Chị Nam – Chương 26: – Botruyen

Chị Nam - Chương 26:

Phần 26: Men rượu dậy tình

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!

******************************

Sau cơn bệnh lao phồi trầm trọng kéo dài chưa đầy hai tháng, ông Thái-bố chị Nam và thằng Đại qua đời trong nỗi niểm đau đớn thương xót, da diết của bà Phụng, hai đứa con cùng anh chị em, họ hàng, bà con hai bên nội ngoại ; đám tang ông được tổ chức trang trọng, linh đình ngay tại tư gia nơi quê hương Phước Hải, lúc này nhân vật chính của chúng ta vừa tròn mười lăm tuổi còn chị Nam nó đã hai mươi hai, hai chị em đển sớm thấm thía được cảm giác của những đứa con mồ côi bố chỉ còn lại người mẹ hiền yêu dấu. Tuy rằng đây không phải là do ông trời trừng phạt cuộc tình loạn luân, tội lỗi của hai đứa nhưng trong thâm tâm chúng, để cho vong hồn người cha kính yêu sớm được siêu thoát cho nên cả chị lẫn em đều thầm nguyện sẽ không gần gũi, chung đụng với nhau như sáu lần trước nũa ; sau khi bố được mồ yên mả đẹp, do chưa tới thời gian học ở trường Đại học nên chị ở lại Phước Hải khoảng hơn một tháng để phụ giúp mẹ giải quyết công việc nhà nào là sửa sang lại tàu đánh cá cho thuê mướn, xây kim tĩnh cho bố…còn thằng Đại thì một mình nó phải trở lên Bà Rịa tiếp tục học chương trình lớp Chín sau ba ngày xin phép nghỉ chịu tang bố. Trong căn nhà trước giờ rộn rã tiêng nói cười của hai chị em giờ thì trở lại khung cảnh vắng ngắt, lặng lẽ như tờ giống y như xưa lúc nó còn học lớp Sáu, lớp Bảy, lớp Tám và để làm dịu đi nỗi buồn cổ hữu cứ xâm thực, bào mòn trái tim hãy còn thơ dại, những lúc học bài xong nó lại thu mình tập trung vào những trang web trên mạng ; mới đây do được chị chỉ vẽ nên giờ nó đã khá rành với việc truy cập Yahoo Chat và chẳng đầy bao lâu nó đã làm quen được với sáy bày địa chỉ nickneam của những người bạn trai có, gái có ở Sài Gòn có, Đà Lạt có thậm chí ở cả ngoài Hà Nội, Hải Phòng….Một tối nọ, tình cờ lúc lên mạng vào mục đăng tin tìm bạn nơi Yahoo Chat, nó thấy có một nickname khá ngộ nghĩnh là 'Hot poupee' tự giới thiệu như sau : nữ hai mươi tám tuổi, đã ly dị chồng, có nhu cầu cần tìm một ban trai từ 18-20 tuổi, nhà ở số 2345, đường Nguyễn Văn Linh nối dài, phường Phước Nguyên-Thành phố Bà Rịa, nếu hợp ý sẽ sẵn sàng làm bạn ; vậy là máu tò mò khám phá bỗng dưng trỗi dậy trong đầu óc nó, chưa gì mà nó đã nghĩ ngợi tới chuyện này chuyện kia không đâu vào đâu cả nhưng nó lại ở chổ là người ta lớn hơn nó những mười ba tuổi thì có ai khùng điên gì mà lại đi làm bạn với nó, thế là nó vội vàng từ bỏ cái ý nghĩ rồ dại trên. Đêm sau, nó lại vào trang web ấy thì lúc này nó thấy in cả hình chân dung của nickmame kia, ôi quả thật là một khuôn mặt xinh xắn, đầy nữ tính và khi nó đi ngủ, hình ảnh người phụ nữ kia lại nhanh chóng len lõi vào giấc mơ của nó ; nữa đêm, nó choàng dậy qua phòng chị Nam mở dàn máy LG lên và đánh bạo tự xưng là nó đã mưởi tám tuổi, nhà tại phường Phước Hưng 'em rất mong được làm quen với chị' rồi gửi tin 'chat' tới 'Hot poupee'. Hôm sau đi học về, nó lật đật mở máy thì nhận được câu trả lởi 'Nếu muốn làm quen thì mời tới nhà nói chuyện chơi', vừa vui mửng vừa lo sợ quả thật nó nữa muốn thối lui nữa muốn tiến tới tới chiếu, vì không có giờ học ở trường cho nên suy nghĩ nát óc rồi nó quyết định làm liêu một phen thử tới nhà chị ấy xem tình hình như thế nào rồi hẵng hay. Trên chiếc xe đạp điện, nó tà tà đi xuống Phước Nguyên và chẳng khó khăn gi mấy, nó đã tim được số nhà đã đăng trên mạng của người phụ nữ bí ẩn kia ; đó là một căn nhà một lẩu kích thước cỡ như nhà nò nẳm lọt giữa hai căn biệt thự to đùng, cổng trước có một cửa sắt trồng dây thiên lý um tùm bao phủ. Vì nhà nẳm trong một con hẽm thưa thớt người qua lại nên thằng Đại bạo gan bấm chuông, ngay lúc đó nó nghe tiếng chổi chà quét sân ngừng hẳn lại rồi khoảng hai phút sau có một người phụ nữ mang khuôn mặt đúng y như hình đã đăng trên mạng chậm rãi bước ra ; nó nhận thấy ở ngoài chị đẹp hơn ở trong hình nhiều và bỗng chốc trái tim nó cảm thấy xao xuyến, bồi hồi một cách kỳ lạ làm sao ấy…
-Em hỏi ai?-Chị cất tiếng trong trẻo.
-À….em…là người….nhắn tin….cho chị…trên mạng! –Ngập ngừng mãi, nó mới thốt lên được mấy tiếng.

Chị tròn mắt nhìn thằng Đại với vẻ ngạc nhiên vô cùng bởi vì chị chẳng thể nào tin được thằng nhóc đang đứng trước mặt chị lại chính là người nhắn tin cho chị trên Yahoo Chat vào tối trước, có lẽ chị cứ ngỡ rằng đấy là một thanh niên lịch thiệp, bản lĩnh chứ ai ngờ hóa ra một thằng con nít mặt mũi còn búng ra sữa như thế này ; ngần ngừ giây lát rồi chị cũng vui vẻ mở cửa mời nó vào nhà, nó khép nép ngồi xuống ghế salon nơi phòng khách còn chị xuống nhà dưới một lát mang lên một lon CocaCola ướp lạnh đon đả mời nó. Chị nhìn nó trìu mến nói :
-Khỏi cần phải hỏi cũng đủ biết là em chỉ mới mười lăm tuổi là cùng, có phải không?

Chưa gì mà đã bị chị bắt mạch trúng ngay sự dối trá của mình, thằng em chị Nam tỏ vẻ 'khớp'vô cùng, nó không nói gì chỉ nhìn chị lẳng lặng gật đầu; sự tự nhiên, thân thiện của chị càng lúc càng làm cho nỗi xa lạ, ngại ngùng giữa nó và chị giảm dần đi mà thay thế vào đó là sự thân mật, gần gũi cuối cùng chị nói rằng do chị sống tại đây hoàn cảnh chỉ có một thân một mình, bố mẹ anh chị em đều ở dưới Cần Thơ, ly dị chồng đã năm năm nay, tuy có một đứa con gái bảy tuổi nhưng rốt cuộc cũng theo về với bố từ lúc mới lên hai cho nên chị sẽ nhận nó làm em kết nghĩa vậy. Hơn một tiếng đồng hồ, sau khi cùng chị trao đổi số điện thoại cho nhau, thằng Đại hớn hở ra về mà lòng vui mừng chẳng khác chi trẩy hội nhưng về đến nhà nó mới sực nhớ ra là tuy nó có nói cho chị biết tên nó nhưng ngược lại nó chưa hề biết tên là gì cả ; vậy là tối hôm đó, nó lại vào 'chat'với chị, chị nói rằng tên chị rất là quê, Trần Thị Hồng Phấn-một cái tên nghe sao mà mộc mạc, chân chất và giản dị làm sao? Gần ba muoi tuồi đầu nhưng có lẽ do lối sống ít căng thẳng, ít 'stress' cho nên phần lớn chị vẫn còn giữ được dáng vóc xuân xanh thời con gái, mái tóc bumbê demigarson óng ả và mượt mà ôm lấy khuôn mặt dễ thương, tròn trịa như vầng trăng ngày rẳm ; vầng trán chị mặc dủ rất thấp song bù lại là cặp mắt chị lại to tròn, long lanh, ngời sáng sắc lẽm hai hàng mi cong cong gợi tình xuống chút nữa là cái sống mũi nhỏ gọn nằm cân đối giữa hai gỏ má bánh bầu và chắc chắn thằng đàn ông con trai nào cũng sẽ phải chết mê chết mệt nếu giả sử như được hân hạnh chiêm ngưỡng đôi môi chị nhỏ nhắn, mềm mại, tươi thắm, hồng đỏ tựa như một đóa hồng nở rộ trong mảnh vườn trước nhà chị. Tử hai bờ vai nhỏ nhắn, vầng lưng mềm mại đầy quyến rũ, hai gò ngực mum múp, vòng bụng thóp cùng hai vòng eo thon thả gợi cảm đền cặp đùi căng tròn, hai bờ mông đầy đặn, cặp giò thon dài cuối củng là hai bàn chân trắng muốt, nuột nà tất cả đểu do bàn tay tài ba, điệu nghệ của tạo hóa hai mươi tám qua quá khứ đạ tạc nên một pho tượng thần Vệ nữ kiêu sa, diễm lệ. Ngay từ buổi chiều tới nhà chị lúc về nhà mãi cho đến hai ba ngày sau, nhân vật chính của chúng ta lúc nào cũng như lúc nào đểu như người trên cung trăng rớt xuống trái đất bởi nhan sắc tuy không sắc nước hương trời nhưng thật duyên dáng, ấn tượng của chị Phấn đã gần như chiếm lĩnh toàn bộ trái tim lẫn cả cõi lòng nó ; chưa gì mà nó đã tỏ ra thấy 'thích thích' người chị kết nghĩa rồi nhưng dẫu sao thì nó cũng chỉ tới mức độ đó là cùng mà thôi chứ chưa đền đỗi xấu xa, tệ hại cho lắm…Thửa lúc thời gian này chị nó còn ở dưới quê Phước Hải, dường như chiều nào nó cũng lân la đền chơi nơi nhà người chị kết nghĩa của nó và ngay vào lần thứ hai, nó đã mua tặng chị khá nhiểu trái cây như bưởi, ổi, táo, lê…khiến chị rất vui vẻ và cảm động vô cùng trước tấm chân tình thực sự của thằng em người dưng khác họ ; lúc đầu, nó chỉ ở chơi khoảng một hai tiếng mà thôi nhưng đền ngày thứ tư thì thời gian ở nhà chị của nó càng kéo giãn ra dài hơn thậm chí nó còn ở lại ăn cơm chiều cùng với chị. Hai chị em tâm sự qua lại với nhau ngày càng nhiều do đó mà thằng Đại biết rõ thêm một số thông tin về chị, chị hiện là kế toán cho một salon xe Honda taị phường Phước Trung do làm hợp đồng công nhật theo ca cho nên chị chỉ làm buổi sáng trong ngày còn buổi chiều, chị ở nhà nhận làm thêm gia công thêu những tấm tranh hình con rồng, con hổ…cho xí nghiệp công tư hợp doanh xuất khầu hàng mỹ nghệ ; tuy rằng thu nhập hàng tháng không nhiểu nhưng cũng đủ nuôi sống chị và giúp chị thanh thản, ổn định được tâm hồn mình là được lắm rồi chứ không thể nào đòi hỏi gì thêm nữa. Một tuần lễ trôi qua, có lẽ do số phận vốn dĩ đã được ông trời xếp đặt sẵn cho nên tình cảm thân thiết, nồng nàn giữa hai chị em theo thời gian càng lúc tăng dần thêm lên, không tối nào trước khi đi ngủ mà cả hai quên không chat với nhau ít nhất cũng là nữa tiếng đồng hồ ; có lần sau khi đi giao hàng cho công ty, chị ghé tạt vào nhà nó lúc nó vừa mới ngủ dậy xong, chị ngồi một lát rồi rủ nó lên xe Honda chị chở đi uống café nghe nhạc và đây là lần đầu tiên thằng em chị Nam bước vào một quán café hạng sang thời thượng, gần bốn năm trời nay tuy rằng cũng có nhiểu lúc đi ăn chè, uống nước với chị Hai nhưng hai chị em chí toàn ngồi quán vỉa hè mà thôi chứ chưa bao giờ vào Diamont, Hello, Paloma,…Những ngày sau đó, hễ chiều đến không đi học là nó chủ động gọi điện thoại mời chị đi uống nước và điểm hẹn thường nhật của hai chị em là quán Hello gần Sở Giáo dục –Đảo tạo Tình Bà Rịa-Vũng Tàu trên con đường dẫn đến tiệm mắt kính Sài Gòn ; lẽ đương nhiên là cả hai không thể nào ngờ được rằng sắp sửa có một tình huống bất ngờ đó là 'bắt cóc đòi tiền chuộc nhầm' khiến cho tình cảm chị em nhanh chóng thay đổi trở thành tình yêu đôi lứa nam nữ thanh mai trúc mã khi mà đôi bên mới kết nghĩa chị em chưa đầy ba tuần lễ. Số là chủ nhân của một trong hai căn biệt thự nằm cạnh nhà chị Phấn là một đôi vợ chồng sống cùng với hai đứa con gái sinh đôi lên năm, người vợ bằng tuổi và cũng có vóc dáng, mái tóc y như chị còn người chồng là giám đốc một công ty khai thác dầu khí ở Vũng Tàu do vậy cuộc sống của họ chẳng khác gì đế vương, cỡ như chị so với một góc nhò của họ cũng chưa thể nào bằng đừng nói chi là ; bởi vậy họ trong một sớm một chiều đậ trờ thành đích ngắm của một băng nhóm xã hội đen đang hoành hành cát cứ trên địa bàn thành phố Bà Rịa.

Bọn chúng lên kế hoạch bắt cóc cô vợ để lên yêu sách đòi ông chồng phải chi số tiền chuộc là 500.000.000đồng, đầu tiên có một tên đàn em đến trinh sát nắm tình hình tại nhà 'con mồi' thì chúng nắm được một thông tin quý báu là cứ khoảng bốn giờ sáng, cô vợ không khi nào không ra khỏi nhà đi bộ tập thể dục, lập tức tên đầu sỏ ra lệnh tấn công ngay vào thời điểm này ; ai có dè đâu, chị Phấn cũng là người có thói quen đi bộ ngay vào lúc thời gian trên cho nên khi chị ra khỏi nhà trước cô chù nhà bên cạnh, vửa đên đầu hẽm đã bị một tên từ phía sau vừa ôm chặt vừa bịt miệng chị lại bằng một cái khăn trắng tẩm sãn thuốc mê tiếp đó tên nọ bồng chị lên để lên yên sau một chiếc xe Dream do một tên khác nổ máy đợi sẵn còn hắn ngồi sau cùng giữ chị. Chúng chở chị đi thẳng vào Hòa Long rồi nhốt chị trong một cái chòi giữ dưa mà xung quanh bốn bề chỉ toàn là vườn bạch đàn xanh ngắt um tùm, tám giờ sáng hôm đó tên cầm đầu nhóm bắt cóc hả hê gọi điện thoại cho ông giám đốc tại công ty báo hung tin trên và ra giá nữa tỷ đồng ; ông ta tưởng thật vội vàng điều đình ngay với hắn và hẹn ba giờ chiều nay sẽ giao 'hàng'tại địa điềm trước rạp chiếu phim Thành phố đồng thời thỏa thuận là sẽ tuyệt đối không báo công an. Sau đó, ông giám đốc vì vận còn bán tín bán nghi nên vội vàng điện thoại về nhà thì mới hay vợ ông vẫn còn ở nhà, ông ta nghiệm ra vậy là bọn kia đã bắt nhầm ai đó tường rằng vợ ông liền lật đật sai hai nhân viên thân tín của ông lái xe con về Bà Rịa đón cô vợ cùng hai đứa con ở trường Mẩm Non Hoa mai ra hết Vùng Tàu ở nhờ nhà một người bà con gần với ông ; đến trưa, chiếc Iphone của ông lại nhận thêm một tin nhắn kinh hồn là 'nếu ông không thực hiện theo như hợp đồng thì tối nay phải chuẩn bị trước quan tài để…chôn vợ', ông chỉ cười khấy và an tâm làm việc tại văn phòng như chưa hề có chuyện gì xảy ra cả. Ba giờ chiều, hai tên đàn em khác cùng gã đầu sỏ ra 'đón khách' ở rạp chiếu phim, lẽ đương nhiên là chẳng có ai lộ diện cả ; bồn giờ, cả ba tên trên hai chiếc môtô Harley bay vào Hòa Long, tên đại ca rút từ trong túi ra một tấm hình chụp hai vợ chồng ông giám đốc ra so với mặt chị Phấn thì khi ấy, hắn mới té ngữa ra vì mấy thằng đàn em của hắn đã bắt nhầm người rồi không còn gì mà bàn với cãi nữa… 'Phóng lao phải theo lao', hắn bảo đàn em tìm hết mọi cách bắt buộc chị cho biết số điện thoại của chồng để đòi tiền chuộc, chị bảo chị đã ly dị chồng rồi chỉ sống một mình vả lại chị cũng không có tiền để mà chuộc thân ; truy hỏi mãi cuối cùng, bực quá chúng kéo đi hết chỉ để lại một thằng trông chừng chị sau khi quăng cho chị một ổ bánh mì kẹp chả lụa. Sau đó, nhán lúc thằng kia đi vào trong vườn bạch đàn 'toalet', chị vội vàng lấy điện thoại nhắn tin cho thằng Đại đến cứu chị ; cũng may là trước giờ chị đã nhiều lần đi vào Hòa Long với mấy người bạn cho nên chị nhắm hướng từ chợ xã này vào đến khu vườn bạch đàn tuy cũng khá xa nhưng đường lại dễ đi. Chị nhắn tin cho thằng em kết nghĩa chẳng qua chỉ là để nhắn vậy chứ như chúng ta đã biết, hoàn cảnh sống của chị quả thật đơn thân độc mã đâu có còn ai bên cạnh chị nũa đâu mà kêu với gọi cho nên cuối cùng chị đành phải dựa vào thằng nhóc mười lăm tuổi này thôi ; chưa chắc gì mà nó đã tới mà nếu nó tới thiệt thì thực sự chị không thể nào hình dung ra được rằng chẵng biết là nó làm cách nào để cứu chị đây? Nhưng rồi chị hy vọng đến chín mươi phần trăm rằng nó sẽ tới vì từ khi quen biết nó tới nay, chị thấy dường như nó có cảm tình với chị rất nhiều mặc dầu chị chưa thể nào xác định được thứ tình cảm ấy là tình cảm gì, tình thương chị em hay là tình đơn phương đây-chị khẽ cười thầm với nhửng ý nghĩ không hay cứ lởn vởn trong đầu óc chị. Lúc bấy giờ, hoàng hôn đã dần dần buông xuống sắp sửa phủ màn đêm giăng kín khắp thế gian vạn vật, khi nhận được tin nhắn của người chị kết nghĩa, lòng nóng như lửa đốt, thằng em chị Nam suy nghĩ rằng chị đang trong tình trạng thập tử nhất sinh như vậy nếu không đi giái cứu chị thì sau này có gì dẫn ân hận cũng không còn kịp, sao mà có mặt mũi nào mà nhìn chị được nữa ; nó mặc vội áo chemise xanh và quần tây đi học vào ngoài khoác thêm chiếc áo khoác dắt xe đạp điện ra khỏi nhà chạy về hướng bùng binh nghĩa trang liệt sỹ. Mẫu tin nhắn của chị chỉ vẽ con đường đền chổ chị đang bị tạm giữ đòi tiền chuộc thân cũng dể hiểu vô cùng cho nên khi đến chợ, theo con đường đất đối diện chẳng bao lâu nó đã đển được khu vườn bạch đàn ; lúc này, trời đã hoàn toàn tối hẳn đi và do đêm nay là mười sáu âm lịch nên vầng trăng xuất hiện sớm soi ánh sáng vằng vặc muôn nơi ngàn lối, xuyên qua vườn cây rậm rạp sau khi giấu kín xe đạp vào một bụi cây, nó thấy trước mắt có một cái chòi giữ dưa bên trong tối om nhưng có một thằng khoàng mười chín hai mươi tuổi tóc để dài như con gái ngồi trêh cái ghế nhựa trước chòi hút thuốc phì phèo nhả khói. Thằng Đại nghỉ ra một kế liền tự nhiên đi tới ngó hết chổ này tới nơi khác giả tảng như đang tìm kiếm vật gì đánh rơi, lập tức thằng kia thấy lạ vội lên tiếng :
-Ê thằng nhóc, mày tìm cái gì vậy mậy?
-À tối qua, ba em ra đây bẫy chuột đồng làm rơi cái Iphone ở đâu đây mà kiếm không ra. Anh kiếm giùm em đi, nếu được xin hậu tạ anh đàng hoàng-Nó cố ý nói lớn cho chị Phấn trong chòi nghe thấy.

Thằng nọ tưởng thiệt, sẵn có đèn pin trong tay liền đứng dậy làm cử chỉ đẹp soi hết bụi này đến bờ khác để tìm cái Iphone vô hình bất dạng, khi nó đến gần thằng Đại thì bất ngờ nó ra đòn thế võ Vovinam lần lượt tung ra ba quyền khiến thằng kia chẳng kịp trở tay lãnh đủ gục ngã lăn ra đất như trái mít rụng ; thằng em chị Nam lên tiếng :
-Chị Phấn! Chị ra đi. Em hạ nó rồi!

Từ trong chòi, chị lao ra như một cơn lốc, quả thật chị không ngờ sự việc lại xảy ra nhanh chóng giống như những gì chị thầm mong xảy ra, thằng em mới kết nghĩa của chị đúng là một vị cứu tinh, một vị thánh sống đã giúp chị hồi sinh trong cuộc sống mới tốt đẹp và tràn đầy hưng phấn ; hai chị em nắm tay nhau chạy thoát khỏi nơi địa ngục trần gian của chị hơn gần 15 tiếng đồng hồ bị giam giữ trái phép sau khi thằng em chị Nam lấy chiếc xe đạp điện từ trong bụi rậm ra nhưng rồi từ xa có ánh đèn pha của ba bốn chiếc xe Honda rồ đến, chị la lên :
-Chết rồi, tụi nó quay lại đó em!!!

Thằng em nuôi của chị thấy tình hình nguy kịch, suy tới tính lui thấy giờ nếu rẽ đến ngã ba phía trước mà rẽ phài là đụng đấu tụi kia liển cho nên nó liển giục chị ngồi lên yên sau xe đạp rồi tấp vào một con đường nhỏ xuyên qua vườn bạch đàn đâm về phía bên trái ; nó không dám bật đẻn pha bánh trước vì sợ bọn kia phát hiện ra ; theo con đường nhựa nhỏ, nó chạy sâu miết vào trong càng lúc càng vắng vẻ, im lìm vì hai bên chỉ toàn là vườn bạch đàn xào xạt trước gió dưới ánh trăng vằng vặc. Lúc bấy giờ, bọn bắt cóc đã ngừng lại trước chòi giữ dưa, cả tháy đểu tá hỏa khi thấy thằng đồng bọn nằm sóng xoài trên đám có trước chòi, một thằng vào trong rồi chạy ra báo tin ngay là 'con mồi' đã xổng mất. Thằng đại ca cầm đầu vất điếu thuốc xuống đất lấy chân giày dí lên, nghiến răng nói :
-Đ…mẹ, nó chạy chưa lâu đâu. Đi kiếm vể cho tao!

Mấy thằng đàn em nghe lệnh liền tỏa ra tứ phía tìm kiếm trong khi đó, hai chị em chị Phấn có lẽ đã chạy vượt quá tầm kiếm soát của chúng rồi cũng nên, nhìn thấy có một cái chòi giũ dưa cả hai liển ngửng xe lại và chui vào đấy trốn đỡ ; chỏi này có vẻ rộng hơn chòi nơi chổ kia và do nóc chòi thủng một lổ cho nên bên trong có thứ gì là cả hai đểu nhìn thấy rõ. Trông qua cũng biết là chòi thường hay có người ở vì chiếm gần hết diện tích chòi là chiếc giường sạp thấp lè tè kích cỡ 1,4m trãi manh chiếu sờn mòn, nơi đầu giường có sẵn một cái gối tai béo áo bao ngoài màu trắng đã ngã sang màu cháo lòng cùng một cái mền màu cứt ngựa ; đặc biệt nơi góc chòi còn có cả bếp dầu lò xo cùng với nồi, tô, chén, đũa để trong một cái giỏ quang gánh, thằng Đại lục lọi đâu ra được hai gói mì giấy và một cái hộp quẹt ga. Tuy rằng hồi chiều nó cũng đã ăn cơm ở nhà còn chị chỉ lót dạị bằng ổ bánh mì bọn bắt cóc đưa cho, lúc sáng và trưa chúng cho chị ăn mì gói cùng với chai nước suối nhấm nháp cho đỡ khát nhưng sau chặng đường trốn chạy quá mỏi mệt nên cả chị lẫn em đểu cùng cảm thấy đói meo ; trong lúc nó xung phong nấú mì thì chị tìm thấy ở dưới chân giường trên nền xi măng một chai nước suối và một chai gần đầy rượu vang đỏ. Khi mì đã chín, nó lễ mễ múc ra đầy hai tô, nó nhường cho chị tô nhiểu nhưng chị không chịu cho nên nó đành san lại hai tô bằng nhau khi ấy chị mới bằng lòng ; chị rót rượu vang ra một cái chén rồi nói rằng chị sẽ uống cùng nó để cảm ơn nó đêm nay đã 'xông pha lửa đạn'để giải cứu chị thoát khói cảnh chim ***g cá chậu, không có nó chắc là chị chẳng biết phải làm sao đây…Do gần đây mỗi khi về Phước Hải, lúc bố Thái còn sống đôi lần bố cho nó nếm thử cỡ một ly mắt trừu thứ rượu này cho nên đêm nay nó thực sự chẳng ngần ngại chi mà không uống với người chị kết nghĩa của nó, hai chị em vừa xì xụp ăn mì vừa nhấm nháp men rượu dậy tình cảm một cách tha thiết, nồng nàn giữa hai người ; cả hai nói chuyện với nhau vui vẻ hơn mọi khi, chị nói nếu đêm nay không có chủ nhân chiếc chòi này tới đây, để không bị bọn kia phát hiện thì hai chị em nên ngủ lại qua đêm nơi chổ này và chị hỏi nó thấy có tiện không? Nó thầm nghĩ đường nào cũng đã lỡ, thời gian này do chỉ có mỗi mình nó ở nhả cho nên ngủ ở đâu mà chẳng được vả lại nhà nó ở phường Phước Hưng đã khóa ngoài cẩn thận và an ninh trật tự khu phố rất an toàn nên không hề sợ bị trộm cắp ; đêm nay nếu không cẩn thận bị bọn du côn bắt lại thì nó khó lòng mà cứu thoát chị thêm lần thứ hai được nữa. Sau khi ăn mì và uống cạn hết hai chén rượu vang, tuy không say nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên vui miệng uống khá nhiều cho nên nó cảm thấy cả người cứ ngần ngật nóng lên rần rật chẳng khác gì người bị lên cơn sốt rét ; thấy thế, chị buột miệng hỏi trong lúc dọn dep chổ ngủ :
-Sao vậy em? Bộ say à?
-Dạ không phải say nhưng trong người hơi khó chịu một chút!
-Em xích lại gần đây để chị bắt gió cho!

Nó nghe lời xich lại ngồi đối diện với chị, chị khẽ đưa hai bàn tay lên nhẹ nhàng xoa lên hai bên thái dương nó rồi lần xuống gáy sau đó bắt gió nơi cổ nó ; chỉ trong một thoáng thôi, nó cảm thấy dễ chịu vô cùng nhưng có lẽ gần chín mươi chín phần trăm lý do khiến cho nó khỏe lại đó là mùi dầu gội đầu Dove, mùi da thịt phụ nữ tỏa ra từ mái tóc chị, thân thể chị mới là đúng. Từ trước tới giờ, đa số những người tình của nó đều ở độ tuồi thanh niên chỉ có một vài người đã luống tuổi như cô Chi, cô giáo Huệ và đêm nay, nó lại mới có dịp gần gũi đến mức đụng chạm được đến thân xác của một phụ nữ lớn hơn nó những mười ba tuổi đã có chồng có con chính vì vậy nó không thể nào tự dối lòng nó rằng nó không cảm thấy kích thích, đòi hỏi, ham muốn một khi lúc này trong người nó vừa tiếp nhân thêm một thứ men rượu dậy tình. Sau khi được chị chăm sóc, nó lí nhí nói vài tiếng cám ơn chị thì bỗng dưng chị có cảm giác choáng, người hơi chao đảo một chút nó hốt hoảng choàng tay ôm ngang lưng chị, sốt sắng hỏi chị có làm sao không, chị trà lời không sao chỉ lâu lâu hơi bị chóng mặt rồi chị úp mặt vào vai nó như là một điểm tựa cho đỡ mệt ; lúc này, vì không sao cầm lòng được nữa trước sự lôi cuốn, quyến rũ tuy nhẹ nhàng nhưng hừng hực bốc cháy của chị nên nó bất thần cúi xuống hôn nhẹ vào mái tóc bumbê demigarcon chỉ cách mặt nó chưa đầy nữa gang tay trẻ em. Dường như tâm trạng chị cũng đã bắt đầu cảm thấy có phần nào hơi ngạc nhiên vì hành động của nó nhưng chị vẫn yên lặng không hề phản ứng hay cự tuyệt chi cả, hai bờ vai nhỏ nhắn của chị hơi rung lên khe khẽ khi nó đang hôn lần từ tóc chị xuống gáy, xuống cổ chị rồi sau đó lại lần nhẹ lên khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh, dễ thương mà trước giờ đã đôi lần len vào giấc mơ của nó khi ngủ ; có lẽ do càng lúc càng phấn khích, đam mê cho nên nó cứ mãi miết phủ khắp những nụ hôn gần như đến mức độ thô bạo lên trán, lên mắt, lên mũi, lên má chị khiến chị phải lên tiếng trong hơi thở hổn hển, đứt quãng :
-Em….em….nhẹ…thôi em!

Thằng Đại hơi bị quê, vội vàng trở lại cử chỉ thân thiện, nhẹ nhàng hơn đối với chị và do đó chỉ sau vài giây, đến lượt chị bắt đầu đáp trả lại cho nó bằng những nụ hôn thật là ngọt ngào, nồng cháy không kém gì nó vào mắt vào mũi vào tóc nó ; cả hai chị em lúc bấy giờ như càng lúc càng xích gần lại với một thứ mà nhân gian gọi là tình yêu xác thịt lứa đôi, vâng chính xác là như vậy. Hiện tại, sau hơn một tiếng đồng hồ tìm kiếm, bọn bắt cóc vẫn không tìm ra được 'con mồi'bị xổng của chúng, như vậy là hoàn toàn trắng tay, 'mèo vẫn hoàn mèo', tên đầu sỏ bực mình chửi thề inh ỏi và cái thắng canh gác chị lúc nãy bị đánh bất tỉnh cũng đã khỏe lại ; nó ngại ngùng kể lại lá có một thằng nhóc khoảng mười lăm tuổi xí gạt nó đi tìm chiếc Iphone bố nó làm rơi nào ngờ thằng đó lại có võ ra tay nhanh quá thành thử nó không kịp trở tay, nghe vậy tên đại ca lại càng điên tiết hơn, chửi rủa nó thậm tệ rồi cả bọn kéo nhau trở về Bà Rịa ngay trong đêm và lẽ đương nhiên, chúng không thể nào ngờ được rằng lúc này đây, 'con mồi'của chúng đang cùng với thằng nhóc nọ bước vào cuộc mây mưa, ân ái nhanh chóng vô cùng chằng khác gì một cơn gió thoàng, một áng mây bay, một chiếc lá rụng, một cánh chim vụt bay…Lần này, chị Phấn và thằng Đại cả hai chị em đều cùng chủ động vửa ôm dìu đỡ người ngã nằm xuống giường sạp trãi manh chiếu sờn mòn vừa mày mò tìm kiếm hai vành môi của nhau để bắt đầu trao tặng, hiến dâng cho nhau nụ hôn môi đầu đời tuy rất nhẹ nhàng, giản đơn nhưng không kém phần ngất ngây, đắm đuối và cuồng loạn ; chị Nam hiện đang ngủ chung cùng với mẹ ở Phước Hải chắc là không sao biết được thằng em trai yêu dấu của chị đang rắp tâm phản bội chị lần thứ mười sáu và lần này nó lại cả gan tư tình, yêu đương, ân ái cùng với một người phụ nữ lớn hơn cả chị những sáu tuồi. Trên thế gian này quà thật có nhiều chuyện không lường trước được thậm chí cả nằm mơ cũng không bao giờ thấy, tình yêu giữa hai chị em kết nghĩa là một ví dụ chứng minh hùng hồn, cụ thể, sống động biết bao nhiêu ; bởi vì chưa đầy ba tuần lể từ cái buổi tối thằng nhóc nhân vật chính của chúng ta tình cờ nhìn thấy cái nickname 'Hot poopee'thôi ấy vậy mà đêm nay, cả hai đã nằm bên nhau trong một cái chòi giữ dưa ở nơi xa lạ, vắng vẻ, hiu quạnh mà làm tình, ân ái với nhau ; đây còn là cuộc tình mới cua nó trong năm nó lên mười lăm tuổi và sau này, chằng biết là tiếp theo người phụ nữ cô đơn này sẽ đến lượt ai đây trở thành người tình thứ mười chín của nó? Lúc đầu, do chưa quen và còn ngại ngùng cho nên những nụ hôn môi giữa hai chị em còn có vẻ nhát gừng, e dè. thiếu tự nhiên nhưng theo thời gian trôi qua càng lúc ngay đến bản thân cả hai cũng không thể nào nhận biết được là mình và người tình của mình hôn nhau đến mức dạn dĩ, thân mật, gắn bó, thắm thiết như thế này? Đôi môi chị Phấn lúc này đã hoàn toàn rộng mở liên tục đón nhận lấy hai vành môi thằng Đại luồn sâu vào bên trong miệng chị cho đến tận chăn răng gốc lưỡi ; đặc biệt là hai vầng lưỡi hai chị em cứ thế mà mãi miết quấn quýt lấy nhau chẳng khác chi hai con giao long đang quấn mình vào tuy hai mà một cùng bay bổng lên lưng chừng trời xanh do đó cả hai càng lúc càng có cảm giác khô khốc trong miệng lẫn cổ họng vì nước bọt của chị nếu có tiết ứa ra nơi hai bên khóe môi thì lập tức được thằng em kết nghĩa liếm nút sạch và ngược lại. Có thể kết luận rằng hiện giờ thằng em chị Nam không còn nhớ được một chút gì tới người chị Hai thân yêu của nó cả ngay đến nỗi đau xót không nguôi khi bố Thái bất chợt bị bạo bệnh qua đời cũng đã không còn tiềm ẩn trong cõi lòng thơ ngây, dại dột của nó ; thực sự là nó chỉ còn biết vui sướng thụ hưởng tình yêu mới lạ đêm nay bất chợt đến với nó cùng người phụ nũ cô đơn lớn gần gấp đôi tuồi nó như người ta thường nói 'một lạ bằng tạ cái quen'. Bữa giờ, lẽ đương nhiên là nó chỉ dám nhận chị làm người chị nuôi của nó mà thôi chứ chưa hề dám ngỏ lời 'em yêu chị'bởi vì phàm trên thế gian này, con người chỉ dễ dàng đón nhận những gì xảy ra bất ngờ, tình cờ mà thôi chứ còn những điều một khi nói ra rồi rất có thể làm cho họ nghĩ ngợi, ngại ngùng và chưa gì mà chị đã nhanh chóng nhận ra thằng em nuôi mặc dầu hãy còn nhỏ tuổi mới học lớp Chín mà thôi nhưng lại rất bản lĩnh, thành thạo, tinh vi và điêu luyên trong việc ân ái, mây mưa có khi còn trội hơn cả người lớn trong đó, người chồng chị trước kia là một ví dụ điển hình. Vào buổi chiều đầu tiên nó đến nhà chị, thực sự ra lúc ấy trong thâm tâm chị dẫu không nói ra nhưng chị vẫn cứ còn coi thường nó-một thằng nhóc không hơn chẳng kém nhưng giờ đây thì chị mới cảm thấy mình đã hoàn toàn sai lầm ; hai chén rượu vang lúc nãy hai chị em uống cạn hiện vẫn còn lưu lại trong cơ thể cả hai cho nên men rượu dậy tình lên trong trái tim lẫn cõi lòng cô độc, trống trãi của cả chị lẫn em, bao nhiêu nỗi niềm khát khao, đòi hỏi rạo rực cứ thế mãi miết dâng lên tràn ngập khắp châu thân cho nên không riêng gì mỗi một mình nó mà ngay đến chị cũng khó có thể trốn tránh cho được ham muốn giải tỏa nhu cầu sinh lý xác thịt nam nữ. Hai bàn tay thằng Đai lúc này vốn đã từ từ cử đông lần lên mày mò nắm lấy hai bên lai dưới chiếc áo thun thể thao ngắn tay màu cam chị mặc trên người chậm rãi cởi luồn lên trên dọc theo hai vòng eo thon thả của chị Phấn đền hai nách, trong khi đó chị hết nhỏm lưng lại nghiêng người qua lại để tạo điểu kiện cho nó dễ dàng vòng chiếc áo qua cổ và đầu chị rồi kéo hẳn ra bên ngoài ; do có ánh sáng tỏa ra từ vầng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời đêm soi sáng vào trong lều một cách rõ ràng cho nên nó nom thấy rõ chiếc áo ngực chị mặc trong được may bằng thun voan mỏng manh màu nước biển. Đây là lần đầu tiên nó gặp một người phụ nữ mang áo ngực có một màu thiên nhiên tươi mát như thế bởi vì trước giờ những người tình của nó đa số dùng loại màu trắng, một số ít xài màu hồng như chị Nam nó thỉnh thoảng đôi khi chứ thực sự ra nó chưa hề thấy ai mang màu xanh như chị cả ; lại có điểu đặc biệt dễ dàng hơn là thay vì hai cái móc nhôm nhỏ cài áo nằm ở sau lưng như những người khác thì trái ngược lại là nằm ở phía trước nơi khoảng giữa hai gò ngực vun tròn của chị cho nên chằng khó khăn và mất nhiểu thời gian, chỉ thoáng cái là nó đã tháo xong hai cái móc cài váo hai lổ khoen nối kết hai sợi dây nơi chiếc nịt vù của chị.

Có lẽ chưa đầy nữa phút đồng hồ sau, chiếc áo ngực màu thiên thanh ấy đã nhanh chóng lỏng dần, lỏng dần không còn bó sát vào da thịt chị nữa rồi tuột lệch xuống dưới và khi ấy, nó chỉ cần nhẹ nhàng cầm rút ra khỏi lưng chị để lên chổ mé đầu giường sạp cùng một lúc với chiếc áo thun của chị ; tuy rằng trong quá khứ từng trãi đã có đến những mười bảy người tình nhưng nó phải thừa nhận một điều rằng nó chưa thấy ai có được bộ ngực tuyệt mỹ như là chị luôn cả chị Nam nó cũng thế. Mặc dầu đã có một đứa con nhưng chị vẫn còn giữ được nét xuân thì thời con gái trinh nguyên bởi hai gò ngực chị không những không chảy xệ xuống mà trái lại rất căng đầy, vun tròn, mịn màng làn da trắng bóc còn hơn cả trứng gà lột hết vỏ ra và tựa chừng hai hòn hỏa diệm sơn đang chuẩn bị phun trào lứa cùng nham thạch một cách mãnh liệt, dữ dội không ngớt phập phồng nhịp nhàng nâng lên hạ xuống theo nhịp thở hổn hển gần như đứt quãng ; cảnh tượng ngay trước mắt do vậy mà càng làm cho nó thêm kích thích, ham muốn chị đến tột độ, cho dù bây giờ có thiên lôi từ trên trời cầm lưỡi tầm sét nhảy xuống ngăn cản nó thì nó cũng không thể nào ngừng lại được việc khám phá, thưởng thức, tận hưởng và chiếm đoạt cái vẻ đẹp tuy đơn sơ, giản dị, mộc mạc nhưng chứa đựng biết bao nhiêu sự huyền bí, thần thoại của chị. Nó vừa thở dốc vừa cúi mặt xuống úp vào giữa hai bầu vú mềm mại kia, miệng thì ngậm nút lấy nút để đầu núm vú phải của chị còn bầu vú trái còn lại lẽ đương nhiên là nó cũng không quên lần bàn tay phải lên mày mò, sờ soạng, nắn bóp với một cường độ rạo rực, cuồng loạn có thể trên cả mức tối đa cho phép ; lúc ấy, chị chắc là cũng không thể nào cưỡng lại được những cảm giác sung sướng, ngây ngất quá đỗi cho nên hai mắt chị cứ mãi nhắm nghiển lại và hai bàn tay chị thì như không muốn thừa thãi cứ mãi miết vày vò những lọn tóc còn vương mùi khét nắng của nó. Chủ nhân của cái chòi giữ dưa này là một ông trạc tuổi khoảng bốn mươi nhà ở cách đó chỉ chừng 500m, vào những đêm trăng sáng như thế này, ông vẫn thường hay ra đây vừa nhâm nhi một vài ly rượu vang vừa nằm ngắm trăng nhưng hôm nay, lúc mới dùng bữa chiều xong thì ông bị trúng gió thành thử ra ông đành phải ở nhà không ra chòi được chứ nếu không thế nào ông cũng đi ra đây rồi một sớm một chiều ông sẽ nhanh chóng phát hiện ra có một cặp nam nữ gồm một người phụ nữ gần ba mươi tuổi và một thằng nhóc mới lên mười lăm đang âu yếm yêu đương, ân ái và làm tình với nhau ngay trên chiếc giường sạp mà ông hay nằm mọi đêm ; nếu tình huống giả sử như vậy thế nào ông cũng la làng lên cho hàng xóm láng giềng hay biết cho mà coi chứ chẳng nín nhịn cho được vì bản tính ông rất chúa ghét ba cái vụ dám dẫn nhau vào chòi ngủ của ông để làm chuyện bậy bạ, bằng chứng là mới tháng trước đây chính ông cũng đã bắt được một cặp trai gái ở xóm trên ngay tại chổ này trong tình trạng không còn mảnh vải nào che thân khiến cho cả hai đều phải năn nỉ, lạy lục ông xin tha đừng có bắt họ giao cho dân phòng kéo gây điều tủi nhục, xấu hổ cho gia đình, dòng họ…Sau khi bà vợ ông cạo gió xong, ông định bụng nằm nghỉ cho khỏe một chút rồi ra chòi nhắm rượu ngắm trăng nhưng do quá mệt cho nên ông đã ngủ quên trên cái võng tại nhả rồi con gái ông sợ ông bị muỗi đốt vội lay ông dậy và ông chui vào giường trong buồng tiếp tục ngáy khò khò quên cả trời cả đất ; chính vì vậy mà đến giờ phút này đây, chị Phấn và thằng Đại hai chị em kết nghĩa vẫn cứ tự do, thoải mái 'muốn làm gì với nhau thì làm'tuyệt nhiên không hề có ai xuất hiện để quấy rầy, ngăn cản. Quả thật đêm nay, chị không thể nào điều khiển được sự thay đồi tâm trạng một cách quá đỗi bất ngờ của bản thân chị mà coi như đó là cơn lốc xoáy muốn cuốn phăng đi một mái lá nào đó thì cứ việc cuốn, muốn nhổ trốc gốc một cái cây cổ thụ nào đó thì cứ việc nhổ ; từ gần ba tuần nay kể từ ngày bắt đầu nhận thằng nhóc này làm em kết nghĩa tinh thần cho tới giờ, chắc chắn là chị chưa bao giò nghĩ rằng giữa chị và nó sẽ có với nhau một đêm tình yêu đương, ân ái tuyệt vời như thế này.

Lúc này đây, thằng em chị Nam đã thực hiện động tác đổi bên nghĩa là trong khi miệng thì lần qua ngậm nút đầu núm vú bên trái của chị còn bàn tay trái nó lại không ngừng đưa lên để mày mò, nắn bóp, sờ soạng bầu vú phải chị mà từ nãy đến giờ nó đã 'chán cơm chê cháo'rồi khiến cho thân thể người chị kết nghĩa của nó cứ mãi miết quằn quại, run rẫy trong cơn kích động dục tình mãnh liệt, dữ dội chẳng khác chi cơn sóng thần hung hãn từ ngoài khơi xa tràn vào đổ ụp xuống tàn phá thành phố, làng mạc và cướp đi biết bao nhiêu mạng sống của những sinh linh vô tội. Công cuộc khám phá, tìm hiểu, tận hưởng rồi chiếm đoạt từng làn da thớ thịt nơi pho tượng thần Vệ nữ xinh đẹp, sống động này chắc chắn thế nào rồi cũng có điểm dừng đó chính là hai bên lưng chiếc quần thun thể thao màu xanh dương còn lại nơi phần hạ thể chị mà hai bàn tay nó đồng loạt sau vài giây mò mẫm, sờ soạng đã lần nắm lấy rồi dần dần từ từ cởi tuột xuống dưới ; đầu tiên là phơi bày cặp đùi chị nõn nà, trắng ngần còn hơn cà trứng gà lột qua hai đầu gối đến cặp giò thon dài thật quyến rũ mỗi khi chị co cả hai chân lên rồi lại duỗi thẳng ra và cuối cùng rồi thì hai ống quần cũng đều lần lượt ra khỏi hai bàn chân nuột nà, mềm mại của chị hết bàn chân trái tới bàn chân phải. Nên nhớ rằng loại quần thun khi mặc rất dễ bó sát lấy người thành thử cho nên khá khó khăn chật vật và hao tốn không ít thời gian, nó mới cởi xong chiếc quần hiểm hóc ấy , may mà có được sự đồng tình giúp đỡ, hỗ trợ tạo điểu kiện của chị để nó dễ dàng thực hiện ý đồ ; như vậy là chẳng bao lâu, chiếc quần chị mặc đã nhanh chóng được chị cho phép đoàn tụ cùng chung một chổ (nơi mé đầu giường sạp) với chiếc áo thun đồng bộ và áo ngực mặc trong. Thằng Đại chậm rãi ngồi dậy cởi hẳn chiếc áo khoác nó đang mặc ra gấp gọn lại sau đó galăng kê xuống dưới đầu chị Phấn, tiếp đó cu cậu nhà ta thong thả lần cởi y phục hiện có trên người nó gồm chiếc áo chemise xanh và quần tây xanh đồng phục đi học ; chỉ trong chớp mắt thì nó và chị cả hai thân thể đều trong tình trạng một người chỉ còn lại quần lót trong bằng thun voan trắng mỏng mảnh còn người kia thì trơ trọi chiếc quần đùi bằng vải sọc carô màu vàng xanh. Hiện tại, bỗng dưng đầu óc nó lại thoáng qua một luồng suy tưởng đó là quả thật nó chẳng thể nào lý giải nổi vì sao mà cuộc đời nó liên tục gần bốn năm trời qua cứ mãi miết dan díu hết người phụ nữ này liền tiếp đó lại vấn vương cô gái khác ngay không lúc nào ngừng ; đầu tiên là chị Nam –chị Hai trong gia đình đến chị Thanh Linh (thứ hai), cô Chi (thứ ba), chị Dung (thứ tư), chị Thảo (thứ năm) lần lượt tới chị Oanh (thứ sáu), cô Nhị (thứ bảy), chị Hồng (thứ tám), chị Hạnh (thứ chín), chị Phương (thứ mười) sang cô Huệ (thứ mười một), cô Loan (thứ mười hai), chị Nguyệt (thứ mười ba), chị Tịnh (thứ mười bốn) mới đây là chị Mỹ Linh (thứ mười lăm), cô Minh Phương (thứ mười sáu), chị Ngoan (thứ mười bảy). Đêm nay, nhờ có men rượu dậy tình từ nơi chai rượu uống dở của ông chủ chòi, nó lại ghi thêm vào lịch sử tình trường của nó một dòng nữa đó là cuộc tình thứ hai mươi sáu với người tình thứ mười tám lớn hơn nó những mười ba tuổi –chị Trần Thị Hồng Phấn mà nó quen biết trong một khoảng thời gian chưa đầy tròn ba tuần lễ ; cả hai chị em có lẽ chưa hiểu biết hết tính nết cũng như lối sống của nhau thì phải nhưng về thể xác của lẫn nhau thì gần ba tiếng đồng hồ trôi qua, nếu nói rằng không ai hiểu biết của ai không nhiều thì ít mới đúng là chuyện lạ? Chị thực sự quá đỗi ngạc nhiên về thằng em kết nghĩa của chị tuy rằng mới có mười lăm tuổi nhưng một người lớn từ hai mươi đến hai mươi lăm nếu giả sử như so sánh với nó thì quả là hoàn toàn thua kém nó về tất cả mọi mặt trong phương diện nghệ thuật làm tình, ân ái, mây mưa trăng gió ; đấy chính là ưu điểm nổi trội của nó mà nhờ có vậy mà từ trước đến giờ nó đã thành công tốt đẹp và mỹ mãn trong việc chinh phục, chiếm đoạt đến những mười tám người đàn bà con gái lớn có, nhỏ có, thân quen có, xa lạ cũng có lẽ đương nhiên là bao gồm cả chị. Chị chưa hiểu biết nhiều về nó, đại khái chị nghe nó nói rằng quê nó ở Phước Hải, bố vừa mới qua đời chỉ còn mẹ tiếp tục tảo tần tắm sương gội gió tiếp tục nghề đánh cá truyền thống của gia đình lưu lại từ đời ông bà cố nội, nó có một chị năm nay hai mươi hai tuổi học Đại học Y dược ở Sài Gòn nhưng có một thông tin cực kỳ quý báu 'hot'mà nó chẳng bao giờ có thể hé răng nói cho chị biết đó là chị nó đã từ lâu vốn dĩ không những là chị mà còn là người tình đầu tiên đến tận trăm năm của nó ; ấy thế mà đêm nay không hề do dự chần chờ chi cả, chị đã tuyệt đối tự nguyện toàn tâm toàn ý trao thân gửi xác cho nó khám phá, tìm hiểu, thưởng thức và chiếm đoạt mà không hề đòi hỏi điểu kiện chi cả. Lúc bấy giờ, với động tác khéo léo nhanh nhẹn, chưa đầy hai phút đồng hồ sau, thằng Đại đã cởi tuột xong chiếc quần lót bằng thun voan trắng mỏng manh ra khỏi thân thể chị Phấn rồi gọn gàng để lên cùng một chổ với quần áo của chị ; có lẽ nhân vật chính của chúng ta e rằng nến để dồn hết quần áo vào một chổ sẽ dễ rớt xuống đất nếu nhiều quá thành thử ra nó đặt hết tất cả quần áo nó xuống nơi cuối mé chõng sau khi lần hai bàn tay nắm lấy hai bên lưng chiếc quần đùi cởi tuột từ từ xuống.

Chỉ trong tích tắc, cả hai chị em kết nghĩa thân thể đều hoàn toàn trần truồng, tuyệt nhiên không còn một mảnh vải nào còn sót lại để mà che thân cả trông chẳng khác chi hai người tiền sử xa xưa thuở mới tạo trời dựng đất ; dương vật thằng em chị Nam lúc này đã cương ngỗng lên đến mức tối đa cho nên không những cứng ngắc chẳng khác chi đoạn sắt không ngớt giựt giựt liên hồi mà còn rất dài và rất to. Tuy vẫn có đôi chút ngượng ngùng, e thẹn song chị vẫn đón tiếp nó một cách nhiệt tình và thân thiện vô cùng, vòng tay ôm của chị mở rộng choàng qua hai bờ vai nó mảnh khảnh kéo ghịt nó xuống sát vào thân thể chị trong lúc ấy, chẳng khác chi một con rắn mối đang bò lên theo cột chòi nó trườn người tới từ từ leo lên trên người chị với động tác cực kỳ rành rõi, khéo léo, tinh vi, lão luyện ; khi hai chân chị chậm rãi mở rộng ra thì nó đã nằm vào đúng ngay tâm điểm cơ thể chị, đầu dương vật nó bắt đầu mày mò trong cảnh tranh tối tranh sáng để tìm kiếm đường đi lối vào đặng mà xâm nhập chốn đào nguyên tuyệt vời, thú vị xiết bao nơi thân xác một người phụ nữ vốn đã có chồng có con. Quả là người ta nói chẳng sai, 'gái một con trông mòn con mắt' hay 'gái một con như thuốc ngon nữa điếu', mặc dầu đây chẳng phải là lần đầu tiên quan hệ với một phụ nữ đã từng trãi qua hôn nhân song thằng Đại vẫn chưa thể nào hình dung hết được nỗi niềm xúc cảm sung sướng vô biên khi bản thân nó đêm nay được cận kề, gần gũi và chung đụng với tuýp kiểu mẫu trên rất là đặc trưng hoàn toàn khác hẳn với những cô gái còn trinh nguyên toàn vẹn! Đúng ngay vào lúc đầu dương vật nó vừa mới chui lọt được vào trong âm đạo chị thì không những riêng gì mình nó mà cả chị Phấn cũng đều không thế nào không cảm nhận được biết bao nhiêu cảm giác đau đớn, xót xa lẫn lộn với hạnh phúc nghẹn ngào quá đỗi cùng cực tột độ ; tiếp theo đó chẳng bao lâu, nó thực sự chủ động tuy nhẹ nhàng nhưng mạnh mẽ đưa đẩy dương vật nó nhích từng cm một càng lúc càng vào sâu trong âm đạo trơn nhớt của chị, hai hòn dái nó chẳng mấy chốc hùng dũng hiên ngang gác lên trên cặp đùi chị no tròn, nơi hai bên cửa mình chị không ngớt phập phồng co bóp để tiếp tế thêm nguồn năng lượng sinh lực cho phần dương vật làm tròn 'nghĩa vụ thiêng liêng và cao cả'. Chúng ta xin ngừng ìnhlại một chút để nói về ông giám đốc công ty khai thác dầu khí nhé các bạn, hiện giờ vợ chồng ông tuy đã rất an toàn chăn êm nệm ấm ở Vũng Tàu nhưng dẫu sao thì ông ta cũng vẫn không thể nào yên giấc cho được, thỉnh thoảng ông lại giật mình chợt tỉnh giấc vì sao mà ông lại cảm thấy tội nghiệp cho người phụ nữ xa lạ nào đó vốn đã vô tình thay thế vợ ông làm con tin cho bọn tội phạm bắt cóc tống tiền ; ông tự hỏi 'chẳng biết giờ này số phận cô ấy ra làm sao rồi khi mà bọn côn đồ kia không lấy được tiền chuộc?'và lẽ đương nhiên, ông không thể nào ngờ được rằng hiện tại thì 'con tin'ấy đã được giái thoát an toàn vô sự lại đang cuồng nhiệt yêu đương, ân ái cùng với 'người hùng'của cô ấy không ai khác chính là thằng em kết nghĩa của cô nhỏ hơn cô những mười ba tuổi. Lúc bấy giờ, thành cơ âm đạo chị vẫn cứ mãi miết không ngừng co giãn liên tục thít chặt lấy dương vật thằng con trai sắp sửa tốt nghiệp THCS một cách mạnh mẽ, khốc liệt khiến cho 'đồ chơi'thằng nhóc càng lúc càng cứng, càng to và càng dài càng mày mò khám phá hết ngóc ngách này đến hang cùng khác sâu tuốt đến tận tử cung chị ; trong khi ấy thì nơi tấm lưng trần trụi, gầy guộc của nó cứ vậy mà càng lúc càng xuất hiện càng nhiều những đường cào xước trầy trảụa rướm máu hồng đỏ do mười ngón tay móng nhọn hoắt do thừa thải chẳng biết làm gi thành thử cho nên cứ liên tục cào từ nơi hai vai xuống tấm lưng nó. Cũng có thể kết luận rằng đấy chính là dấu tích cuộc tình thứ hai mươi sáu với người tình thứ mười tám mà đêm nay đã được chính thức đậm nét ghi vào lịch sử tình trường của thằng con trai nhà bà Phụng ở Phước Hải, còn ông Thái thì nay đã phiêu bạt vong linh nơi chốn cửu tuyền cho dù ông có biết được rằng hai đứa con ông nhất là thằng Đại hư đốn đến cỡ nào thì ông cũng chẳng bao giờ làm gì được cả, thôi thì hãy cứ để cho tòa án lương tâm chúng phán xét chúng vậy chứ biết sao hơn! Tuy đêm nay, tình trạng cơ thể thằng em chị Nam vẫn hoàn toàn bình thường và khỏe khoắn nhưng thực sự nó chẳng hiều vi sao mà bản thân nó lại không thể nào kéo dài thời gian giao hợp với chị Phấn ra lâu hơn, nhiều hơn như những lần trước nó với chị Nam, chị Ngoan hay cô Minh Phương….; chỉ mới có sáu, bảy phút thôi là chưa chi dương vật nó đã ào ạt, xối xả bắn phụt ra những tia tinh dịch trắng đùng đục tựa chừng nước vo gạo, nhơn nhớt rin rít chẳng khác gì keo dán thấm sâu vào tất cả hang cùng ngóc ngách trong cơ thể người chị kết nghĩa. Dịch tinh nó quá dồi dào và thừa thãi cho nên ứ tràn chảy ra bên ngoài làm hai bên đùi cũng như nguyên cả vủng bụng dưới của cả hai chị em nhanh chóng bị ướt nhẹp ngay như chuột lột ; giai đoạn khoái ngất của tình yêu bất ngờ giữa đêm tối đến với hai chị em quả thật chưa cảm nhận hết được thì đã vội vàng rã rời, mệt mỏi trong luyến tiếc, bịn rịn. Giấc ngủ tuy muộn màng nhưng thật say sưa, ngon lành đến với hai chị em sau khi kết thúc cuộc mây mưa, hoan lạc và khi trời còn hãy chưa sáng, cả hai đã cùng nhau tự nguyện yêu đương, ân ái thêm lần thứ hai bởi vì trong cơ thể nột tạng hai người dẫu sao vẫn còn có một chút dư âm nào đó của men rượu dậy tình./.

Kết thúc lúc 15 giờ 08 phút ngày 20 tháng 01 năm 2014
CON ĐƯỜNG HOA

(Hết Phần 26 … Xin mời đón xem tiếp Phần 27 )

 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.