Chị Nam – Chương 39: – Botruyen

Chị Nam - Chương 39:

Phần 39: Bụi đời

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!

******************************

Các bạn thân mến! Từ phần 10 của truyện Chị Nam này trở đi, mỗi phần đầu có tựa để riêng mà những tựa để đó nếu các bạn để ý sẽ thấy chúng được xếp theo thứ tự Alphabet, có phải vậy không các bạn? Nội dung mỗi phần phú hợp phản ánh đúng những gì mà tựa để nêu lên và trong phần 39 này, chúng ta sẽ quay lại với nhân vật nữ chính của truyện đó là chị Nam-chị ruột Đại ; sau lần trót lỡ thất thân với Vũ-người anh họ chú bác ruột trước ngày anh chàng này lên đường thi hành nghĩa vụ quân sự, tuy rằng chị hứa với bản thân sẽ không bao giờ lập lại một lần thứ hai nào nữa nhưng do hoàn cảnh dòng đời oan nghiệt đẩy đưa nên thực sự chẳng ngờ chị lại tiếp tục dấn thân vào con đường phụ tình bội bạc thằng em yêu thương của chị. Số là sau khi Vũ đi rồi, một mình chị vẫn cô độc ở lại nơi căn nhà vằng lặng của bác Thân ở quận 3 và người tình thứ ba đi vào cuộc đời chị đó là thằng Trang –bạn học cùng lớp với em tria chị ở Bà Rịa trước kia ; thằng này bằng tuổi Đại trong quá khứ vẫn thường hay đến nhà chơi với em chị vào những lúc rãnh rỗi và theo con mắt nhận xét của chị thì thằng nhóc này có phần nào to con, khỏe mạnh, điển trai hơn so với thằng em ruột. Số phận dun rũi cho chị gặp gỡ sau đó yêu đương, ân ái cùng người tình này cũng rất là bất ngờ và ngẫu nhiên không thể nào lường trước cho được trong khi chị cứ ngỡ rằng nó vẫn đang theo học tại trường THPT Châu Thành cùng lớp 10A1 với Đại ; một đêm nọ, lúc chị đi bộ ra phố mua cart điện thoại xong trở về, bỗng dưng chị nghe thấy có tiếng la của một người phụ nữ ngồi sau chiếc xe tay ga đắt tiền do chồng cô ta cầm lái 'Cướp!Cướp!Bớ người ta…Ăn cướp…'. Chị thoáng nhìn thấy bóng dáng một thằng thiếu niên chạy vụt qua mặt chị rất nhanh như một cơn lốc vào một con hẽm nhà chị, ông chồng dừng xe lại vội vàng cùng với hai ba người dân nữa đuồi theo và khoảng chưa đầy năm phút sau, trước mắt chị là cảnh tượng thằng nhóc đang bị mấy người lớn kia lôi sềnh sệch ra ngoài đánh không hề thương tiếc ; tưởng là thắng nhóc cướp tiền hay điện thoại gì đò của cô ta nhưng hoàn toàn không phải mà chỉ là một ổ bánh mì cô cầm nơi tay chắc là mua về cho con, chị Nam thương tình vội chạy đến năn nỉ xin họ tha cho nó bởi vì tang vật nó cướp được chẳng qua chỉ đáng giá chừng mười lăm ngàn mà thôi. Thằng nhóc kia tuy bị đánh đau nhưng rất gan lỳ không khóc chi cả còn người đàn ông sau khi lấy lại ổ bánh mì liền vụt xuống ống cống gần đấy, chửi thề inh ỏi rồi leo lên xe chở vợ đi mất ; mấy người kia cũng lảng đi hết chỉ còn lại mỗi một mình 'người can ngăn' và 'thủ phạm', chị ân cần lên tiếng hỏi :
-Bộ em đói lằm hả?

Gương mặt đen đũi, lấm láp mồ hôi lẫn bụi đời khiến chị vẫn chưa thể nào nhận ra được người quen, nó không trả lời chị chỉ lẳng lặng gật đầu ; chị dẫn nó tới quán hủ tiếu gõ nơi đâu hẽm gọi cho nó một tô đặc biệt, do chổ này có ánh đèn sàng hơn cho nên lúc này, chị mới bắt đầu ngờ ngợ nhìn thằng nhóc sao mà thấy quen quen nhưng chị vẫn chưa nhớ ra được nó là ai còn nó thì dường như cũng đã từng gặp chị ở đâu rồi thì phải?…
-Nè, có phải em tên Trang ở Bà Rịa không?
-Ủa chị là ai? Sao chị biết em?
-Em là bạn thằng Đại hay tới nhà chị chơi đó nhớ không?
-À, em nhớ rồi, chị là chị Nam? Chị ở khu phố này hả?
-Chị ở trong hẽm này nè! Chị đang học Đại học năm cuối mà, Còn em sao lại ra nông nổi này vậy, kể cho chị nghe đi!
-Chuyện gia đìn em buồn lăm! Lên lớp Mười được hai tháng thì bố mẹ em ra tòa ly dị rồi mạnh ai đi đường nấy không hề đoái hoài gì tới em cả. Em không chịu được nên đành phải bỏ học rồi em lên đây tính nương tựa nhà chú ruột ở ngay mặt tiền con đường này để sống nhưng chẳng ngờ chú nhẫn tâm xua đuồi khiến hai ngày nay, em cứ phải lang thang đói quá em đành phải làm liều giựt đại ổ bánh mì của người ta như chị đã thấy đó!

Nghe Trang kể lể sự tình, không cầm được nước mắt nên chị Nam cứ mãi sục sùi thương xót cho hoàn cảnh thằng bạn em trai từ trước tới giờ luôn bình yên, thanh thản sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ nào ngờ chỉ trong giây phút thôi đã 'tan đàn xẻ nghé'; chị lấy điện thoại ra tìm số của chị Ba Linh Tú –con thứ hai của bác Thân rồi bấm nút gọi :
-Chị ơi, có thằng bạn của em trai em ở Bà Rịa lên Sài Gòn nhưng chưa cò chổ ở, vậy chị cho phép nó tạm ở nhà chị với em nghe? -Vậy à? Cũng được! Nhưng em phải ra khu phố khai báo tạm trú cho nó nghe!
-Dạ, em cám ơn chị!-Chị tắt máy rồi quay sang nói với thằng nhóc-Chị xin được cho em ở tạm chung chổ với chị rối đấy! Vậy tối qua em ngủ ở đâu?
-Em ngủ trong ***g chợ trên cái sạp bán thit. Em cám ơn chị nhiều!
-Để chị gọi thêm cho em tô nữa nghe, ăn rồi về nhà chị tắm rửa cho sạch sẽ đi! Gớm, y như là con cú vậy!

Sau khi ăn uống no nê, Trang đứng dậy lẽo đẽo theo chị bạn mình đi sâu vào con hẽm rồi dừng chân lại trước một căn nhà hai lầu sang trọng tuy tối om om nhưng dẫu sao thì cũng lộ rõ sự giàu sang, quý phái ; thấy nó có vẻ ngần ngại, chị mở cổng rồi vừa dắt tay nó vào trong vừa nói :
-Em đừng ngại, đây là nhà bác chị mà. Khi nãy chị họ của chị đã cho phép rồi, em cứ tự nhiên đi!
Sau khi cánh cửa kiếng mở rộng, chị Nam bước vào bật đèn sáng lên từ nhà dưới lên đến trên lầu, chị chỉ cho nó vào nhà tắm rồi lên phòng Vũ lấy khăn cùng với áo thun và quần đùi mang trở xuống dắt lên cửa phòng tắm ; trong lúc nó tắm, chị xoay qua dọn dẹp lại phòng ngủ của anh họ để làm nơi ở tạm thời qua đêm cho thằng nhóc bạn của em trai mình đến khi nó định cư được cuộc sống lâu dài tại thành phố xa hoa, diễm lệ lắm những kẻ vô tâm bàng quan như ông chú ruột hay cặp vợ chồng đi xe tay ga đời mới tuy lịch sự, sang trọng nhưng lại rất nhỏ nhoi, ích kỷ. Vậy là từ đêm ấy trở đi, chị Nam phần nào bớt đi sự cô đơn, buồn tẻ trong ngôi nhà mặc dù đầy đủ tiện nghi trái lại vắng lặng hơi người chẳng khác chi là nhà hoang vô chủ bởi vì ngoài những lúc đi học ở trường ra thì về đến nhà lúc nào cũng như lúc nào chị cũng đều có người để bầu bạn ; thời gian chị vắng mặt ở nhà, do tính tình siêng năng cần mẫn nên Trang đỡ đần cho chị rất nhiều việc từ quét sân, lau nhà, hút bụi bàn ghế đến xách nước, nấu cơm, giặt giũ bằng máy giặt…chỉ trừ có việc làm thức ăn nó không bằng Đại nghĩa là chưa làm được mà thôi. Mỗi ngày cứ vào lúc 11 giờ trưa và bốn giờ rưỡi chiều, sau khi tan học chị lại ghé chợ hay siêu thị mua thức ăn về chế biến thành những món thực sự ngon lành, hấp dẫn để thết đãi Trang bởi chị thương yêu nó chẳng khác chi Đại ; mới có mười sáu tuồi đầu thôi mà nó đã phải bỏ học dở chừng để đi bụi đời như thế này, chị nghĩ ngợi dẫu sao cũng chẳng còn bao lâu nữa thì chị sẽ tốt nghiệp ra trường không còn ở đây chẳng biết khi ấy nó sẽ đi đâu về đâu thôi trước mắt cứ lo cho nó tử tế, đàng hoàng rồi tới chừng ấy chắc là sẽ bảo nó về Bà Rịa sống ở chung với Đại vậy! Mới đó mà một tuần lễ đã trôi qua thật nhanh chóng, nhân một lần đi học về ngang qua một cơ sở sản xuất nhang đốt, chị nảy sinh ý muốn xin cho nó vào làm việc ở đây để có thêm phần nào đó thu nhập liền về hỏi nó, nó mừng như lân gặp pháo và do vậy chỉ cách một ngày sau, nó đã vào làm việc cần mẫn cặm cụi từ tám giờ sáng mãi đến năm giờ chiều mới trở về ; nhưng chị vẫn không thể nào đi guốc trong bụng nó, có thể là tính tình nó từ nhỏ cho đến khi lớn lên không phải như thế mà chẳng qua chỉ là nảy sinh do hoàn cảnh 'lầm đường lạc lối', 'bần cùng sinh đạo tặc'mà thôi. Những ngày chưa đi làm nhang, những lúc chị Nam đi học, Trang lần mò đi khắp cả gian nhà bác chị tình cờ nó thấy trong nhà có những món đồ rất có giá trị có thể đổi thành tiền, tự dưng lòng tham nổi lên và món đồ đầu tiên là chiếc Laptop của Vũ cất trong tủ nơi gian buồng mà nó đã lén mang đi bán ở cách nhà khá xa cho một tiệm bán máy vi tính được những ba triệu đồng ; đối với nó lúc bấy giờ, số tiền đó là quá lớn, nó mang về giấu dưới nệm giường phòng khi không còn ở đây nữa cũng có tiền để tiêu xài cho bản thân cho qua ngày đoạn tháng sau đó nó còn để ý đến chiếc máy chụp hình hiệu Pentax chưng trong tủ kiếng phòng khách, nó định bụng sẽ tiếp tục lấy mang đi bán. Một ngày nọ, tình cờ nó thấy có một bà nhà giàu đến mua nhang và do có ai gọi điện thoại đến nên bà lấy chiếc máy Nokia Lumia đời mới màu hồng trong túi xách ra nghe, nó nhanh chóng nhận ra là chị Nam cũng có một chiếc phone kiều dáng, màu sắc tương tự ; loại máy này không có bấm nút như những loại 'cục gạch'khác mà chỉ điều khiển bằng cảm ứng của ngón tay, khi hết giờ làm nó ghé tiệm điện thoại gần đó lân la hỏi thăm thì được anh trai bán hàng ở đây cho biết là loại máy đó nếu xài rồi thì cũng vẫn còn có giá khoảng mười triệu đồng. Vậy là trong tiềm thức nó lúc bấy giờ liền nhanh chóng phác thảo ra ngay một kế hoạch khác có phần gay go, trắc trở nhiều hơn đó là làm sao để 'làm chủ'chiếc điện thoại đời mới của chị bạn nó nhưng cách nào để lấy đây nó vẫn chưa thể nào nghĩ ra được chẳng khác chi ông Archimest lúc chưa tìm thấy định luật ; bởi vì suốt ngày lúc nào như lúc nào chị cũng đểu cất điện thoại trong túi quần hoặc trong túi xách khư khư bên mình thì đố mà nó chạm tay vào cho được? Rồi Trang còn liên tưởng nghĩ ngợi đến chiếc xe Dream hãy còn khá mới của chị Nam, sở hữu ấy nếu có bèo lắm cũng phải 'chục chai'không hơn không kém theo con mắt định giá của nó ; vào buổi tối thứ bảy, do rãnh rỗi việc bài vở nên chị dắt xe máy ra rủ nó đi dạo phố, uống cafe nghe nhạc, chị chở nó qua nhiều con đường, hẽm phố và do vậy mà đầu óc nó bỗng dưng nảy sinh một ý nghĩ thật táo bạo vô cùng nhưng nó chưa thực hiện ngay vội mà còn phải chờ đợi thêm một khoảng thời gian nữa cho thời cơ thêm chín muồi.

Lúc về, nằm trên giường, nó tự sắp xếp lại quả trình thực hiện 'phi vụ đen'ấy xem có chổ nào còn trục trặc, vướng víu hay không rồi nó định bụng là vào tối thứ bảy tuần sau sẽ ra tay hành động, nếu mọi chuyện đều xuôn xẻ êm đẹp thì nó sẽ có một số tiền kếch sù gần ba mươi triệu đồng ; qua ngày hôm sau, lúc nghỉ trưa nó trở về nhà (chị giao một chìa khóa cổng và một chìa khóa cửa cho nó giữ) chỉ năm phút sau thôi thì chiếc máy chụp hình để trong tủ kiếng nơi gian phòng khách đã 'không cánh mà bay'hóa thành bảy triệu đồng nằm gọn thêm dưới tấm nệm giường trong phòng ngủ của nó. Lẽ đương nhiên, nhân vật nữ chính của chúng ta hoàn toàn tuyệt nhiên không hề biếat rằng chị đang 'nuôi ong tay áo, nuôi khỉ dỏm nhà'hay 'nối giáo cho giặc', tấm lòng từ thiện nhân hậu của chị thực sự chẳng ngờ được nó đền đáp lại bằng hành động tiểu nhân, dã man, ti tiện nơi thằng bạn em trai mình vốm sớm sa ngã vào bước đường cùng sống bụi đời, không cha thiến mẹ, vô gia cư bất hợp pháp! Từ lúc đi học lớp Một lên đến lớp Mười cũng như Đại, Trang vốn dĩ là một học sinh ngoan ngoãn, nề nếp, học giỏi nhất là những môn Toán, Lý, Hóa nhưng bởi nó làm biếng vả lại còn coi thường mấy môn đòi hỏi phải động não, học bài như Ngữ văn, Sử, Địa, Sinh nên danh hiệu thi đua của nó cùng lắm vẫn chỉ là học sinh tiên tiến chứ chưa năm nào mà nó đạt thành tích học sinh giỏi như thằng em chị Nam cả ; bởi thế tuy rằng thân thiết với Đại nhưng lúc nào nó cũng đều tỏ ra ganh ghét, so bì với bạn nó và nó cứ cho rằng sở dĩ nó thua kém bạn là do thằng này được thầy thương cô mến chứ chẳng bao giờ tài giỏi hơn nó thực sự. Vào một buồi tối cũng đã gần khuya, lúc xuống nhà đi vệ sinh xong trở lên ngang qua phòng chị Nam, vì cửa phòng mở rộng nên tình cờ nhìn vào nó thấy chị đang đứng xoay lưng ra cửa thay áo và đây là lần đầu tiên trong đời, cặp mắt nó được mục kích rõ ràng nguyên vẹn cả một vầng lưng da thịt nõn nà, trắng ngần như bông bưởi của một người phụ nữ khác giới tính với nó ; tự dưng, nó đi về phòng mà cả người cứ bức rức, xốn xang không yên được khiến nó không thể nào chợp mắt đi vào giấc ngủ bình thường như mấy đêm trước, cơ hồ như là toàn bộ tấm thân ngọc ngà, mềm mại tràn đầy nét hấp dẫn, lôi cuốn, quyến rũ của chị thằng bạn đã in hằn sâu đến tận cùng thâm tâm nó vậy! Thời gian trước vào năm lên lớp Tám, nó và một số bạn học cùng lớp như thằng Long, thằng Luân, thằng Nam, thằng Phước,…vào giờ ra chơi vẫn thường hay kháo với nhau vể những chuyện để tài 'sinh lý nam nữ' nhưng dẫu sao thì chúng cũng vẫn chỉ là nói qua đầu môi chót lưỡi mà thôi chứ chưa thằng nào mà dám mơ tới việc thực hành 'lời nói đi đôi với việc làm' cả ; chúng đem hết bạn nữ này đến con nhỏ khác trong lớp để bình phẩm nào là 'con Thanh đùi ngắn, con Đài mông nảy, bà Hà mắt bù tọt…'còn đêm nay, thật chẳng hiểu sao khi chỉ mới được dịp nhìn lén vầng lưng có chiếc nịt vú trắng tinh của cô gái lớn hơn nó những bảy tuổi mà nó chưa gì đã cãm thấy thao thức, 'trằn trọc bâng khuâng giấc chẳng thành'. Còn Đại thì dĩ nhiên hoàn toàn khác hẳn với nó, đến giờ phút này anh chàng tính ra đã có đến những hai mươi mốt người tình mà chị Nam lại chính là người đầu tiên, trong số đó có cả cô Huệ -cô giáo chủ nhiệm năm học lớp Bảy của chúng chứ nó thì tuy rằng đã mười sáu tuổi rồi mà vẫn chưa hề có lấy một người bạn gái chứ đừng nói chi đến chuyện vắt vai một mảnh tình nào! Sau khi tốt nghiệp THCS xong, Trang bắt đầu để ý đến con Mỹ Thanh học chung lớp thế là nào là viết thư tán tỉnh rồi tò tò đi theo làm đuôi cô bé hết rủ đi ăn chè lại mời xem phim nhưng con nhỏ này cứ 'gặp nhau làm ngơ'bởi vì trước giờ vốn đã 'mết'thằng Đại rồi thành thử cho nên nó ngẫn tò te, quê độ suốt cả hai thàng hè năm ngoái ; chính vì vậy mà trong tình bạn giữa hai thằng tuy rằng thực sự khắng khít, thân thiết nhưng càng lúc càng lộ rõ vẻ ganh tị, dèm pha và cũng do đó mà đến tối thứ bảy tuần sau, khi ra tay thực hiện hành vi cướp tài sản người chị của bạn nó ở Bà Rịa cho nó ở chung nhà nó đã bất giác nảy sinh ra ý định hiếp dâm, chiếm đoạt những gì trinh nguyên trong trắng nhất trên thân thể chị ấy nhưng cuối cùng không ngờ chị ấy lại tự nguyện trao tặng, hiến dâng cho nó hết tần tật tất cả những gì chị có nơi người chị khiến cho nó không những không còn nghĩ gì đến việc cướp của chị nữa mà còn sau đó tự nguyện trả lại số tiền mà nó bán chiếc máy Laptop cùng chiếc máy chụp hình đúng mười triệu đồng chẵn.

Chị Nam mảy may không hề biết một chút gì về những âm mưa toan tính, sắp đặt sẵn trong đầu óc thằng nhóc bạn em trai mình, lúc nào như lúc nấy chị cũng đều đối đãi tử tế, quan tâm thương yêu chăm sóc nó từ miếng ăn đến giấc ngủ ; chị chưa hề nghĩ ngợi gì đến việc ngẫu nhiên phải chia sẽ tình cảm lứa đôi của bản thân mình với nó cả và có lẽ đêm hôm ấy, do chị quá thương hại cho một thằng nhóc mới có mười sáu tuổi đầu thôi vì hoàn cảnh bụi đời nên phải dấn thân vào con đường tội lỗi thành thử cho nên bất ngờ chị mới sa ngã vào vòng tay nó để trao tặng, hiến dâng cho nó thỏa mãn nỗi niềm khát khao nhục dục đê mê chỉ trong một giây một phút. Chị nghe nó nói rằng nó nhớ ra là nó có một người dì sống ở phạm vi quận Ba này, bữa nào chị rãnh chở nó đi lần kiếm thử may ra gặp được dì, nếu mà giả sử như dì sẵn lòng chấp nhận cưu mang nó thì nó sẽ nương tựa vào dì không làm phiền đến chị nữa ; chị liền nói rằng đến thứ bảy tuần sau chở nó đi chơi sẵn dịp sẽ đi tìm nhà dì nó luôn thể, chị không hề hay biết là từ mấy ngày nay, vì dây nịt của nó đã bị gãy chốt cài nên nó mua thay bằng một sợi dây nịt mới và chính sợi dây nịt này nó chủ ý sẽ làm hung khí để đe dọa cướp tài sản của chị gồm chiếc máy điện thoại Nokia Lumia cùng chiếc xe Dream sau đó sẽ 'cao chạy xa bay'về một phương trời nào đó xa xôi nhằm trốn tránh vòng vây giăng bủa của pháp luật. Giờ hết giờ, ngày qua ngày mới đó mà đã đến thứ tư, thứ năm rồi thứ sáu cuối cùng cái buổi tối định mệnh ấy của cả hai chị em cũng tới theo như dự định của nó ; sau khi ăn cơm xong, nhìn đồng hồ thấy đã hơn sáu giờ rưỡi, chị Nam dắt xe máy ra khỏi cổng nhà chờ nó khóa cổng lại rồi chị depa nổ máy xe, khi nó đã yên vị nơi yên sau chị liền từ từ rồ ga chạy trên con hẽm ra đường. Cũng như thứ bày tuần trước, hai chị em vào quán cafe quen thuộc trên đường Cách mạng Tháng Tám nhâm nhi hai ly cafe sữa đá đến hơn tám giờ mới rời quán 'đi tìm nhà dì của nó', do mới lên Sài Gòn lần này là lần đầu tiên nên Trang cũng chưa biết đưởng rảnh ngõ đâu ra đâu cả mà mục đích của nó chẳng qua chỉ muốn dụ chị Nam vào một con hẽm tối nào đó để ra tay cướp tài sản của chị mà thôi. Còn nhân vật chính của chúng ta thì do năm nay là năm thứ năm học Đại học Y dược thành phố lẽ đương nhiên cũng đã khá thông thạo đường đi lối lại chốn này ; chị lái xe cứ mãi vòng tới vòng lui trên mấy con đường quen thuộc và luôn miệng hỏi nó là đã nhớ ra được chổ nhà dì chưa, cuối cùng nó khẽ lay cánh tay phải chị bảo chị rẻ vào con hẽm bên phải, chẳng qua là nó chọn đại mà thôi chứ thực sự từ trước tới giờ nó cũng chưa hề đặt chân đến đây, nếu vào đó thấy vắng vẻ thì sẽ ra tay hành sự luôn còn như có người thì sẽ quay ra tới địa điểm khác vậy. May cho nó là con hẽm chị chở nó chạy vào quả thật đúng như ý nghĩ của nó, trong này hai bên không có nhà dân mà chỉ toàn là cây dại, thỉnh thoảng có vài ngôi nhà nhưng đang bị đập phá dở dang chẳng khác chi một khu đất giải tỏa, khi vào đến cuối con hẽm nó bảo chị dừng lại và dưới ánh trăng soi sáng vằng vặc, bỗng chốc gương mặt hiền lành dễ thương của nó nhanh chóng trở nên dữ dằn, hung tợn xiết bao và mặc dù vậy, trong lúc chưa kịp xuống xe nên chị chưa hề để ý nhận ra được sự thay đổi ở nơi nó. Khi chị vừa chống tó chiếc xe máy cho khỏi đổ thì phía sau, nó đã cởi xong sợi dây nịt quần của nó bất thần xông đến quàng qua cổ chị xiết chặt lại một cách quá đỗi tản bạo ; dẫu rằng sự việc xảy ra hoàn toàn nằm ngoài ý nghĩ của chị nhưng do quán tính vả lại chí ít ra thì chị cũng đã từng trãi qua những ba tháng theo học lớp võ Vovinam tại Nhà thi đấu thành phố Bà Rịa nên tay trái chị kịp thời chụp lấy sợi dây nịt vòng qua cổ mình nới lỏng ra, chị nói giọng nghèn nghẹn hốt hoảng :
-Trang, em…làm…gì vậy?
– Em xin lỗi chị nhưng vì cần tiền nên phải làm vậy thôi!

Hóa ra kế hoạch động thủ của bạn thằng Đại đó là tìm mọi cách giết chết chị bạn mình rồi sau đó sẽ cướp hết tải sản của chị và 'cao bay xa chạy'nhưng do nó đứng khá gần cho nên chị chỉ cần vung cánh tay phải thành quyền tán một cái cực mạnh vào mang tai nó khiến nó đau đớn vô cùng đành phải buông cả hai tay ra khỏi sợi dây nịt ; chị vừa gỡ sợi dây ra khỏi cổ thì nó liền nhào vào ôm lấy chị rồi đè chị nằm vật ngửa ra trên vệ cỏ, cả hai đểu dùng dằng tấn công chống đỡ quyết liệt không bên nào chịu tỏ ra thua kém. Bàn tay phải nó mò mẫm trên mặt đất bên cạnh tình cờ vớ được một cục gạch thẻ rất cứng, nó liền giang thẳng cánh tay đập cục gạch vào mặt chị nhưng thật may mắn làm sao là chị né được nên nó đập hụt xuống cỏ chứ nếu không thì có lẽ chị đã vong mạng ngay lúc ấy rồi ; do chị đẩy được nó ra nên chị liên tiếp tặng mấy quyền vào ngực, vào hông nó làm nó phải kêu lên hừ hự và ngay giây phút này, có lẽ do xô xát nên chiếc áo vải soa màu hồng chị mặc bị sút hai hột nút ốc nơi cổ cũng như ngực áo chị làm lộ ra một màng da thịt nõn nà, trắng ngần còn hơn cả trứng gả lột trước mắt nó. Máu dâm trong người nó bỗng dưng trổi dậy, nó lại nhào vào ôm chị hối hả vừa hôn vào cổ vào mặt chị vừa lần cả hai bàn tay kéo quần tây chị xuống nhưng do quần Jean chị mặc quá bó sát lấy người nên nó không thể nào tuột xuống trong một khoảng thời gian ngắn cho được ; lần thứ hai, chị lại đạp vào bụng nó làm nó bật ra khỏi người chị té nằm sóng soài trên vệ cỏ, lẽ đương nhiên chị không hề tỏ ra ngượng ngùng chi cả mà trái lại chị rất giận nó vì chẳng ngờ nó lại ra tay tàn nhẫn, vô lương tâm với chị không những muốn lấy mạng chị mà còn muốn chiếm đoạt thân xác chị trong khi lúc nào cũng như lúc nào, chị đều quan tâm thương yêu nó chẳng khác chi em trai chị cả. Lúc bấy giờ, Trang chắc là đã tự nhận thấy kế hoạch mà nó vạch ra bấy lâu nay đã hoàn toàn thất bại với nỗi niềm nhục nhã, ê chề vì nó chẳng ngờ rằng chị Nam lại có võ nghệ tài ba lỗi lạc đến thế ; nó ngồi gục mặt trên vệ cỏ vừa khóc thút thít vừa nói :
-Chị…Nam! Em…xin lỗi…chị! Chị…đừng…báo…công an…bắt em. Em…sợ ở tù lắm!
– Em cần bao nhiêu tiền chị sẽ cho em. Cớ gì…em lại muốn lấy mạng chị? Vả lại…

Đấy là chị còn toan nhắc đến chuyện nó hành vi hiếp dâm chị khi nãy nhưng thấy có vẻ hơi xấu hổ nên chị thôi không nói nữa…
-Em muốn lấy chiếc xe máy…và…điện thoại của chị thôi nên mới…làm vậy! Chị tha lỗi…cho em nghe chị!
-Thôi đi về nhà đi rồi chị sẽ nói chuyện phải quấy với em!

Trên đường rời con hẽm trở về nhà, cả hai chị em đều yên lặng đến nỗi không ai còn muốn lên tiếng nói với ai về điều gì nữa cả, do ai nấy áo quần đều tơi tả, xộc xệch, lem luốc đất bụi cho nên khi tới nơi, trước khi về phòng chúng đều vào phòng tắm tắm rửa thay quần áo sạch sẽ ; chị tắm ở phòng trên lầu còn nó dưới gian trệt, xong xuôi chị vào phòng giũ drap trãi lại tấm nệm cho ngay ngắn, phẳng phiu sau đó, chị khép kín cánh cửa lại gieo mình xuống giường nhắm mắt lại cố dỗ lấy giấc ngủ. Quả thật là lúc này, sau khi mọi việc đã kết thúc, chị Nam đã hoàn toàn bình tâm trở lại, chị cảm thấy không còn giận dỗi thằng bạn của em trai mình gì nữa cả và chị ngẫm nghĩ tất cả mọi hành vi tội tình cố sát chị cũng như cưỡng hiếp chị của nó chẳng qua là bột phát trong hoàn cảnh cô độc, chán chường, thiếu suy nghĩ nông cạn mà thôi chứ hoàn toàn chẳng phải là bản chất của nó từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến bây giờ ; chẳng biết dự tính như thế nào, sẽ làm gì đây chị bước ra mở cửa phòng gọi lớn :
-Trang nếu chưa ngủ qua đây nói chuyện với chị chút!

Chị trở vào và khoảng năm phút sau, anh chàng mặc chiếc áo thun màu vàng cùng với chiếc quần sort ngập ngừng bước vào, chị bảo nó ngồi xuống giường rồi nói :
-Chị suy nghĩ kỹ rồi, chuyện này chị sẽ bỏ qua hết cho em không truy cứu gì cả, cứ yên tâm mà sống miễn sao lần đầu cũng là lần cuối, em đừng hành động như vậy nữa nghe chưa? Nếu gặp người khác thì chắc có lẽ em đã gây ra tội giết người, cướp tài sản rồi còn gì nữa!

Nghe chị nói vậy, nó lộ rõ vẻ vui mừng khôn tả, tự nhiên nó xích người lại lần bàn tay trái nắm lấy bàn tay trái búp măng mềm mại của chị, với giọng xúc động nó nói :
-Em cám ơn chị nhiều! Em…thương chị…chẳng khác gì…chị ruột của em vậy!
-Thôi đi, đừng có mà nịnh hót! Bộ tính cho chị 'tàu bay giấy'đó chắc?-Chị nói đùa và vẫn cứ để yên bàn tay mình trong bàn tay nó.
-Em không ngờ chỉ vì bồng bột, thiếu suy nghĩ mà em đã lỡ dại trót gây ra cho chị ba tội đó là giết người, cướp tài sản và…..lại còn…hiếp dâm nữa

Lời thú tội chân thành của nó thoáng chốc làm cho hai bên gò má chị thoáng đỏ dựng lên vì e thẹn nên nó thấy lúc này sao mà chị gái bạn nó thật đẹp một cách lạ lùng, khó hiểu ; trong khi ấy, chị bỗng xích người lại ngồi sát vào người nó rồi vừa âu yếm xoa tóc nó chị vừa nói :
-Chị tính đến khi nào chị học xong sẽ dẫn em về Bà Rịa cho em ở chung với thằng Đại, em chịu không?

Trang gật đầu rồi nó lặng yên nhìn xoáy vào gương mặt chị Nam xinh đẹp, thanh tú khiến chị càng thêm bối rối, hoang mang, hồi hộp và không phải chị sợ nó nổi cơn giết chị hay hiếp chị mà chị chỉ e bản thân mình không tự chủ được trong tình huống gần gũi, chung đụng với một thằng con trai ngang bằng tuổi em mình ; chị thấy nó mấp máy đôi môi như muốn nói điều gì đó nhưng rồi lại thôi, chị toan bảo nó về phòng ngủ vì đã hơi khuya vả lại chị đã cảm thấy trong người khá mệt mỏi sau cuộc tử chiến sinh tồn với nó nơi con hẽm vắng dẫn vào khu đất giải tỏa kia cách nhà bác Thân khoảng chừng ba cây số. Bất thình lình, một việc xảy ra mà chị khó có thể nào lường trước cho được đó là thằng nhóc bạn em trai chị lại tỏ tình với chị chứ hoàn toàn tuyệt nhiên không phải là sàm sỡ chị bằng cách nhẹ nhàng kề môi hôn rất là tế nhị, nhã nhặn lên mái tóc uốn lượn xiton mềm mại, óng ả, mượt mà của chị ; một hành động mà chị không sao từ chối, phản kháng cho được chứ đừng nói chi là dỗi hờn, giận dữ, bực mình…Quả là những gì mà chị đã e ngại để phòng, cảnh giác từ nãy đến giờ nay đang lần lượt xảy đến với chị dẫn rằng chị đã nghĩ tới nhưng chị vẫn không thể nào trốn tránh hay xua đuổi đi được ; hai gò má chị cứ hồng đỏ lên như quả gấc chín lủng lẳng treo trên cành, cặp mắt chị long lanh 'liễu rũ hổ thu'cứ nhắm nghiền lại và đôi môi chị cứ mãi miết mấp máy :
-Thôi…Trang…em…đừng…vậy mà!

Rõ ràng là bạn thằng Đại không thể nào không buông tay đầu hàng sớm trước nhan sắc lôi cuốn, hấp dẫn và quyến rũ của chị gái bạn mình lớn hơn mình những bảy tuổi sắp sửa tốt nghiệp Đại học Y dược trở thành một nữ bác sỹ xinh đẹp, giỏi giang, thông minh, lanh lợi ; chẳng mấy chốc, nó đã chiếm lĩnh toàn bộ mái tóc chị rồi 'được đằng tay lân đằng chân', hai vành môi háo hức rạo rực của nó tiếp tục lần xuống xâm phạm những vị trí khác như vầng gáy chị tới cố chị lên trán chị, mắt chị, mũi chị sang hai bên gò má mịn màng. Với cơn sóng tình đang càng lúc càng dâng cao lên trong cõi lòng, chị như mất hết cả tiềm thức quên hết đi tất cả trong đó có Đại-em trai mình ở Bà Rịa cho nên không rõ là tự lúc nào mà hai cánh tay nó đã vòng lên ôm xiết nhẹ lấy vầng lưng tôm mềm mại của chị và chị thì cũng lần hai cánh tay ôm choàng qua hai bờ vai nó chắc chắn, khỏe mạnh ; chỉ còn có mỗi một điều chị nhận thức được khi ấy đó là nó đang muốn yêu đương, ân ái cùng chị chỉ có thế thôi! Giây phút này, coi như là Trang đã vươn lên làm chủ nhân của toàn bộ diện mạo chị Nam rồi không còn gì khác nữa, cả hai đểu rõ tường tận một chuyện đó là đôi môi nó đang mày mò tìm kiếm đôi môi hình trái tim mọng đò tươi thắm của chị và quả thật không ngờ, cả hai tuy lúng túng, vụng về quá đỗi nhưng lại cố gắng thiệt sự kề sát gắn bốn vành môi vào với nhau để bắt đầu trao tặng, hiến dâng nụ hôn môi đầu đời của nhau sau khi vừa mới chấm dứt một cuộc ẩu đả, vật lộn cách đây chẳng bao lâu. Cả chị thằng Đại và bạn em mình đầu óc như chao đảo, quay cuồng theo một cơn lốc xoáy tình yêu khủng khiếp hoành hành, tàn phá cõi lòng mình và chưa gì mà hai chị em đã hôn nhau một cách say sưa, ngất ngây, đắm đuối, rạo rực, đê mê không hề đoái hoài gì hết tới những chuyện đang xảy ra xung quanh kể cả thời gian lẫn không gian ; đêm nay, chính xác là lần đầu tiên thằng nhóc học chung lớp với Đại bước vào tình yêu, được cảm nhận thế nào là da thịt mắt môi của một người nữ giới mà trước giờ nó chỉ dám kháo với bạn bè qua đầu môi chót lưỡi mà thôi. Nó hoàn toàn không hề cảm thấy sợ hãi, e dè chi cả chỉ có phần nào ngại ngùng, thiếu kinh nghiệm từng trãi trong thực tế nhưng có lẽ do bản năng vốn có được tạo hoá ban cho thành thử ra nó cũng tự khắc lần ra được đường đi nước bước để làm sao chiếm đoạt cho bằng được chị gái của bạn mình mới nghe ; nó nhẹ nhàng vừa ôm chị vừa dìu đỡ chị cùng với mình ngã người nằm dài xuống tấm nệm ấm êm trên chiêc giường trong phòng ngủ của chị, vậy là không còn gì có thể chối cãi được nữa khi mà Thần Ái tình đêm nay đã giương cung chỉ cần bắn một mũi tên thôi mà xuyên qua cả hai trái tim rỉ máu của cả chị lẫn em. Lúc bấy giờ tại nhả ở Bà Rịa, Đại đã lên giường ngon giấc như mọi đêm trước cho nên lẽ đương nhiên nó chẵng thể nào ngờ được rằng ở Sài Gòn hiện tại chị Nam-chị Hai yêu dấu của nó lại đang cùng với thằng bạn nó yêu đương, ân ái với nhau một cách cuồng loạn, mê ly, ngất ngây, nồng nàn chẳng khác chi một cặp nhân tình xa cách nhau lâu ngày nay mới có dịp tái ngộ hàn huyên ; lần thứ hai chị đã vô tâm, tàn nhẫn phụ bạc ruồng rẫy tình yêu chân thành của nó bấy lâu ưu ái dành cho chị âu đó cũng là hình phạt mà ông trời trả báo nó bởi vì trước giờ nó cũng đã từng thằng thừng phụ tình chị để có đến những hai mươi người tình mà mới đây có thể kể ra là chị Hiếu ở Phước Hải, cô Hoàng ở khu rẫy Suối Nghệ. Đêm nay, cũng lại gian phòng này và cũng lại chiếc giường này lần thứ hai tiếp tục trở thành chứng nhân cho cuộc tình ngẫu nhiên đầy nông nổi, bất ngờ giữa hai chị em Phương Nam- Minh Trang vốn dĩ là hai người xa lạ hoàn toàn tuyệt nhiên không hề có quan hệ huyết thống với nhau ; đây cũng chính là gian phóng hoa chúc và chiếc giường hạnh phúc mới đây chưa đầy bao lâu giữa chị với Hoài Vũ-người anh họ chú bác ruột, một cuộc tình tội lỗi loạn luân đầy ngang trái, oan nghiệt (tập Trái tim lỗi nhịp) mà cho đến giờ phút này đây bác Thân, chị Tú và chị Thảo tất cả đểu chưa ai hay ai biết. Ngược lại, cuộc tình 'trời không dung đất chẳng tha' vừa nảy sinh xô đẩy chị Ba Linh Tú và thằng em út, hai đứa con bác Thân vào đấy (tập Vấp ngã) thì cũng như trên nghĩa là vẫn còn nằm trong tấm màn đêm bí ẩn, mịt mù, tăm tối âu rằng trên đời quả thật có đến vô vàn chuyện phức tạp, rối rắm xảy ra hỗn độn, lẫn lộn chẳng khác chi một nồi canh hẹ thực sự chẳng biết đường đâu mà lần ; lúc này, chị của Đại và bạn học chung lớp với em trai chị dường như không còn có thể nhớ được chuyện gì nữa cả kể cả đơn giản như một cộng với một bằng hai bởi vì hai đứa càng lúc càng cuồng loạn, mê mệt cùng ôm nhau trong vòng tay của nhau mà hết lăn qua rồi lộn trở lại trên tấm nệm ấm êm khiến cho lớp drap trãi phủ ỡ trên lúc đầu còn ngay ngắn, phẳng phiu nhưng càng về sau lại càng nhăn nhúm, dúm dó trông thật thảm hại làm sao?

Giây phút này, hai bàn tay Trang tuy rằng vụng về, lúng túng và ngượng ngịu nhưng vẫn cố gắng đưa lên lần lượt tháo cởi từng hột nút nơi chiếc áo đồ bộ vải bông màu xanh chấm bông tròn trắng nhỏ mà chị đang mặc ; đầu tiên là hột nút thứ nhất nơi cổ áo đến hột nút thứ hai nơi ngực áo sau đó tới hột nút thứ ba, hột nút thứ tư rồi cuối cùng khi hột nút thứ năm vừa mới được bung ra là lập tức, hai vạt thân áo trước của chị được hai bàn tay nó mở rộng sang hai bên. Dưới ánh sáng ngọn đẻn neon gắn nơi giữa trần phòng, toàn bộ da thịt nõn nà trắng còn hơn cả trứng gà lột nơi phần trên thân thể chị đều lõa lồ phơi bày ra hết tất tần tật trước cặp mắt ham muốn, khao khát của thằng con trai nhỏ hơn chị những sáu tuổi ; nó lặng yên ngắm nhìn rồi lại luồn hai bàn tay xuống dưới lưng chị mày mò tháo cởi hai cái móc nhỏ bằng nhôm cài vào hai lổ khoen tròn nối hai sợi dây nơi chiếc nịt vú bằng thun voan màu hồng chị mặc dùng để che đậy nữa kín nữa hở hai bầu vú mềm mại, căng đầy. Sau khi nhẹ nhàng cởi tuột hai ống tay áo chị xuống hai cánh tay nuột nà, nần nẫn của chị hết cánh tay phải tới cánh tay trái, nó cẩn thận cầm lấy chiếc áo đồ bộ lẫn áo ngực của chị để hết lên mé đầu giường ngủ ; không thể nào cưỡng lại được nét hấp dẫn, lôi cuốn nơi thân thể người chị bạn mình năm nay mới lên tuổi hai mươi ba, nó cúi xuống từ từ vùi mặt úp vào giữa hai bầu vú chị đang không ngớt phập phồng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển, gấp rút. Trong khi miệng nó nhẹ ngậm lấy đầu núm vú bên phải chị để tận hưởng, thưởng thức từng giọt sữa tuy vô hình bất dạng nhưng thực sự vô cùng thơm thơm, ngọt ngọt vả béo béo thì bàn tay phải nó cũng lần lên không ngừng mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú bên trái còn lại của chị với nỗi niềm háo hức, phấn khích đến cùng cực không thể nào diễn tả được bằng một thứ ngôn ngữ nào nữa cả ; chị thực sự cảm thấy quá đỗi sung sướng, điên dại khi yêu đương, ân ái với nó và không những thế, chị còn nhận ra sao mà hơn hẳn cả những lần làm tình với thằng em trai chị, có lẽ chính những thao tác chưa rành rõi, vụng về, non nớt của nó đã khiến cho chị càng lúc càng ngây ngất, say sưa, đắm đuối, mê mệt đến nỗi chết lên xỉu xuống đây chăng? Quả thật là cuộc đời vốn ưa thích chuyện đưa đẩy, dun rũi người ta vào những chuyện không thể nào lường trước cho được, một hai năm trước khi mà thằng nhóc này tới nhà chị ở Bà Rịa chơi tạt lon, chơi ô quang, chơi đánh chõng… với em chị thì những lúc ấy chị chẳng hề ngờ được rằng đêm nay chị lại lên giường yêu đương, ân ái và làm tình cùng với nó bằng tất cả sinh lực cũng như bản năng vốn có của bản thân ; mai sau này, thực sự chẳng biết là chị và nó có còn cơ hội nào để mà chung đụng, gần gũi cùng nhau như thế này nữa hay không chị không sao biết trước được thôi thì cứ cùng nó trao tặng, hiến dâng cho nhau những gì mình có cho hết đêm này đã rồi tương lai sẽ hẳn tính sau! Quá khứ chị Nam đã từng có lần ngờ vực, ghen tuông với Đại-em trai chị vì tình cờ chị thấy được số di động của chị Phương-bạn học cùng lớp Y23 với chị trong điện thoại của nó (tập Em lúc nào cũng yêu chị) ấy vậy mà mãi cho đến đêm nay, bản thân chị sẽ tự trả lời với nó như thế nào, giải thích ra sao cho nó được tường tận khi mà đến những hai lần chị đã phụ bạc nó để ngoại tình với anh họ và giờ phút này lại là thằng bạn học vốn ganh tị, ghen ghét với nó vì nó học giỏi hơn? Lúc này, có lẽ do thân nhiệt tăng lên khiến trong người cảm thấy nóng bức khó chịu cho nên Trang đã tự lần cởi chiếc áo thun ngắn tay màu vàng mà nó đang mặc trên người ra sau đó để lên cùng một chổ với áo đồ bộ cũng như áo ngực của chị ; nó lại tiếp tục chiếm đoạt chị và lần này nó bắt đầu thực hiện động tác đối bên, nghĩa là miệng nó nhẹ nhàng lần qua ngậm nút đầu núm vú bên trái của chị còn bầu vú phải của chị mà nó vốn 'chê cơm chán cháo'rồi thì lẽ đương nhiên rằng nó cũng chẳng bao giờ quên đưa bàn tay trái lên mà không ngớt mày mò, sờ soạng, nắn bóp. Các bạn thân mến! Một chi tiết mà chúng ta chẳng thể nào không nhắc tới, đó là bà Phụng –mẹ ruột của hai chị em Phương Nam-Phương Đại hiện giờ ở dưới quê nhà Phước Hải từ trước tới giờ đã năm năm trời trôi qua bà hoàn toàn tuyệt nhiên không hề hay biết là hai đứa con bà đã tám lần yêu đương, ân ái với nhau và còn hơn nữa là đứa con gái ngoan ngoãn, hiền lành, nết na thùy mị của bà lại những hai lần ăn nằm với anh họ, với bạn học của thằng con trai bà ; lúc nào bà cũng mong sao cho con gái sớm ăn học thành tài được tốt nghiệp ra trường làm bác sỹ để bà được nở mày mát mặt với thiên hạ và một hai năm sau nữa sẽ lấy được người chồng tử tế, sinh con đẻ cái nối dõi tông đường, hơn nữa còn thay bà lo cho thằng em tiếp tục con đường đi đến giảng đường Đại học như chị!

Như chúng ta đã biết, thực tế đã từng xảy ra không hể như mong muốn của bà vì lúc này đây, tại gian nhà của bác Thân ở Sài Gòn, cuộc tình giữa con gái bà với thằng nhóc học chung lớp với con trai bà đang lên đến cao trào đỉnh điểm, dẫu rằng giả sử như có thiên lôi cầm lưỡi tầm sét từ trên trời giáng xuống cũng chưa chắc gì mà ngăn cản, trói buộc được cả đôi bên không cho chúng tiếp tục thực hiện những điều ràn dở, trái khoáy với đời nữa ; sự thực rằng hiện tại, cả chị Nam lẫn Trang cả hai đều đã bắt đầu nghĩ đến giai đoạn cuối cùng kết thúc cuộc tình chăn gối của chúng đó là giai đoạn quan hệ giao hợp với nhau, một giai đoạn mà khó có thể nào thiếu vắng đi được trong bất kỳ cuộc tình nào trên thế gian này! Cách đây mấy đêm, chỉ là tình cờ nhìn thấy vầng lưng của chị gái thằng bạn học chung lớp mà thôi nhưng còn đêm nay thì sao nhỉ, thằng nhóc do thiếu cha vắng mẹ sớm sa ngã vào chốn bụi đời lại từng toan tính chuyện giết người, hiếp dâm, cướp tài sản đó là chiếc xe Dream và chiếc máy điện thoại Nokia Lumia lẽ đương nhiên đâu cẩn phải nhìn lưng chị làm gì nữa ; trái lại, bằng đầu môi chót lưỡi và bằng cả hai bàn tay, nó đã nhanh chóng trở thành chủ nhân 'nhất dạ đế vương'của thân thể chị rồi, không cần biết đến chuyện rằng chị từng thất thân với em trai trong năm năm trời qua cũng như từng yêu đương, ân ái với anh họ chú bác ruột. Lúc này, hai bàn tay nó với thao tác vụng về, lúng túng đang từ từ lần xuống dưới nhẹ nhàng nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đồ bộ bằng vải xanh chấm bông tròn nhỏ của chị tuột dần dần hai ống quần xuống khỏi cặp đùi chị săn chắc, qua hai đầu gối trượt theo cặp giò thon dài sau đó lần lượt ra ngoài hai bàn chân chị mềm mại, nuột nà, trắng ngần hết bàn chân phải sang bàn chân trái ; do chưa quen vả lại đây lại là lần đầu tiên trong đời nó mới làm như vậy cho nên dù rằng chị có giúp đỡ hỗ trợ cho nó bằng cách hết co hai chân lên rồi duỗi thằng ra nhưng cũng phải gần cả năm phút đồng hồ sau, nó mới kết thúc được công việc, cẩn thận để quần chị lên chổ mé đầu giường ngủ trong gian phòng hoa chúc của hai chị em tuy rằng thiếu hoa vắng nến. Nguồn điện kích thích sinh lý lúc này có thể nói là cường độ đã đạt đến cả chục nghìn kA liên tục phát sinh ra từ nơi xương cùng của chị Nam và Trang cứ thế mãi miết rần rật chạy dọc lên sống lưng lên đến trung ương thần kinh cả hai rồi từ đấy lại dần dần lan tỏa ra khắp châu thân lẫn tứ chi ; do vậy, chưa chi mà chị đã nhận thấy chổ kín của mình đã tự lúc nào tiết ra dịch nhờn sinh lý làm nhầy nhụa, trơn nhớt vùng cứ điểm quan trọng bậc nhất nơi thân thể chị, chính vị trí ấy mà trước giờ chị đã tám lần đón nhận lấy dương vật Đại-em trai và một lần quan hệ cùng Hoài Vũ-người anh họ chú bác để giúp cho anh này phần nào giải tỏa được nỗi buồn vì phải xa cách tạm biệt gia đình, người thân lên đường thi hành nghĩa vụ quân sự. Đêm nay, lẽ đương nhiên đến giờ phút này chị chẳng thể nào mà từ chối được việc sử dụng chố ấy để đón nhận lấy một dương vật hoàn toàn mới lạ, khác hẳn với của Đại hay là của Vũ đó là của một thằng nhóc 'bụi đời'thiếu thốn tình thương gia đình mà cách đây chưa đầy hai tiếng đồng hồ nơi con hẽm vắng vẻ, hoang tàn suýt chút nữa đã cưỡng hiếp, giết chết chị rồi cướp đoạt hết hai thứ tài sản đáng giá của chị đó là chiếc xe máy và chiếc điện thoại đời mới của chị, vả lại còn những năm trăm ngàn đồng chị để trong túi quần khi ấy có lẽ nó cũng không bao giờ từ chồi! Lẽ đương nhiên, còn chuyện nó đã đánh cắp chiếc Laptop và cái máy chụp hình bán lấy được những mười triệu đồng cất giấu dưới nệm giường trong phòng ngủ của nó chị vẫn chưa hề hay biết bời vì lúc này đây, hai bàn tay nó đang lần cởi chiếc quần lót bằng thun voan trắng là mảnh vải che chắn cuối cùng còn sót lại nơi thân thể chị ; cũng như khi nãy, chị lại tiếp tục giúp đỡ hỗ trợ cho nó bằng cách hết co hai chân chị lên rồi lại duỗi thẳng ra trở lại tạo điều kiện cho nó cởi quần lót chị xuống được dễ dàng, nhanh chóng. Để chiếc quần lót lên cùng một chổ với mấy thứ y phục kia nơi đầu giường xong, Trang lại xoay qua tự cởi chiếc quần sort nó đang mặc, chị Nam cười thầm trong bụng vì thấy nó mãi cho đến giai đoạn này rồi chẳng khác chi 'gạo đã được nấu chín gần thành cơm'mà anh chàng vẫn cứ còn mãi miết loay hoay như 'gà mắc tóc' ; nó vừa cởi xong thì dưới ánh đèn neon sáng choang nơi trần phòng, chị nhìn thấy dương vật nó thực sự cương ngỗng lên đến mức quá khố vừa to lại vừa dài vừa cứng tương tự một đoạn sắt nung đỏ vừa mới được lấy từ trong lò rèn ra không ngớt giựt giựt liên hồi và do vậy, chị thầm so sánh là 'đồ chơi' của thằng nhóc này có khi còn vượt trội hơn hẳn cả của Đại hay của Vũ chứ chẳng thể nào gọi là thua kém cho được. Tuy rằng rất háo hức nhưng ngược lại anh chàng nhà ta chẳng hể tỏ ra vội vàng, lật đật chi cả mà trái lại còn lần bàn tay trái lên mày mò, sờ soạng nhẻ nhẹ nơi chổ kin chị khiến chị cảm thấy như là vô vàn gai ốc cứ nổi sởn lên khắp cả toàn bộ da thịt chị và cũng do vậy nên dịch nhờn sinh lý từ trong cửa mình chị tiết ra càng lúc càng nhiều ; chẳng khác chi con kỳ đà đang trèo lên cành cây khô cằn giữa sa mạc cát mênh mông dưới ánh nắng mặt trời chói chang như thiêu tựa đốt để mà liếm láp chút nước đọng trên những chiếc lá non, nó từ từ trườn người tới nhẹ nhàng leo lên người chị với dáng vẻ, điệu bộ lúng túng vụng về làm sao! Mặc dầu vậy nhưng chị cũng thân ái, trìu mến đón nhận nó bằng hết tất cả tâm tình yêu thương của bản thân chị, hai bàn tay chị ôm níu chặt lấy hai bờ vai chắc khỏe, đầy đặn của nó trong lúc ấy, nơi dưới hạ thể thì đầu dương vật nó đang bắt đầu mày mò tìm kiếm lổ âm đạo chị để chọn đường lựa lối đi vào cơ thể chị rạo rực tràn đầy nhựa sống hấp dẫn, lôi cuốn, quyển rũ xiết bao còn hai chân chị cũng từ từ hơi dạng rộng ra hai bên để tạo điều kiện giúp đỡ, hỗ trợ cho nó được tiếp xúc vào với tâm điểm thân thể chị một cách đàng hoàng, ngay ngắn.

Do đây là lần đầu tiên vả lại chưa có kinh nghiệm tình trường cho nên cũng phải gần đến năm phút đồng hồ sau, nó mới chính thức đẩy lọt phần đầu dương vật vừa to vừa dài vừa cứng vào sâu bên trong lổ âm đạo chị ; có lẽ do cửa mình chị phải co giãn tối đa để chứa đựng cho hết 'cái đồ chơi'quá khổ của nó nên một cảm giác đau đớn, xót xa từ chổ kín chị cứ mãi miết dâng lên chỉ trong phút chốc đã lan tỏa ra khắp trung ương thần kinh lẫn cả châu thân và tứ chi. Theo bản năng sinh lý sẵn có do tạo hóa phú cho, Trang từ từ nhấp nhỏm hai mông hết nâng lên rồi hạ xuống liên tục đưa đầy dương vật nó thụt ra rồi lại thọt sâu vào tận nơi những ngóc sâu ngách thẳm nơi bên trong cửa mình chị Nam ; lúc ấy, hai bàn tay chị tưởng chừng như là thừa thãi chẳng biết làm gì thành thử cho nên cứ mãi miết lần lên cào cào trên lớp da lưng của nó, những ngón tay chị có móng dài nhọn hoắt sơn màu tím nho trong nháy mắt đã làm in hằn rõ đủ cả mười vết xước rướm máu hồng hồng đo đỏ nơi vầng lưng người tình một đêm nhỏ hơn chị những bảy tuồi đầu vừa mới phải bỏ học dở chừng lớp Mười do hoàn cảnh bố mẹ chia tay, gia đình ly tán…Do nó là con một không anh chị, không em út cho nên giờ đây nó thực sự chẳng biết nương tựa trông cậy vào ai mà đành phải sống nhờ vào tình thương yêu của người chị thằng bạn học chung lớp với nó trong quãng thời gian gần năm năm trời qua-người mà cách đây chẳng bao lâu, nó đã nhẫn tâm ra tay thủ ác cưỡng hiếp, giết chết rồi cướp đoạt tài sản đáng giá khoảng gần hai chục triệu, một số tiền mà đối với những gia đình đại gia như cặp vợ chồng bị nó giựt ổ bánh mì vào buổi tối cách đây hai tuần lễ nhưng đối với nó thì quả là một gia tài kếch sù. Sự việc sau khi xảy ra, không những chị không hờn giận, truy cứu hay trách cứ nó mà trái lại chị còn tự nguyện trao tặng, hiến dâng toàn bộ thân thể con gái ngà ngọc trinh nguyên của chị cho nó được thưởng thức, tận hưởng và chiếm đoạt, làm chủ ; có lẽ sức khỏe của nó chẳng phải là hạng thấp kém cho nên ngoại trừ lúc khởi đầu còn biết bao nhiêu là lúng túng, vụng về, ngượng nghịu, ngáo ộp nhưng càng lúc càng về sau thì nó càng dai dẳng bấy nhiêu trong việc kéo dài thời gian quan hệ giao hợp giữa nó và chị. Hai hòn dái nó xăng tròn lên hiên ngang, hùng dũng gác lên trên cặp đùi trắng nõn còn hơn cả trứng gà lột của chị đồng thời hai bên cửa mình chị không ngớt phập phồng co bóp để tăng thêm nguồn sinh lực cho phần dương vật nó có đủ năng lượng và nghị lực hoàn thành vẻ vang nhiệm vụ truyền tinh truyền giống từ cơ thể nó sang cơ thể chị ; năm phút, bảy phút, chín phút, mười một phút đã trôi qua tưởng chừng như cả hai chị em vẫn cứ không thể nào tự chấm dứt 'giai đoạn tiếp dòng nối dõi'này được bao giờ cả. Giống tương tự như những cuộc tình khác trên thế gian, cuộc tình giữa chị Nam và Minh Trang rồi cũng đã đến hồi kết cuộc, khi ấy cả hai đều vòng tay ôm chặt cứng lấy thân thể của nhau để cùng hưởng thụ những phút giây khoái ngất với độ rung cảm cực mạnh chẳng khác chi hai luồng điện trái dấu mạnh mẽ va chạm vào nhau ; ngập sâu trong âm đạo chị, dương vật nó liên tục xối xả bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo, nhơn nhớt rin rít tựa keo dán sắt và do quá thừa thãi nên phần lớn dịch tinh nó cứ mãi miết chảy tràn ra cả bên ngoài nhanh chóng làm ướt nhẹp nguyên cả vùng bụng dưới cũng như hai bên đùi của hai chị em. Tuy rằng đều thấm mệt sau cuộc truy hoan cuồng loạn, hổn hển thở dốc, mồ hôi mẹ mồ hôi con thốc tháo ra cả toàn thân nhưng chị Nam và Trang cả hai lộ rõ cảm giác sung sướng, thỏa mãn vô cùng vì những gì mà chúng đã trao gởi, dâng tặng cho nhau đêm nay ; sáng hôm sau khi thức giấc, chị vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra người tình nhỏ của chị đã lặng lẽ ra đi và chỉ còn một tờ giấy ghi nguệch ngoạc mấy chữ tạm biệt kèm theo số tiền mười triệu đồng để lại tại bàn salon nơi phòng khách. Quả thật chị buồn bã, ngậm ngùi, luyến tiếc vô cùng như vừa mới đánh mất đi một vật tuy rằng vô hình bất dạng nhưng lại vô cùng quý báu, vật quý ấy coi như đã rời xa chị trùng trùng điệp điệp dấn thân vào cuộc sống cạm bẫy khôn lường lấm lem chút bụi đời./.

Kết thúc 13 giờ 13 phút ngày 22 tháng 04 năm 2014
(Hai mươi ba Tháng Ba năm Giáp Ngọ)
CON ĐƯỜNG HOA

(Hết Phần 39 … Xin mời đón xem tiếp Phần 40 )


 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.