bên Singapore), dì nói một lát nữa sẽ đi cùng hai đứa qua nhà chị Mến dùng cơm vì chị ấy mời khi nãy còn nói rằng có ai trong họ thì mới giùm chị để bữa tiệc đầu năm thêm phần vui tươi, hào hứng. Khi từ ngoài Lạng Sơn trở về, tuy rằng cũng có lúc gặp mặt thằng em bạn dì vốn là người tình của mình bảy năm trước nhưng cả chị Linh và Đại do mỗi người hiện đều có công việc riêng tư nên chẳng ai mấy bận tâm, hổ thẹn về cuộc tình dĩ vãng đã qua nữa ; đúng mười giờ, dỉ Phụng khóa cửa nhà lại đi bằng chiếc xe tay ga chị Nam gửi lại cùng hai chị em tới nhà chị Mến, cả ba được chị đón tiếp niềm nở nồng hậu. Mười một giờ, tất cả quây quần nhập tiệc gồm có chị, chú Đường tài xế, dì Phụng, hai chị em Phong còn có thêm sự có mặt của chị Kim Oanh-cô cảnh sát khu vực (nhân vật này chúng ta đã biết qua tập 59-Xui khiến làm chi?)cùng một anh công an nữa khoảng đâu 34-35 tuổi ; anh này có lẽ dường như muốn làm nổi nên nãy giờ chỉ có mình anh là vừa uống bia nhiều nhất vừa nói oang oang ầm ĩ, anh ngồi cạnh chị Linh kế đó là Phong và không biết anh ta quá say hay là có ‎‎ý đồ nào khác mà bỗng dưng anh quay qua ôm lấy chị hôn tới tấp hai ba cái lên má chị. Sự việc xảy ra nhanh đến đỗi chị không kịp phản ứng lại, nhìn thấy chị mỉnh bị người lạ xúc phạm vậy là em chị không kiềm chế được cơn tức giận nên kéo ghế đứng dậy nhào tới đánh vào mặt anh công an nọ ; mọi người đang nói cười vui vẻ chẳng ngờ lại xảy ra xô xát ngay ngày đầu năm nên ai nấy đều vội vàng can ngăn hai người, anh công an mặt mày đỏ rần lên toan đánh lại thằng nhóc kia nhưng bị chị Oanh ôm giữ lại, anh ta chửi thề “Đ…mẹ, mày ngon lắm! Mày có biết tao là phó trướng công an phường không mậy?Mày muốn chơi hả, tao chơi tới cùng luôn!”. Chị Linh cũng ôm chặt lấy em trai vì sợ nó làm liều, chị lên tiếng xin lỗi anh ta, cũng may là anh ấy bỏ đi ra ngoải lên chiếc xe 67 nổ máy chạy đi thì khi ấy không khí trong nhà mới dần dần lắng dịu trở lại ; chị Oanh ngồi lại một lát cũng kiếu từ ra về, khi ấy dì Phụng mới hỏi Phong sao mà nóng nảy dữ vậy thì nó nói “Công an gì đâu mà dê ẩu dê tả vậy!”, mọi người ai nấy đều lựa lời khuyên lơn nó đừng làm gì lớn chuyện không hay nhất là mấy ngày năm hết Tết đến này! Sự thực ra có chuyện chỉ có mỗi một mình nó biết rằng hiện giờ do chị nó vốn là người mà “nó đang để ‎‎ý đến”nên hành động bột phát của anh công an kia dẫu rằng đùa giỡn đi chăng nữa thì cũng ít nhiều động chạm tới nỗi niềm riêng tư của nó thành thử ra nó phải phản ứng lại để bảo vệ, bênh vực cho chị ; trước mặt mọi người mà anh ta dám làm vậy có khác nào xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm của chị không sai chút nào cả! Đối với chị Linh, tuy bề ngoài bất đắc dĩ chị phải can ngăn Phong nhưng lòng chị lại tỏ ra vừa vui mừng vỉ hãnh diện vì chứng tỏ nó lúc nào cũng đứng về phía chị chứ ai nào có thể khẳng định được rằng việc làm của anh công an kia chẳng qua chỉ là đùa giỡn, ngay đến cả người quen biết cũng không được phép làm như vậy nữa là huống hồ chị với anh ta trước giờ vốn dĩ là hai người xa lạ! Sau khi tiệc xong, hai chị em lại quây quần cùng với chị Mến và chú Đường đánh bài tiến lên vui vẻ mãi tới bốn giờ chiều mới xin phép ra về, tới nhà chị nói với nó rằng chị rất cám ơn nó không ngờ nó dám hiên ngang hùng dũng đứng ra bênh vực chị đến thế ; nó chỉ lẳng lặng cười không nói chi cả, lát sau khi chị xuống bếp mở tủ lạnh lấy nước uống, nó theo sau đứng sát vào người chị nói nhỏ :
-Chị Hai, ngày mai đi chơi với em nữa không? Nhưng…nhưng….
-Nhưng…gì hả em trai yêu của chị?
-Nhưng đừng đến nhà ai nữa nghe chị! Chỉ có mình…chị đi…với em thôi!-Cố gắng lắm nó mới nói hết trọn vẹn lời lẽ.
-Ờ…được!-Chị hơi đỏ mặt-Mà đi đâu mới được chứ?
-Mình đi…Vũng Tàu tắm biển nghe chị?
Thấy chị Linh gật đầu đồng ‎ý, Phong hớn hở ra mặt mừng rỡ chẳng khác chi người chết vừa sống dậy và đếm ấy, nó cứ trằn trọc thao thức mãi mong sao cho trời mau sáng để đi Vũng Tàu với mỗi mình chị Hai nó ; tám giờ sáng hôm sau, ăn sáng qua loa xong thì cũng trên chiếc xe Wave của nó, hai chị em lại cùng nhau rong ruỗi trên con đường quốc lộ mới đâm xiên về phía Vũng Tàu ***g lộng gió biền tràn về mát rượi khiến cho cả hai xua tan hết nỗi bực bội ngày hôm qua tại nhà người chị họ bạn dì với một ông công an say xỉn làm bậy! Khác với mùng Một, chị nó mặc quần jean với chiếc áo vải soa thêu ren khoác thêm áo gió bên ngoài còn nó mặc quần tây xanh, áo thun kiều thể thao màu kem vàng trông hai chị em nếu không nhìn kỹ hai khuôn mặt từa tựa giống nhau thì có lẽ người ta ai nấy cứ đều lầm tưởng đấy là một cặp tình nhân đưa nhau đi chơi ngày xuân vậy!
Không trễ gì cho lắm vì chín giờ hơn là hai chị em đã có mặt tại khu Bãi Sau -Vũng Tàu, gửi xe vào một chổ an toàn rồi cả hai mới đi mướn áo tắm, phao tắm ; dưới ánh nắng mặt trời không mấy gay gắt lắm, biển hôm nay thật mát rượi và êm ái làm sao khi chúng vừa ngâm mình xuống trôi nổi bồng bềnh trên mặt sóng dâp dìu nhấp nhô, đôi bên nói cười với nhau rộn ràng như pháo Tết. Chị Linh và Phong ai nấy đều bơi rất giỏi nhưng cũng chẳng dám ra xa vượt qua cây cờ cắm mốc báo hiệu vùng nước nguy hiểm, như những cặp đôi khác đang vẫy vùng sóng nước chúng vô tư hồn nhiên té nước vào nhau, cùng cười đùa như nắc nẻ ; hơn bốn mươi phút sau thấy bắt đầu thầm mệt, cả hai vào bờ nằm dài ra phơi nắng trên bãi cát. lúc này nó mới nói khẽ với chị rằng có lẽ sau này nó không bao giờ cưới vợ cũng không yêu ai hết ngoại trừ…Thấy nó không nói hết cứ ngần ngừ, chị trêu nó “Có khi nào ngoại trừ…là chị không vậy?”, nó đỏ mặt lên bẽn lẽn chẳng nói chẳng rằng cứ mãi miết lần hai bàn tay vốc cát biển lên rồi lại bỏ xuống liên tục như vậy ; nó biết chị chỉ nói đùa thôi chứ nào phải chị hỏi thiệt, nó tự nhủ chẳng lẽ giờ đây nó lại nói huỵch tẹt thằng thừng ra là nó có cảm tình với chị hay sao đây? Hồi lâu sau, cả hai lại chạy xuống biển tắm một chập nữa rồi trở lên tắm lại bằng nước ngọt, lau khô mình mặc quần áo vào khi ấy đã mười một giờ hơn nên chị bảo nó kiếm một nhà hàng đặc sản nào đó để hai chị em cùng liên hoan với nhau ; cách đó chẳng bao xa chừng 200m thôi có nhà hàng Thùy Dương nằm sát đường nhựa nên chúng lấy xe chạy tới đấy gọi mấy món nào là mực xào hẹ chấm sa tế, ốc hương luộc chấm nước mắm gừng, khô mực nướng nhâm nhi với bốn lon bia Sài Gòn. Nó hỏi chị chừng nào chị mới lên Suối Nghệ làm cho di Phụng, chị nói ngày mùng Mười chị sẽ đi khi ấy nó ở nhà một mình ráng mà…bảo trọng, anh chàng có vẻ buồn buồn ra mặt và chị nói rằng còn tám ngày nữa chị vẫn ở nhà cùng nó nếu nó muốn chị sẽ đi chơi cùng nó có gì đâu mà buồn cơ chứ ; ăn uống no nê, nó rù rì nói nhỏ với chị là đừng có về chi vội vì bấy giờ trời đã nắng gắt nên tìm một quán cafe mát mát nào đó cạnh bãi biền hóng gió cho đã tới khoảng ba giờ hẵng về, chị đồng ‎ý rồi trả tiền bữa ăn hết đâu gần 350.000đ sau đó bước ra ngồi lên yên sau chiếc xe Wave nó chạy tà tà đi dọc ra Bãi Trước theo con đường Hạ Long về phía Bãi Dâu. Ngó thấy bên mé tay trái cặp theo bãi biển có quán cafe kiều sân vườn khá kín đáo và l‎ý tưởng để tên Thanh Thủy, nó hỏi chị là váo đấy nghe và đợi chị gật đầu, nó mới giảm tốc độ rồi từ từ rẽ xe vào quán, trong quán bày trí hai bên là những chiếc dù che nắng lụp xụp rất mát mẻ mà dưới mỗi cái dù là một cái ghế bố đôi ; hai chị em chọn cái dù cuối cùng và khi chui vào phải khum đầu xuống, cả hai co người ngồi sát cạnh nhau trên chiếc ghế ít phút sau có một cô tiếp viên ra hỏi chúng uống gì, nó gọi hai ly cafe sữa đá rồi trả tiền trước 40.000đ. Quả thật là không gian của quán được bày biện bố trí rất hợp với những cặp tình nhân vì ngoài chị Linh và Phong ra thì dưới những cây dù khác chổ nào chổ nấy đểu có đôi có cặp và dẫu cho họ có làm trời làm đất gi đi chăng nữa thì xung quanh cũng chẳng có đâu mà để ‎ý ; có lẽ do mệt mỏi sau hơn một tiếng đồng hồ vẫy vùng dưới nước nên cả hai chì uống được phân nữa ly cafe đã thiu thiu nhắm mắt lại đi vào cõi êm ái giấc mơ hồng, do vậy không ai màng nói với ai lời nào cả. Mãi đến gần hai giờ, chị trước em sau lần lượt choàng tỉnh giấc, lúc này bỗng dưng cả hai chị em mới phát hiện ra được một điều bất ngờ ngẫu nhiên đó là từ nãy đến giờ bàn tay phài chị nằm gọn trong bàn tay trái nó mà chẳng ai chịu phát hiện ra sớm ; nhưng khi tỉnh giấc thì chẳng hiểu sao chúng cứ lặng thinh để yên như thế, không ai chịu rút bàn tay của mình lại vì dường như có lẽ đôi bên đều muốn cho sự việc tiếp tục diễn ra còn nếu rút ra sẽ lảm cho chúng thêm xấu hổ, ngượng ngùng!
Ba giờ mười lăm, hai chị em mới rời khỏi quán cafe lần đầu tiên tới hội ngộ lên xe chạy về Long Điền nhưng dọc đường vi được sự đồng tình của chị nên nó cùng chị ghé chơi chúc Tết ba bốn nhà bạn của nó nên mãi tới bốn giờ rưỡi nó và chị mới về tới nhà ; sau khi tắm rửa thay quần áo, chị vào bếp lo cơm nước còn nó lên lầu nằm dài ra trên giường cứ mãi miết nghĩ ngợi tới cảm giác mềm mại từ bàn tay búp măng của chị cũng như về mùi thơm nhè nhẹ thoang thoảng tỏa ra từ thân thể chị lúc chị nằm cạnh nó gần cả ba tiếng đồng hồ nơi quán nước. Chẳng biết như thế nào mà Phong cứ thấy tâm trạng lúc này rối bời lẫn lộn bâng khuâng, rạo rực một cách khó diễn tả cho được, nghe tiếng chị Linh gọi xuống ăn cơm từ nhà dưới vọng lên nó lật đật chạy ngay xuống đúng ngay vào lúc chị đang đi lên thang lầu ví chị nghĩ rằng nó không nghe tiếng chị do vậy vô tình nó nhào vào người chị ; cả hai chị em đều cùng có ó lật đật chạy ngay xuống đúng ngay vào lúc chị đang đi lên thang lầu ví chị nghĩ rằng nó không nghe tiếng chị do vậy vô tình nó nhào vào người chị, đôi bên đều cùng có ý nghĩ là thế nào cũng ngã lăn xuống dưới nên vòng tay ôm chặt lấy nhau rồi cùng dựa lưng vào vách. Thế là nguyên cả tấm thân mềm mại, mảnh mai của chị lọt thỏm vào giữa hai cánh tay rắn chắc của nó, chợt nó bỗng dưng nảy sinh một ý định điên rồ đó là muốn hôn vào khuôn mặt chị thật khả ái dễ thương và dường như chị cũng đoán ra được nỗi niềm ấy của nó nên chị nghiêng mặt như né tránh ; thấy vậy, nó vội vàng buông chị ra cùng chị đi xuống nhà chứ rõ ràng thực sự nó không dám xúc phạm tới chị kiểu như tay công an ở Bà Rịa khi mà nó chưa biết cõi lòng chị như thế nào đây! Cả hai ngồi vào bàn ăn cơm, lặng thinh không ai nói với ai lời nào cả giống y như là chúng vừa mới phạm phải một tội lỗi tày trời vậy, ăn xong chị mới lên tiếng rủ nó ngày mai xuống Phước Hải đi chùa chơi thì lẽ đương nhiên nó chẳng thể nào từ chối cho đặng ; đấy là chương trình vui Xuân mừng Tết ngày mùng Ba của hai chị em còn qua mùng Bốn, chúng tháp tùng với một số người trong xóm lên xe du lịch mười bốn chổ đi viếng khu Đại Tòng Lâm ở thị trấn Phú Mỹ, huyện Tân Thành qua ngày mùng Năm do kiêng cữ ngày xấu nên chúng ở nhà còn từ mùng Sáu đến mùng Tám cả hai theo dì Phụng đi chơi ở núi Bà Đen -Châu Đốc trên chiếc xe ca 52 chổ…Mùng Chín, chị Linh chuẩn bị đồ đạc, thực phẩm để sáng mai chị lên khu rẫy trồng nấm ở Suối Nghệ thay cho chị Phúc qua chiều hôm sau khi chị đi từ lúc sáng bằng xe ôm, Phong nằm dài trên lầu hết xem tivi lại nghe nhạc, mở máy Laptop truy cập Internet suốt mấy tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa thấy hết ngày ; gần như chán chường tuyệt vọng khi chẳng biết làm gì để giết thời gian, khi chẳng còn ai để trò chuyện đùa giỡn, suy nghĩ một hồi lâu nó quyết định thay quần áo, bọc theo mấy bộ đồ để trong túi xách rồi dắt xe máy ra khỏi nhà khóa trái cửa lại và chỉ nữa tiềng đồng hồ sau nó đã có mặt tại rẫy nhà dì Phụng. Từ trước tới giờ, vốn dĩ nó đã lên đây bốn năm lần cho nên đường đi nước bước lúc này đối với nó chẳng có gì là lạ lẫm cả. thấy nó lên một cách quá đỗi bất ngờ chị không những không la mắng nó trái lại chị lại tỏ ra thực sự vui mừng hớn hở và khi nghe nó nói nó sẽ ở đây phụ giúp chị làm việc tới ngày mười lăm sẽ về, chị nhanh nhảu đồng ‎ý ngay tức khắc ; hiện mới có ba giờ rưỡi chiều mà chị lại đang tưới nấm nên chị nhờ nó tưới giùm chị để chị đi rãi giống mới, hai chị em đi ngược chiều nhau nên khoảng nữa tiếng sau tưới xong thì một tình huống lại bất ngờ, ngẫu nhiên xảy đến cho hai chị em. Do Phong vốn rất sợ bỏ cạp nên vừa nhác thấy một con đang ở trong hốc đất gương càng ra thì chưa gì nó đã la lên thất thanh rồi chạy về phía chổ chị Linh để nhờ chị cứu bồ giùm, khi còn cách chị khoảng 1m nó dẫm phải cục đá trợt chân té chúi nhũi vể trước ; hoảng hồn, nó chụp đại lấy người chị nào ngờ đâu nó vô tình nắm nhầm lấy hai bên lưng quần đồ bộ chị mặc, do quán tính của nó nên hai ống quần chị tuột hẳn xuống luôn. Chị mắc cỡ, đỏ rần cả mặt vội vàng ngồi thụp xuống vì sợ người khác lỡ trông thấy thì tình ngay l‎‎ý gian rất kỳ, chị vừa bệt mông dưới đất vừa kéo hai ống quần lên trong khi đó nó cứ đỏ mặt tía tai vì sợ chị giận…
-Em…xin lỗi…chị! Em hổng có…cố ý đâu!
-Thôi đi, mai mốt nhớ…đi đứng cẩn thận nghe chưa? Ai mà thấy là chết!
-Tại em sợ…con bò cạp!
Từ lúc ấy đển chiều, vì thấy chị không nói chuyện gì với mình cứ mãi lo làm nên nó cứ ngỡ rằng chị giận nó cố tình xúc phạm chị như cái anh công an ở Bà Rịa kia, sau khi tắm rửa sạch sẽ ngồi vào cùng chị ăn cơm chiều, vừa ăn nó vừa không ngớt lời xin lỗi xin phải chị thì chị nói cho nó nhẹ lòng :
-Chị không có giận gì em đâu! Mà lúc nãy có bò cạp rượt cắn em à?
-Em chỉ mới thấy nó trong hang thôi!
-Đúng là nhát như thỏ đế!-Chị phì cười-Vậy mà chị cứ tưởng là…
Vậy là coi như chẳng hề có chuyện chị Linh để bụng để dạ giận hờn Phong nên tuy bữa cơm chiều nay chỉ có toàn là cá khô với rau muống luộc chứ không còn thịt kho nước dừa, măng hầm xương, dưa cải xào cật…nhưng nó ăn vẫn cảm thấy rất là ngon miệng ; chị Phúc đã đi Long An từ hồi sáng nên lẽ đương nhiên tối nay chiếc giường chõng độc nhất trong chòi chủ nhân cúa nó chẳng ai khác ngoài hai chị em ra, như chúng ta đã biết đấy chính là nơi bảy năm trước chị nó yêu đương, ân ái cùng Đại-em họ con dì Phụng cũng là chổ làm tình của Đại với chị Hồng, với chị Nam và giữa hai bố con chú Đường-chị Phúc liệu rằng đêm nay có trờ thành giường hạnh phúc của chị em Thanh Linh-Thanh Phong hay không thì cứ chờ đấy nhé các bạn! Tối ở tại khu rẫy hoàn toàn yên tĩnh, tuyệt nhiên không có tiếng người nói cười, tiếng xe chạy, tiếng nhạc ồn ào sôi động, chị bật cười khi nghe nó hỏi rằng trên này có chổ nào không đi chơi cho đỡ buồn ; chị nói “Ở đây làm gì có chổ đi chơi, chẳng nhẽ ra bờ suối cho bò cạp rượt em à?Đèn đường cũng chẳng có lấy được một ngọn, đi cho em trợt té rồi…rồi tuột quần…chị nữa hả?”.Nghe chị nói đùa như vậy, tuy biết chị nói không hề có ác ý nhưng chẳng hiểu sao nó vẫn cứ cảm thấy bẽn lẽn, xấu hổ vô cùng khi nhớ lại chuyện lúc chiều, nó lẳng lặng làm thinh nằm dài trên chõng còn chị nó do lúc sáng có mang theo một cái máy cassett nhỏ bằng bàn tay chạy bằng pin nên giờ chị lấy ra mở cho nó nghe đỡ buồn, chị nói :
-Ở rẫy là vậy đó em! Thôi ngày mai em về nhà đi, tuy có một mình nhưng dẫu sao vẫn còn có tivi, nhạc đĩa, mạng Internet này kia kia nọ chứ đây chẳng có gì để giải trí cả!
-Em chịu được mà, đâu có sao đâu chị. Có chị là em vui rồi!
Yên lặng một chập sau, chị hỏi :
-Nè hôm bữa chị có chuyện này chị cứ thắc mắc là hôm nùng Hai mình đi tắm biển sao mà em nói rằng không cưới vợ cũng chẳng yêu ai ngoại trừ gì vậy hả ông tướng?
-À, chuyện đó thì em nhớ em trả lời rồi mà!
-Em ăn gian! -Vừa nói chị Linh vừa cù lét vào mạng sườn bên phải của Phong-Em chưa có trả lời à nghe!
Nó cười khúc khích vì nhột rồi lần tay cù lét vào nơi eo trái chị, chị cười lỏn lẽn rồi sau đó cả hai hứng chí lên lao vào ôm nhau vửa vật lộn vừa cù lét vào hông, vào nách, vào lòng bàn chân của nhau ; lát sau, thấm mệt chúng ngừng lại thở hổn ha hổn hển nhưng lúc này ai nấy vẫn cứ nằm trong vòng tay của nhau đến đỗi hai thân thể sát rạt vào nhau tuyệt nhiên không còn một cự ly khoảng cách nào nữa cả. Do vậy, hai khuôn mặt hai chị em ruột thịt cùng cha cùng mẹ gần như đối diện với nhau, trong khoảnh khắc cả hai đểu cùng yên lặng nhìn nhau không chớp mắt và bỗng dưng, đôi bên chẳng hiểu sao lại cảm nhận được sự bồi hồi, xao xuyến lẫn lộn với ham muốn, đê mê thành thử cho nên không kiềm chế được bản thân trong tình huống này, chính Phong đã cúi xuống vùi mặt hôn vào mái tóc dài phủ xõa đến giữa lưng mềm mại, óng ả của chị Linh ; chị uốn éo thân người nữa đồng tình đón nhận nữa phản kháng né tránh bằng cách hết nghiêng đầu qua phải lại qua trái nhưng khi đôi môi nó bắt đầu nhẹ nhàng lần xuống gáy chị, cổ chị âu yếm đặt vào đấy từng nụ hôn nóng bỏng, khát khao thì khi ấy chị mới thả lỏng cả người trong dáng vẻ chờ đợi, hiến dâng, trao tặng. Thâm tâm, chị biết rất rõ thời gian vừa qua lúc chị mới ở Gò Công về em trai chị phần nào đó đã có một thứ tình cảm đặc biệt duy nhất chỉ dành riêng cho chị quả thật khó hiểu hoàn toàn không giống như tình cảm của một thằng em với chị gái nữa mà là đại loại tương tự tình yêu nam nữ vậy! Giờ đây, nó đang thể hiện tình yêu ấy cho chị hiểu biết thêm bằng những nụ hôn tình tứ, nhẹ nhàng, chân thật khác hẳn khi chị bất ngờ bị anh công an hôn vào trưa ngày mùng Một vửa qua tại nhà chị Mến ; chỉ trong giây phút thôi, chưa gì mà chị đã nhanh chóng cảm nhận được tình yêu của nó và sau đó, chị lặng lẽ âm thầm quyết định ngay là chị sẽ đón nhận lấy những gì nó trao tặng cho chị đêm nay…
Lúc nó dần dần hôn lên trán lên mắt chị, do vậy chị cũng tỏ ra hết sức hồ hởi và nhiệt tình hôn lại vào trán vào mắt nó khiến nó như thể mở cờ trong bụng, hai chị em càng lúc càng vừa vòng tay ôm xiết lấy người nhau vừa ngây ngất, say sưa, đắm đuối hôn nhau như mưa tựa gió lên khắp khuôn mặt người đối diện giờ phút này chẳng mấy chốc trở thành người tình của minh ; theo tích tắc thời gian, đêm dần về khuya nơi những chòi rẫy cách xa khu trồng nấm của dì Phụng ai nấy đều lần lượt đắm chìm trong giấc ngủ mê mệt sau một ngày làm việc dãi nắng dầm sương nêu họ hoàn toàn chẳng thể nào hay biết rằng có một cặp đôi chị em đang tư tình, ân ái với nhau trong mái chòi nhỏ bé, lụp xụp, kín đáo khuất lẩn gần sát với rừng tre rận rạp, um tùm. Biết đôi môi em trai hiện đang mày mò tìm kiếm đôi môi mình, chỉ thoáng chút ngần ngừ e thẹn chị khẽ mở rộng hai vành môi hình trái tim đểu đặn mỏng mảnh thơm lừng ra bắt đầu đón nhận lấy hai bờ môi nó dần dần luồn sâu vào bên trong ; bởi đây là lần đầu tiên trong cuộc đời nó được hôn môi một người con gái nên thực sự nó chưa có kinh nghiệm, nó lúng túng vụng vể lẫn lụp cha lụp chụp nhưng nó vẫn cố gắng tỏ ra hết sức nhẹ nhàng vì nó sợ chị có tâm l‎ý bị xúc phạm và đấy chính là nụ hôn đầu đời của hai chị em Thanh Linh-Thanh Phong rất ngọt ngào, thi vị không bút mực nào có thể vẽ lên được cũng như không ngôn từ hay lời lẽ nào diễn tả lại cho giống…Chừng ba phút sau, tự dưng hai đôi môi lại rời nhau ra khi ấy cả chị lẫn em đều lặng yên nhìn nhau với nỗi niềm ngượng ngùng, ngập ngừng lẫn với nhịp tim thình thịch và hơi thở hổn hển gần như đứt quãng nữa chừng ; miệng nó mấp máy khẽ thốt lên vài tiếng :
-Chị.. Linh! Em…yêu…chị!
-Phong…chị…cũng…yêu…em!
Vậy là giờ đây, cả hai chị em đều đã lật ngửa quân bài của mình ra không còn phải giấu giếm úp mở gì nữa cả bởi vì đôi bên nay mở hết lòng dạ của mình cho nhau thấy rồi không còn gì thắc mắc nghi ngại nữa và chẳng có thể chối cãi thêm chi hao tốn thời gian bởi vì tình yêu nam nữ thực sự tới với chúng trong đêm mùng Mười này mà nơi bầu trời đầy sao lấm tấm sáng soi bắt đầu xuất hiện một vầng trăng non ; lúc này, lại thêm lần thứ hai nữa, hai đôi môi tự nguyện gắn kết vào với nhau để miệng luồn vào miệng cũng như lưỡi quấn quýt lấy lưỡi táo bạo, dạn dĩ hơn cả lần thứ nhất gấp bội phần. Hai chị em cùng say sưa, ngây ngất vừa hôn môi nút lưỡi nhau vừa ôm nhau lăn qua lộn lại trên chiếc chõng hạnh phúc trên trãi tấm chiếu hoa cạp điều hãy còn mới tinh mà trước kia do chị Phúc đã bỏ tiền ra mua thay cho tấm cũ ; có lẽ do bản năng thường tình tự nhiên được tạo hóa ban cho nên dủ là lần đầu tiên nhưng hiện hai bàn tay em trai chưa chi đã lần mày mò, sờ soạng, tìm hiều, khám phá phần trên thân thể chị gái từ cổ xuống vai, xuống ngực, cả vòng bụng và hai vòng eo. Tuy rằng chưa cởi quần áo ra nhưng Phong cảm thấy dương vật nó cương ngỗng lên cứng ngắc làm độn mảng trước quần sort nó mặc lên không ngớt liên tục cọ sát vào một bên đùi trái chị Linh, còn chị thì nãy giờ vốn cũng nhận biết được điều ấy nên chị không khỏi ngượng ngùng, xấu hổ ; dẫu là thế nhưng chị vì trước giờ từng trãi qua bốn lần yêu đương ân ái với Đại-em họ, với Trí-em chồng và với cả bố Dân nên chị hiểu đàn ông con trai khi chung đụng, gần gũi với phụ nữ như vậy rất bình thường chẳng có chi lạ cả!
Bấy giờ, hai bàn tay nó đang chậm rãi ngập ngừng nữa muốn nữa không lần lên bắt đầu cởi hột nút ốc thứ nhất nơi cổ chiếc áo đồ bộ bằng thun màu vàng chị mặc trên người, chị yên lặng nghĩa là chị hoàn toàn đồng tình cho phép nó tự ‎ý hành động theo bản năng khát khao của nó ; do vậy, khi hột nút thứ nhất vừa bung ra là nó tiếp tục cởi thêm hột nút thứ hai, thứ ba, thứ tư cuối cùng là hột nút thứ năm và vì khuy áo chị được đơm không chật hẹp mấy nên nó không mấy khó khăn chi cũng không chẳng mất thời gian nhiều cho việc ấy. Sau khi cởi hết nút áo chị, nó mở rộng hai vạt thân áo trước của chị sang hai bên và dưới lớp ánh sáng vàng vọt, lờ mờ, leo lét tỏa ra từ ngọn đèn dầu nhỏ đặt trên bàn ăn cơm gần đó cặp mắt nó như càng tỏ lên hơn khi nhìn thấy những lớp da thịt đầy đặn, trắng nõn mà bông bưởi trên cành cũng còn thua xa nơi ngực chị, bụng và eo chị ; nó sững sờ, lom lom ngắm nhìn không hề nháy mắt rồi tiếp tục lần cả hai bàn tay xuống dưới lưng chị mày mò tháo gỡ hai cái móc nhôm nhỏ cài nối hai sợi dây nơi chiếc áo ngực chị rồi chẳng mấy chốc, chiếc áo ấy không còn bó sát vào hai bầu vú chị nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần tuột lệch hẳn xuống. Thao tác kế của Phong là cởi hai vai áo chị Linh lần lượt kéo tuột xuống khỏi hai cánh tay nần nẫn của chị hết tay phải tới tay trái ; dù đêm nay là lần đầu tiên trong đời mới được làm những công việc này vả lại kinh nghiệm lại chẳng có bao nhiêu nhưng dẫu sao thì nó vẫn còn có một bản năng sẵn có trong người để mà thực hiện, hành động một cách ngẫu nhiên, bình thường như bao nhiêu thanh niên trai tráng khác trên đời! Khi cùng một lúc cầm cả hai thứ áo ngoãi lẫn áo trong của chị để lên nơi mé đầu chõng, không ngần ngừ chờ đợi chi nữa, nó cúi xuống vùi mặt vào giữa hai bầu vú mềm mại, căng đầy mà đêm nay nó thực sự không ngờ rằng người chị Hai xinh đẹp, thân thương trong gia đình ban tặng dâng hiến cho nó ; những ngày trước đây, thực sự ra nó cũng chỉ ở ngang ngưỡng thấy hơi thích thích chị mà thôi chứ nó chưa dám nghĩ ngợi, mơ tưởng tới tình huống như hiện giờ nên khi được chị đồng ‎ý yêu đương ân ái quả thật là nó cứ ngỡ như đang nằm mơ khiến cho sự kích thích ham muốn xác thịt cứ mãi miết dâng trào lên tràn đầy rạo rực đốt cháy khắp cả người nó không thôi…Hai chị em theo từng khoảnh khắc thời gian cùng nhau êm ái giấc mơ hồng của tình yêu đích thực tội lỗi, loạn luân, ngang trái, oan nghiệt biết đến bao giờ mới rửa sạch được đây nhưng đấy lại vấn đề mà cả chị gái lẫn em trai chằng được ai quan tâm đoái hoài tới hiện tại ; chúng chỉ còn biết đến mỗi một chuyện duy nhất đấy là chúng đang yêu nhau vì hoàn toàn chẳng có sự giám sát theo dõi của bố mẹ, yêu nhau tận cùng nỗi niềm hoan lạc dục vọng của xác thịt sinh lý mà thôi! Cùng lúc với thao tác lần miệng ngậm lấy đầu núm vú bên phải của chị Linh nút lấy nút đề từng giọt sữa dù vô hình bất dạng nhưng lại rất “thơm thơm, ngọt ngọt, béo béo” thì bàn tay phải Phong cũng chẳng nào để yên một chổ mà đưa lên không ngừng mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái chị một cách vô cùng phần khích, điên cuồng chẳng thể nào cưỡng lại được! Chắc chắn một điêu là hiện giờ ông Dân ở Gò Công và bà Phi nơi Cần Thơ xa cách Bà Rịa-Vũng Tàu hàng mấy trăm cây số dẫu cho có phép màu đi chăng nữa cũng không làm sao hay biết rằng hai đứa con yêu dấu của họ đang làm chuyện loạn luân, tội lỗi với nhau như thế này và chính họ quả thật là hai người phải chịu trách nhiệm hoàn toàn trong sự việc này xảy ra bởi vì họ lúc nào cũng mâu thuẫn, hục hặc khi sống cùng nhau mà “chăn chẳng ấm, nệm không êm”! Còn đối với hai chị em, chính xác tỉnh huống đêm nay cũng hoàn toàn nằm ngoài dự tính của cả hai nghĩa là chưa ai dám tơ tưởng tới do từ trước tới giờ vốn dĩ chúng chỉ mới là có tình cảm hơi khang khác với nhau mà thôi ; dù rằng đây là lần đầu tiên trong cuộc đời dám âm thầm, lén lút cùng ăn trái cấm trong vườn thượng uyển tình ái nhưng so ra thì nãy giờ chúng yêu đương, ân ái chẳng khác chi một cặp tỉnh nhân xa cách nhau đã lâu nay mới có dịp hội ngộ, hàn huyên loan phụng!
Hơn mười lăm phút sau, Phong mới bắt đầu thực hiện thao tác đổi bên : miệng lẩn qua ngậm nút lấy nút để đầu núm vú bên trái chị Linh đồng thời bàn tay trái nó cũng không quên đưa lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú phải của chị mà nó đã “chán cơm chê cháo”; chưa được bao lâu, do thân nhiệt trong người tỏa ra ngùn ngụt mà chiếc áo thun thể thao màu xanh đen nó mặc trên người phần nào đó hơi bó sát nên nó cảm thấy nóng nực, khó chịu và vướng víu sao ấy, nó ngồi nhổm dậy cởi hẳn chiếc áo ra để phủ lên trên chiếc áo đồ bộ cùng áo ngực chị nó nơi mé đầu chõng rồi lại cúi xuống tiếp tục hì hục chiếm đoạt thân thể người chị Hai ruột thịt trong gia đình. Chị nó tuy nhắm nghiền cặp mắt sắc lẽm còn hơn cả dao cau nhưng chẳng phải là chị ngủ thiếp đi mà trái lại chị hết sức tỉnh táo bởi vì hai bàn tay búp măng mềm mại của chị vẫn cứ liên tiếp lần lên vày tới vò lui từng lọn tóc đen nhánh trên đầu nó ; điều đó chứng tỏ rằng chị thực sự yêu thương nó với một tấm lòng bao la vô bờ bất bến và không những vậy, như đã nói từ trước chị sẽ sẵn sàng trao tặng, hiến dâng tất cả những gì chị còn lại trên thân thể chị chỉ tiếc là trinh nguyên con gái chị không còn nữa từ bảy năm về trước chứ nếu còn thì lẽ đương nhiên chị cũng chẳng bao giờ từ chối nó cho được! Vậy đó nên gia đình nào mà bố mẹ không được hạnh phúc, thuận thảo với nhau nhất là có con gái lẫn con trai thì điều cần thiết trước mắt là phải để phòng dè chừng chúng khi sống chung sẽ dễ dàng vướng vào lưới tình chẳng khác gì nơi động Bàn Tơ giăng bẫy Đường Tăng ví dụ điển hình là cặp đôi chị em Thanh Linh-Thanh Phong này! Lúc bấy giờ, thỉnh thoảng hết bàn tay phải lại tới bàn tay trái của em trai lần lượt di chuyển xuống dưới phần hạ thể chị gái để tìm kiếm thỏa mãn thêm phần náo đó dục vọng khát khao sinh l‎ý theo bản năng bình thường vốn có do tạo hóa ban phát cho ; cuối cùng thì hai bên lưng chiếc quần đồ bộ màu vàng chị mặc cũng được bàn tay phải nó nắm lấy hết kéo bên phải rồi tuột bên trái dần dần hai ống quần xuống hẳn khỏi cặp đùi non trắng ngần còn hơn cả bông bưởi, qua hai đầu gối tới cặp giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân múp míp hết bàn chân phải sang bàn chân trái. Không những chị không phản kháng, khước từ chi cả trái lại chị lại còn tạo điều kiện thuận lợi cho nó thực hiện thao tác được dễ dàng, nhanh chóng hơn bằng cách co hai chân lên sau đó duỗi thẳng ra do vậy chỉ chưa đầy hai phút đồng hồ nó đã cẩm gọn quần ngoài của chị trong tay để lên nơi mé đầu chõng ; không chần chờ nữa, lần thứ hai nó tiếp tục lập lại thao tác vừa rồi đối với mảnh vải cuối cùng còn sót lại trên người chị đó là chiếc quần lót bằng thun voan trắng hãy còn mới tinh chị sắm vào đêm Ba mươi Âm lịch tại siêu thị Bà Rịa. Khoảng khắc này, chị hơi có vẻ ngượng ngùng e thẹn bởi vì dẫu sao đi nữa thì đây cũng lả lần đầu tiên giữa chị và nó nhưng tất nhiên chẳng phải vì vậy mà chị quyết định khăng khăng chối từ nó ; chẳng mấy chốc sau, chiếc quần lót của chị cuối cùng rồi cũng hội ngộ với mấy thứ y phục kia ngay trên đầu chị và đến lượt nó ngồi dậy tự lần hai bàn tay cởi bó chiếc quần sort nó mặc nơi phần dưới người ra. Chị Linh và Phong, hai chị em thân thề đều đã hoàn toàn trần truồng tuyệt nhiên không cỏn mảnh vải nào che thân cả ngay tới những chổ kín đáo nhạy cảm nhất và nơi đầu trên cùng chiếc chõng hạnh phúc đêm nay của chúng thực sự là một mớ hỗn độn, lộn xộn nào là áo đồ bộ, áo thun, áo ngực, quần đồ bộ, quần sort, quần lót không thứ nào ra thứ nào cả ; trông hai chí em hiện chẳng khác nào một cặp người tiền sử thuở mới còn tạo trời dựng đât xa xưa, dương vật nó từ nãy tới giờ vốn đã cương ngỗng lên rất to, rất dài và rất cứng chẳng khác nào một đoạn sắt nung đỏ mới vừa lấy từ trong lò rèn ra vậy không ngớt giựt giựt liên hồi bất tận! Với cử chỉ quá đỗi lúng túng, vụng về và lụp cha lụp chụp nó vừa hồi hộp, hổn hển thở vừa cố gắng thực hiện thao tác quan hệ giao hợp với chị y như một con kỳ đà leo lên cành cây khô cằn nơi sa mạc cát mênh mông dưới cái nắng chói chang, gay gắt của mặt trời để liếm láp từng giọt sương đêm vẫn hãy còn đọng lại trên những chiếc lá non!
Với hai cánh tay âu yếm ôm vòng qua hai bờ vai rắn chắc của Phong, chị Linh khẽ từ từ mở rộng hai chân hướng dẫn cho nó nằm ngay đúng vào tâm điểm thân thể chị và nhờ vậy nên nó phần nào giảm bớt được sự hồi hộp, lo lắng lẫn bồn chồn, sợ sệt mà bình tâm, thả lỏng cả người ; đầu dương vật nó từ từ kề sát vào âm đạo chị bắt đầu mày mò tìm kiếm đường đi lối vào cơ thể chị, do cửa mình chị lúc này đã giãn nở tối đa vì kich thích ham muốn vả lại còn rất trơn nhớt chất dịch sinh l‎ý nữ thành thử cho nên chẳng mấy giây sau đó, nó đút lọt gần cả hơn nữa dương vật vào bên trong nơi “tối tăm mù mịt”ấy! Có lẽ vì kích thước chiều dài lẫn bề ngang của “đồ chơi”em trai phần nào hơi quá khồ nên chị đành phải nhăn cả mặt tỏ vẻ đau đớn, xót xa vô cùng dù rằng đây chẳng phải là lần đầu chị làm “chuyện này”với đàn ông con trai mà chính xác lần thứ năm trong cuộc đời người phụ nữ có chồng xa xứ nhưng cũng như không đã vậy cỏn bôn ba cách biệt gia đình những gần bốn năm trời lận đận ; chị thầm so sánh thì thấy thằng em trai chị cũng chẳng hề thua kém gì với Trí hay bố Dân, vì từ năm lớp Mười mãi cho đến bây giờ nó vẫn thường xuyên chơi thể thao như bóng đá, bóng chuyền, cầu lông nên thân thể nó phần nào cũng cuồn cuộn bắp thịt nở nang, đầy đặn chẳng khác chi vận động viên thể hình L‎‎ý Đức do đó ảnh hưởng đến việc nó kéo dài thời gian yêu đương, ân ái với chị âu cũng là lẽ thường tình mà thôi! Bao nhiêu sức nặng của thân thể Phong hiện giờ cứ mãi miết liên tục đè ép lên thân thể chị Linh mà lẽ đương nhiên chị tự nguyện gánh chịu lấy sao cho tình yêu êm ái giấc mơ hồng đêm nay thật là trọn vẹn, hoàn hảo chẳng có chổ nào là khiếm khuyết cả ; lúc này, hai hòn dái nó vẫn hiên ngang, hùng dũng gác lên trên cặp đùi non trắng ngần hơn cả trứng gà lột vỏ của chị đồng hai bên cửa mình chị không ngớt phập phồng co bóp để tăng thêm nguồn sinh lực cho phần dương vật nó làm tốt công đoạn truyền tinh truyền giống vào cơ thể chị, có thể cũng là nguồn gốc kết tinh tạo thành một bào thai oan nghiệt sau này cũng nên! Hai bờ mông nó liên tục nâng lên hạ xuống nhịp nhàng đưa đẩy dương vật hết thụt ra rồi lại thọt vào sâu tận mọi hang cùng ngóc ngách bên trong cửa mình chị, lớp lông nơi gốc “hàng”nó mãi miết quấn quýt lấy thảm lông đen mịn bao phủ phia trên và xung quanh âm đạo người chị ruột thịt cùng cha cùng mẹ đêm nay tại khu rẫy trồng nầm thực sự trở thành người tình, người yêu của nó dâng hiến, trao tặng cho nó toàn bộ những gì chị còn lại trong cuộc đời cay đắng chị đã trãi qua mấy năm trời nay. Đấy chính là số kiếp loạn luân, nghiệt oan vốn dĩ ông trời cũng như tạo hóa đã an bày cho vợ chồng ông Dân bà Phi không rước thì sau cũng phải xảy ra thôi chứ chẳng thể nào thay đồi khác đi được nữa vì nếu bà vợ đừng quá khắt khe, đay nghiến chồng ắt hẳn không bao giờ xô đẩy con gái mình làm “chuyện trời không dung”với chính bố ruột mới vào đêm hai mươi bốn Âm lịch đây thôi nay mười sáu ngày sau lại lao vào cảnh “đất chẳng tha”cùng với em trai! Nơi hai phần hạ thể hai chị em như chúng ta đã biết, Phong tiếp tục chơi chị Linh vì hiện tại nó gần như đã không cỏn sọ sẽ không thuộc bài nữa còn ở trên, bốn vành môi của chúng vẫn không ngừng xoắn xu‎ýt lấy nhau trao cho nhau từng nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng ; từ dưới xương cùng chúng, từng nguồn điện năng sinh lý cường độ lên tới cả chục ngàn kA vẫn cứ liên tục phát sinh ra rần rật chạy dọc lên sống lưng tới trung ương thần kinh rồi từ đấy dần dần lan tỏa ra khắp cả châu thân lẫn tứ chi khiến cho đôi bên đều cùng có cảm giác như muôn ngàn lớp sóng thần hung hãn từ ngoài đại dương xa xôi tràn vào tàn phá thành phố, làng mạc…Năm phút trôi qua, bảy phút, chín phút rồi mười một phút ấy vậy mà nó vẫn cứ tỏ ra sung sức, dai dẳng gấp bội phần so với lúc mới đầu khởi điểm để liên tục thực hiện thao tác quan hệ giao hợp cùng người chị Hai mà mới mấy ngày trước nó chỉ mới cảm thấy hơi thinh thích mà thôi!
Phút thứ mười bốn, bỗng dưng cả hai chị em cùng một lúc ôm chặt cứng lấy người nhau tận hưởng êm ái giấc mơ hồng tình yêu chớm nở đêm nay, đấy là lúc đôi bên rơi vào giai đoạn khoái ngất một cách cuồng loạn ; khi ấy, dương vật nó đang xối xả liên tục xuất ra những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo đồng thời nhơn nhớt, rin rít tựa chừng keo dán vào hết bên trong cơ thể chị và do quá dồi dào nên trào ứ ra ngoài làm chẳng mấy chốc ướt nhẹp hết nguyên cả vùng bụng dưới cũng như hai bên đùi chúng. Chừng hơn một phút sau, chúng mới bắt đầu rã rời và mệt mỏi từ từ cứ động rút dương vật ra khỏi cửa mình tuy vậy cả chị lẫn em vẫn cỏn ôm chặt lấy nhau như quyến luyến, nuối tiếc những phút giây yêu đương, ân ái vừa qua ; sau đó, chúng ngồi dậy lấy quần áo lần lượt ra ngoải đến bên lu nước múc nước rửa ráy sạch sẽ rồi trở vào nằm cạnh nhau cố dỗ một giấc ngủ say sưa, ngon lành hoàn toàn tuyệt nhiên không có mộng mị! Qua sáng hôm sau, chẳng hiểu vì sao mà Phong lại từ giã chị Linh về Bà Rịa sống một mình dù là mãi đến ngày rằm nó mới làm việc trở lại, có lẽ do nó nghĩ rằng nếu cỏn nấn ná ở lại cùng chị thêm ngày nào thì nó sẽ lại vương thêm nhiều tội lỗi oan nghiệt với chị ; thôi thì cứ về Long Điền thà mỗi đêm nằm vò võ một mình tưởng nhớ tới chị cỏn hơn là…Sau này, quả thật là hai chị em duy nhất chỉ có với nhau đêm ấy mà thôi chứ không cỏn có lần thứ hai, thứ ba…nữa bởi vì bà Phi từ Cần Thơ quay về vô tình bà trở thành kỳ đả cản mũi chúng giúp cho chúng không cỏn cơ hội nào để mà lảm chuyện trái nghịch với đạo lý luân thường ; cả chị gái lẫn em trai khi ấy chỉ cỏn biết thầm lặng với cảm giác êm ái giấc mơ hồng./.

Kết thúc lúc 14 giờ 31 phút ngày 9 tháng 12 năm 2014
(Mười Tám Tháng Mười năm Giáp Ngọ)
CON ĐƯỜNG HOA
(Hết Phần 66 … Xin mời đón xem tiếp Phần 67 )
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.