Chị Nam – Chương 48: – Botruyen

Chị Nam - Chương 48:

Phần 48: Lần đầu cũng là lần cuối

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!

******************************
Các bạn có biết không, lúc chị Nam lên đường đi du học ở Singapore thì không chỉ có mỗi một mình Đại khóc thôi đâu mà còn có thêm một người thứ hai nữa cũng đau lòng không kém gì nó phải đoanh tròng nước mắt đó chính là chú Đường quản gia ở Bình Sơn đấy các bạn ạ! Vào đêm chị chạy xe Air Black ra khỏi nhà lúc hai muoi mốt giờ bốn mươi phút, chủ đứng như chôn chặt chân mình xuống đất gần nữa tiếng đồng hồ sau mới trở vào nhà, chú cảm thấy như cuộc đời chú vừa đánh mất đi một thứ gì đó vô cùng thiêng liêng quý báu tuy rằng cô chủ chỉ đi trong vòng hai năm thôi sẽ trở về nhưng chú cứ nghĩ rằng cô ấy sẽ đi luôn mãi mãi không bao giờ có dịp được gặp lại cô nữa! Sáng hôm sau, chú không quên ra trạm xá đưa tờ bàn giao công việc cô soạn ra cho ông bác sỹ trưởng trạm, khi trở về nhà mặc dù vẫn tiếp tục với những việc làm thường lệ hàng ngày như hái rau, tưới cây, phun thuốc trừ sâu, làm cỏ vườn quả…nhưng quả thật, chú gần như mất hết tất cả tinh thần lẫn sự hăng hái ngày nào vốn có nơi chú. Để vơi đi phần nào đó vì thiếu vắng cô chủ, chú làm quần quật cả ngày mãi cho đến tối mịt mới vào tắm rửa, thổi cơm ăn và tối hôm ấy, tuy chẳng phải là lần đầu tiên ngủ một mình trong nhà cô chủ nhưng chú lại thực sự cảm thấy nỗi lòng mình cứ mãi miết nhớ nhung lẫn lộn bâng khuâng, tư lự ; nằm nơi chiếc giường sắt nơi gian ngoài dù đã khuya rồi mà chú vẫn còn thao thức thỉnh thoảng chú lại trở dậy bước vào gian buồng cô chủ đứng ngó chiếc giường nệm trống không nay phải chịu đựng chấp nhận xa cách chủ nhân mình những hai năm trời ròng rã mà lòng chú thêm quặn lại xót xa, đau đớn vô cùng. Mới đây không lâu, vào cái đêm hai tên chăn bò đột nhập vào nhà cướp của, chính chiếc giường ấy đã một lần làm chứng nhân cho cuộc tình của 'hai người xa lạ'giữa chú và cô chủ quá đỗi nồng nàn, thiết tha, đắm đuối mà giờ đây hồi tưởng lại, chú không khỏi cảm thấy rạo rực khát khao xen lẫn với khắc khoải nhớ nhung ; trên chiếc giường này, lần đầu tiên chú mới tìm hiều, khám phá và chiếm đoạt từng làn da thớ thịt của một người phụ nữ thứ hai trong cuộc đời chú sau người vợ quá cố của chủ nhưng hiện tại bóng hính thân thương, tuyệt mỹ kia không biết là đang ở chổ nào xa cách chú bao nhiêu cây số? Sau ngày ấy, tuyệt nhiên giữa chú và cô chủ dường như xuất hiện một rào chắn vô hình bất dạng thì phải thành thử cho nên không ai hề nhắc lại 'vết thương lòng'chứ đừng nói chi đến chuyện 'quan hệ'lần thứ hai, thứ ba ; phần nào chú nghĩ dẫu sao thì cương vị chú cũng vẫn là hạng người lảm thuê ở mướn còn cô chủ là phận trâm anh đài các, người ta có cho chú nguyên cả một đêm tình như vậy có lẽ đã quá đủ đối với chú rồi thì làm sao chú dám đòi hỏi thêm chăng nữa mặc dù sau này, chú thực sự 'yêu'cô chủ thỉnh thoảng chỉ dám nhìn lén cô mà thôi chứ chú không thể nào toan tính thêm 'một lần thứ hai'nữa đâu! Vả lại, có lúc chú còn nghĩ ngợi mông lung rằng sau đêm ấy, ngộ nhỡ như cô chủ bị cấn thai thì chẳng biết khi ấy chú sẽ giải quyết tình huống ra sao đây đối với 'giọt máu rơi'của chú lắng đọng lại trong cơ thể cô ; cũng may là sau đó lại chẳng hề có 'sự cố'nào xảy ra như chú nghĩ cả, mọi tư duy của chú về 'việc ấy'đều là hảo cả…Một tháng sau, tình cờ bà chủ đám ruộng tiếp giáp sau khu đất nhà chị Nam ngăn cách bằng một con mương thủy lợi do neo người trông coi trong khi bà còn phải lo buôn bán ở Biên Hòa nên bà lên tiếng bán lại diện tích ruộng 5 sào với giá 350 triệu ; do thấy khu ruộng màu mỡ, phì nhiêu lại bán với giá không cao lắm nên chú Đường vội vàng gọi điện thoại cho Đại-em cô chủ (chị Nam trước khi lên đường du học có cho chú số di động của thằng em để có gì chú sẽ liên lạc với nó)chở mẹ lên xem ruộng. Qua hệ thống liên lạc email, Đại hỏi ý kiến của chị Nam về giá cả, vị trí đám ruộng thì chị nhanh chóng trả lời ngay là 'OK' ngắn gọn vậy là chỉ trong vòng một ngày thôi, chủ nhân miếng ruộng kia lập tức được thay chủ đổi ngôi ; bà chủ ruộng cùng với bà Phụng ra chính quyền Xã Bình Sơn làm thủ tục mua bán một cách chóng vánh sau đó mẹ con Đại ra về và chỉ một tiếng đồng hồ sau đó, 350 triệu từ số tài khoản của chị Nam tại Ngân hàng Sacombank Bà Rịa được chuyển khoản sang tải khoản Viettinbank Biên Hòa của bà chủ ruộng.

Nửa tháng tiếp sau đó, do nằm trong dự án cải tạo nông thôn mới của xã nên con mương thủy lợi sau đám ruộng ấy được Công ty công trình đô thị Long Thành nạo vét lại sạch sẽ, nước trong vắt lúc nảo cũng ào ạt từ trên nguồn đổ vể khiến cho đam ruộng vốn phì nhiêu sẵn lại càng màu mỡ tốt tươi hơn ; chú Đường nhẩm tính trong đầu là khi thu hoạch thì ít nhất cô chủ của chú cũng phải thu được gần cả trăm thùng lúa chứ chẳng giỡn chơi và một niềm vui bất ngờ từ đâu bỗng dưng đến với chú khiến chú phần lớn nguôi ngoai đi nỗi buồn phải xa vắng cô chủ đó là chị Hà –con gái đầu của chú bấy lâu nay sống bên nhà chống ở Long An nay lại tìm đến sống với chú khi chú đã hơi bắt đầu…'xế chiều'. Chị năm nay đã hai mươi lăm tuổi cùng với Phúc-em gái nhỏ hơn chị hai năm kết hôn hai anh em con một gia đình gốc gác làm nông gia truyền ở huyện Bến Lức –Long An đã được năm năm nay, đứa con trai đầu lòng của chị ra đời vì thiếu tháng cho nên không sống được bao lâu và mãi cho đến hiện giờ chị vẫn chưa sinh được thêm cho chồng mụn con nào cả trong khi đó em gái chị tuy mới hai mươi ba tuổi nhưng lại đều đặn một trai một gái 'có nếp có tẻ’đầy đủ ; chính vì nguyên nhân như vậy nên càng ngày gia đình chồng cũng như người chồng 'đầu ấp tay gối'của chị càng tỏ ra không những thiếu thiện cảm đối với chị mà còn khinh khi, rẻ rúng chị đủ điều đủ chuyện 'trên trời dưới đất'. Tủi thân trách phận cắn răng chịu đựng trong quãng thời gian bốn năm trời, chị lẳng lặng gom góp hành lý bỏ nhà chồng ra đi vào một buồi sáng tinh mơ không một lời từ biệt trở về xã Phước Tân nơi khu vực cuối dốc 47 là quê hương 'chôn nhau cắt rốn'bố mẹ đã tạo vóc nặn hình cho chị được nhìn thấy ánh sáng mặt trời của cuộc đời nhưng khi trở lại mái nhà xưa thì mới hay căn nhà mà chị từng một thuở cắp sách đi học rồi trưởng thành lớn lên nay đã đổi chủ và người bố góa vợ cô độc của chị chẳng biết lưu lạc, trôi dạt về đâu ; cũng may có ông hàng xóm biết chuyện mới nói cho chị hay giờ đang ở tại nông trường cao su Bình Sơn làm quản gia cho một cô bác sỹ 'đại gia'nào đó, chị mừng rỡ còn hơn bắt được vàng rối rít cảm ơn ông rồi sau đó đón xe ôm đi Bình Sơn. Đến khu vực nông trường, cũng không khó khăn mất thời gian cho lắm chỉ năm phút sau là chị đã đi bộ đến đứng trước cổng nhà chị Nam rồi, lúc ấy chú Đường đang làm cỏ trong vườn trái cây phía trước nghe tiếng chó sủa, (lúc lên mua ruộng, bà Phụng có đưa tiền cho chú bảo mua lại cặp chó để giữ nhà) chú liền nhanh nhảu bước ra và hai bố con đều ràn rụa nước mắt vui mừng trong khoảnh khắc 'diện kiến trùng phùng'. Từ ngày cô chủ lên đường đi nước ngoài, chú Đường không ngủ trong nhà nữa mà khóa cửa trước lẫn cửa sau lại cứ cách một tuần mới mở ra đê vào quét dọn bụi bặm còn chú thì sửa sang lại căn chòi xưa cũ của chú nơi mé sau khu đất giáp với mương thủy lợi để ở cho dễ chăm sóc đám ruộng vả lại có vậy thì chú mới có thể quên được bóng hình cô chủ trong tiềm thức bản thân mình ; chú mua lá dừa xé về lợp lại mái, mua cót về dựng lại vách còn những dụng cụ lao động cất trong chòi trước giờ thì chú dựng một cái lán nhỏ ngay sát bên cạnh đề chuyển hết qua đó. Nay cô con gái đầu lòng về đây ở phụ giúp chú làm ruộng, chú nhường lại chiếc giường gỗ kich cỡ 1,4m tuy cũ kỹ nhưng vẫn hãy còn khá chắc chắn mà bấy lâu nay chú ngủ cho chị Hà còn chú ra chợ mua thêm một cái giường bố ba gọng chân bằng nhôm về kê ở mé ngoài để làm nơi nghỉ ngơi mới ; chú còn cẩn thận, tỉ mỉ hơn đó là sắm thêm một cái màn riđô vải hoa sặc sỡ ngăn cách che khuất giường của chị lại để chị có thể vào đấy chỉ việc kéo màn lại là có chổ thay đổi quần áo.

Cách đây mười năm trở về trước sống cùng vợ con ở Phước Tân, chú vốn là một tay lè nhè nát rượu do vậy vợ chú và ba đứa con là chị Hà, chị Phúc và thằng Điền –con út càng ngày càng không thể nào ưa được chú cả ; thời gian ấy, tình cảm vợ chồng bố con nát nhừ chẳng khác chi nồi cháo ngày hai bữa đổ cho mấy con heo nuôi trong chuồng ăn vậy nên trong gia đình thiếu hẳn đi tôn ti trật tự, mạnh ai nấy sống vui thì làm buồn thì bỏ đi…Trong ba đứa con chú, duy nhất chỉ có chị Hà là tỏ ra có tình có nghĩa hiếu thảo với chú mà thôi, mỗi lần chú đi nhậu ở đâu đó về say quắc cần câu thì lập tức con Phúc và thằng Điền cùng với bà vợ lắc đầu ngao ngán trốn tránh còn chị một mình quần quật chăm sóc bố như dấp khăn lau mặt, pha nước chanh bố uống, nấu cháo đậu xanh bố dùng giải rượu…; năm chị mười ba tuổi, có lần chị đang ngủ một mình trong nhà, bố chị nhận xỉn 'chân nam đá chân xiêu'hết thấy đường vào nhầm ngay giường chị khiến chị la làng lên, mẹ chị ở ngoải chạy vào 'thượng cẳng chân hạ cẳng tay'không thương tiếc vì cứ nghĩ rằng 'chồng mình loạn luân với con gái', chị nhào tới can ngăn mẹ nói rằng 'chẳng qua bố quá say mà thôi chứ bố chẳng làm gì chị cả'. Hai năm sau, mẹ chị qua đời cũng do bố chở mẹ đi đám cưới về bằng chiếc xe Honda Dane cà rịch cà tàng mà là 'rượu’chở chứ không phải bố nữa thành thử mẹ bí té xuống đường dập đầu chấn thương sọ não chết ngay trên đường đi bệnh viện cấp cửu, sau sự vụ ấy chị thấy tự dưng bố bỏ hẳn được rượu suốt ngày quần quật đi đào khoai mì bán để nuôi sống ba chị em ; năm năm tiếp đó, chị và em gái đi lấy chồng còn thằng Điền cũng bỏ đi lên Sài Gòn làm bốc vác cho vựa gạo giờ thì nó cũng đã hai mươi tuổi rồi, có lẽ không chịu đựng được sự cô đơn trống trãi khi chẳng có đứa con nào bên cạnh nên bố đành phải bán nhà vào Bình Sơn thuê đất trồng rau xanh sống đắp đổi cho qua ngày đoạn tháng chăng? Về đây ở cùng bố mới có mấy ngày thôi, chị rất mừng là thấy bố đã đoạn tuyệt hẳn với 'thần men' rồi, có ai mời đám cưới đám giỗ gì thì bố cũng chỉ uống nước suối mà thôi thậm chí giả sử như có cạy miệng ông để đổ rượu vào thì ông cũng chẳng uống nữa là ; khi nào làm mệt, chị thấy bố chỉ nhấm nháp nước trà hay cafe dão bỏ vài cục nước đá vào khuấy đều mà thôi và lẽ đương nhiên, đối với chị cái 'sự cố'bố vào nhầm giường chị cách đây mười hai năm về trước tuy thỉnh thoảng chị vẫn nhở lại nhưng dẫu sao cũng không còn làm chị hoảng loạn lên như xưa nữa hiện tại mỗi tối chị nằm ngủ trên chiếc giường ngăn cách với chổ nằm của bố bằng tấm riđô, chị thực sự yên tâm, thoải mái, vô tư chẳng khác chi thuở chị còn bé bỏng. Có chị Hà, thực sự chú Đường cũng rất đỡ mệt nhọc vướng tay vướng chân bởi thời gian nấu nướng ngày hai bữa rất nhiều, vả lại chú còn được chị nấu cho những món ăn ngon miệng, lúc cô chủ Nam còn ở đây chú còn nấu món này món kia cho chị dùng nhưng không có chị thì chú chỉ ăn toàn là cơm với cá khô, rau muống luộc chấm nước mắm tỏi ớt là cùng ; giờ đây, chú lại được con gái đầu lòng hầu hạ từng tô canh chua thịt gà nấu lá giang, hẹ xào cật heo ôi sao mà hạnh phúc đến thế! Lúc rãnh rỗi, chú thường kể cho chị nghe về cô chủ, chú nói trước giờ chưa từng thấy ai tốt bụng như cô vì tuy cô đi học nhưng mỗi tháng mẹ cô vẫn đểu đặn lên trả lương quản gia hai triệu đồng cho chú…chú nói rất nhiều rất nhiều về cô chủ nhưng mỗi duy nhất chuyện tình một đêm giữa chú và cô chủ cách đây khoảng nữa năm là chú vẫn giấu nhẹm đi trong tiềm thức bản thân mình, sao mà có thể kể lại cho con gái mình nghe được nhỉ? Cũng may là hoàn toàn không có đêm nào mà chú ngủ nằm mơ gọi tên cô chủ chứ nếu có thì chắc chắn chị Hạnh sẽ nghe thấy hết mồn một cho coi! Vốn là con nhà lao động nên chị cả -con gái chú thân thể thực sự nở nang, cân đối, rắn chăc khỏe mạnh nhưng cũng không đến đỗi ô dề, cục mịch chi cho lắm, tuy đã một lần sinh nở nhưng chị Hà vẫn còn giữ được những đường nét gợi cảm thon thả cùa thời con gái xuân thì, chị có thể ví như đám ruộng của cô chủ đang trổ bông sắp tới giai đoạn chín rộ ngoải kia bên kia con mương thủy lợi trong xanh, mát rượi ; từ hai bờ vai xuôi, vầng lưng tôm mềm mại, hai gò ngực vun tròn đầy đặn, vòng bụng thóp vào, hai vòng eo thon tới cặp đùi căng mẩy, cặp giò và hai bàn chân múp míp tất cả đều được bàn tay tinh vi, khéo léo của tạo hóa nắn tạc nên một pho tượng Thần Vệ nữ tuy rằng 'chân lấm tay bùn'nhưng rõ ràng không kém phần kiêu hãnh nếu so với hạng gái tiều thư đài các. Mái tóc chị luôn được cắt tém lên ngắn cũn cỡn ôm sát lấy khuôn trăng thùy mị, dịu dàng của chị với vầng trán thấp, cặp mắt bồ câu hai mí long lanh ngời sáng vút cong sắc lẽm còn hơn cả dao cau ; sống mũi chị nhỏ thấp nằm gọn gàng cân đối với hai gò má bánh bầu hai bên nhô cao hai lưỡng quyền trông thật sắc sảo và hơi có vẻ…dữ dằn và nằm trên chiếc cằm lẹm nhỏ xinh, cặp môi chị nhỏ dày mọng hơi dảnh lên mỗi lúc cười luôn luôn để lộ hai đồng tiền nơi hai bên khóe miệng trông thật dễ thương, mời gọi làm sao ấy!

Một ngày, hai ngày sống với con gái vẫn bình thường không sao cả nhưng một tháng sau đó, đôi lúc nhớ về cô chủ lại tình cờ ngó thấy con gái mình, chú Đường không thể nào không có cảm giác bâng khuâng bồn chồn bởi vì mới đây, sau mười năm trời thiếu vắng tình yêu lẫn xác thịt sinh lý chú mới vừa có dịp tìm lại nơi thân thể cô chủ nhưng chú vội vàng dẹp bỏ ngay những ý nghĩ 'riêng tư bậy bạ'ấy ngay lập tức do hiện tại, người con gái sống chung mái nhà với chú tuyệt nhiên hoàn toàn không phải là cô chủ mà là…con gái ruột thịt do chú sinh ra! Nhưng chuyện đời khó có ai mà có thề lường tính, lo toan trước được cả bởi vậy cho nên xin mời các bạn độc giả dõi theo chuyện gì sẽ xảy ra giữa hai bố con chú xem là có giống như chuyện 'rơm khô để gần lửa lâu ngày lửa bén vào rơm và rơm ngùn ngụt bốc cháy?như là tình huống của hai chị em Thùy Nghi-Hoàng Ấn hay Phương Nam-Phương Đại hay không? Đến đây, tôi xin đề cập một chút về anh Tân-chồng chị Hà ở Long An vào một buồi sáng sớm mới vừa trờ dậy, không thấy bóng dáng vợ mình đâu cả cứ nghĩ rằng vợ đã đi ra ruộng nhưng mãi đến trưa, thấy mọi người trong nhà đã về hết cả mà vẫn chưa nhìn thấy 'màn hình' cũng chẳng nghe được 'âm thanh' và mở tù quần áo ra thì mới hay vợ mình đã bỏ nhà ra đi 'không một lời từ biệt' ; tuy rằng việc này tuyệt nhiên hoàn toàn không hề cho anh ta cảm thấy buồn bã chút xíu nào cả trái lại càng làm cho anh thêm rãnh tay đỡ chân nhưng do áp lực của bố mẹ thấy thiếu chị trong nhà thì lại mất đi một người làm nên cả hai bắt anh phải đi kiếm chị về cho bằng được. Lần chần mãi đến hơn tháng sau, anh mới đón xe về Sài Gòn rồi đi xe ôm về Phước Tân –quê vợ để truy tìm tông tích chị, thấy vậy ông hàng xóm ở cạnh nhà chú Đường liền mau mắn cung cấp thông tin cho anh là hiện nay vợ anh đang sống cùng với bố ở nông trường cao su Bình Sơn ; vậy là anh kêu tài xế xe ôm sẵn đó chở anh vào Bình Sơn luôn thể sau khi hói thăm ông láng giềng đường đi ngõ tới ; đến nơi, hỏi thăm tại chợ một hai người thì anh càng biết rõ hơn hiện giờ hai bố con đang ở mướn làm thuê cho một cô bác sỹ giàu có, khi ấy anh mới nảy sinh một ý định đen tối là nếu chị Hà mà không về lại Long An thì anh ta sẽ vòi chị một món tiền 'thế chấp' ít lắm cũng phải ba bốn triệu…Anh lần tới ngay chổ đám ruộng sau nhà chị Nam, khi ấy hai bố con chị cùng vài người nữa mới vừa gặt xong được nữa đám ruộng lúa chín vàng, anh gọi chị ra đứng nói chuyện nơi bụi tre cạnh mương thủy lợi ; ban đầu, hai người còn nói chuyện qua lại nho nhỏ nhưng sau đó thì càng lúc càng dần dần lớn tiếng rồi như bị bức xúc quá đỗi nên anh lượm một cành tre khô đầy gai góc dưới đất rồi quật vào người vợ anh, chị Hà may mắn né được vội vàng la làng tri hô om sòm, náo động cả một quê đang giấc trưa yên tĩnh. Nghe vậy, chú Đường và mấy người thợ gặt đang ngồi ăn cơm trong chòi liền chạy túa ra, chú nhào vào đứng che cho con gái do vậy mà anh con rể chú lỡ tay quất trúng vào người chú bằng chính cành tre kia, chú dùng hai tay đỡ lấy nên hai cánh tay chú bị gai tre cào nát mấy đường rướm máu đò lòm chảy tràn ra trông phát gớm ; thấy vậy, anh Tân hoảng kinh vội quăng ngay cành tre phóng chạy nhanh ra chổ chiếc xe ôm đậu chờ anh trước cổng nhà chị Nam lật đật nói anh tài xế nổ máy chở anh đi mất dạng, thấy vậy đám thợ gặt cũng chẳng đuồi theo anh ta làm gì vội vàng cùng chị Hà chở chú Đường ra trạm xá băng bó vết thương… Chiều hôm đó, tuy thiếu bố nhưng chị vẫn cố gắng ra ruộng cùng đám thợ gặt cho xong đám ruộng vì vùng này mưa nắng thất thường cho nên nếu được ngày nắng thì cẩn phải tranh thù gặt tuốt cho xong, để qua ngày mai nhỡ mưa xuống thì sẽ có biết bao nhiêu lúa chín lên mọng ; đến bảy giờ tối mới kết thúc công việc, sau khi trả tiền cho thợ và gần một trăm thùng lúa đã nằm gọn trong bao xếp vào nhà sau của cô chủ, chị mới đi tắm rửa rồi cơm nước khi ấy chị mới kể lại đầu đuôi câu chuyện xảy ra lúc trưa giữa hai vợ chồng chị cho bố nghe là anh ta bảo chị về lại Long An, chị không chịu về anh ta nói nếu không về thì phải đưa cho anh bốn triệu đồng vậy mới xảy ra chuyện…Nghe vậy, chú Đường tức giận nói 'mai bố đi báo công an, nó mà léo hánh xuống đây lần nữa thì đừng có trách, bộ tiền kho hay sao mà quẳng ra cho nó những bốn triệu?'; chị trấn an bố 'lần đầu cũng là lần cuối, ảnh chắc không bao giờ dám trở xuống nữa đâu, bố cứ yên tâm đi!', một tuần lễ sau, khi vết thương nơi hai cánh tay chú bắt đầu lên da non thành sẹo thì chị mới càng cảm thấy thấm thía hơn tình cảm nơi người bố bốn mươi sáu tuổi dành cho chị bấy lâu nay từ lúc chị còn nhỏ mãi cho đến bây giờ thực sự 'ơn sâu nghĩa nặng'đúng như nhân gian thường ca ngợi rằng 'công cha như núi Thái Sơn' quả là không ngoa. Đám ruộng nhà cô chù vừa gặt xong được ba ngày thì bố chị liền gọi thợ đền cày lại sau đó dẫn nước thủy lợi vào để cấy tiếp vụ đông xuân cho đứng thời hạn, chị Hà cùng với bốn năm cô thợ cấy liên tục dầm mưa những hai ngày mới cấy xong ; chiều ngày thứ hai sau khi xong xuôi đâu vào đấy, bất chợt chị bị trúng gió bất tỉnh nẵm ngay trên bờ ruộng mà chẳng có ai hay vì đám thợ cấy đã về nhà họ trước đó khoảng mười lăm phút, bố chị ở trong chòi nấu cơm chiều thấy lâu quá mà sao chị không về liền lần ra ruộng tìm mới hay được cớ sự. Chú thấy mặt mũi chị tái xanh lại như tàu lá chuối nằm vật ra trên bờ ruộng chẳng khác gì chết rồi liền lật đật bế xốc chị lên hai cánh tay chạy nhanh về chòi, khi ấy chú mới nhận ra áo quần chị ướt đẫm như chuột lột ; chú nghĩ để lâu như vậy thì nước ngấm vào da thịt chị thật là nguy hiểm nên chú chẳng nghĩ ngợi gì đến 'chuyện chi' cả vội cởi bỏ hết quần áo con gái đang mặc trên người ra luôn áo ngực và quần lót, đốt lửa than hơ nóng khắp người chị cho ấm sau đó dùng dầu khuynh diệp cùng tấm thẻ bài bằng nhôm cạo gió đỏ lưng chị, ngực chị. Tối hôm ấy, sau khi tỉnh dậy chị Hà nhận thấy mình đã được mặc quần áo khác sạch sẽ, được ăn tô cháo hành lần đầu tiên trong cuộc đời bố nấu cho chị ăn phải nói rằng chị thực sự vô cùng cảm động làm sao, không biết dùng lời lẽ nào để cảm ơn bố đây bởi vì chị bị trúng gió nặng giả sử như không có bố hoặc bố ra trễ hơn một chút chắc là chị sẽ không qua khỏi mà đột quỵ chết bắc đắc kỳ tử như một số người khác lâu lâu lâm phải vào tình trạng tương tự ; vì là bố con với nhau nên chị nghĩ chẵng có gì phải đáng ngại khi thân thể chị lõa lồ trước mặt bố ruột bởi lẽ dẫu sao thì chị cũng từng có chồng có con rồi chứ đâu cỏn là con gái đâu nhưng chẳng hiểu làm sao mà chị cũng có vẻ hơi e dẻ, ngần ngại lúc sáng ra gặp mặt bố mình có như vậy mới nhìn nhận ra được một điều là con gái lúc nào cũng cần phải có mẹ hơn là bố! Lạ một điều là chú Đường tuy rằng chú chẳng phải là hạng 'yêu râu xanh' nhưng thực sự chẳng hiểu sao mà ba đêm liền tiếp đó, mỗi khi nằm xuống chiếc giường bố là y như rằng những đường nét cong vút đầy quyến rũ và gợi cảm trên thân thẻ đứa con gái đầu lòng của chú cứ mãi miết lởn vởn trong đầu óc chú khiến chú không thể nào không liên tưởng đến tấm thân mỹ miều, tuyệt trần của cô chủ Nam mà cách đây chẳng bao lâu chú đã tửng có được một đêm tìm hiều, khám phá, thưởng thức và chiếm đoạt ; vợ qua đời được mười năm nay còn chú tuy tuổi đã gần năm mươi nhưng cũng chưa phải là 'chân rung, tay yếu, mắt mờ'do đó về 'cái khoản ấy' quả thật chú vẫn bình thường thậm chí dồi dào, tráng kiện trội hơn cả một thanh niên hai mươi hai hai mươi ba tuổi nữa là, bằng chứng là vào buối tối sau khi đánh đuồi hai tên cướp bất ngờ chú 'quan hệ'với cô chủ những hai lần liên tiếp không hề ngơi nghỉ. Đối với cô chủ, chú và cô ấy vốn dĩ là 'hai người xa lạ'dẫu cho người ta có biết đi chăng nữa cũng chẳng ai trách chứ còn đằng này –chị Hà là con gái ruột thịt do chú tạo vóc nắn hình ra thì làm sao mà có 'chuyện' như thể được cơ chứ, ngộ nhỡ chú không cầm lòng nổi trong hoàn cảnh này mà thiên hạ lại hay được thì chỉ có nước chết đi cho xong chứ còn mặt mũi nào sống được trên cõi đời này thêm nhuốc nhơ, thêm tủi nhục? Những tưởng chẳng qua đó chỉ là ý nghĩ thoáng qua đầu óc trong vài giây phút nào đó mà thôi, có ai ngờ đâu rốt cuộc rồi cũng lại trở thành một sự thật hiển nhiên trước mắt chẳng khác chi lúc con người vốn ăn khổ cực lâu rồi bỗng dưng được thưởng thức một món sơn hào hải vị ngon lành chưa từng thấy ; mấy bữa rày, cứ tối đến là trời lại đổ mưa tầm tã, có đêm mưa ào ào tầm tã mãi đến sáng hôm sau trở dậy mới dứt cơn nhưng trời có mưa như thế này tuyệt nhiên hoàn toàn chẳng có gì mà làm cho cuộc sống của hai bố con chú thêm phần cơ cực, bi thảm trái lại tương lai họ sẽ sáng lạn, huy hoàng hơn bởi vì đám ruộng vụ đông xuân của cô chủ mới cấy xong được phì nhiêu, màu mỡ hơn hứa hẹn một vụ gặt bội thu không kém như vụ mùa vừa qua.

Cũng vào một đêm như những đêm trước, như mọi nhà trong vùng hai bố con chú cũng đều đi ngủ sớm vi trãi qua một ngày lao động gian nan vất vả, hồi lâu lúc mưa lớn trút xuống chị Hà choàng tỉnh giấc bước ra ngoải rót ly nước lọc để uống thì thấy bố trùm mền ngồi dựa lưng vào vách chòi mà ngủ ; khi ấy mới hay là trên mái chòi ngay chổ giường sắt chú ngủ bị dột nên nước mưa xối xả xuống làm ướt cả nữa giường nên chú đành phải bó gối ngủ ngồi trong tình trạng như trên, chị lên tiếng :
-Bố vào đây ngủ chung giường với con đi?
-Thôi, cứ mặc bố ngủ vậy cũng được rồi con!
-Bố đừng ngại. Giường trong này hãy còn rộng mà!

Nghe con gái năn nỉ mãi chú cũng đành không nỡ, hồi lâu sau chú mới ôm gối mền rời khỏi giường sắt bước qua giường chị nằm ở mé ngoải cùng, có lẽ ngủ ngồi hơi lâu nên giờ đây chú cảm thấy nơi phía sau lưng mỏi nhừ liền nói :
-Hà nè, con đấm lưng giùm bố một chút đi!

Từ ngày có con gái về ở chung nhà, chú Đường vẫn giữ kẽ y như lúc có cô chủ còn ở đây vậy đó là mặc áo khi ngủ chứ nếu không có ai thì chú chỉ mặc mỗi quần dài và ở trần trùng trục mặc kệ trời tạnh ráo hay mưa dầm, chú ngồi xoay lưng lại và vén lưng áo chú lên còn chị Hà thì xích người lại ngồi sau bố ; hai bàn tay búp măng mềm mại của chị bắt đầu thực hiện những thao tác vừa đấm vừa nắn vừa bóp vửa xoa từng thớ thịt rắn chắc trên vẩng lưng bố khiến chủ chỉ trong giây phút thôi đã cảm thấy sung sướng, khoan khoái vô cùng và bao nhiêu cảm giác mỏi nhừ chợt tan biến đi đâu cả trong nháy mắt. Chừng mười phút sau, chú bảo con gái ngừng tay lại vì chú thấy đã hết mỏi lưng nhưng rồi lại đến lượt chị bỗng dưng lại cảm thấy bàn chân phải của mình do bị vọp bẻ nên không những không cử động được vả lại còn đau đớn vô cùng khiến chị ngồi không vững đành phải ngã người ra trước dựa đầu vào vai bố ; thấy vậy, chú lật đật xoay người lại vòng tay ôm đỡ lấy người chị còn bàn tay phải chú vội lần xuống nắn bóp bàn chân chị, 'con chuột'nơi bàn chân chị rút lên nhanh chóng lan tỏa lên cả đầu gối lẫn đùi làm chị chới với, nước mắt ràn rụa lẫn hơi thở hổn hển rên xiết. Lúc bấy giờ, dĩ nhiên cả hai bố con đểu không thể nào ngờ rằng mình và người cận kề mình đang ngấp nghé đứng nơi bờ vực thẳm của một cuộc tình loạn luân tội lỗi 'trời không dung đất chẳng tha'chỉ một chút sảy chân thôi là sẽ bị rớt xuống ngay không còn cách nào có thể chống chọi cho được, chú lẳng lặng bóp chân cho chị trong khi ấy thì chị vẫn cứ ngã người tựa đầu vào vai chú mất gần năm phút sau thì cơn vọp bẻ mới dần dần hết hẳn ; chợt giây phút ấy, khi chú xoay mặt lại thì chú mới nhận ra được một điều đó là sao mà khuôn mặt tròn trĩnh, bầu bĩnh, dễ thương của cô con gái đầu lòng rất là gần sát vào mặt mình trong gang tấc tưởng chừng như không còn một kích thước nào cả. Rõ ràng, chú Đường vẫn còn tỉnh táo một cách bình thường vì chú vẫn biết đấy là con gái chú chứ chẳng phải là ngộ nhận ra cô chủ của chú đâu nhưng thực sự rằng chú không thể nào mà cầm lòng được nữa cũng như không kiềm chế, quản thúc nổi 'con người' bên trong tâm hồn chú do vậy chỉ thoáng chốc chú đã cúi xuống đặt môi hôn lên cái sống mũi thấp nhỏ xinh xắn nơi gương mặt chị ; chị chỉ hơi chợt ngượng vì khi không bố lại bất ngờ làm như vậy đối với chị không khác chi một lời tỏ tình của một người đang yêu dành cho người mình yêu nhưng chị cũng không dùng dằng, la làng lên như tình huống mười hai năm trước lúc còn ở Phước Tân khi bố đi nhậu say về rồi…vào nhầm giường chị ngủ. Có lẽ chị đã thấu hiếu hết ý nghĩa của hành động vừa rồi của bố chị chăng, nó chất chứa bao hàm sâu xa mọi tình cảm bao la, thiêng liêng nơi cõi lòng bố dành cho chị-người con gái trong số ba người con của gia đình đảm đang, hiếu thảo nhất ; chính vì vậy mà chị chỉ duy nhất có một thái độ bày tỏ đó là xoay mặt lại úp mặt vào cổ bố để trốn tránh bố mà thôi và chính động thái đó của chị không ngờ lại làm cho chú Đường càng lúc càng cảm thấy rạo rực, phấn khích với quyết tâm phải 'đi tới, đi tới'chứ chẳng thể nào ngừng lại được nữa. Dường như 'đi guốctrong bụng bố mình'rồi thì phải, hiều được những ý nghĩ vẩn vơ lộn xộn đan xen nơi đầu óc bố mình thành thử cho nên lúc này, tâm trạng chị Hà cũng đã bắt đầu trở thành một mớ hỗn độn chẳng khác chi mớ bòng bong rối rắm lắm rồi và thực sự lúc bấy giờ chị đã cảm thấy cả người bần thần, xao xuyến, bâng khuâng khó mà diễn tả nên ; chẳng biết có phải là chính bàn tay trái chị vươn ra nắm lấy tấm riđô khi nãy chị mở ra một chút để ra uống nước để kéo lại che kín chiếc giường ngủ của chị lại hay không mà lúc này ánh sáng vàng vọt, le lói tỏa ra từ chiếc đèn dầu nhỏ treo nơi cột chòi chính giữa đã bớt đi không còn hắt vào sau tấm riđô khiến cho bầu không gian chổ này chỉ còn lờ mờ tranh tối tranh sáng? Chị Hà thôi không còn rúc mặt vào cố bố để trốn tránh nữa mà chị đã xoay mặt trở ra và giây phút ấy, hai vành môi bố chị lại tiếp tục cúi xuống hôn lên mái tóc chị cắt tém ngắn cũn cỡn mềm mại, mượt mà, êm ái và thơm thơm dìu dịu mùi dầu gội Dove thoang thoảng, nhẹ nhàng làm sao ấy! Chị nhận thấy đôi môi bố lại tiếp tục hôn lần xuống gáy xuống cổ chị sau đó lại lần lên vầng trán chị, lên cặp mắt chị long lanh ngời sáng, đen láy sắc lẽm hai hàng mi vút cong ngập tràn nét quyến rũ, mời gọi rồi từ đấy nhẹ nhảng lướt xuống sống mũi chị qua hai bên gò má nhô cao hai lưỡng quyền trông thật hoang dại của chị ; có lẽ chắc chắn là giờ phút này đây chú Đường không bao giờ nghĩ ngợi chi đến chuyện dừng lại nữa mà trước mắt chú chỉ còn có một con đường duy nhất đó là phải 'thẳng đường đi tới' thôi! Đối với cô gái rượu của chú, chị cảm nhận được những nụ hôn của chú hiện giờ đang phủ lên khuôn mặt chị tuyệt nhiên hoàn toàn không phải là như bố hôn con nữa trái lại mang sắc thái ý nghĩa của một tình yêu, chính xác như vậy mặc dù chị biết đấy là tình yêu tội lỗi loạn luân 'trời chẳng dung đất không tha’nhưng chẳng hiểu vì lý do gì mà chị vẫn không thể nào né tránh được tuy cõi lòng chị cứ mãi ngổn ngang hai chữ 'chối từ'! Vậy là không còn gì có thể chối cải được nữa bởi vì cuộc tình ngang trái, oan nghiệt giữa bố và chị đã chính thức bắt đầu khởi điểm đấy chính là giây phút hai vành môi bố nữa ngập ngừng nữa thúc giục mày mò tìm kiếm đôi môi chị nhỏ nhắn, dày mọng tươi thắm như đóa hoa anh đào vừa mới chớm nở trong vườn dưới ánh nắng ban mai rực rỡ, huy hoàng ; lúc bấy giờ, mức độ cảm giác ngượng ngùng e thẹn sao mà cứ mãi miết tăng dần lên cộng hưởng với sự bồi hồi, e ấp của một người phụ nữ vốn đã có chồng có con khiến chị lúc đầu còn mím môi tỏ vẻ phản đối cùng với những cái lắc đầu quầy quậy để trốn tránh nhưng chỉ vài giây sau đó, chị lại thả lỏng người bắt đầu đón nhận lấy nụ hôn đầu đời do chính người bố sinh ra chị trao tặng cho. Giả sử như nụ hôn này xảy ra trong hoàn cảnh trước kia khi mẹ còn đương thời thì chưa chắc gì chị đã đón nhận nó ngược lại chị còn giãy nãy lên kháng cự có khi còn la làng cho tất cả mọi người đều hay biết nhưng ngày hôm nay, cảnh đời đã đồi thay vì sau khi thoát khỏi cuộc sống 'âm ty địa ngục'nơi nhà chồng ở Long An về nương náu êm đềm không một chút nào phải sợ hãi, lo lắng bị người này chửi còn kè khác thì lườm nguýt bên cạnh người bố đã 'cải tà quy chánh'nội bấy nhiêu đó thôi cũng đủ làm dậy lên biết bao nhiêu tình cảm yêu đương chân thành, tha thiết trong trái tim chị rồi, chính vì suy nghĩ như vậy nên chị Hà đã lặng yên đón nhận lấy những gì bố chị trao gởi cho một cách rất nhiệt tình, hăng hái không hề đòi hỏi một điều kiện nào nơi bố cả! Bối cành không gian bên ngoài dường như cũng biến đổi theo cuộc tình của hai bố con chị thì phải bởi vì mưa lại ào ào trút xuống vạn vật ruộng đồng, cây cối, nhà cửa mãnh liệt và dữ dội hơn lúc nãy ; cơn mưa giống như một chứng nhân sống làm minh chứng cho tình yêu loạn luân, tội lỗi ngập tràn ngang trái, oan khiên giữa ông bố bốn mươi sáu tuổi và người con gái đầu nhỏ hơn ông hai mươi mốt năm và có thể nói rằng hiện giờ cả hai không còn là bố con nữa mà thực sự đã trở thành người tình của nhau một cách không hơn không kém!

Do vậy nên nhân gian thường hay nhận định rằng tình yêu không bao giờ phân biệt giới tính, địa vị, giàu nghèo hay tuổi tác, quan hệ,…quả thật đúng đắn chứ chẳng sai một ly một dặm nào cả ; trong lúc trao tặng nhau nụ hôn đầu tiên của cuộc tình thì chị lẳng lặng ngã người theo đà dìu đỡ của bố nằm dài xuống trên mặt giường trãi tấm chiếu hoa cạp điều hơi sờn mòn, chú Đường cẩn thận kê đầu chị lên chiếc gối tai bèo mà lớp áo bọc ngoải màu trắng đã ngã sang màu cháo lòng và lúc này thì hai đôi môi hai bố con ruột vốn dĩ đã kết dính, gắn bó vào nhau thắm thiết, nồng nàn, say sưa, ngây ngất tuy vẫn hãy còn vương vấn một chút gì đó gọi là vụng về, lúng túng, lụp cha lụp chụp. Vì đã trãi qua một lần có cơ hội được lập lại những thao tác yêu đương, ân ái chăn gối mây mưa nên chú càng có thêm kinh nghiệm sau gần hai mươi năm trống trãi, thiếu vắng nơi người vợ giờ đây chú mang ra áp dụng để từng chút từng chút một mà tìm hiểu, khám phá, thưởng thức và tận hưởng nơi cô con gái đầu lòng ; chú không hề tỏ ra hùng hục, vội vã một cách ích kỷ cá nhân chi cả vì chú sợ như vậy sẽ làm tổn thương con gái tuy rằng chị không còn là…con gái nữa, từng cử động của chú thật tinh tế và hoàn hảo làm sao nhằm mục đích cho chú và cho cả con gái được sung sướng, thỏa mãn nhu cầu nhục dục sinh lý của bản thân đôi bên. Nước bọt liên tục tứa ra nơi hai bên khóe miệng chú cũng như con gái chú nhưng hễ nước bọt của người này có tiết trào ra nhiều thì ngay lập tức được người kia liếm nút sạch sẽ, hai bố con chẳng khác gì hai chiếc thuyền thúng đang nhấp nhô dập dìu giữa muôn ngàn con sóng bạc đầu trên đại dương mênh mông thăm thẳm cứ thế mãi miết ôm nhau trong vòng tay mà hết lăn qua rồi lộn trở lại trên giường hạnh phúc bất chợt khiến cho mặt chiếu lúc đầu còn ngay ngắn, thẳng thắn nhưng về sau lại càng lúc càng dúm dó, nhăn nhúm trông thật thảm hại làm sao! Ở khu vực đất nhà chị Nam tuy không phái ít dân nhưng nhà cửa lại không san sát nhau như ngoài chợ, đất người này tiếp giáp ruộng của kẻ kia nhưng nếu tới nhà của nhau có khi phải đi lòng vòng gần cả trăm mét còn căn chòi lá của chú Đường lại khuất hẳn phía sau cho nên đêm nay tuyệt nhiên hoàn toàn không hề có ai hay ai biết chi đến chuyện hai bố con bỗng dưng lại mở lòng ra mà làm chuyện đồi bại với nhau cả – 'chuyện của con người nhưng không phải con người'ngay trong cái chòi nhỏ bé, lụp xụp, kín đáo ấy và giả sử như nếu có hiển linh, vong hồn người vợ quá cố của chú mười năm trước qua đời sau tai nạn té xe chấn thương sọ não hiện về chốn dương trần nhìn thấy cảnh tượng hai bố con loạn luân, trụy lạc với nhau như vậy chắc bà chỉ biết lắc đầu mà 'ngậm đắng nuốt cay'thôi chứ còn biết làm gì hơn đây? Lúc bấy giờ, hai bàn tay chú Đường đang lần lên mày mò tháo cởi từng hột nút ốc nơi chiếc áo bà ba vải phin trắng mỏng manh chị Hà mặc trên người, ban đầu chị vội vã dùng tay nắm giữ hai bàn tay bố để cản lại nhưng rồi sau đó, chẳng hiểu sao mà chị lại buông ra do vậy hột nút thứ nhất vừa bung ra lập tức tới hột nút thứ hai, thứ ba, thứ tư rốt cuộc rồi hột nút thứ năm cũng phải đành chịu chung số phận như 'bạn bè cùng trang lứa' với nó ; nhờ có ánh sáng vàng vọt, lờ mờ từ chiếc đẻn dầu con treo nơi cột chòi bên ngoài le lói hắt vào cho nên chú thấy rất rõ từng lớp, từng lớp da thịt nõn nà trắng ngần hơn cả trứng lột nơi ngực và bụng con gái sau khi chú tách mở hai vạt thân áo trước của chị rộng sang hai bên và cũng do vậy cặp mắt chú càng lúc càng thêm háu hức nỗi niềm ham muốn, khao khát vô độ. Chú thầm so sánh rằng tuy con gái chú không được đẹp như là cô chủ Nam của chú nhưng về thân thể, da thịt thì phần nào cũng hấp dẫn, quyến rũ không kém chi cô chủ có thể nói là một bên mười còn bên kia thì tám chứ hoàn toàn chẳng hề thua xa chi ; sau khi cởi hai ống tay áo lần lượt ra khỏi hai cánh tay con gái và cẩn thận để chiếc áo ấy lên mé đầu giường, chú lại tiếp tục luồn hai bàn tay mình xuống dưới lưng chị để tháo nịt vú của chị ra, chẳng bao lâu hai cái móc nhôm nhỏ cài nối hai sợi dây nơi áo ngực chị đã bung rời ra rồi ngay sau đó, chiếc áo ngực bằng thun voan trắng hơi cũ chị dùng để che giấu nữa kín nữa hở hai bầu vú căng đầy lập tức không còn bó sát vào da thịt chị nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống, khi đó bố chị chỉ việc cầm gọn lấy để lên cùng một chồ với chiếc áo bà ba của chị mà bố vừa mới cởi ra lúc nãy. Khuôn mặt người bố ruột chị Hà lúc nào cũng yêu thương, kính trọng, hiếu thảo giờ đây không còn ngần ngừ chi nữa mà cúi xuống úp gọn ngay vào giữa hai gò ngực nõn nà của chị không ngớt phập phồng nâng lên hạ xuống theo hơi thở hổn hền gấp rút ; miệng bố ngậm lấy đầu núm vú phải chị nút lấy nút để từng giọt sữa tuy vô hình bất dạng nhưng vô cùng 'thơm thơm, ngọt ngọt, béo béo'-dòng sữa ấy mà cách đây bốn năm về trước chị đã dùng để nuôi đứa bé sơ sinh chị rứt ruột đẻ ra nhưng chẳng may nó lại không sống được trên cõi đời này do thiếu tháng còn bàn tay phải của bố thì cũng không quên lần lên mày mò, nắn bóp, sờ soạng bầu vú trái còn lại của chị. So sánh với anh Tân-chồng chị ở Long An do sự mai mối giới thiệu của vợ chồng con Phúc nên chị mới kết duyên với anh ta chứ chị chưa hề quen biết, yêu thương gì anh ta cả, nếu nhẩm tính trên đầu ngón tay thì hai vợ chồng chị suốt năm năm trời ở quê chồng chỉ…ân ái với nhau có hai lần mà thôi mà cả hai lần đều chóng vánh chẳng khác nào bị 'giặc đuổi'chứ chị hoàn toàn chưa có lúc nào được sung sướng, mãn nguyện về mặt sinh lý cơ thể như đêm nay yêu đương, chăn gối mây mưa với chính….bố đẻ của chị ; tuy gọi là mới 'đi được nữa quãng đường'thôi nhưng chị thực sự cảm nhận được hết những cảm giác của tình yêu, của xác thịt và chưa gì mà chị đã nhận ra có biết bao nhiêu là nước đang ngấm ngầm tiết ứa ra từ nơi cửa mình dưới hạ thể chị rồi thì phải?

Các bạn thân mến, nếu có theo dõi phần 48 truyện Chị Nam nói về cuộc tình ngang trái của hai bố con chú Đường thì lúc nào cũng phải nhớ lời khuyến cáo của tôi đó là để giảm stress mà lấy khí thế làm việc phục vụ xã hội chứ đùng có bắt chước làm theo thì nguy to nhé! Tôi xin nói trước là tôi không chịu trách nhiệm gì cả về những hành động của các bạn nếu các bạn tự ý không nghe lời khuyên của tôi và giờ xin mời các bạn hãy theo dõi tiếp diễn biến cuộc tình 'của con người nhưng không phải con người' giữa hai bố con chú Đường-quản gia của chị Nam ở Bình Sơn trong thời gian chị đi du học ở nước ngoải vậy nhé! Hiện giờ, chú ta đã thực hiện động tác đổi bên nghĩa là bầu vú phải của con gái chú vốn 'chán cháo chê cơm'rồi nên chú lần bàn tay trái lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp một cách tràn đầy phấn khích còn miệng chú thì qua ngậm nút lấy đầu núm vú trái của chị tiếp tục thỏa mãn sinh lý nhục dục cho cả bản thân chú lẫn con gái ; lẽ đương nhiên, chị Phúc-con gái thứ hai ở dưới Long An và thằng Điền-con trai út ở Sài Gòn làm sao biết được giờ này chị Hai mình đang say sưa, ngây ngất 'làm vợ'của bố đẻ mình nơi vùng nông trường cao su xa xôi, hẻo lánh của huyện Long Thành, tỉnh Đồng Nai trong đêm mưa tầm tã như trên. Có thể nói rằng bất ngờ quá đỗi, đến khoảnh khắc này chú Đường và chị Hà –hai bố con yêu đương, ân ái và làm tình cùng nhau thực sự còn trội hơn hẳn cả một cặp tình nhân cùng trang lứa ; cả hai tuy vẫn còn ngập ngừng, vụng về và lúng túng nhưng càng lúc càng táo bạo, dạn dĩ hơn lên với tất cả sinh lực, với tất cả hơi thở và với tất cả bao nhiêu nỗi niềm yêu thương thầm kín dường như bấy lâu nay chất chứa, ấp ủ trong tận sâu đáy lòng kể từ ngày chị về đây làm ruộng sống nương tựa vào bố còn anh Tân –người chồng tác tệ của chị sống cùng gia đình ruột thịt nơi vựa lúa miền Tây Nam bộ cũng đâu ngờ được vợ mình đêm nay lại trở thành 'vợ'của bố vợ anh…Cách đây chưa đầy mười lăm phút, chú quản gia của chị Nam đã cởi bỏ đi chiếc áo vải kaki cùng chiếc quần tây xanh đã cũ chú mặc trên người, hai thứ ấy chú để lên chố mé đầu giường cùng một chổ với áo bà ba, áo ngực của cô con gái cả ; trên người chú hiện tại chỉ còn mỗi chiếc quần đùi màu xám duy nhất mà thôi và hai bàn tay chú vốn sành sõi, tinh vi, lão luyện đang nhẹ nhàng nắm lấy hai bên lưng chiếc quần vải ú đen còn vướng lại nơi hạ thể con gái chú lần tuột từ từ, từ từ xuống khỏi đùi qua hai đầu gối tới cặp giò thon thả sau cùng ra ngoải hai bàn chân trắng ngần, múp míp, đầy đặn của chị. Tấm thân mỹ miều, tuyệt vời, hấp dẫn của cô con gái hai mươi lăm tuổi má bấy lâu nay chú chưa lần nào mường tượng ra hiện giờ đang gần như lồ lộ phơi bày trọn vẹn tất cả trước cặp mắt chú háo hức điên dại ; tuy rằng chú nhận thức được rằng 'việc chú sắp sửa làm với con gái'là hết sức tội lỗi đến nỗi không một tòa án nào có đủ thẩm quyền để xét xử chú nhưng chú vẫn đầu hàng vô điều kiện trước 'con người'bên trong chú lúc nào như lúc nào làm sao hãy kiên quyết chiếm đoạt cho bằng hết những gì mà con gái chú đang có mới thôi! Một lúc sau chẳng bao lâu, chú Đường cũng đã cởi xong chiếc quần lót bằng thun voan trắng hơi cũ của chị Hà và cùng với quần ngoài, chú cẩn thận tỉ mỉ để cả hai thứ ấy lên phía trên ngay chổ hỗn độn nào là áo bà ba, áo kaki, áo ngực, quần tây…rồi chú mới từ từ cởi tuột quần đùi xuống ; dương vật chú có lẽ đã cương ngỗng lên từ lâu lắm rồi nên khi vừa ra khỏi lớp vải quần thì nó bật thằng đứng lên một cách hùng dũng, hiên ngang vừa to vừa dài lại vừa cứng ngắt chẳng khác nào một đoạn sắt nung mới vừa lấy từ trong lò rẻn ra. Lẽ đương nhiên, chị Hà cũng nhận thức được rằng bố chị sắp sửa 'làm gì'chị rồi, đối với chị thì 'việc ấy'quả thật vô cùng hệ trọng chứ chẳng thể nào giỡn chơi được đâu, chị thực sự rất lo lắng cho hậu quả của 'việc ấy' nếu ngộ nhỡ xảy ra thì chị sẽ ân hận suốt cả đời không gì có thể cứu vản nổi nhưng trái lại vì tình yêu với bố, vì những thôi thúc tầm thường bên trong chị thành thử cho nên khi bố chị từ từ trườn người tới leo lên người chị thôi thì 'lần đầu cũng là lần cuối', không những chị không phản kháng như xưa lúc bố đi nhậu say về vào nhầm giường chị mà trái lại chị còn hồ hởi, háo hức vòng tay đón nhận lấy cả thân thể bố chuẩn bị quan hệ giao hợp cùng nhau-một việc vô cùng bỉ ổi, xấu xa, đốn mạt làm sao! Khi đã nằm vào ngay giữa tâm điểm cơ thể chị, đầu dương vật bố mới bắt đầu mày mò tìm kiếm 'đường đi lối vào'ngay nơi cửa mình chị tự lúc nào đó đã trơn nhớt chất dịch sinh lý nhẩy nhụa và đang giựt giựt giãn ra hết mức, tuy dương vật bố quá khổ nhưng âm đạo chị cũng có kích thước không nhỏ nên thời khắc giao hoan giữa hai bố con không có gì là khó khăn chật vật chi cả, chỉ sau vài giây ngập ngửng thăm dò là gần hơn phân nữa dương vật bố ngập lút vào sâu tận bên trong cơ thể chị-người phụ nữ ngán ngẫm gia đình chồng bỏ về sống nương tựa bên cạnh người bố thân yêu. Cuộc đời dâu bể quả là có biết bao nhiêu đổi thay vô chừng bất chợt, mới ngày nào đây chị Hà còn chập chững đi bên cạnh bố mỗi lúc bố ra vườn đào khoai mì nhưng đêm nay cũng chính cô bé kháu khỉnh, dễ thương ấy lại đang hăng hái, say sưa, ngất ngây hòa nhập vào cơ thể bố để truyền tinh truyền giống cho nhau chẳng khác chi một người tình hay hơn nữa là…một người vợ ; chỉ vì tinh yêu với bố mà chị hiến dâng, trao tặng cho bố chị tất cả những gì chị còn có được trên đời kể cả xác thịt lẫn trinh nguyên của một phụ nữ từng có chồng có con, chị cảm thấy vừa đau đớn vừa sung sướng xen lẫn vào nhau tạo thành một cảm giác lâng lâng thật khó tả mà trước giờ chị chưa lần nào có được ngay cả đến những hai lần ăn ở cùng chồng.

Chẳng khác nào một cặp người tiền sử lúc mới tạo trời dựng đất, lúc bấy giờ cả bố lẫn con gái đều cùng lõa lồ thân thể, hoàn toàn tuyệt nhiên không còn một mảnh vải để che đậy ngay cả đến những chổ kín đáo nhạy cảm nhất ; những sợi lông bao xung quanh bộ phận sinh dục của hai bố con không ngớt xoắn xuýt vào nhau và theo nhịp nâng lên hạ xuống liên tục của hai bờ mông, dương vật chú Đường thực sự mãnh liệt dữ dội hết thụt ra lại vào đều đặn tới sâu tận tử cung chị Hà, hai bố con đều cùng rung động, xúc cảm theo âm hưởng tình yêu nhục dục thấp hèn của xác thịt sinh lý bản năng. Giả sử như 'chuyện kín đáo âm thầm'này giữa hai bố con mà vì một lý do nào đó phơi bày ra dưới ánh sáng công lý thì chắc chắn họ không những bị thiên hạ dèm pha, chế giểu mà tồi tệ hơn nữa đó là phải cho cả hai vào rọ heo buộc chặt lại sau đó thả trôi sông có thế mới tương xứng với 'việc làm'xấu xa, bỉ ổi trên ; cũng may là trận mưa đêm càng lúc càng tầm tã trút xuống vốn là người hy sinh bảo vệ cho họ bằng cách cuốn cả hai vào màn đêm bí ẩn mịt mù đồng thời rửa sạch bao nhiêu ô uế, nhuốc nhơ của bố cũng như con gái. Hai hòn dái chú tuy hơi xệ xuống nhưng có thể nói rằng lúc nào cũng hiên ngang, hùng dũng gác lên hai bên cửa mình chị ngay trên cặp đùi nảy nở trắng ngần của chị mà trứng gà lột ra cũng phải thua xa nếu mang ra so sánh ; có lẽ do sinh lực của hai bố con đều dồi dào, thừa thãi ngang bằng nhau nên thời gian cả hai quan hệ giao hợp với nhau cứ mãi miết kéo dài, kéo dài tưởng chừng như chẳng bao giờ kết thúc chẳng khác gì cơn mưa đêm nay ào ạt, sôi động. Năm phút, bảy phút rồi chín phút trôi qua lại mười một phút, mười ba phút…tới phút thứ mười sáu thì phải khi ấy dương vật chú mới bắt đầu rùng rùng bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, rin rít nhơn nhớt tựa keo hồ tinh bột và tất cả đầu mãi miết thấm sâu vào tận mọi ngóc ngách 'hang cùng ngõ hẽm'trong tử cung chị ; do quá nhiều không thể nào đong đo cho xiết nên phần lớn dịch tinh của chú chảy tràn ra cả bên ngoài làm cho nguyên cả vùng bụng dưới cũng như hai bên đùi của cả hai bố con đều ướt nhẹp chẳng khác nào người bị mắc mưa. Ai có ngờ đâu, hai mươi mốt năm trước đây chính dương vật của bố đã góp phần tạo vóc nắn hình cho con gái chào đời thì nay lại tiếp tục truyền tinh truyền giống vào cơ thể đứa con gái ấy, thế mới nói rằng cuộc đời này lắm khi có nhiều nỗi niềm uẩn khúc là như vậy ; qua hơn hai phút khoái ngất và thỏa mãn với những gì mà đêm nay bất chợt trao gởi cho nhau, hai bố con chú quản gia của chị Nam cùng rơi vào giai đoạn rã rời, mệt mỏi lẫn lộn với sung sướng, đê mê…Cả hai chậm rãi rời khỏi người nhau ra, ngồi dậy tự lấy quần áo mặc vào, lúc này tuy không nói ra nhưng họ đều cùng thầm ước hẹn giao kèo với nhau rằng sẽ không bao giờ có thêm 'một lần thứ hai'nữa bởi vì đối với họ bao nhiêu đây đã là quá đầy đủ, no nê rồi cần chi e rằng thế gian 'cái lưỡi không xương nhiều đường lắc léo'hai bố con tình ngay lý gian không thể nào chồng đỡ nổi, thôi thì cứ chấp nhận lần đầu cũng là lần cuối./.

Kết thúc lúc 13 giờ 8 phút ngày 28 tháng 8 năm 2014
(Mùng bốn Tháng Tám năm Giáp Ngọ)
CON ĐƯỜNG HOA

(Hết Phần 48 … Xin mời đón xem tiếp Phần 49 )


 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.