Chị Nam – Chương 54: – Botruyen

Chị Nam - Chương 54:

Phần 55: Say tình

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!

******************************

Các bạn thân mến, chắc chắn là từ trước tới giờ trong số các bạn hẳn có người thắc mắc là tại làm sao tôi chưa bao giờ viết truyện để cập đến một nhân vật mà trong rất nhiều tập truyện hay nhắc đến đó chính là má Phụng –mẹ ruột của hai chị em Phương Nam, Phương Đại thì phải? Vậy ở tập 55 này, tôi xin giới thiệu rõ ràng chi tiết hơn về nhân vật này nhé, được không các bạn? Năm nay, chị Nam hai mươi lăm tuổi còn Đại lên mười tám sắp sửa chỉ còn mấy tháng nữa sẽ thi tú tài vậy thì các bạn thử đoán xem mẹ của hai nhân vật chính hiện giờ bao nhiêu tuổi? Xin thưa rằng hiện má mới có bốn mươi ba tuổi thôi, do hai lăm năm về trước mới bước qua tuổi mười tám má đã lên xe hoa về nhà chồng tức là ông Thái nay đã trở thành người thiên cổ gần bốn năm trời qua ròng rã nên tuy chưa đầy năm mươi mà má đã có đến những hai đứa con lớn là chị Nam và Đại như chúng ta từng biết tới ; rõ ràng, chồng qua đời sớm làm má suy sụp khoảng gần đâu nữa năm sau đó nhờ sự động viên, an ủi của họ hàng chòm xóm và nhất là do hai đứa con nên má đã cố gắng vượt qua được cú sốc lớn lao ấy để tìm lại cuộc sống với tâm trạng vui vẻ, thoải mái, vô tư ngày nào. Trong hai đứa con, lẽ đương nhiên má gần gũi chia sẽ với cô con gái đầu nhiều hơn hết còn thằng út do nó là con trai nên mặc dù má vẫn thương yêu nó y như là chị vậy nhưng mức độ khắng khít giữa má và nó không bằng như chị cũng là lẽ thường tình mà thôi ; kề từ sau ngày chị Nam xuất ngoại du học ở Singapore, tất cả tình cảm mẫu từ sâu sắc, thiêng liêng, cao cả má có hầu như để dành hết cho thằng con trai đang học lớp Mười hai trường THPT Bà Rịa nên tuần nào cũng vậy, hễ nó không về Phước Hải là ngay lập tức má chạy chiếc xe Wave Alpha lên Bà Rịa ở với nó nguyên cả ngày thứ bảy và chủ nhật đền thứ hai hoặc thậm chí là thứ ba má mới quay trờ về quê hương vùng biển. Tính tình của ba mẹ con đều giống nhau ở chổ khiêm tốn, ít nói, không hề khoe khoang khoác lác chính vì vậy chuyện chị Nam trúng số đến những gần ba tỷ đồng ngay đến bà con họ hàng cũng chẳng ai hay huống chi là người dân nước lã ; còn sự cố gia đình má bị băng xã hội đen 'nhập nha'thiên hạ dẫu hay biết chẳng qua cũng là bình thường thôi vì nếu không nhà này bị thì nhà khác cũng phải gánh lấy chứ bọn chúng làm gì dễ dàng tha thứ cho bất kỳ ai mà chúng thấy có vẻ khá giả hơn người một chút. Vắng chị Hai ở nhà thành thử cho nên Đại tự thừa nhận luôn cả phần hiếu thảo của chị để quan tâm chăm sóc, đỡ đần má Phụng nhiều gấp bội phần lúc trước vì nó thấy má tuy rằng khá giả hơn xưa nhưng do thói quen, má vẫn tảo tần lam lũ làm hết mọi công việc nhà cửa từ quét dọn, giật giũ, nấu ăn…thay vì như người ta chắc là phải mướn osin làm thay cho mình rồi ; chị Nam vốn được thừa hưởng từ má một trình độ đẳng cấp 'Yan Cankook' có thể nói là đứng ở vị trí top đầu, những món ăn do má nấu cho dù đó là dĩa rau muống luộc lên chấm với nước mắm pha tỏi ớt cũng đủ làm cho nó mê tít thò lò, ăn xong rồi vẫn cứ muốn ăn nữa đừng nói chi đến gà kho gừng, lòng vịt xào bắp cải…Buổi trưa đi học ở trường về, được ngồi dùng cơm chung với má, được thưởng thức những món ăn do hai bàn tay má chế biến thì ôi thôi, nó thấy quả thật là không có nỗi niềm hạnh phúc, sung sướng nào bằng ; vào chiều thứ bảy hay chủ nhật, nó thường lấy xe đạp điện chở má đi ra siêu thị mua sắm, mỗi lần như vậy hai má con đều ngồi vừa dùng kem nơi gian Restaurent vừa ngó nhìn xe cộ qua lại ngoài đường vừa 'tám'hết chuyện này đến chuyện kia. Xúc động nhất là hôm sau Tết Nguyên đán, Đại lần đầu tiên đi thi lấy giấy phép lái xe hạng A1 tại trường dạy lái xe sát bên đài truyền hình, nó nhớ như in đó là một buồi sáng ngày thứ bảy trường THPT Bà Rịa cho học sinh nghỉ vì lý do thầy cô đi học nghị quyết, lúc đầu chì có một mình nó chạy chiếc Wave của má đến chổ dự thi mà thôi còn má đang ở dưới Phước Hải vì bà bận đi chùa với mấy bà bạn cùng xóm ; đến khi chỉ còn hai người nữa là tới lượt nó thì bất ngờ nó thấy má đang đứng ngoải vòng rào ngăn cách vẫy tay nhìn nó cười tươi khích lệ, nó cảm thấy quá đỗi hạnh phúc vì má bỏ hẳn cả buổi đi chùa đón xe buýt lên Bà Rịa để động viên nó thi. Khoảnh khắc ấy, phấn chấn vô cùng, đến lúc vào dự thi thực hành điều khiển xe chạy theo mô hình sa bàn dích dắc Đại đã đạt được số điểm tuyệt đối 10/10 nghĩa là bài thi của nó tuyệt nhiên hoàn toàn không hề xảy ra bất kỳ lỗi phạm quy nào cả ; chiều hôm ấy, nó lên mạng gửi email cho chị Nam báo tin 'nhờ có má nên em đã thi đậu giấy phép lái xe rồi chị ơi!'.

Về trình độ học vấn thì lẽ đương nhiên má Phụng đâu thể nào ngang bằng với hai đứa con má (dạo trước, má chỉ mới học xong lớp Chín ở ngoài quê ngoại Hà Bắc sau đó là nối nghiệp ông bà làm nghề canh tác ruộng muối cho đến lúc lấy chồng) nhưng kinh nghiệm sống của bà thì có thể in thành một cuốn sách dày tới một trăm hai mươi mấy trang nên hai chị em Phương Nam-Phương Đại lớn lên từ hai bầu sữa của bà thì ít nhưng phần nhiều là từ 'cuốn sách kim chỉ nam'trên hun đúc nên bản lĩnh sống đời cho cả hai. Nói như thế, chúng ta cũng đừng vội vàng kết luận rằng chuyện hai chị em trót dại lỡ làng loạn luân với nhau từ bảy năm trước tới giờ là do lối dạy dỗ không nghiêm chẳng ra thể thống gì của má, đấy chẳng qua chỉ là một sự bộc phát ngẫu nhiên do hoàn cảnh sống giữa hai chị em phải xa cha cách mẹ vì công việc phải lênh đênh trên biển cả kiếm sống nuôi nấng hai đứa lớn khôn mà thôi ; lỗi lầm này tuy bố mẹ chúng phải gánh lấy nhưng suy cho cùng ra thì họ cũng chỉ là liên đới, có trách thì cứ trách ông trời, có phiền thì cứ phiền cuộc đời sao lắm đổi thay liên tục gây ra nhiều cảnh éo le ngang trái! Vậy là mãi cho đến ngày hôm nay, khi cô con gái đầu đang đi du học ở xứ lạ quê người được bốn tháng rồi, bà Phụng vẫn cứ không hề mảy may hay biết chi về chuyện giữa hai đứa con bà bảy năm qua ngoài tình chị em ra còn có thêm một tình yêu tội lỗi, oan nghiệt mà chẳng thể nào biết đến bao giờ tình yêu đó mới chấm dứt đây? Trái lại, khi chưa đến ngày con gái trở về nước, chính bản thân má cũng vẫn chưa nói được từ 'không’với thứ tình cảm trái ngang đó, chỉ trong vòng một đêm duy nhất thôi đã khiến bà cảm thấy không còn cô đơn, không còn trống vắng nữa chính là nỗi niềm ưu tư trầm uất vốn có ờ những thiếu phụ góa chồng sớm như bà ; diễn biến ấy xảy ra với bà như thế nào, xin mời các bạn nhớ theo dõi kỹ ở những hồi sau vậy nhé các bạn? ÔngThái, chồng bà qua đời đúng Tết này là được ba năm và mấy ngày nay, bà đã cùng con trai đi chùa dưới Phước Hải làm lễ mãn tang đồng thời cầu siêu cho ông và lúc xong lễ vửa bước ra bà gặp lại một người bạn cũ ở dưới Bà Rịa cùng chồng con từ ngoài đi vào chủa ; có lẽ bà với bà kia là 'một cặp bài trùng'lúc trước chăng nên khi gặp nhau, họ mới tỏ vẻ mừng rỡ chẳng khác chi lân gặp pháo vậy, bà kia bảo má chờ bà khoảng nữa tiếng cùng Phật xong rồi hai bà dẫn nhau vào một quán nước đối diện chủa đề cùng nhau hàn huyên 'tâm sự loài chim biển'. Đại nhả ta được má Phụng cho đi theo cùng nên nó nghe bà nọ kháo với má nó rằng bà ta có một người anh họ con ông chú ruột ở mãi dưới tận Bình Châu làm nghề coi bói rất hiệu nghiệm, khi nào rãnh rỗi bà sẽ dẫn đi xem một lần cho biết ; đặc biệt, ông thầy này không bói bằng bài, không coi chỉ tay mà chỉ cần người xem hái bất kỳ một chiếc lá cây nào đó ngoài đường mang vào rồi ông vừa nhìn vào phiến lá vừa nói lên được quá khứ, tương lai của khách đúng đến chín mươi tám phần trăm không hơn không kém. Má nó tuy rằng trước giờ không có thói quen đi xem bói nhưng nghe bà bạn nói thấy là lạ nên bà cũng tỏ ra tò mò, háu hức dự định là sẽ đi theo bạn tới Bình Châu để xem thử một lần cho biết, hai bà ghi lại số điện thoại di động của nhau vào máy ; sau khi chia tay, bà bạn kia cùng chồng con lên chiếc xe 12 chổ mang biển số 72LD-002.09 lên đường còn hai má con nhân vật chính của chúng ta cũng lên xe máy đèo chở nhau về Bà Rịa, hôm ấy là chiều ngày chủ nhật nên bà không về nhà nơi xóm chài mà về thành phố ở cùng con trai bà cho đến sáng hôm sau mới quay trở về. Mấy ngày sau, bà bạn kia ờ miệt Kim Long-huyện Châu Đức gọi cho má Phụng báo tin là hai ngày nữa bà sẽ đi Bình Châu nếu có rãnh thì đi cùng xe nhà của bà cho tiện ; xui cho má là do đang thấy trong người không được khỏe nên má từ chồi và hẹn dịp khác vậy, bà kia liền nói không sao và còn tận tình chỉ đường vạch lối cho má lúc nào đó khỏe khoắn thì có thể tự đi xuống nhà ông thầy bói bằng lá cây kia để thử xem vận mạng, tương lai của mình cùng con cái sau này như thế nào, bà ấy còn nói thêm là tới chợ Bình Châu hỏi nhà thầy Cường thì ai nấy đều rành rõi sẽ chỉ đường cho mà đi…Do tuổi hãy còn trẻ nên so với những người bạn cùng ngang vai phải lứa, nhan sắc má vẫn còn khá sắc sảo, mặn mà, đằm thắm như cách đây khoảng chừng mười năm nên nếu ai không biết mà mới gặp gỡ lần đầu thì cả thảy đều lầm tưởng rằng má giỏi lắm ba mươi lăm là cùng ; chị Nam có mái tóc giống y như má, đấy là mái tóc uốn lượn xiton dài phủ đến lưng chừng giữa vầng lưng lúc nào cũng mềm mại, óng ả, mượt mà, êm ái ôm trọn lấy khuôn mặt trái xoan hiều dịu, khả ái và rất gợi cảm, dễ mến. Vầng trán má tuy thấp nhưng bù lại khiếm khuyết đó, cặp mắt bồ câu của má lại đen láy, long lanh, ngời sáng chẳng khác chi hai vì sao sa từ trên trời xuống ươn ướt, đa tình một cách tràn đầy quyến rũ vút cong hai hàng mi sắc lẽm còn hơn cả dao cau dường như sẵn sàng cứa nát bất kỳ trái tim gã đàn ông con trai nào chỉ vừa mới thoáng nhìn thấy má ; sống mũi má thấp nằm gọn gàng, cân đối với hai gó má nhô cao hai lưỡng quyền hai bên còn điểm đặc biệt nhất nơi diện mạo của má đấy chính là đôi môi hình trái tim dày mọng, thắm tươi một cách tự nhiên trông tưởng chừng như đóa hoa quỳnh hương mới vừa chớm nở trong vườn dưới ánh nắng ban mai rực rỡ, chói lọi.

Mỗi lúc tươi cười, hai bên khóe miệng má để lộ hai lúm đồng tiền thật tự nhiên, quyến rũ và có thể nói rằng tuyệt nhiên không thể nào có được ngòi bút thần kỳ nào vẽ lên được nét đẹp của má cũng như không ngôn từ nào diễn tả cho được. Dạo ông Thái vừa mới qua đời, có vài ông trung niên góa vợ thậm chí vẩn còn vợ đàng hoàng ở cùng hay khác xóm đã tìm cách lò dò, bén mảng tới nhà má 'đưa trăng đẩy gió'vì không ông nào lại có thể cầm lòng được trước cái nhan sắc trời phú có vẻ ngồ ngộ kia của má nhưng tất cả đều thất bại não nề ; từ hai bờ vai ngang, vầng lưng mềm mại, hai gò ngực vun tròn, vòng bụng thóp, hai vòng eo thon thả tới cặp đùi căng mẩy, hai giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân múp míp trắng ngần tất cả ngay từ lúc mới lọt lòng bà ngoại, má đã được bàn tay tài hoa lỗi lạc của tạo hóa nắn tạc thành một pho tượng thần Vệ nữ sắc sảo, kiêu sa mà hầu như những người bạn của má ai nấy đều phải thực sự ngưỡng mộ pha lẫn chút nào đó ghen tỵ. Mỗi lần đi chợ, đi chơi cùng chị Nam ai không biết đều cứ tưởng lầm đó là hai chị em chứ không phải là mẹ con đâu, điều đó phần lớn chứng minh được sự trẻ trung hiếm có của má Phụng nhưng trái lại do bản tính hiền lành, khiêm tốn nên má không bao giờ tỏ ra chút nào gọi là tự cao, kiêu hãnh vì nhan sắc của mình cả! Còn Đại sau ngày chị Hai xuất ngoại du học, do có thời gian tiếp xúc gần gũi má nhiều hơn nên dẫu sao thì anh chàng nhà ta cũng bắt đầu có con mắt nhận xét về người mẹ của mình bởi vì cho đến mãi cho đến ngày hôm nay, thực sự mà nói thẳng ra thì nó đã có một bề dày lịch sử tình trường còn hơn cả một thanh niên hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi và không biết bao nhiêu người phụ nữ, con gái đã đi qua cuộc đời nó ; tuy vậy chẳng phải là nó 'để ý'đến má với những toan tính dục vọng thấp hèn đâu do lúc nào nó cũng tôn trọng má, xem má như là một thần tượng cao cả của nó vậy! Lúc gần Tết Nguyên đán, có lần nó đi học về buổi trưa bị bụi bay vào mắt xót vô cùng, thấy thề má liền bảo nó đứng yên một chổ để má lấy khăn sạch thấm nước nóng âm ấm rửa mắt cho nó, khi hột bụi nhỏ vửa rời khỏi mắt thì nó chớp mắt liên tục thấy dễ chịu và ngay lúc ấy, tình cờ nó nhìn xuống trông thấy hai gò ngực căng tròn của má sao mà lại nữa kín nữa hở dưới cổ áo rộng trể xuống thật hấp dẫn, quyến rũ vô cùng ; lần ấy, tự nhiên nó cảm thấy dương vật nó khi không lại ngẫu nhiên cương cứng lên trong hai lớp quần, nó xấu hổ vô cùng phải vội vàng lảng tránh đi vào buồng để thay quần áo vì sợ má phát hiện ra được 'điều bất thường ấy'nơi thân thể nó thì không biết sẽ lý giải với má như thế nào đây cho má hiều? Lâu lâu, đi ngang qua phòng chị Nam nay là phòng của má ngay sát cạnh phòng nó, thỉnh thoảng nó trông thấy má thay quần áo đứng xoay lưng ra cánh cửa chỉ khép hờ lại, bất chợt được mục kích từng lớp da thịt nõn nà, trắng ngần như bông bưởi nơi vai nơi lưng má lẽ đương nhiên nó không khỏi tránh được những cảm giác bâng khuâng, rạo rực như nó từng có khi gần gũi với chị Nam, chị Mến, chị Phương…; cuối cùng, nó vẫn cố gắng đè nén, kiềm chế được tất cả tâm trạng ấy đề chúng không bộc phát ra thành hành động loạn luân, tội lội tột cùng nhưng đến cái đêm lạc lõng ở Bình Châu, nơi một vùng xa xôi hẻo lánh bên cạnh người mẹ thân yêu bị thuốc kích thích hoành hành tàn phá trong cơ thể, lúc ấy nó đã không thể nào tự chủ được bản thân nó nữa và thời gian sau này, nó luôn luôn tự chất vấn mình sao mà mình lại có thể làm 'việc ấy'với chính người mẹ sinh ra mình cơ chứ? Lẽ ra như lúc đầu Đại từng có ý kiến với má Phụng rằng đừng có đi Bình Châu làm gí vì đường xá xa xôi vả lại ông thầy bói nảo cũng như ông thầy bói nào tất cả cũng chỉ là nói láo ăn tiền, 'bói ra ma, quét nhà ra rác'để quyết tâm ngăn cản mẹ thì làm gì mà xảy ra chuyện tội lỗi, lỡ làng giữa hai má con cho được? Vì thương má, sợ phật lòng má nên cuối cùng nó đành phải vâng lời mà lấy xe Wave chờ má đi Bình Châu đề rồi chính trong đêm ấy, hai má con lại chính thức trở thành người tình của nhau hoàn toàn là sự thực chứ chẳng phải là tromg mơ nữa ; một người chị Hai chưa đủ hay sao mà giờ đây, nó lại còn đèo bòng thêm cả người mẹ ruột của nó vướng vào vòng luân cấm nghiệt ngã làm như thế quả thật tủi hồ, đau xót cho vong linh ông Thái-bố nó mới vừa mãn tang ba năm chưa được bao lâu!

Cứ cách hai tuần lễ, chị Nam từ bên Singapore lại email về cho nó báo tin cho nó hay về sức khỏe, công việc của chị bên xứ lạ quê người đồng thời hỏi thăm má có khỏe không, nó học hành ra sao và cuối cùng là dặn dò nó phải luôn hiếu thảo, vâng lời má đừng làm gì cho má buồn cả ; vậy đó, theo như lời chị, có phải rằng đêm ấy nó vâng lời má và không làm cho má buồn hay không, dường như câu hỏi ấy sau này những ba bốn năm vẫn cứ luôn ám ảnh, đeo đuổi mãi trong tâm trí nó nhưng nó vẫn chưa thể nào tìm ra được câu trả lời nào cho hợp lý cả! Phải chi cuộc đời xui khiến đừng cho má Phụng gặp gỡ người bạn thuở trước tại ngôi chùa ở Phước Hải thì chắc chắn là giữa nó và má sẽ chẳng bao giờ xảy ra bất kỳ 'sự cố'nào cả để cho giờ đây nó khỏi phải ngậm ngùi, ân hận mãi mãi về những lỗi lầm nó đã gây ra cho má trong cái đêm trừ tịch, vắng vẻ ấy? Lỗi lầm này có lẽ phải lôi cái ông thầy bói Cường ra để truy cứu bởi vì không ai khác vào đây, chính ông ta do bỗng dưng say đắm nhan sắc của má nó nên ông ta đã nảy sinh ra ý đồ chiếm đoạt má bằng cách pha thuốc kích thích vào ly nước trà mời má uống ; loại thuốc đó nồng độ cực mạnh, phụ nữ nào mà uống vào rồi thì chỉ còn nước buông tay thả chân để tự động tìm kiếm thân xác giống đực mà thôi, cũng may mà má chỉ uống khoảng ¼ ly nước chứ nếu uống hết thì chắc chắn má sẽ điên loạn lên vì nhục dục mất!

Còn má Phụng, sau khi kết thúc đêm tình dục vọng ấy củng với con trai trở về sau này, do bà nghĩ lúc đó chỉ vì chất thuốc tăng cảm giác ham muốn hoành hành trong cơ thể bà cho nên đơn giản bà chỉ muốn nó làm vậy cho tan hết thuốc mà thôi chứ thâm tâm bà chưa bao giờ có ý nghĩ mong nó hành động thấp hèn chẳng khác chi loài thú với bà nên bà chẳng trách cứ, phiền toái gì nó cả do vậy thành thử tình cảm má con giữa hai người vẫn yên bình phằng lặng như ngày nào, tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có sóng gió ba đào nào trỗi dậy cả! Vì lý do trên nên phần nào cũng giúp cho thàng còn trai út của bà dẫu sao vẩn còn giữ được chuỗi ngày hạnh phúc êm đềm thực sự bên cạnh người mẹ dấu yêu chờ đợi đên ngày chị Hai két thúc khóa du học trở về nước đoàn tụ gia đình bên cạnh má, bên cạnh nó-người tình của chị từ bảy năm về trước lúc chị mới sắp sửa vào đại học còn nó chập chững theo học lớp Sáu tại trường THCS Kim Đồng ; diễn biến cuộc tình ngang trái, oan nghiệt giữa hai má con như thế nào, xin mời các bạn tiếp tục theo dõi ở những hồi sau các bạn nhé! Buồi chiều thứ bảy, Đại được nghỉ học ở trường và lúc ba giờ, má Phụng bảo nó dắt chiếc xe Wave ra chở má đi Bình Châu vì thời tiết lúc ấy sau Tết một hai giờ chiều nắng vẫn còn gay gắt, chói chang khó chịu vô cùng nên hai má con không thể nào lên đường sớm hơn được ; từ Bà Rịa, nó điểu khiển xe máy chở má đi về phía Long Điền thằng về Đất Đỏ và khi ấy, nắng đã bắt đầu dịu hẳn đi còn gió thì ***g lộng mát rượi nên nó xuôi theo quốc lộ 55 giữa hai bên là làng mạc, ruộng đồng xanh ngát nhắm hướng Xuyên Mộc thằng tới. Mười năm trước, đi trên con đường này thì quả là một cực hình khổ ái của cuộc đời vì đường chưa được sữa chữa làm mới lại vẫn cỏn đầy rẫy ổ gà, ồ voi và trên mặt đường chỉ toàn là đá với đá, đi xe phải nép sát vào lề mới có chổ bằng phẳng để vượt qua ; vào mùa mưa lại càng trắc trở hơn vì nước ngập lênh láng khắp nơi, chẳng thấy lề đâu mà đi cũng như không biết đá đâu mà tránh nhưng nay thì con đường đẹp nhất quốc gia đã hình thành, bằng phẳng, rộng rãi thênh thang chỉ cần mất khoảng nữa tiếng đồng hồ thôi là từ Đất Đỏ đã chạy tới được đầu huyện Xuyên Mộc giáp ranh rồi chứ không như trước kia có khi mất cả tiếng rưỡi vẫn chưa hề tới nơi được. Qua Xuyên Mộc, chạy hơn mười lăm cây số đường trường nữa, hai má con bà Phụng-Đại đã đến ngay địa phận xã Bình Châu, huyện…., tỉnh Bình Thuận và do mấy ngày trước, tuy rằng người bạn của má có chỉ đường dẫn lối qua điện thoại nhưng giờ má lại không nhớ rõ cho lắm ; hai má con liền đi hỏi thăm mấy bác tài xe ôm ở ngay chợ là dân rành đường nhất, được họ tận tình giúp đỡ nói cho biết hướng đi tới chổ nhà ông thầy bói Cường tuy là khá xa vả lại còn hoang vu, hẻo lánh và cũng chính do vậy nên khi vửa trông thấy nhan sắc má Phụng xuất hiện trong hoàn cảnh một vùng mà cảnh sát, công an ít khi nào bén mảng dời gót tới, ông ta mới nảy sinh tà ý dục vọng thấp hèn! Trông thấy hai bên đường đi càng lúc càng thưa thớt nhà cửa mà thay vào ấy chỉ là những dãy rừng rậm rạp, những đồi trọc khô cằn nổi lên màu đất đỏ nhức mắt…tự dưng lòng Đại tuy bây giờ đã chai sạn, gan góc hơn lúc nhỏ nhưng phần nào cũng cảm thấy e dè, sợ hãi trong khi đó, má Phụng vẫn thản nhiên, bình tĩnh chẳng khác chi bà đang đi tới một chổ quen thuộc mà lâu lắm rồi xa cách và không những thế, trái lại bà còn tỏ ra sốt sắng, hăm hở khi sắp sửa dấn bước vào chốn 'địa ngục trần gian quỳ khóc thần sầu'do tên thầy bói Cường bấy lâu nay đã cố tình bày binh bố trận 'thiên la địa võng' sẵn sàng chờ đợi hai má con tới để gây tội ác.

Ông thầy này vốn là anh họ con chú ruột của người bạn má, do trước giờ 'người Nam kẻ Bắc'họa hoằn lắm hai ba năm mới gặp nhau một lần nên bà bạn kia làm sao biết được ông anh họ mình vốn là một tên bất lương dâm đãng trá hình, lợi dụng lòng mê tín của vài người nhẹ dạ cả tin, hắn đã lừa lấy rất nhiều tiền của đa số phụ nữ tới đây xem bói ; không những vậy, hắn còn dùng chiếu thức pha thuốc kích dục vào nước trà để mời người nào đó có chút ít nhan sắc và bằng cách ấy, đến nay gã đã chiếm đoạt được thân xác của sáu người phụ nữ ờ Sài Gòn, Biên Hòa xuống đây nộp mạng hiến thân cho gã, hôm nay đến lượt má Phụng là người thứ bày nhưng gã đã bị tổ trác do Đại sớm phát hiện ra được hành động đen tối 'lấy vải thưa che mắt thánh'của gã thành thử cho nên âm mưu thấp hèn mà gã manh nha nhen nhóm lên sớm thất bại hoàn toàn thảm hại, ê chề, nhục nhã. Cuối cùng, hai má con cũng dừng xe lại trước một gian nhà tranh nhỏ bé, thấp lè tè nơi sân trước có một cái am nhỏ nghi ngút khói nhang bay tỏa ra bầu không gian buổi chiều đang dần dần tắt nằng nhường chổ cho hoàng hôn buông xuống phủ khắp thế gian vạn vật ; do gã Cường sống ở đây chỉ duy nhất có mỗi một mình(không biết gã có vợ con hay người thân nào hay không cũng chẳng rõ)nên đứng ngoài nhìn vào trông quả thật vắng lặng, tĩnh mịch tưởng chừng như đây là một căn nhà mồ nơi nghĩa trang lạnh lẽo, âm u nhưng sự thực ra thì người vợ cùng hai đứa con một gái một trai của gã thầy bói tán tận lương tâm này sống ở miệt gần biển Bình Châu rất khá giả nhờ vào số tiền bất lương hắn kiếm được lâu lâu mang về cho gia đình. Thấy có khách lạ từ phương xa tới, hằn lững thửng từ trong nhà đi ra lể phép gật đầu chào má Phụng, thoạt nhìn gã có lẽ trạc khoảng bốn mươi lăm nghĩa là không nhều hơn má gì mấy ; người gã tuy hơi ốm song nhờ nước da trằng trẻo, hồng hào nên chẳng ai dàm nói rằng gã không đẹp trai với cái đẹp cỏ vẻ 'đêu đểu' của tay Sở Khanh trong tác phẩm Đoạn trường tân thanh của nhà văn Nguyễn Du. Lúc nghe qua má ngỏ ý muốn coi bói, gã liển bảo má đi hái một là cây nào đó tùy ý rồi quay gót trở vào nhà trước sau khi ra dấu bảo Đại hãy ngồi chờ nơi bộ bàn ghế được đục đẽo, bào láng ra từ mấy thân cây cách am thờ khoảng 3m, ngồi nơi đậy nếu ngó qua ô cửa sổ nhỏ nơi chái trước gian nhà có thể thấy được một cái bàn bên trong để đầy ly tách lẫn với các loại thuốc nam, thuốc bắc đựng trong những chiếc lọ bằng kiếng đậy lại bằng nắp nhựa ; hái lá xong, má bước vào nhà thì thấy hắn đang chắp hai tay cầm nhang khấn vái lia lịa trước bàn thờ, hắn bảo má quỳ xuống lạy ba lạy rồi tự nguyện đặt tiền quẻ lên cái đĩa bằng mica màu xanh đặt nơi góc trái bàn thờ tổ của hắn.
Khi má đứng dậy đặt tờ giấy năm trăm ngàn vào chổ đấy, lúc này do bất ngờ nhìn rõ được khuôn mặt diện mạo người phụ nũ xa lạ mà lúc nãy chưa trông rõ thành thử cho nên chỉ trong giấy lát, máu dâm đã trỗi dậy trong người khiến gã càm thấy khao khát, ham muốn vô cùng ; gã bảo má Phụng đến ngồi chờ nơi chiếc ghế đẩu cạnh chiếc bàn chữ nhật nơi chái nhà bên phải tính từ cửa ngoài vào còn gã thì đi sang chiêc bàn chứa thuốc bên kia. Do có một bức vách bằng lá buôn trắng ngăn giữa hai chái lại nên má không nhìn thấy gã đang làm gì nhưng mà thằng con má ở ngoài nhìn vào qua ô cửa sồ lại trông rõ mồn một hành động của gã, bởi vì gã chủ quan không đề ý đến nó nên trước sau gì thì gã vẫn cứ điềm nhiên hành động ; nó thấy gã sau khi rót một ly nước trà, gã mở nắp một cái lọ nhỏ bằng nữa bàn tay dùng muỗng múc ra một chất bột màu trắng đục thả hết cho tan vào trong ly trà rồi hắn cầm ly nước cùng với một ly trà khác lẽ đương nhiên là chẳng có chi cả bước sang mời người phụ nữ xinh đẹp kia. Đại hốt hoảng vội vàng tuôn chạy vào trong nhà nhưng nó chưa kịp lên tiếng cản ngăn má đừng uống ly trà kia thì má đã vội vàng bưng lên uống hết khoảng ¼ nước trong ly rồi, nó nói:
-Má đừng uống nữa! Con thấy hắn bỏ thuốc độc vào ly nước đấy.

Nghe vậy, bà Phụng lật đật chạy ra sân trước nhà nôn ra nhưng không được, trong khi đó trong nhà gã thầy bói vẫn cứ lớn tiếng chửi rủa thằng con bà khách sao mà hàm hồ khi không dám 'dựng đứng chuyện ác nhân ác đức cho gã làm gì ; thấy hắn 'vừa đánh trống vừa la làng'vả lại thấy không thể nào nói lại gã nên nhân vật chính của chúng ta vội vàng rút lui có trật tự nhưng trước khi đi, lợi dụng lúc gã đi ra nhà sau nó đã lèn lấy lại tờ năm trăm ngàn mà lúc nãy má nó đặt cúng tồ cho gã nhét vào túi quần. Nó ra nổ máy xe, giục má ngồi lên yên sau rồi vậy là chưa đầy hai mươi phút đồng hồ có mặt tại nhà tên thầy bói bất lương, hai má con đã nhanh chóng tháo chạy khi chưa hề biết được quá khứ hay tương lai vận mệnh của mình ; lúc này, má vẫn bình thường như trước chứ sắc diện chưa hề tỏ ra một biểu hiện nào khi mới vừa 'ngấm phải thuốc độc'theo lời thằng con nói khi nãy và trời lúc này tuy rằng đã hơn sáu giờ nhưng ánh mặt trời vẫn hãy còn le lói vì thời tiết mới vừa Tết xong ngày dài đêm ngắn mà! Qua một ngã ba, thay vì quẹo phải là một lát nữa sẽ đến chợ Bình Châu nhưng do cú sốc khi nãy do tên thầy bói gây ra cho má mình nên Đại nhầm đường cứ chạy thẳng miết còn má Phụng ngồi sau nó thì lại càng không nhớ đường, chạy mãi chạy hoài gần cả hơn bảy tám cây số cả hai nhận thấy cảnh vật hai bên đường càng lúc càng lạ lẫm vô cùng khác hẳn với lúc nãy đi vào nhưng vì không ai phát hiện ra là đã đi lạc lối lộn đường ; vì thế, chiếc xe Wave chở hai má con cứ thằng hướng phía trước mà chạy tới, khi trời đã tối hẳn lại và đến lúc, thấy trước mặt mình là một dãy rừng cây cối um tùm rậm rạp thì cả hai mới hoảng hồn thất điên bát đảo, biết là đã đi lạc mới vội dừng xe lại. Chẳng biết có phải là xe hết xăng hay không mà sao ngay lúc ấy, chiếc xe mất hẳn ga ăngti, khực khực lên mấy tiếng như người già ho sù sụ rồi tất hẳn ; hai má con đành xuống xe, Đại mở nắp bình xăng ra xem thì thấy xăng vẫn hơn nữa bình, nó liền lấy bù lon ra mở bộ phận bugi xe kiểm tra mới phát hiện ra chổ này không bắt lửa nghiệt thay lại chẳng có bugi dự phòng để thay. Má Phụng lên tiếng hỏi
-Xe sao vậy con?
-Bugi xe bị hỏng rồi má ơi!
-Giờ tính sao hả con?
-Thôi, má chịu khó đi bộ một chút nghe má!

Thế là con dắt xe, má đẩy xe bằng hai tay phía sau cho đỡ nặng và cả hai đi ngược lại quãng đường vừa mới đi, sau khi hoàng hôn vụt tắt thì xung quanh màn đêm buông phủ dày đặc mờ mờ ánh sáng non nớt của một bầu trời đầy sao ; phải nói rằng, tâm trạng hai má con lúc bấy giờ không những cảm thấy mệt mỏi, đói lã sau chuyến hành trình xa xôi mà còn đầy dẫy nỗi niềm ưu tư lo lắng, sợ hãi đủ thứ chuyện gian nguy bất trắc có thể xảy ra cho họ nào là ăn cướp, lừa đảo, hiếp dâm…Chợt từ phía sau có một bà nông dân trạc tuổi năm mươi mấy đạp xe đạp tới chắc là đi rẫy về, bà ngừng lại hỏi thăm hai má con, bà nói từ đây tới chổ ngã ba khoảng chừng sáu cây số sau đó quẹo trái đi thêm chín km nữa mới tới được chợ Bình Châu ; sẵn trong giỏ xe của bà còn lại bốn đòn bánh tét chuối và hai chai nước suối La Vie, bà biếu cho hai má con rồi từ giã đạp xe đi một chút là không còn trông thấy bóng dáng bà đâu nữa. Phải chi ở ngay giữa thành phố nào đó thì việc đi kiếm chổ ngủ qua đêm là quá đỗi bình thường với hai má con rồi nhưng ngặt nỗi ở nơi đìu hiu hút gió này kiếm ra được một nơi vừa đủ cho cả hai e rằng chẳng khác chi lên trời hái sao vậy ; Đại tự trách sao lúc nãy không hỏi thăm nhà người phụ nữ kia để xin ngủ nhờ giờ bà ta đi mất tăm biệt dạng rồi sao đây? Thời may, đi gần một cây số nữa thì cả hai đều nhìn thấy ngay nơi mé bên phải sát đường có một căn nhà lá thấp lè tè, họ không ai bảo ai cả thảy đều mừng rỡ liền ghé tạt vào, má Phụng lên tiếng gọi nhưng tuyệt nhiên hoàn toàn không có tiếng trả lời ; bên trong gian nhà tối đen như mực đến nỗi ngửa bàn tay lên cũng không thể nào thấy rõ huống chi là…, hai má con hồi lâu mới nhận ra đây là một quán nước mía vì có để một cái xe xay mía cùng vài ba cái bàn ghế nhựa chồng chất lên nhau, như vậy rõ ràng nơi này chỉ có người ở và buôn bán vào ban ngày mà thôi. Phía trong có một bức vách ngăn lại được trát bằng đất bện rơm, hai người liền đi vào thì thấy có một cái giường kích cỡ 1,4 m bằng gỗ cũ kỹ trên trãi manh chiếu sờn mòn, rách rưới ; quả thật đúng là 'buồn ngủ gặp chiếu manh', chỉ cần như thế này thì đã là quá tốt cho cả hai đêm rồi không cần phải đòi hỏi gì hơn tới 'nệm ấm chăn êm' nữa đâu! Đại cẩn thận dắt xe vào hẳn nơi gian trong dựng sát với chiếc giường, khóa cổ xe lại chắc chắn trong khi đó má nó lột vỏ lá chuối hai đòn bánh tét ra cho má và nó dùng tạm đỡ đói qua đêm ; thực sự, bốn đòn bánh và hai chai nước nhanh chóng làm cho cả hai lấy lại được sức lực, giảm đi khá nhiều mệt mỏi sau chặng đường đi bộ dài thăm thẳm cũng như sau 'cú sốc'vừa rồi. Thằng em chị Nam từ nãy đến giờ rất lo cho người mẹ dấu yêu của nó sau khi uống phải 'thuốc độc'của gã thầy bói bất lương nhưng thấy hiện tại má nó vẫn bình thường nên mới yên tâm được phần nào, nó móc túi quần lấy tờ giấy năm trăm ngàn trả lại cho má ; chỉ vì má chưa đền lúc bị 'say tình'do ảnh hưởng phần nào của chất thuốc kích thích pha trong nước trà mà má uống lúc nãy nên nó nào hay nào biết? Sau khi ăn uống no nê xong, hai má con nằm xuống giường cố nhắm mắt lại tìm kiếm một giấc ngủ ngon lành sau chuyến hành trình 'vô tích sự', lúc này càng giây phút trôi qua má càng cảm thấy trong người sao mà như có lứa đốt hừng hực bên trong nột tạng cơ thể má thì phải ; càm giác ấy càng tăng dần lên thì má lại càng ham muốn, khát khao dục tình xác thịt một cách cực độ và chẳng bao lâu, má dường như nữa quên bẳng đi người con trai nằm cạnh má vốn dĩ là thằng con ruột thịt của mình nữa như muốn kịch liệt chống chọi lại ý nghĩ rồ dại ấy thì phải? Thấy má có vẻ như không được khỏe vả lại cứ trăn trở thao thức, Đại hỏi :
-Má bị sao vậy? Má đau ở đâu?
-Má thấy trong người khó chịu quá y như là nhốt trong lò thiêu vậy!

Yên lặng một lúc, má Phụng ngập ngừng thốt lên :
-Nè Đại, con giúp…má đi con!
-Giúp má làm sao đây?-Nó ngờ nghệch hỏi.

Má Phụng chẳng nói chẳng rằng vòng hai cánh tay ôm choàng qua gáy nó rồi ghịt đầu nó kéo xuống sát vào ngực vào cồ má, nó hốt hoảng tột cùng lúng túng gỡ hai cánh tay má ra khỏi đầu nó nhưng giờ hai cánh tay ấy sao mà chẳng khác chi hai cái gọng kìm xiết chặt lấy thân thể nó ; nó sợ hãi nói :
-Đừng, má ơi! Con là…con của…má mà!

Hoàn toàn mặc kệ nó phân trần, má vẫn cứ vừa hổn hển thở vừa kề môi hôn tới tấp lên tóc Đại lên mặt lên mũi nó và chẳng bao lâu, do mùi thơm rất đặc trưng khác hẳn mới lạ tỏa ra từ mái tóc, từ da thịt má mà lần đầu tiên nó mới có cơ hội cảm nhận được cho nên dần dần nó cũng bó tay đầu hàng hoàn cảnh chứ không biết làm sao hơn ; thành thử không những nó yên lặng, thôi không vùng vẫy cựa quậy nữa trái lại nó bắt đầu hành động vửa theo bản năng sinh lý của một thằng con trai tuy mới lớn nhưng đã từng trãi qua một bề dày lịch sử tình trường với khá nhiều người tình như chị Nam, chị Mến, chị Hồng, chị Ngoan…vừa làm theo lời má đề nghị 'giúp'. Đến khi má Phụng nằm yên thì lúc này quyền chủ động lại hoàn toàn nghiêng về phía nó, nó lặng lẽ cúi xuống lần môi hôn lên mái tóc uốn lọn xiton mềm mại, mượt mà, êm ái, óng ả của má ; sau đó nó dần dần, từ từ và chậm rãi thong thả hôn xuống gáy má, cố má, hai bờ vai má một cách quá đổi say tình ngất ngây, đắm đuối, mê mệt trong khi đó, má vẫn thở dốc mạnh mẽ cuồng loạn vừa sung sướng đón nhận tất cả những hành động, thao tác yêu đương, ân ái, làm tình của nó một cách tự nhiên, dạn dĩ hơn bao giờ hết.

Lẽ đương nhiên rằng hai má con không thể nào tìm ra được nguyên nhân vì sao lại xảy ra 'sự cố'vừa rồi là do một phần chất thuốc kích dục chế biến bằng xác 'những con bổ củi'được pha lẫn vào ly nước trà tại nhà gã thầy bói dâm tặc bất lương kia ; lẽ ra giờ người đang 'giúp'má phải là hắn mới phải, hắn âm mưu thâm độc là sau khi người phụ nữ xa lạ kia uống xong ly trà hằn sẻ pha thuốc ngủ vào ly nước lọc cho thằng con uống để hắn yên tâm, thoải mái chiếm đoạt thân xác bà nhưng do 'tổ trác'nên chẳng ngờ đứa con trai bà hiện thay thế hắn 'giúp'mẹ thỏa mãn được những nỗi niềm ham muốn, khát khao, đòi hỏi xác thịt trong cơn say tình cuồng loạn kia! Sau khi phủ một trận mưa hôn lên khắp cả khuôn mặt má Phụng từ vầng trán, cặp mắt xuống tới sống mũi, hai bên gò má, chiếc cằm lẹm nhỏ nhắn xinh xinh thì tuy rằng vẫn biết đây là người mẹ ruột thịt yêu dấu của mình song Đại vẫn cứ mãi mê, đắm chìm vào cõi hoan lạc nhục dục để từng phút từng giây chiếm đoạt cho bằng được thân xác má mà lần đầu tiên trong cuộc đời nó mới có cơ hội ngàn năm một thuở này đến đỗi nó chưa bao giờ dám nghĩ tới hay là dẫu cho nằm mơ đi chăng nữa cũng chưa bao giờ thấy được!

Lúc này, đôi môi nó bắt đầu mày mò tìm kiếm đôi môi dày mọng, thắm tươi, mềm mại của má và thật nhanh chóng, dễ dàng làm sao khi mà hoàn toàn tuyệt nhiên không hề có bất kỳ một sự né tránh phản kháng chi cả bởi vì đôi môi má lại sẵn sàng mở rộng ra đón nhận lấy hai vành môi nó thế là nụ hôn môi đầu tiên trong cuộc đời giữa hai má con bắt đầu nảy nở, hình thành trên thế gian này ; ôi sao mà hạnh phúc một cách say sưa, ngây ngất, đắm đuối đến thế đến nỗi không bút mực nào có thể vẽ lên được cũng như không ngôn từ nào có thể diễn tả cho đúng chân tướng sự thực là hai má con đang yêu nhau, ân ái, say tình cuồng loạn bên nhau ngay trên chiếc giường ọp ẹp, cũ kỹ ở một nơi hoàn toàn xa lạ, mới mẻ đối với họ. Cả hai vừa âu yếm trao cho nhau nụ hôn môi đầu đời với biết bao nhiêu nỗi niềm hạnh phúc sung sướng, mê mệt vửa vòng tay ôm lấy thân thể nhau mà lăn qua lộn lại làm cho manh chiếu trãi giường vốn dĩ lúc đầu còn ngay ngắn, thẳng thắn nhưng càng về sau lại càng nhăn nhúm, dúm dó trông thật là thảm hại làm sao ; giờ thì có lẽ Đại không còn nhớ nhung, tương tư gì tới chị Nam đang ở bên xứ lạ quê người nữa rồi bởi vì đêm nay trong vòng tay nó từ giây phút này trở đi đã có một thân xác nóng hổi tuyệt mỹ thay thế vào chổ trống của chị trong tâm hồn nó đó chẳng ai khác vào đây chính là người mẹ ruột thịt dấu yêu của nó bấy lâu nay nuôi nấng, dạy dỗ nó khôn lớn thành người! Y như kịch bản mà nó đã thuộc làu từ trước tới giờ với biết bao nhiêu người phụ nữ trong đó đàn bà có con gái có, Đại bắt đầu lần hai bàn tay tinh vi, khéo léo, lão luyện đến mức thượng thừa để tìm hiểu, khám phá thân thể má Phụng –người mà bao nhiêu năm qua nó chưa hề dám nghĩ tới đêm nay sẽ thoát khỏi vị trí người mẹ trờ thành người tình của nó như chị Nam, chị Hồng, chị Phương, chị Mến hay chị Ngoan…

Thế đấy, giống như màn đêm khuya khoắc mù mịt vây phủ xung quanh, chuyện tình bất chợt xảy ra giữa hai má con bà Minh Phụng và Đại rõ ràng dẫu cho có phép màu đi chăng nữa vẫn hoàn toàn tuyệt nhiên không hề có bất cứ ai hay ai biết một chút xíu gì về 'sự lỡ lầm ngang trái loạn luân'này cả ; từ chị Nam đang du học nơi xứ lạ quê người đến dì Phận, dì Phi hoặc nói một cách siêu nhiên tới vong linh ông Thái-người chồng quá cố nơi chốn cửu tuyền trước sau gì cũng mù tịt và hẳn ông nến nhìn thấy được cảnh tượng vợ và con trai ông đang yêu đương, ân ái, làm tình với nhau một cách thản nhiên, thoải mái như thế này thì không ngậm cười chín suối mới là chuyện lạ! Lúc này, những ngón tay thằng con mười tám tuổi đang vụng về, lóng ngóng mở hột nút ốc đầu tiên nơi cố chiếc áo kiểu vải soa tay phùn màu trắng của người mẹ ra đời trước nó những hai mươi lăm và sau khi xong xuôi, nó tiếp tục cởi tới hột nút thứ hai, thứ ba rồi thứ tư cuối cùng là hột nút thứ năm rốt cuộc cũng chịu cùng chung hoàn cảnh, số phận như bốn hột nút đầu ; hai bàn tay nó lại nối tiếp thực hiện thao tác mở rộng hai vạt thân áo trước của má sang hai bên rồi dần dần, từ từ tháo cởi hai vai áo má tuột hai ống tay áo lần lượt xuống khỏi hai cánh tay má hết cánh tay phải tới cánh tay trái. Chẳng phải là nó không hề cảm thấy sững sốt, ngạc nhiên quá đỗi khi nhận ra vẻ bất bình thường đêm nay nơi má nó thể hiện qua hành động quá khích lẫn với cử chỉ, thái độ cũng như hơi thớ má càng lúc càng hổn hển, gấp rút tưởng chừng như sắp đứt cả hơi ; nó lờ mờ nghiệm ra có thể gần chín mươi chín phần trăm đấy chính là do 'chất thuốc độc'mà khi nãy gã thầy bói vô lương tâm đã pha vào ly nước trà mời má uống ngay tại tư gia của gã. Tuy rằng trước giờ nó chưa có dịp nghe người ta nói đến thuốc kích thích làm tăng cảm giác kích thích ham muốn đòi hỏi giải quyết nhu cầu tình dục nhưng với kiến thức đã được học qua gần ba năm của bậc THPT, dẫu sao thì nó cũng lờ mờ tự nhận định ra đại loại một chất nào đó tương tự như vậy hễ ai ăn nhầm uống phải thảy đều ham muốn 'chuyện ấy'vô cùng ; nếu mà vậy thì có lẽ phần nào tội tình của nó sẽ được giảm đi khá nhiều bởi vì không những là nó mà ngay đến má nó cũng chẳng phải là toan tính, sắp đặt trước 'sự việc'này đâu! Rõ ràng như chúng ta đã biết bấy lâu nay, mối quan hệ giữa hai má con đều hoàn toàn trong sáng, rõ ràng 'thanh thiên bạch nhật' chứ nào chẳng phải là tương tư mờ ám, đen tối về nhau, đúng chính xác là như vậy ; sau khi cởi xong chiếc áo kiểu vải soa trắng tay phùn ra khỏi thân thể má, lẽ đương nhiên là nó tiếp tục luồn hai bàn tay nó xuống dưới vầng lưng má mềm mại để mày mò tháo cởi hai cái móc nhôm nhỏ ra khỏi hai lổ khoen cài kết nối hai sợi dây chằng nơi chiếc áo ngực bằng thun voan trắng mả má dùng che đậy hai bầu vú tròn căng tràn trề nhựa sống. Chỉ với hai tiếng 'phựt'khe khẽ vằng lên trong đêm tối mịt mù là lập tức, chiếc áo nhỏ ấy đã không còn bó sát vào ngực má Phụng nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần sau đó tuột lệch xuống và lúc ấy, Đại chỉ việc gọn gàng cầm cả hai chiếc áo ngoài lẫn trong để lên hết nơi mé đầu giường bởi vi vị trí ấy rất là thuận tiện không sợ rớt gì ra ngoài xuống đất cả! Tiếp tục, nó cởi chiếc áo chemise trắng-đồng phục học sinh mà nó hay mặc một trong những chiếc áo nó có đến trường THPT Bà Rịa vào buổi sáng từ thứ hai đến thứ bảy để lên cùng một chổ với hai thứ y phục của má nó vửa cởi ra lúc nãy ; khi cúi xuống úp mặt vào giữa hai gò ngực vun đầy của người mẹ ruột không ngớt phập phồng nâng lên hạ xuống đều đặn nhịp nhàng theo nhịp thở hổn hển gấp rút, nó thầm so sánh nhận thấy má nó thực sự tuy đã luống tuổi nhưng hai chổ nhạy cảm này trên thân thể má cũng quá đỗi tuyệt vời, hấp dẫn và quyến rũ, lôi cuốn chẳng thua kém gì chị Nam, chị Phương hay chị Ngoan, chị Hồng…Miệng anh chàng khẽ ngậm lấy đầu núm vú phải của má nút lấy nút để từng giọt sữa tuy vô hình bất dạng nhung vô cùng 'ngọt ngọt, thơm thơm, béo béo'tiết ra từ đầy còn trong khi đó thì bàn tay phải nó lẽ đương nhiên cũng chẳng thể nào quên lần lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái còn lại của má một cách vô cùng phấn khích tột độ ; lúc này, nó chẳng thể nào quên được đây chính là nơi mà mười tám năm về trước nuôi nấng, cung cấp cho nó biết bao nhiêu nguồn dinh dưỡng để lớn lên khôn ngoan thành người nhưng giờ đây lại trở thành chổ giúp cho nó được thỏa mãn nỗi niềm khát khao nhục dục thấp hèn chỉ trong vài giây phút mà thôi!

Giả sử như chị Nam, người chị cũng là người tình của Đại trước giờ hiện đang du học ở bên Singapore hay biết được chuyện tình loạn luân ngang trái xảy ra tại quê nhà giữa má chị với thằng em yêu dấu, dễ thương của chị thì ắt hẳn chị không biết dùng ý nghĩ nào, ngôn từ nào để mà giải thích hay xử sự với hai người thân trong gia đình chị nữa? Đáp lại biết bao nhiêu tình cảm của thằng con út ưu ái dành cho mình đêm nay, má chỉ còn mỗi một động thái duy nhất đó là lần hai bàn tay lên không ngừng vày tới vò lui từng lọn tóc đen nhánh trên đầu nó trong lúc nó cứ thế mãi mê thưởng thức, hưởng thụ và chiếm đoạt những gì còn lại trong cuộc đời má ngay trên thân thể ; sự oan nghiệt hà khắc mà tạo hóa luôn luôn sắp xếp sẵn cho con người chính là đây một khi họ cố tình vượt qua ranh giới rào cản của những mối quan hệ chuẩn mực đạo đức con người để trao tình gửi ái cho nhau. Phàm những gì trong đời vốn dĩ bị cấm kỵ, ngăn trở thì trái lại họ lại cố tình tìm hiểu, khám phá để mà thỏa mãn được những mong muốn, đời hỏi một cách nhỏ nhen tầm thường mà ai ai cũng đều không thể nào vượt qua được dù là rất muốn ; sau hơn mười lăm phút, Đại mới bắt đầu thực hiện thao tác đổi bên nghĩa là lần miệng qua tiếp tục ngậm nút lấy đầu núm vú trái của má Phụng còn bầu vú phái má mà nãy giờ nó vốn 'chán cháo chê cơm'rồi thì lẽ đương nhiên nó cũng chẳng thể nào quên dủng bàn tay trái nó mà mày mò, sờ soạng, nắn bóp một cách vô cùng khoan khoái, sung sướng làm sao? Một chập lâu sau, nó mới tạm rời khỏi người má để tự cởi bỏ chiếc quần tây nó mặc bên ngoải sau khi kéo phermature xuống rồi nắm lấy hai bên lưng quần từ từ tuột cởi hai ống quần xuống đùi qua hai đầu gối tới hai bàn chân rồi thoát ra ngoài ; để chiếc quần tây của mình lên mé đầu giường, lúc này đây nó mới bắt đầu đụng chạm đến dây kéo chiếc quần kiểu Âu bó sát lấy người nơi dưới phần hạ thể của má, lần lượt rồi nó hành động tương tự như lúc nãy và do đó, hai ống quần má cứ thế nhích dần nhích dần từng chút một qua khỏi cặp đùi no tròn đến hai giò thon dài cuối cùng là hai bàn chân múp míp trắng ngần của má, hết bàn chân phải sang bàn chân trái. Khi nãy, thấy con trai cởi 50% y phục phần trên thượng thể mình, má vẫn còn tỏ ra thản nhiên như chẳng hề có vần đề gì nghiêm trọng xảy ra cả nhưng đến giờ lại đến lượt nó cởi quần ngoài má ra thì có lẽ do ảnh hưởng của chất thuốc kích thích đã giảm đi khá nhiều nên lúc này, bỗng dưng má lại bắt đầu cảm thấy phân vân, lưỡng lự làm sao ấy nhưng đấy chẳng qua chỉ là nhửng ý nghĩ nhỏ nhặt manh nha nhen nhúm lên trong thâm tâm má mà thôi chứ bề ngoài, má vẫn tỏ thái độ đồng tình vừa hưởng ứng vừa tạo điểu kiện dễ dàng cho nó hành động theo ý muốn của nó chứ hoàn toàn tuyệt nhiên không hề cử chỉ phản kháng, né tránh chi cả ngay trong giờ phút thiêng liêng, cao cả, hạnh phúc quý báu vô cùng này!

Nơi mé đầu chiếc giường gổ nhỏ bé, cũ kỹ trong gian hàng bán nước mía chẳng biết chủ nhân là đàn ông hay đàn bà này hiện giờ chỉ còn thiếu quần đùi của Đại và quần lót của má Phụng mà thôi chứ còn những loại khác như áo vải soa, áo chemise, áo ngực, quần tây, quần Âu thì tất cả đều đã hội tụ đầy đủ ; lẽ đương nhiên là nhân vật chính của chúng ta chắc chắn không bao giờ có chuyện dừng lại đột ngột đâu mà ắt hẳn nó phải thẳng đường đi tới đích cuối cùng và chuyện 'đi thằng'này sẽ hoàn toàn không giống như chuyện nó lúc nãy chạy xe ra khỏi nhà gã thầy bói vô nhân đạo kia bị lộn đường lạc lối đâu! Cời xong chiếc quần lót bằng thun voan trắng mới tinh nơi hạ thể má, anh chàng mới từ từ tuột dần quần đùi trên người nó ra rồi sau đó, nó cẩn thận chậm rãi chứ không vội vàng gấp gáp chi để hoàn tất việc đặt hai mảnh vải cuối cùng của hai má con nó lên đoàn tụ cùng một chổ với mớ y phục hỗn độn, lộn xộn kia ớ chổ đầu giường ; tuy có hơi e dè sợ hãi đôi chút nhưng dương vật nó vẫn cương ngỗng lên tới mức tối đa vừa dài vừa to lại vừa cứng trông thật mạnh mẽ, dũng mãnh vô cùng và lẽ nào nó lại rắp tâm tìm lại 'chốn xưa lối cũ'-nơi mà mưới tám năm trước nó được lọt lòng má chào đời để lại đi vào cơ thể má chăng? Vâng, chính xác là như vậy, không thể nào khác hẳn đi được bời vì giây phút này nó đang từ từ khởi sự trườn người tới thong thả leo lên trên thân thể má trông thực sự chẳng khác nào con kỳ đà nơi sa mạc cát mênh mông dưới ánh nắng mặt trời chói chang gay gắt trèo lên cành cây khô để tìm kiếm liếm láp vài ba giọt sương đêm vẫn hãy cỏn đọng lại trên những chiếc lá non ; khi ấy, má đã chuần bị sẵn sàng về mặt tâm lý cũng như sinh lý để chờ đón nó cả hai sắp sửa bước vào cuộc quan hệ truy hoan truyền tinh truyền giống cho nhau với cơn say tình ngây ngất, đắm đuối, mê mệt. Phải nói rằng giây phút ấy, hai má con ruột thịt cả hai đều cùng thể hiện bên ngoải nét mặt những cảm giác hạnh phúc, sung sướng thực sự trỗi dậy trào dâng như cơn sóng thần năm nào xa xưa đã hung hãn từ ngoài khơi xa tràn vào tàn phá thành phố Hứa Vân đài trên đất nước Hàn quốc ; tuy rằng lúc đầu có hơi vụng về, lúng túng xen lẫn chút gì đó sợ hãi, phân vân nhưng chí giây lát sau thôi, khi phân nữa dương vật Đại đã từ từ đi sâu vào âm đạo vừa trơn nhớt chất dịch nhờn sinh lý vừa giãn nở ra khá rộng của má Phụng thì lúc ấy cả hai khi thấy không còn gì để mà mất nữa nên càng lúc càng tỏ ra tự nguyện đồng lòng đồng ý vận dụng hết tất cả sinh lực của bản thân để trao tặng cho nhau tận cùng tinh lực tình yêu loạn luân, tội lỗi. Hai hòn dái nó xăng tròn lên hùng dũng, hiên ngang gác lên hai bên cửa mình má đồng thời trên cặp đùi nõn nà trắng ngần còn hơn cả bông bưởi của má không ngừng phập phồng co bóp để tăng thêm nguồn năng lượng cho phần dương vật liên tục đều đặn, nhịp nhàng hết thụt ra lại thọt vào sâu tận đến tử cung má ; trong khi đó, hai bàn tay búp măng với mười ngón tay có mọng dài khá nhọn của má cứ vậy mãi miết cào cào trên vầng lưng trần trụi thằng con trai khiến cho nơi này nhanh chóng xuất hiện đủ nguyên cả mười vết xước rướm máu đỏ hồng trông thật giống y như 'vết thù hằn trên lưng ngựa hoang'vậy! Lớp lông đen mịn khá dày phủ xung quanh và phía trên chổ kín của má nay bỗng chốc càng lúc càng xoắn xuýt lấy chùm lông bao trùm lấy gốc dương vật nó và nơi này do ảnh hưởng của dịch nhờn sinh lý nữ tiết từ trong cơ thể má ra nên mỗi một giây phút trôi qua lại càng ướt nhẹp hơn lúc trước ; nằm sâu trong âm đạo thít chặt lại của má, dương vật nó cứ to hơn trước, dài hơn trước và cứng hơn trước rất nhiều không ngớt giựt giựt liên hồi len lõi vào tận sâu mọi ngóc ngách trong cơ thể má và trong đêm tốt mờ mịt, thỉnh thoảng những thanh vạt giường lại khe khẽ vằng lên tiếng cọt kẹt do sức nặng cơ thể hai má con cũng như bởi sự nhịp nhàng nâng lên hạ xuống của hai bờ mông nó nhưng hai má con thực sự mấy ai quan tâm tới âm thanh ấy hiện tại để làm gì cơ chứ! Năm phút đồng hồ trôi qua, có thể nói rằng mặc dù đây là lần đầu tiên nhưng cả hai má con đều cố gắng với tất cả cảm giác hưng phấn rạo rực càng lúc càng tăng lên gấp bội phần lẫn lộn với biết bao nhiêu sinh lực để cùng mang đến cho nhau hạnh phúc, sung sướng-cái nhu cầu mà gần hơn mười năm qua vốn dĩ thiếu vắng nơi con người má Phụng(do thời gian ấy tuy bố Thái vẫn còn mạnh khỏe nhưng vì công việc rảy đây mai đó trên biển thành thử cho nên bẳng đi một thời gian khá lâu, hai vợ chồng càng ngày càng xao nhãng đi 'chuyện vợ chồng') ; sau đó tiếp tục bảy phút, chín phút ấy vậy mà Đại vẫn cứ tỏ ra miệt mài, sung sức và xét về cường độ cuộc tình đêm nay so ra cục diện có phần không những mãnh liệt, gay cấn hơn mà về trường độ còn kéo dài, kéo dài trội hẳn những lần trước nó yêu đương, ân ái, làm tình củng chị Nam. Dẫu tên thầy bói Cường lúc nãy tuy rằng vô lương tâm, bất nhân bất nghĩa nhưng trước sau gì thì nó cũng phải cám ơn gã bởi vì đầu têu nhờ có ông ta nên đêm nay hai má con mới có cơ hội trao ân gửi ái nồng nàn, thắm thiết đến thế ; nguồn điện năng kích thích nhục dục từ nơi dưới xương cùng hai người liên tục phát ra rần rật chạy dọc lên theo sống lưng tới trung ương thần kinh rồi từ đấy lại dần dần lan tỏa xuống khắp cả châu thân lẫn tứ chi chẳng khác nào một cơn phong ba bão táp từ ngoải đại dương lũ lượt, rầm rộ kéo vào tàn phá đất liền khiến cho cả hai càng lúc càng mê mêt, ngất ngây say tình bất chợt cho nhau khi mà hoàn cảnh sống của gia đình nay chỉ còn lại hai má con.

Phía dưới hạ thể, dương vật nó vẫn cứ vừa dài vừa to vừa cứng như một đoạn sắt nung đỏ lấy từ trong lò rèn ra không ngừng thụt ra lại thọt vào sâu tận bên trong âm đạo của người mẹ dấu yêu nhịp nhàng theo hai bờ mông nó hết nhấc lên rồi hạ xuống : đến phút thứ mười ba thì phải, nó rùng mình bắn phụt ra từ đầu dương vật những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo và nhơn nhớt, rin rít tựa keo dán sắt pha lẫn với dịch nhờn sinh lý phụ nữ tiết ra từ cơ thể má dần dần thấm sâu vào đến tận trong tử cung má. Không những thế, do lượng dịch tinh nó đêm nay xuất ra dồi dào nên hầu như phần lớn đều trào ra cả bên ngoải làm ướt nhẹp nguyên hết vùng bụng dưới cũng như hai bên đùi hai má con một cách nhanh chóng không thể nào ngờ được ; sau đó, nó mệt mỏi vừa thở dốc vừa cúi xuống úp mặt vào nơi bờ vai phải má chẳng khác chi một động tác hối lỗi, cầu xin má tha thứ cho hành động nông nỗi của nó đối với má vậy! Mãi hơn năm phút khoái ngất rồi rã rời trong nỗi niềm mãn nguyện lẫn sung sướng, má Phụng và Đại mới chậm rãi rời nhau ra, cả hai lấy quần áo mặc vào ; đấy là lẩn đầu tiên lén lút, vụng trộm 'ăn trái cấm'của hai má con và sau này thực sự chẳng biết là hai người có còn dám lập lại lần thứ hai nào nữa không chỉ biết là trước khi cố gắng tìm kiếm giấc ngủ muộn màng, má to nhỏ căn dặn nó phải giữ mồm kín miệng đừng bép xép kể lại cho bất kỳ ai nghe về 'chuyện lỡ làng'đêm nay giữa hai người nơi chốn xa xôi, hoang vắng này kể cả chị Nam là người thân thích nhất trong gia đình cũng không được phép. Má còn nói rằng dĩ nhiên má sẽ không bao giờ phiền trách nó điều gì cả, hãy cố gắng tập trung vào việc học hành vì năm nay là năm thi cuối cấp phải làm sao lấy được bằng Tú tài loại giỏi mới được ; hai má con ngủ tới khoảng bốn giờ rưỡi, khi tiếng gà gáy sáng eo óc khắp nơi, cả hai lại tiếp tục đẩy chiếc xe máy đi thêm chín cây số nữa tới chợ Bình Châu để tìm thợ sửa xe, dọc đường có vài người đi rẫy sớm tình cờ trông thấy hai má con nhưng hoàn toàn không hề có ai hay biết rằng đấy chính là cặp tình nhân mà đêm qua vửa mới trãi qua cơn say tình./.

Kết thúc lúc 12 giờ 51 phút ngày 10 tháng 10 năm 2014
(Mười bảyTháng Chín năm Giáp Ngọ)
CON ĐƯỜNG HOA

(Hết Phần 55 … Xin mời đón xem tiếp Phần 56 )
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.