Chị Nam – Chương 52: – Botruyen

Chị Nam - Chương 52:

Phần 53: Qua Đêm Tỉnh Mộng

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!

******************************

Thiện-con ông Hiệu ở Phước Hải, hàng xóm của gia đình hai chị em Phương Nam-Phương Đại thời gian qua do được chị Ba Mỹ Linh chăm sóc tận tình nên sớm dứt bỏ được căn bệnh đồng tính mà từ lúc còn thiếu thời đã hoành hành, tác oai tác quái trong nó và như chúng ta từng biết rằng hai chị em vốn có với nhau những phút giây hạnh phúc tuyệt vời, sung sướng nhất (phần 43-Eo biển xanh) ; sau đó, nó được nhận làm công nhân trên một chiếc tàu đánh bắt xa bờ của một ông chù bên thị trấn Long Hải (nhà nó cũng có một chiếc ghe làm nghề đánh cá nhưng dạo trước do bị bão nên hư hỏng nhiều lại gia đình đang lúc khó khăn nên bố Hiệu nó đành phải ngừng trệ công việc cả nữa năm nay). Vì lênh đênh trên biển gần giáp hải phận quốc tế nên một chuyến đánh bắt của tàu sớm lắm cũng phải là một tháng sau kề từ ngày ra khơi mới trở vào bờ để trao đổi mua bán ; những lúc ấy, không đêm nào ngủ mà Thiện không mơ thấy người chị thứ Ba xinh đẹp, dễ thương của nó vì hình bóng chị vốn đã khắc sâu vào tâm tư cũng như đầu óc nó sau đêm tình nồng nàn, thắm thiết giữa hai chị em mãi cho đến bây giờ. Mới đây, nó nghe vài anh bạn cùng làm trên tàu nhà ở cùng xã Phước Hải với nó kể lại về chuyện thằng Phước-em út nó bỏ học đi lên chùa Nam Sơn ở Vũng Tàu quy y cửa Phật và chị Ba nó cất công đi tìm được em trai kêu về đi học trở lại ; qua câu chuyện ấy, nó thực sự mới biết là gia đình nó có hai người chị mà chị nào chị nấy ai ai cũng đều thương yêu, quan tâm đến hai anh em nó dù cho họ có gia đình, có công ăn việc làm riêng tư của họ và nó mong sao cho chóng tới Tết Nguyên đán được nghỉ dài ngày, nó sẽ có cơ hội được gặp lại chị Ba yêu thương từng có một đêm trao tặng, hiến dâng thân thể chị cho nó thưởng thức, hưởng thụ và chiếm đoạt. Nhưng ai nào ngờ được rằng, người mà nó không hề tưởng nhớ trông chờ một chút nào cả vào lần trở lại đất liền này trờ thành người tình của nó lại chính là chị Thanh Tâm –chị Hai từ quê chồng ở thị xã Tân An, tỉnh Long An về nhà ăn Tết ; thời gian nó sống một mình nơi căn chòi lá ngoải bãi biển, chị lâu lâu cũng về thăm nom động viên an ủi nó vả lại còn mua cho nó khá nhiều quà, cho nó bộn tiền và ngay từ khi nó còn nhỏ, do mấy chị em vẫn thường hay rủ rê nhau đi chơi chổ này chổ kia cho nên lớn lên, tình cảm giữa nó và chị Hai tuy không sâu sắc đậm nét ấn tượng như với chị Ba nhưng cũng chẳng có gì là mâu thuẫn, gay gắt với nhau. Về nhan sắc của chị Hai, nơi con mắt Thiện trong khi chị Linh chỉ khoảng bảy tám điểm thì chị này có thể xứng đáng đạt tới chín mười điểm, tuy có vẻ ốm hơn chị Ba nhưng nước da chị ngang bằng như cô nàng Bạch Tuyết trong truyện cổ tích của nhà văn Đan Mạch Andexcen nghĩa là so ra màu tuyết trắng vẫn hãy còn thua kém màu da chị ; hai bờ vai ngang, vầng lưng tôm thon thả, hai gò ngực vun tròn, vòng bụng và eo đầy đặn tới cặp đùi căng mẫy, hai giò thon dài cùng hai bàn chân múp míp tất cả tạc nên một pho tượng thần Vệ nữ sắc sảo bởi bàn tay tinh vi, điệu nghệ của tạo hóa cũng như nơi 'bà mụ' thật khó mà diễn tả cho hết được sự cân đối, hài hòa một cách tuyệt tác vô song. Mái tóc chị nếu không kẹp gọn lên thì xõa phủ kín cả lưng luôn luôn ôm phủ lấy khuôn mặt trái xoan ần chứa nhiều góc cạnh thể hiện hết những nét sâu thẳm, kín đáo trong tâm hồn ; vầng tráng chị tuy thấp nhưng bù lại cặp mắt 'hồ thu liễu rũ'của chị vừa long lanh, sắc sảo vừa sáng ngời, ấm áp vút cong hai hàng mi mà so ra đến dao cau cũng hãy còn thua kém xa mặt khác, nằm giữa hai bên gò má cao lộ rõ hai lưỡng quyền là cái sống mũi dù thấp nhưng gọn gàng, duyên dàng và ngay phía trên chiếc cằm chẻ đôi là hai bờ môi hình trái tim đều đặn, tươi thắm một cách tự nhiên không cần phải dùng đến son môi mỗi lúc cười y như rằng lúc nào cũng như lúc nào đều lộ rõ hai lúm đồng tiền nơi hai bên khóe miệng mà bất kỳ gã đàn ông con trai nào chỉ cần thoáng nhìn qua thôi đã đủ chết mê chết mệt lẫn với một sự quyến rũ, gợi tình ngọt ngào còn hơn cả mật ong! Năm lên hai mươi tuổi, chị Tâm quen biết với một anh quê ở Long An qua mạng Yhaoo Chat và hai người tuy chỉ gặp mặt nhau mới có ba lần thôi ấy vậy mà duyên tiền định đã gắn kết cả hai thành một cặp sau đó, họ kết hôn rồi chị về lảm dâu tại thị xã Tân An đến nay được bảy năm ; chị sinh cho gia đình bên nội hai đứa cháu đích tôn thật dễ thương, kháu khỉnh gồm một bé gái sáu tuổi và một bé trai bốn tuổi và mặc dầu đã hai lần sinh nở nhưng do ăn kiêng nên vóc dáng chị vẫn giữ được nét thon thả, mảnh khảnh của thời con gái chứ không phát phì ra như là những cô gái đồng tuổi. So với Thiện năm nay hai mươi hai tuổi đầu thì chị Tâm lớn hơn nó những năm tuổi, nó nhớ lại vào năm chị sắp sửa vào học lớp Mười nhiều lần chị rủ nó cùng với chị Ba, thằng Phước cùng hai chị em Phương Nam-Phương Đại hàng xóm vào trong khu rừng dương giáp bờ biển để chơi năm mười, bán đồ hàng vì nơi ấy có những hang động thạch nhũ rất kín đáo, an toàn ; lúc ấy quả thật vui vẻ, hào hứng làm sao còn giờ đây thì mỗi người lại một ngã họa hoẳn lắm trong một năm vào dịp Tết Nguyên đán, chị em mới có dịp đoàn tụ sum họp cùng với nhau mà thôi…Đúng vào chiều ngày hai mươi lăm giáp Tết, tàu đánh cá của ông chủ mới trở lại cập vào bờ biển Long Hải trong sự vui mừng, rộn rã của đám thủy thủ, công nhân lẫn người nhà của họ đổ ra bến chào đón ; ai nấy đều hớn hở tươi cười còn nó những tưởng là sẽ không bao giờ có ai trong nhà ra để chia sẽ cùng nó nhưng không, khi vừa xuống tàu bất thình lình nó trông thấy chị Tâm đang đậu chiếc xe Honda 78 cũ kỹ của bố nó cách chổ nó chừng 50m khiến nó muốn rớt nước mắt vì niềm vui hạnh phúc quá đỗi bất ngờ này không thể nào lường trước cho được! Số là thằng Phước được nghỉ học từ hôm đưa ông Táo về trời (23 Âm lịch) nên xin phép lên chùa Nam Sơn ở cho đến qua Tết, chị Linh thì vẫn còn bận công việc ở xí nghiệp đông lạnh Bà Rịa chỉ có chị Tâm về nhà từ hôm qua và do bố Hiệu hỏi thăm một ông bạn cùng ấp có con làm chung tàu với Thiện nên ông biết là chiều nay tàu sẽ về tới đất liền ; ông liền bảo chị Hai lấy xe Honda chạy qua Long Hải đón em trai cho nó khỏi buồn khỏi tủi, đấy chính là nội dung cuộc trao đổi trò chuyện giữa chị Hai và thằng Tư trong gia đình lúc hai chị em vừa mới gặp mặt nhau. Lẽ đương nhiên, là con trai phải chở chị gái chứ ai đời ngược lại coi sao được thành thử cho nên nó nhờ chị cầm hộ túi hành lý rồi lên xe máy điều khiển tay lái đèo chị trên đường trở về nhà, thường ờ Long Hải qua Phước Hải nếu đi đường quốc lộ thì những mười cây số mới tới nhưng nếu đi theo đường tắt dọc theo bờ biển chỉ cần năm km thôi tuy rằng đoạn đường này hơi vắng vẻ, ít xe cộ qua lại vì dạo này có khá nhiều băng nhóm xã hội đen là thanh niên địa phương hay ở Bà Rịa, Sài Gòn tụ tập 'xưng hùng tranh bá' hay chọn khu vực này để làm đất sống và vô tình nó lại chọn con đường tắt ấy để đi ; chính con đường này không bao lâu nữa vào đêm mười bốn tháng Giêng, trước khi nó lên tàu ra khơi năm mới đã dẫn dắt nó lần thứ hai bước vào cuộc tình loạn luân tội lỗi với chính người chị Hai xinh đẹp, khả ái của nó. Dọc đường, thấy khát nước vô cùng nên Thiện đề nghị chị Tâm vào một quán nước nhỏ, chị đồng ý vào quán cùng nó gọi hai chai C2 và không ngờ cô tiếp viên phục vụ quán này lại là một người bạn học của nó từ năm lớp Sáu đến năm lớp Tám ; hai người bạn học cùng lớp cách đây tám năm trời nay tình cờ gặp lại nên cùng ngồi ôn lại chuyện cũ gần cả tiếng đồng hồ sau, nó mới từ giã bước ra chở chị trên xe Honda về nhà…Tuy rằng chuyện chỉ xảy ra có thế thôi vả lại thực sự ra từ trước cho đến giờ nó và cô bạn ấy chưa hề vượt quá quan hệ bạn bè nhưng anh chàng vị hôn phu của cô bạn tình cờ đi ngang qua quán thấy hai người nói chuyện với nhau lại tưởng lầm là 'mình bị cắm sừng'nên quyết tâm trà đũa 'tình địch mới vừa từ trên trời rơi xuống kia' ; quả thật đúng là 'nỗi oan Thị Kính'chăng mà ngẫu nhiên vô tình nó phải gánh chịu kéo theo luôn cả chị Hai nó vào cuộc để cuối cùng kết thúc sự việc bất ngờ này lại là…hai chị em Tâm-Thiện cùng nhau qua đêm tỉnh mộng yêu đương, ân ái. Mấy ngày về nghỉ Tết, do bạn bè trước kia chưa xóa bỏ được cái ranh giới mặc cảm đó là Thiện 'pêđê' hay có tật mò mẫm, sờ soạng bạn trai cho nên lần này về hễ thấy nó đâu là lập tức đám bạn cũ sau mấy lời chào hỏi xã giao chiếu lệ lần lượt tản đi hết khiến nó buồn bã vô cùng ; chỉ có mỗi cô bạn bán nước tuy rằng ở cách nhà nó khá xa nhưng lại niềm nở, ân cần đón tiếp nó nên những ngày sau, chiều nào cũng vậy nó cũng đểu mượn xe Honda của bố để đến quán nước ngồi 'tám'với con nhỏ bạn học cũ ấy! Lần thứ ba, vừa mới tới thì nó đã bị ngay vị hôn phu của cô bạn ra chận đường ngay ngõ đi vào quán, anh ta tự giới thiệu với nó là chồng sắp cưới của Kiều-cô bạn học trước kia và yêu cầu nó không được bén mảng vác mặt tới đây nữa ; nó giải thích rằng nó tới chỉ là để uống nước, nói chuyện với Kiều vì nó và Kiều là bạn học lúc nhỏ chứ không hề có ý nghĩ gì khác cả, lập tức anh ta cầm chiếc ghế nhựa lên vụt vào đầu nó may mà nó lanh lẹ dùng tay đỡ kịp và nhờ Kiều chạy ra căn ngăn anh ta nên nó mới lên xe máy an toàn trờ về nhà. Đến nhà, gặp chị Tâm nó liền kể lại chuyện cho chị nghe thì chị bảo nó 'thôi em đừng có tới quán đó nữa không khéo anh ta cứ hiểu lầm em mãi, tránh voi không xấu mặt đâu em!'rồi chị nhìn thấy nơi cánh tay phải nó có một vết xước rướm máu liền gọi nó ngồi nơi bộ ván ngựa ngoải gian nhà trước ; chị lễ mễ đi lấy bông băng, thuốc đỏ ở trong buồng ra rửa sạch vết thương sau đó băng lại cho nó bằng băng cá nhân, khi ấy nó mới bắt đầu cảm thấy đau rát nơi cánh tay do lúc nãy có lẽ một trong bốn chân chiếc ghế nhựa anh chàng kia đánh nó đã cọ sát vào đấy làm rách da.

Ngồi yên lặng cạnh chị Hai, gần kề với nhan sắc 'Hẳng Nga giáng thế'của chị bỗng dưng liên tưởng tới cảnh đêm tình ngọt ngào, say đắm giữa nó và chị Ba Mỹ Linh mới năm ngoái đây, Thiện lại bắt đầu cảm thấy rạo rực, bâng khuâng nỗi niềm khát khao, ham muốn xác thịt khi bất chợt nhìn vào vị trí cổ chiếc áo đồ bộ chị Hai đang mặc phần nào hơi trễ xuống làm hơi lộ ra hai gò ngực xinh xắn ; sợ chị phát giác ra ý tưởng bậy bạ của mình thì không hay chút nào nên nó lập tức quay ngó ra ngoải sân nhìn mông lung và lẽ đương nhiên, nó không thể nào ngờ được rằng anh chàng hôn phu của Kiều lúc nãy đã lên xe tay ga chạy theo nó bén gót bởi vì hắn muốn biết rõ 'tình địch'của mình ở đâu, con cái nhà ai mà lại dám 'xông vào hang cọp vuốt râu hùm'. Do vậy, hắn đã tường tận được nơi trú ngụ của thằng ranh con kia liền gọi điện nhờ thằng bạn của hắn trong một nhóm xã hội đen giúp hắn 'dạy cho nó một bài học nhớ đời', sau khi trao đổi qua điện thoại di động tên bạn kia liền OK ngay sau khi nắm được thông tin cần biết về nhà của 'đối tượng'cần phải truy tìm ; trong khi đó, hai chị em Tâm – Thiện vẫn cứ vui vẻ, tươi cười quây quần bên nhau tiễn đưa năm cũ, đón chào năm mới cùng bố Hiệu, chị Linh một cách phấn khởi, náo nức bên họ hàng, láng giềng gần xa nên nào có ai ngờ đâu một thành viên trong gia đình đang sắp sửa bị bọn xã hội đen 'làm thịt' vì chúng vốn đã âm thầm lên 'kế hoạch tác chiến'đâu vào đó cả rồi, không thể nào mà không ra tay do sợ mất uy tín, mất thể diện anh hùng vì đã hứa với bạn mình…Do công việc bộn bề nên chị Ba chỉ về nhà được đúng bốn ngày từ sáng ba mươi Âm lịch đến mùng Bốn tháng Giêng phải đi làm trở lại, từ ngày mùng năm trở đi lại quanh quần trong nhà chỉ còn lại bố Hiệu, chị Hai và thằng Tư thôi nhưng ông bố ngày thường cũng vậy chứ đừng nói chi mấy ngày Tết, dường như lúc nào ông cũng có mặt ở nhà hàng xóm để uống trà đánh cờ cho nên thường trực thì chỉ có chị Tâm và Thiện ra nhà ngoải chạm mặt, xuống bếp đụng lưng nhau ; chính vì lẽ ấy thành thử dường như tuy rằng chỉ mới mấy ngày mà có thể nói rằng hình bóng chị Ba vốn nhanh chóng nhạt nhòa trong trái tim nó và thay thế vào đấy là nhan sắc của chị Hai từ quê chồng về nhà ăn Tết vậy? Sở dĩ chị một mình về nhà ăn Tết phần nào cũng có nguyên do, dạo trước hai vợ chồng chị cũng có lần dắt cả hai đứa con hồi hương bên ngoại đón xuân về nhưng kể từ lúc nghe tin Thiện lớn lên bị bệnh đồng tính nặng nên mấy năm nay, do mặc cảm kỳ thị nên anh không về, họa hoằn lắm là anh chỉ cho chị về một mình mà thôi thậm chí anh không cho chị dắt con theo vì sợ chúng sẽ 'bị lây nhiễm'từ người cậu ; thế mới biết là căn bệnh của chàng con trai thứ tư trong gia đình gây ra biết bao nhiêu là phiền toái mệt mỏi cho người thân, có khi 'tình ngay lý gian'chẳng biết phải giải thích như thể nào cho người ngoải hiểu được nguồn cơn đây? Tuy rằng nghe em trai hỏi sao anh rể và mấy đứa cháu không về ngoại ăn Tết cùng chị, lòng ưu tư thổn thức chị Tâm đành phải thoái thác nói khác đi rằng chồng chị không được khỏe, hai đứa con chị lại say xe nên chị đành phải về một mình ; chị không tài nào nói lên sự thực nguyên nhân vì sao e rằng em trai sẽ lại lâm vào tình cảnh buồn bã, tủi nhục như lúc trước nữa. Nhắc lại, thằng bạn của vị hôn phu cô Kiều vì mấy ngày Tết, 'đại ca'của nó giao cho việc đi bảo kê thêm mấy sòng bài nữa ở chợ Phước Hải nên hắn hứa với bạn là sẽ thực hiện 'kế hoạch dạy bảo tình địch'vào chiều ngày mười bốn tháng Giêng tới ; hắn nói với bạn qua điện thoại là hắn đã đến thám thính nhà 'thằng ranh con kia'rồi, hắn còn nói thêm là nhà đó có con nhỏ chị 'trông rõ nước dãi'có gì thì tụi nó sẽ 'tịch thu làm chiến lợi phẩm'luôn cũng chưa biết chừng, nghe vậy anh chàng kia cũng vội vàng 'OK, biếu không cho tụi bây luôn đó khỏi phải trả tiền'. Các bạn độc giả thân mến, nghe vậy chắc các bạn ít nhiều cũng đã đoán được ý đồ dã man, đê hèn của mấy tên xã hội đen kia là gì rồi phải không các bạn? Bởi chúng đâu phải là hạng người tốt lành gì đâu, đã ra đời sống sáng bảo kê chiều đòi nợ mướn làm sao mà với một cô gái xinh đẹp, khá ái như chị Tâm lại thoát được khi vô tình khuôn mặt chị lọt vào mắt chỉ cần một thằng thôi, có viêc gì mà chúng chối từ bỏ qua cho được? Vào ngày mùng Mười, Thiện nhận được điện thoại của ông chủ gọi qua Long Hải lúc bốn giờ chiều ngày mười bốn để cúng tàu chuẩn bị cho sáng mười lăm sẽ ra khơi thực hiện chuyến hải trình vào năm mới và trùng hợp thay, sáng ngày mười lăm ấy cũng là ngày chị Hai nó cũng sẽ lên đường trở về Long An đoản tụ củng chồng con cũng như gia đình chồng ; hai chị em thông tin cho nhau biết được tình hình công việc của nhau như vậy, dường như sắp sửa đến ngày chia tay mỗi người một phương trời thì cả chị lẫn em với giác quan thứ sáu đều cùng tỏ ra buồn bã, thổn thức lẫn lộn bâng khuâng, âu sầu biết bao nhiêu? Do đó, hai chị em chuyện trò với nhau càng lúc càng nhiều hơn ngày đầu mới về nhà gặp mặt, có lần cả hai ra vườn sau nhà rượt đuổi bắt một con gà để làm thịt cúng giỗ bà ngoại vào ngày mười một chẳng may cùng trợt chân té nhào vào đống rơm cao ngất vun lên mà bố Hiệu gánh về từ ruộng để nuôi nấm ; lúc ấy trong cơn hoảng hốt vì sơ hãi, khi định thần lại thì mới hay là chúng đã tự động ôm chầm lấy thân thể của nhau nên vội vàng buông nhau ra do sợ nhỡ đâu thiên hạ có người nhìn thấy lại 'mau miệng'kiếm chuyện đặt điều thêu dệt này kia, kia nọ cho hai chị em thì rất là phiền phức chứ chẳng chơi! Thiện liên tục xin lỗi chị Tâm rằng nó không cố ý còn chị tuy rằng hai gò má cứ hồng đỏ lên nhưng chẳng nhẽ lại đi bắt lỗi bắt phải thằng em cố tình làm vậy, do tính tình chị đàng hoàng, nghiêm trang cho nên sau khi bắt được gà, vì nỗi e thẹn ngượng ngùng ấy nên gần như qua hết cả ngày hôm sau thì chị mới bình thường trở lại đối với em trai ; vào trưa ngày mười ba, lúc ngồi nói chuyện với bố, chị nghe ông nói rằng Thiện giờ đây không còn đồng tính như xưa nữa nên ông đang tính là coi có mối nào đó quen biết với ông ở Long Khánh hay Biên Hòa, Sài Gòn sẽ kết duyên cho nó đặng may ra trong lúc tuổi già xế bóng này ông còn sớm thấy mặt được ít nhất là một đứa cháu đích tôn, chị liền nói bố nên làm vậy đi vì dẫu sao thằng Tư đã hai mươi hai tuồi rồi đâu còn nhò nhít gì nữa và có gì về tiền bạc chị sẽ bỏ ra tất tần tật để lo cưới hỏi cho bố được nở mày nở mặt với họ hàng, láng giềng chứ không phải như đám cưới lần trước của nó rốt cuộc rồi phải vửa năn nỉ van xin nhà gái vừa mất tiền cả tiền sính lể…Chỉ còn không còn bao lâu nữa thôi là đến ngày mười bốn là ngày đánh dấu khởi điểm bắt đầu cho cuộc tình loạn luân, ngang trái, tội lỗi, oan nghiệt ngút trời của hai chị em ruột thịt củng cha cùng mẹ, cùng mang chung dòng máu trực hệ, chiều hôm ấy nhân tiện biết Thiện đi qua Long Hải nên chị Tâm ngỏ ý xin quá giang em trai qua bên ấy mua một số mặt hàng nhu yếu phẩm mang về cho bố dùng sau đó chị sẽ đi xe ôm về nhà ; cũng như những lần trước, nó chở chị đi theo con đường tắt và khi ấy cũng đã gần năm giờ chiều, lúc đi được phân nữa đoạn đường bỗng đâu có hai chiếc xe Honda 67 xoáy nòng đôn dên đèo tất cả năm thanh niên mặt mày đen đúa, dữ tợn chẳng khác chi hung thần từ phía sau vọt lên áp sát chận đầu chiếc xe 78 do nó điều khiền cầm lái. Tuy chưa biết chuyện gì sắp sửa xảy ra cho mình nhưng chỉ cần nhìn thấy diện mạo của bọn người kia cũng đủ làm cho nó và chị Hai nó hồn xiêu phách lạc rồi lại thêm năm con dao Thái cán vàng bén ngót lăm lăm trong tay chúng khiến cả hai thêm rụng rời tay chân ; một thằng to khỏe nhất nói giọng Bắc lên tiếng bảo Thiện xuống xe, vừa mới ríu ríu vâng lời thì chưa chi nó đã bị thằng kia giáng cho hai bạt tai nhóa lửa vào hai bên mang tai đau điếng còn hơn cả trời đánh, chị Tâm liền quỳ xuống hạ giọng năn nỉ :
-Xin anh đừng đánh em tôi, nếu nó làm gì không phải thì tôi đây xin chịu hêt!

Cả bọn rời khỏi xe, xúm lại bao quanh hai chị em, chúng vừa ngó lom lom vào thân thể chị như muốn ăn tươi nuốt sống chị ngay vừa cùng cất tiếng cười khả ố dâm đãng, tên nói giọng Bắc kia chính là bạn của vị hôn phu cô Kiều mấy ngày trước đã bỏ công đến điều nghiên tại nhà hai chị em cho nên trước sau gì thì hắn cũng động lòng trước nhan sắc trời cho của chị, hắn cười khà khà khoái chí nói :
– Thôi nếu em đã xin thì bọn anh cũng thương tình mà tha cho thằng nhãi này, miễn là nó đừng có léng phéng đến quán của cô Kiều nữa. Giờ để cho tụi anh rộng lòng tha thứ, em phải đi chơi với tụi anh một lát, uống vài ly bia có được không hả?

Hỏi là cho có hỏi vậy thôi chứ chưa chi mà bốn thằng còn lại đều đồng loạt kề dao chĩa vào mạng sườn chị Tâm ép chị ngồi lên một chiếc xe và thằng cầm đầu lên ngồi sau để quản thúc chị ; trong khi ấy, Thiện vẫn cứ đứng chôn chân một chổ khóc lóc như đưa đám chứ chẳng biết phải làm gì để cứu chị cả, nước mắt đoanh tròng nó trông theo bóng dáng hai chiêc xe của bọn ma cô xã hội đen chở chị phóng đí mất dạng còn để lại phía sau hai làn khói tỏa trong ánh hoàng hôn chạng vạng báo hiệu ngày sắp tàn nhường không gian lại cho màn đêm bao trùm vạn vật. Nó lật đật nổ máy xe Honda toan chạy tới chổ trụ sở dân phòng thôn để nhờ họ cứu giúp nhưng khi tới nơi, chắc có lẽ đang lúc ăn tối nên cửa trụ sở đóng im ỉm, vắng ngắt lặng lẽ như tờ và khoảng gần mười lăm phút sau, chiếc điện thoại di động của nó réo vang trong túi áo liền mở ra xem thì nó mừng rỡ vô cùng vì thấy người goi đến không ai khác chính là chị Hai nó ; chị báo là lúc nãy bọn kia chở chị đi chẳng may chúng chạm phải chốt tuần tra của cảnh sát huyện Đất Đỏ, qua khám xét thấy trong người thằng nào cũng có thủ dao nên cả bọn đều bị bắt giải về huyện còn chị được cho về hiện giờ chị đã mua sắm xong đang đi nhờ xe một cô ở cùng xóm về nhà. Chị còn cẩn thận dặn nó cứ đi qua Long Hải dự lễ cúng tàu đi kẻo trễ sẽ bị ông chủ la rầy nhưng nhớ đừng có uống rượu nhiều quá đấy thì khổ thân lắm, nghe vậy Thiện yên tâm trút bỏ được mối lo lắng ngàn cân đè nặng trong lòng nó từ nãy đến giờ vội vàng phóng xe qua Long Hải lúc ấy đã gần sáu giờ chiều cũng may là khi nó tới thì đám cúng đang chuẩn bị bắt đầu ; nó nghĩ ngợi may mắn làm sao chị Hai nó được công an giải thoát chứ nếu không thì chắc chắn rằng đêm nay thân xác chị sẽ bị năm thằng du đãng cô hồn kia dày vò cho đến chết mà thôi chứ không phải đơn thuần là chỉ đi chơi, uống bia như chúng đã nói…Nghe lời chị nên khi cúng tàu xong cùng mọi người nhập tiệc, nó chỉ uống cầm chừng vài ly rượu đế ăn vội vài miếng cho no rồi xin phép về nhà bởi vì chẳng hiểu sao lúc này trong đầu óc nó duy nhất chỉ vương vấn bóng hình chị mà thôi, ngày mai nó đã lên tàu ra khơi nghìn trùng xa cách chị rồi không biết giờ đây nó dự định làm gì mà mới gần tám giờ tối thôi đã lật đật ra lấy xe chạy về ; chừng hai trăm mét gần tới nhà, nó dừng xe lấy điện thoại ra bấm số máy của chị Tâm…
-Alô, chị hả? Chị ngủ chưa? -Thiện hả? Còn sớm mà, chị chưa ngủ! Có gì không em? Em còn ở Long Hải hả?
-Chị ơi, mai em lên tàu rồi còn chị cũng về Long An nên giờ em….mời chị…đi uống nước…với em…được không?-Giọng nó bỗng nhiên lại ngập ngừng chẳng khác chi nó đang mời gọi tình nhân chứ không phải là chị nó vậy!
-Uống nước hả? Nhưng giờ em về chưa?
-Em chờ chị ở dưới chổ cây sấu đầu ngõ nè! Chị chịu khó đi bộ ra một chút!
-Ờ, được rồi! Em đứng đó đi nghe!

Đây chính xác là lần đầu tiên trong cuộc đời thực sự chẳng ngờ thằng em lại mời chị đi uống nước vào đêm tối như thế này chứ mấy lần trước ngẫu nhiên hai chị em vào quán giữa ban ngày ban mặt thì cũng nhiều lần rồi chứ không phải là ít còn lần này qua điện thoại, chị nghe giọng nó sao mà là lạ cứ ngập ngửng, thổn thức, xao xuyến quá đỗi làm chị ngạc nhiên không kém ; chị vội vàng thay đổi bộ đồ bộ đang mặc bằng chiếc quần tây nâu bó sát người và chiếc áo soa kiều tay phùng, chị cũng sững sờ vì khi không chị lại trang điểm bằng chút son môi, má hồng y như chị sắp sửa đi gặp người tình vậy. Sau khi khép cửa nhà lại, chị qua nhà hàng xóm mà bố Hiệu đang chơi cờ ở đây thưa với ông là chị đi chơi với Thiện một chút, nghe vậy bố vội vàng gật đầu mà mảy may không nghi ngờ điều chi cả ; chị đi bộ ra mé đầu ngõ thì thấy thằng Tư thiệt đang chờ đợi chị ngay dưới gốc cây sấu, khi chị lên ngồi sau xe nó mới nổ máy chạy tà tà ra phía quốc lộ, chị nói :
-Nè, mình đi quán khác đi chứ đừng tới quán của cô gì bạn em nữa!

Nó vâng dạ rồi chở chị đi thêm một đoạn nữa tới gần chợ Phước Hải rẽ vào một quán cafe sân vườn khá đông khách, sau khi gửi xe cẩn thận hai chị em chọn một bàn gần lối ra vào gọi hai ly cafe sữa đá ; khi cô tiếp viên mang cafe ra, chị khuấy cả hai ly cho chị và nó rồi cất tiếng nhỏ nhẹ hỏi :
– Sao bỗng dưng lại rủ chị đi uống cafe vậy hả?
– Tại ngày mai đâu còn dịp nào mà mời mà rủ chị nữa. Nhưng này chị, tự dưng đi chơi với em tối nay, em thấy…chị…đẹp thiệt…đó nghe!
-Em đừng nói…tầm bậy! Người ta nghe được kỳ lắm. Thì…thì đi chơi ít ra…chị cũng phải sửa soạn chút chớ em muốn chị mặc đồ bộ để đi ra đường à?

Hai chị em vừa nhấm nháp cafe vừa nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất mãi mê nhìn đồng hồ thấy đã chín giờ rồi, Thiện gọi tiếp viên tính tiền rồi ra lấy xe chở chị về nhà nhưng khi đến chổ gốc cây sấu thì nó dừng xe lại đột ngột nói :
-Chị Hai, chị còn nhớ chổ rừng dương mà lúc nhỏ mấy chị em mình hay ra đó chơi không?
-Nhớ chứ. Nhưng sao em?
-Em thấy chưa buồn ngủ nên muốn rủ chị ra chổ ấy chơi một lát có được không chị?
-Ra chổ ấy hả?-Chị Tâm hơi ngần ngừ-Ừ, cũng được nhưng em vào cất xe đi!

Nói rồi chị xuống xe đứng chờ thằng em dắt chiếc xe 78 của bố vào nhà khóa bánh lại cẩn thận bằng dây xích, lúc trở ra nó mặc thêm bên ngoải một chiếc áo khoác bằng da đen cho đỡ lạnh ; hai chị em lần từng bước chậm rãi trên con đường mòn đất cát sâm sấp bàn chân đi về phía rừng dương-nơi in đậm kỷ niệm một thời thơ ấu của hai chị em cùng với chi Ba Mỹ Linh, Phước, hai chị em Phương Nam-Phương Đại mười mấy năm về trước. Đang đi, chợt nó quay qua và bàn tay trái của nó lần tìm lấy bàn tay phải mềm mại của chị Hai thân thương, chị chợt thấy hơi ngượng toan giựt ra nhưng có lẽ do đêm tối chẳng có ai để ý nhìn thấy nên lưỡng lự giây lát chị lại cứ để yên bàn tay chị trong bàn tay nó ; đến nơi, ngó dáo dác thì thấy xung quanh đều là những gốc dương vô tri vô giác lặng lẽ đứng ở mọi mơi mọi chổ mà ngày xưa cả hai chị em đều nhìn thấy y như đêm nay nhưng hiện tại có vẻ chúng đang chờ đợi một điều gì đó thật bất ngờ xảy ra giữa hai con người cùng mang chung dòng máu trực hệ thân thuộc này thì phải? Thiện chỉ về phía một cái hang động thạch nhũ nằm khuất sâu giữa những hàng dương nói với chị Tâm :
-Chị Hai, mình vào đấy ngồi chơi một lát đi chị!

Hang chỉ rộng và dài tổng cộng khoảng chừng 2m2 thôi, khi bước vào nhờ có ánh trăng đêm mười bốn vằng vặc treo trên bầu trời đêm soi tỏ vào nên hai chị em thấy rõ dưới nền có một tấm bạt màu xám trãi sẵn ra tự bao giờ, có lẽ là do một nhóm thanh niên nào đó ra đây cắm trại đã để quên vì trên ấy có khá nhiều vỏ trái cây, bịt bánh phồng tôm, lon nước ngọt bừa bộn ; sau khi dọn sạch sẽ rác thải trên tấm bạt, hai đứa ngồi xuống cạnh hang và tuy ở ngoài không hề cảm thấy lạnh lẽo chi cả nhưng do vòm hang bằng đá thấp gần đụng cả đầu tỏa hơi buốt giá ra trong đêm nên thoáng chốc chị Tâm chưa chi đã rùng mình hai ba lượt. Thấy vậy, Thiện tế nhị cởi chiếc áo khoác da đen trên người nó ra âu yếm khoác choàng lên vầng lưng chị rồi nó khẽ lên tiếng :
-Chị Hai, em xin lỗi chị chuyện hồi nãy vì em muốn lắm nhưng lại không đủ sức cứu được chị. Chị mà có bị làm sao chắc là em phải ân hận cả đời cũng chưa hết.
-Thôi đừng nhắc chi chuyện ấy nữa em. Chị đã không sao rồi mà!
-Chị ơi, mai em ra khơi chuyến này chắc là hai ba tháng sau mới trở vào, lúc ấy chị có về lại đây không chị?
-Chắc là không, em ạ! Nhưng em có thể xuống Long An tìm chị cơ mà, nhà chị dể kiếm lắm, tới thị xã Tân An đường Thủ khoa Huân hẽm số 1, phường 1, nhà số 1/1.
-Em nhớ rồi. Em sẽ đi tìm chị!

Lặng yên giây lát rồi lần thứ hai bàn tay phải nó lại mò mẫm nhè nhẹ nắm lấy bàn tay trái mềm mại như bông của chị, chị nhận thấy lúc này cả người chị lẫn nó vì một nguyên do nào đó lại khẽ rung động một cách bất chợt, khó hiểu làm sao không thể nào giải thích nổi
-Chị…Hai!-Thiện ngập ngừng khẽ gọi.

Sao mà lúc này nghe hai tiếng ấy thốt ra từ miệng nó, chị Tâm lại cảm thấy quả thật là khác hẳn so với những lúc bình thường nó vẫn hay gọi chị bời dường như chất chứa một thứ tình cảm thầm kín mãnh liệt và dữ dội mà hoàn toàn không phải đơn thuần là tình cảm chị em ; chợt chị nhận ra bàn tay trái nó thôi không nắm lấy bàn tay chị nữa mà thay vào đó là bàn tay ấy đang cử động nhích dần, nhích dần lên tới khuỷu tay chị, vai chị cuối cùng nguyên cả cánh tay phải của thằng em ôm choàng qua vầng lưng chị thon thả, mềm mại. Với nỗi niềm rung động xúc cảm thực sự, chị khẽ thốt :
-Đừng em, người ta thấy thì chết!

Tuy nói vậy song chị vẫn ngồi lặng yên trong vòng tay ôm của thằng em thứ tư vả lại âm thầm chờ đợi nó có những cử chỉ, thái độ khác hay là chỉ có thế thôi, chị đoán không sai đó là gần ba phút đồng hồ sau nó như vừa giả vờ vừa thiệt xich người ngồi sát hơn nữa vào người chị đồng thời cánh tay phải nó lần lên đỡ lấy khuôn mặt chị khẽ kéo gần lại với mặt nó ; sau đó, có lẽ vì ngại phải xin phép chị nên nó chẳng nói chẳng rằng ghé môi hôn đại vào mái tóc dài đen nhánh, mượt mà, êm ái vốn đã được kẹp gọn lên của chị. Người chị Tâm run lên bần bật như lên cơn sốt rét, nơi sâu thẳm trong cõi lòng chị nhanh chóng nhận ra đây hoàn toàn không phải là chuyện đùa giỡn của trẻ con ngày xưa nữa mà là một tội lỗi oan nghiệt tày trời đây không hơn không kém ; cơn bão lòng chị càng lúc càng tăng cao dần lên theo từng cấp trong khi đôi môi ham muốn, khát khao, đòi hỏi của Thiện vẫn càng lúc càng được nước lấn lướt phủ khắp cả khuôn mặt chị từ vầng trán, cặp mắt, sống mũi, hai gò má cùng chiếc cằm xinh xinh nhỏ nhắn và điểm dửng lại của nó không gì khác hơn đấy chính là đôi môi mọng thắm quyến rũ, khêu gợi của chị. Chắc có lẽ chị cũng đã đoán biết trước như thế nên khi phát hiện ra đôi môi nó đang mày mò tìm kiếm vị trí kín đáo nhạy cảm ấy, chị liền nhanh chóng xoay mặt qua một bên để né tránh với vẻ ngượng ngùng, e thẹn ; chị càng né tránh, nó lại càng cố gắng chiếm đoạt và cuối cùng thì nó cũng đạt được hành động như ý muốn, chị mím môi lại ngay lúc hai vành môi nó cứ mãi háo hức, khao khát áp sát vào kiềm chế khiến chị gần như muốn ngạt thở mà chết ngất đi…Khoảng chưa đầy một phút sau, chị lại xoay mặt qua trốn tránh nhưng rồi chẳng hiểu nghĩ ngợi sao đó mặt chị lại cử động trờ về vị trí cũ lần này, đôi môi chị không mím lại như lúc nãy nữa mà hơi mở rộng ra do đó hai vành môi nó mới có thể thoải mái, tự nhiên hơn luồn vào sâu bên trong miệng chị ; đấy chính là nụ hôn môi đầu đời của hai chị em quả thật bất ngờ đến nỗi cả hai không ai lường trước cho được xảy ra với biết bao nhiên nỗi niềm say sưa, ngây ngất, đắm đuối. Quá khứ cách đây hai ba năm về trước, do bị căn bệnh đồng tính hoành hành giả sử như lúc ấy chị Tâm có tự nguyện hiến dâng cho Thiện đi chăng nữa thì cũng chưa chắc gì nó quan tâm để ý tới nhưng hiện tại bởi đã trở thành một thanh niên bình thường khỏe mạnh không còn bệnh hoạn biến thái nữa nên kể từ sau cuộc tình giữa nó và chị Ba Mỹ Linh, nó rất là nhạy cảm với nhan sắc của phụ nữ và cũng do vậy, tuy rằng mới có gần ba tuần lễ gần gũi, tiếp xúc với nhau ấy thế mà đầu óc, tâm hồn nó nhanh chóng bị chao đảo rồi khuất phục, đầu hàng vô điểu kiện trước nhan sắc dễ thương, hấp dẫn và tràn đầy gợi cảm của người chị gái thứ hai trong gia đình…Chừng hơn hai phút sau, khi môi nó rời khỏi môi chị, chị mới khẽ thốt lên nho nhỏ :
-Thiện ơi, chị…đã có…chồng con rồi! Làm vậy…không…nên đâu!
-Chị đừng sợ! Không ai biết đâu chị. Em…yêu chị…mà!

Nói xong, lần thứ hai Thiện lại lần tìm đôi môi tươi thắm như đóa hoa quỳnh hương của chị, những tưởng rằng chị lại né tránh chối từ nhưng không, chị lại tỏ vẻ chủ động tự nhiên hơn đề đón nhận lấy nụ hôn ngọt ngào, âu yếm do nó trao tặng cho tuy rằng chị vẫn chưa thể nào dút bỏ được vẻ ngượng ngùng, xấu hồ ; chị vừa run rẫy, khắc khoải, thổn thức vửa xao xuyến, bồi hồi cùng nó trao đổi, chia sẽ nhau những khoảnh khắc hạnh phúc êm đểm, thi vị nhất mà đêm nay có lẽ trên thế gian này chỉ có mỗi hai chị em mới được cơ hội ngàn năm một thuở để thưởng thức, hưởng thụ và tận hưởng này? Chị Tâm vốn bảy năm qua sống với chồng thực sự hạnh phúc, chưa bao giờ 'sóng gió ba đào'dậy lên trong gia đình chị cả, chồng chị là trưởng phòng nhân sự làm việc tại một cơ quan viễn thông sáng đi làm chiều về nhà không bao giờ la cà 'đường ngang ngõ tắt'cả ; chỉ bao nhiêu đó thôi cũng đủ làm cho chị yên tâm, vô tư rồi nên chẳng có cớ gì mà chị phải đi tìm 'hạnh phúc mới riêng tư'làm gì nữa và đêm nay, chỉ vì chị cảm thấy tội nghiệp cho thằng em ruột sau khi thoát khỏi căn bệnh đồng tính mà bạn bè không chịu biết rằng nó đã bình phục cứ càng ngày càng tránh xa nó vả lại còn thêm nỗi oan do hiểu lầm nên bị bọn xã hội đen chặn đường đón ngõ đấy chính là nguyên nhân khiến cho chị tự nguyện chấp nhận một mối tình loạn luân, ngang trái đầy tội lỗi, oan nghiệt đêm nay cùng nó. Lúc bấy giờ sau khi lấy chiếc áo khoác da mà khi nãy nó khoác lên người chị cho đỡ lạnh trãi ra trên tấm bạt, nó nhẹ nhàng dìu đỡ chị ngã người nằm xuống kê lưng lên chiếc áo ấy nay ngẫu nhiên trở thành lớp đệm hạnh phúc êm ái nhất của nó và chị ; rồi không thể nào chần chừ gì nữa, nó bắt đầu lần hai bàn tay tìm hiểu, khám phá, chiếm đoạt phần trên thân thể chị một cách khá là dạn dĩ, thành thạo bởi vì dầu sao đi nữa thi đây chẳng phải là lần đầu tiên mà chính xác là lần tiếp theo nó được cơ hội thưởng thức, hưởng thụ xác thịt người phụ nữ thứ hai trong cuộc đời nó sau người đầu tiên là chị Ba Đỗ Trần Mỹ Linh. Chẳng mấy chốc, chưa gì mà hột nút bóp thứ nhất nơi cổ chiếc áo kiểu vải soa tay phùng chị Tâm đang mặc được mở bung ra kế tiếp là hột nút thứ hai, thứ ba rồi thứ tư cuối cùng là hột nút thứ năm rốt cuộc cũng nhanh chóng chịu cùng chung số phận như bốn nút đầu và mặc dù thâm tâm chị Hai nó lại vốn có ý nghĩ muốn ngăn cản hai bàn tay thằng em lại không cho nó thực hiện hành động một cách ngông cuồng đó là cởi nút áo của chị nhưng thực sự chẳng hiểu làm sao mà hai bàn tay chị đành tỏ ra bất lực không thể nào cử động được như ý muốn.

Do vậy, chưa đầy hai phút đồng hồ sau, hai vạt thân áo trước của chị nhanh chóng được Thiện mở rộng sang hai bên phơi bày lồ lộ ra trước cặp mắt nó háo hức, khát khao, ham muốn những lớp da thịt kín đáo, trắng ngần còn hơn cả trứng gà lột vỏ nơi phần ngực vun tròn, phần bụng thóp vào của người chị thứ Hai ruột thịt trong gia đình ; hai bàn tay nó cũng lại chưa chịu dừng mà nhẹ nhàng luồn xuống dưới lưng chị để sờ soạng, mày mò tìm cách tháo gỡ hai cái móc nhôm nhỏ cài nối hai sợi dây nơi chiếc áo ngực bằng thun voan trắng hãy còn mới tinh chị đang mặc. Sau hai tiếng 'phựt'khe khẽ vẳng lên, ngay lập tức chiếc áo ấy hoàn toàn mất hẳn đi độ bó sát vào da thịt, từ từ lỏng dần lỏng dần rồi tuột lệch xuống dưới một chút ; lúc này, nó mới nhẹ nâng người chị lên rồi lần hai bàn tay tuột cởi hai ống tay áo lần lượt ra khỏi hai cánh tay chị hết tay phải sang tay trái sau đó nó kéo luôn cả chiếc nịt vú ra khỏi người chị và cùng một lúc, nó để gọn cả hai thứ áo ấy vào một chổ sạch sẽ trên tấm bạt trãi sẵn. Đêm nay, không thể nào sai lệch đi được vì người cới áo chị ra tuyệt nhiên không phải là chồng chị quê ở Long An nữa mà thay vào đấy lại chính là thằng em ruột thịt cùng cha cùng mẹ của chị ; rõ ràng, chẳng phải là chị đang qua đêm tỉnh mộng đâu mà sự thật hiển hiện ngay trước mặt chị y như là giơ bàn tay lên nhận ra đủ cả năm ngón tay vậy! Chị Tâm run rẫy, kích động một cách mãnh liệt, dữ dội vô cùng khi Thiện đang cúi xuống vùi mặt vừa hôn vừa liếm giữa hai bầu vú căng đầy, tròn trịa, trắng hồng như tuyết của chị đang mãi miết phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hốn hển, gấp rút mà trông thật chẳng khác chi hai hòn hỏa diệm sơn trên quốc đảo Nhật Bản sắp sửa phun trảo lứa cùng nham thạch, mắc ma…tàn phá chôn vùi biết bao nhiêu sinh linh vô tội ; trong khi miệng nó lần tìm ngậm nút lấy nút để bầu vú bên phải nơi ngực chị thì bàn tay phải nó cũng chẳng thể nào quên đưa lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú chị bên trái còn lại với nỗi niềm vô cùng sung sướng, khoan khoái, phấn khích đến tột đỉnh. Đáp lại nó, chị Hai chẳng những không hể cự tuyệt né tránh như lúc đầu mới vừa khởi sự nữa mà trái lại, chị rất nhiệt tình hưởng ứng, hợp tác cùng em trai với thái độ hết mực âu yếm, nồng nàn, cháy bỏng bởi vì hai bàn tay chị lúc này không ngớt lần lên để làm mỗi một công việc đó là vày tới vò lui từng lọn tóc đen nhánh trên đầu nó ; trong hạnh phúc yên lặng đắm chìm lắng đọng xung quanh hai chị em, chị mãi miết tự nguyện hiến dâng lẫn đón nhận, vô tư thản nhiên mặc cho nó tìm hiểu, khám phá, chiếm đoạt chị bằng đầu môi chót lưỡi, bằng cả hai bàn tay chẳng lúc nào yên một chổ cho được. Lúc bấy giờ, bố Hiệu vì thấy trời đã khuya vả lại đánh cờ cả ngày nên hai mắt cứ trĩu xuống khít rịt nên ông từ giã nhà hàng xóm đi về nhà, đền nơi thấy cửa ngoài chỉ khép hờ ông liền mở ra bước vào rồi đóng chốt lại cẩn thận vì ông cứ ngỡ cô con gái đầu đã ngủ say trong gian buồng bên trái trong nhà còn thằng Tư thì ở dưới căn nhà lá nơi mé sau mà ông mới dựng lên vào năm ngoái cách đó chừng 15m ; lẽ đương nhiên làm sao ông có thể ngờ đươc rằng hiện tại hai chị em gồm con Hai và thằng Tư đang yêu đương, ân ái, làm tình say sưa, cuống loạn, ngất ngây nơi cái hang động thạch nhũ ngoải rừng dương sát bờ biển xa nhà khoảng hơn một cây số đây? Từ trước tới giờ, ông tuyệt nhiên hoàn toàn không biết bọn ma dâm quỷ dục đang xâm chiếm gia đình ông lâu lắm rồi bởi vì đã từng có lúc người con gái thứ ba cúa ông làm chuyện loạn luân tội lỗi với thằng Thiện sau đó tới lượt thằng Phước-con út và đêm nay lại đển phiên con Hai và thằng Tư tiếp tục đi theo con đường oan nghiệt, trái ngang đó một cách mù quáng, đê hèn? Lỗi lầm này có phải là do ông gây ra hay không, chính xác là dẫu sao đi nữa thì ít nhiều ông cũng có phần nào trách nhiệm trong những 'vụ việc bí ẩn' này chứ không thể nào mà không có cho được nhưng hãy thông cảm cho ông bởi vợ ông qua đời sớm hơn mười năm nay vả lại tính ông hay vô tâm, không biết lo trước tính sau nên rõ ràng ngày hôm nay mới có cớ sự như vậy! Lúc này, thằng con thứ tư của ông đang bắt đầu thực hiện động tác đổi bên nơi phần ngực chị Hai nó nghĩa là miệng nó lần qua khẽ ngậm rồi nút lấy nút để đầu núm vú bên trái của chị còn bầu vú phải mà từ nãy đển giờ nó đã 'chán cháo chê cơm'lẽ đương nhiên nó cũng chẳng thể nào quên đưa bàn tay trái nó lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp một cách vô cùng phấn khích chẳng khác chi người ta làm thao tác nhào bột mì vậy ; hiện tại, chưa chi mà chị đã cảm thấy biết bao nhiêu là dịch nhờn sinh lý tiết ứ ra từ cửa mình chị và nếu so sánh với chồng chị ở Long An thì chị tự nhận thấy đêm nay tuy rằng chỉ nằm tạm bợ trên tấm bạt lót thêm chiếc áo khoác da của em trai cùng yêu đương, ân ái, làm tình với nó nhưng bản thân chị lại thực sự hoàn toàn cảm nhận được quá đỗi sung sướng, hạnh phúc xiết bao nhiều gấp bội phần anh ta nhiều. Có lẽ do khối óc, cõi lòng chị trong phút giây manh nha nhen nhúm bùng cháy lên ngọn lửa tình yêu với nó nên mới khiến cho chị có được tâm trạng như thế chăng và bởi thế, tuyệt nhiên chị chẳng hề phải vương vấn, bận bịu chi đến việc chị lỡ làng mang tội thất thân với chồng với con? Thiện tạm rời khỏi người chị Tâm giây lát đề lần hai bàn tay cởi chiếc áo chemise vải katê trắng nó đang mặc sau đó tiện thể nó cởi luôn cả chiếc quần tây màu xanh đen nơi phần dưới hạ thể nó rồi cầm cả áo lẫn quần ngoài để lên cùng một chổ với áo soa, áo ngực của chị ; kết thúc xong thao tác ấy, nó chuyển sang khẽ kéo dây phermature quần tây chị xuống, nắm lấy hai bên lưng quần chị vửa nhích từng chút một vừa tuột nhè nhẹ đầu tiên xuống khỏi cặp đùi chị no tròn qua hai đầu gối tới cặp giò thon dài, cuối cùng là hai bàn chân trắng nõn múp míp hết bàn chân phải sang bàn chân trái. Do quần tây chị mặc không bó sát vào người mấy thành thử cho nên cũng thực sự không mấy khó khăn cho nó, chỉ trên dưới khoảng hai phút đồng hồ sau thì nơi thân thể chị vỏn vẹn cỏn lại duy nhất mỗi chiếc quần lót bằng thun voan trắng hãy còn mới tinh mà thôi trong khi đó, nó tiếp tục cầm gọn chiếc quần ngoải của chị để lên mớ quần áo hỗn độn, lộn xộn ngay bên cạnh chổ hai chị em nằm ; nói thêm cũng nhờ sự đồng tình đồng ý hưởng ứng hợp tác của chị mà nó mới dễ dàng cởi bỏ 50% y phục phía dưới người chị chứ nếu không thì chắc chắn rằng đời nào nó lại được thành công hoàn tất mỹ mãn như trên? Đến giờ phút này, nó chưa vội vàng hấp tấp chi cả trong việc chiếm đoạt chị nó đến tận cùng mà trái lại, nó còn tỏ ra hết sức thong thả, chậm rãi cúi xuống dùng môi kết hợp đầu lưỡi vừa hôn khe khẽ vửa liếm nhẹ nhàng ngược từ hai bàn chân chị trắng ngần còn hơn cả trứng gà lột vỏ lên cặp giò mềm mại tới cặp đùi căng mẩy của chị ; phải nói rằng, miệng nó lần tới đâu thì bao nhiêu gai ốc cứ mãi miết nổi lên khắp cả thân thể chị tới ấy khiến chị xúc cảm, run rẫy tột độ dữ dội, mãnh liệt vô cùng.

Lúc ấy, nguồn điện kích thích nhục dục sinh lý hết đợt này tới đợt khác liên tục xuất phát từ nơi xương cùng hai chị em rần rật chạy lên theo sống lưng đến điểm đích là trung ương thần kinh rồi từ đấy dần dần lan tỏa ra khắp cả châu thân lẫn tứ chi ; chẳng mấy chốc rồi sau đó, hai bàn tay Thiện cũng nhanh chóng lần lên lần lượt cời nốt mảnh vải cuối cùng còn vướng víu, che chắn trên người chị đó là chiếc quần lót vốn dĩ hãy còn bao phủ chổ kín đáo quan trọng nhất trong cuộc đời người phụ nữ có chồng và những hai mặt con của chị. Có lẻ do ngượng ngùng, xấu hổ chăng nên hai bàn tay chị lại khẽ nắm lấy hai bàn tay nó như để ngăn cản nhưng chỉ duy nhất một khoảnh khắc ấy thôi rồi chị buông rời ra ngay, chị bắt đầu thả lỏng toàn bộ thân thể để run rẫy, thổn thức chờ đợi phút giây quan hệ giao hợp cùng với nó ; hiện giờ, bố Hiệu đang ngủ say sưa trong căn nhà của ông và dẫu cho ông có còn thức đi chăng nữa thì ông cũng không tài nào ngờ được rằng hai trong số bốn đứa con do người vợ quá cố để lại cho ông trên cuộc đời đầy dẫy nhọc nhằn, đau thương này đang sắp sửa cùng nhau làm chuyện 'trời không dung, đất chẳng tha'! Thằng em sau khi cởi xong quần lót của chị gái để lên trên cùng mớ quần áo của chị và nó tiếp tục cởi bỏ chiếc quần đùi còn lại trên người nó, vậy là lúc này, hai chị em nhanh chóng trở thành hiện trạng y như một cặp người tiền sử thuở mới tạo trời dựng đất vậy ; bởi vì thân thể cả hai tuyệt nhiên hoàn toàn không còn mảnh vải nào che đậy cả ngay đến những chổ kín đáo, nhạy cảm nhất và trong tư thế khá từng trãi cùng động tác thành thạo, tinh vi nó từ từ trườn người tới leo lên nằm trên người chị trông thực sự chẳng khác nào con kỳ đà trèo lên cành cây khô trên sa mạc cát mênh mông dưới cái nắng mặt trời chói chang, gay gắt để liếm láp vài giọt sương đêm vẫn hãy còn đọng lại nơi những chiếc lá non xanh dịu. Ở phía dưới, dương vật của Thiện vừa to vừa dài vừa cứng ngắt như một thanh sắt nung mới vừa lấy từ trong lò rèn ra đang mày mò tìm kiếm sau đó chậm rãi đi vào ngay bên trong lổ âm đạo chị Tâm-người chị Hai xinh đẹp, dễ thương, hiền hậu của nó ; do cửa mình chị giãn nở ra khá rộng và dịch nhờn tiết ra từ đấy cũng khá nhiểu nên chẳng mấy chốc chưa đầy bao lâu sau, hơn phân nữa kích thước dương vật nó đã ngập lút sâu cả cán vào gần đến tử cung chị thì phải? Chị hơi nhăn mặt lại vì cảm nhận được một cảm giác đau đớn, xót xa trỗi lên từ dưới nhưng ngược lại, cảm giác ấy không hề kéo dài mãi miết mà nhanh chóng trờ thành nỗi niềm sung sướng ngập tràn khắp cả thân thể chị ; đôi môi chị ngay trong khoảnh khắc ấy đã khẽ bật lên tiếng rên rĩ hạnh phúc mỹ mãn mà đêm nay quá đỗi bất ngờ chị lại có cơ hội đón nhận từ thằng em ruột thịt cùng cha cùng mẹ chung một dòng máu trực hệ. Còn Thiện, nó cũng không ngờ rằng chỉ trong vòng chưa đầy một năm mà lần lượt cả hai chị gái trong gia đình nó lại trở thành người tình của nó tuy rằng có thể mãi mãi chỉ là một lần duy nhất thôi chứ không bao giờ lập lại thêm lần thứ hai, thứ ba ; hai hòn dái nó xăng tròn lên hùng dũng, hiên ngang gác lên hai bên cửa mình chị ngay trên cặp đùi chị căng đầy, tròn trịa không ngớt phập phồng co bóp để liên tục tăng thêm nguồn năng lượng cho dương vật nó hoàn thành tốt nhiệm vụ truyền tinh truyền giống vào cơ thể người chị do cùng một một bố tạo ra nắn thành với nó. Chỉ năm phút sau thôi, tuy dương vật nó đã xối xả bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt rin rít tựa keo dán vào sâu tận âm đạo chị nhưng chỉ cần bao nhiêu đó cũng đù để cho hai chị em thỏa mãn hết tận cùng tất cả nỗi niềm khao khát, đòi hỏi nhục dục sinh lý xác thịt của cả hai rồi…Sau khi rời khỏi nhau ra, mặc quần áo vào và trở về nhà thì lúc ấy chuông đồng hồ treo tường trong nhà vửa gõ đúng mười hai tiếng, do bố Hiệu đã cái chốt cửa bên trong nên chị Tâm lòn tay vào bật cái chốt lên rồi rón rén đi vào buồng ngủ còn Thiện khi ấy đã đi ra nhà sau trãi chiếu giâng mùng nơi bộ ván ngựa đánh một giấc say sưa, mỏi mệt ; đến bốn giờ sáng, do đã hẹn trước từ chiều qua nên chị thức giấc, vệ sinh xong chị ra khỏi nhà khép cửa lại rồi cùng thằng em lấy chiếc xe 78 của bố đèo nhau qua Long Hải lên tàu ra khơi. Dọc đường, thấy hãy còn quá sớm nên bỗng dưng nó dừng xe lại ngay chổ một bụi cây dương um tùm rồi hai chị em không ai bảo ai lại ôm nhau ngay tại chổ ấy vừa hôn nhau nồng nàn thắm thiết vừa trút bỏ quần áo cho nhau ; chợt thức giấc, chị Tâm thấy mình đang ở trên một chiếc xe ca 52 chồ chạy từ Sài Gòn về Long An, nhìn qua cửa sổ xe chị trông thấy những cảnh vật đã quá quen thuộc với chị như những ngôi nhà cao tầng, những công trình xây dựng, những ngôi trường, những trạm y tế…giờ đây sao mà chúng lại mang đến cho tâm hồn chị biết bao nhiêu nỗi buồn da diết, quả thật đúng là qua đêm tỉnh mộng./.

Kết thúc lúc 13 giờ 47 phút ngày 26 tháng 9 năm 2014
(Mùng Ba Tháng Chín năm Giáp Ngọ)
CON ĐƯỜNG HOA

(Hết Phần 53 … Xin mời đón xem tiếp Phần 54 )
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.