Chị Nam – Chương 22: – Botruyen

Chị Nam - Chương 22:

Phần 22: Hòn đảo tình yêu

Khuyến cáo : Các bạn độc giả nếu có đọc truyện của tôi thì chỉ là để giảm stress và lấy khí thế làm việc phục vụ cho xã hội chứ không nên bắt chước theo hành động của những nhân vật trong truyện thì nguy to. Thân ái chào các bạn!

******************************

Sau đêm yêu đương, ân ái ngùn ngụt bốc lửa dục tình ở khu Bãi Dâu-Thành phố Vũng Tàu, có thể kết luận rằng tình yêu giữa chị Nam và thằng Đại-hai chị em ruột con của ông Thái bà Phụng đã lên đến đỉnh điểm cao độ tựa chừng như đỉnh Hymalaya-nóc nhà của thế giới ; chị gái trở về Sài Gòn tiếp tục chương trình tại lớp Y23 trường Đại học Y dược còn em trai vẫn theo học lớp 8.3 trường THCS Kim Đồng. Do đã cho thằng em một chiếc điện thoại di động làm quà năm mới cho nên thành thử ra không ngày nào mà chị không nhắn tin về cho nó ; có khi trong một ngày, chiếc máy điện thoại của nó liên tục rung lên những ba lần báo hiệu có đến ba tin nhắn của chị gửi từ thành phố về. Đa phần nội dung những tin nhắn ấy, chị chỉ hỏi nó xem có học giỏi không, có bệnh gì không, có khó khăn gì không chỉ duy nhất một tin chị gửi cho nó lúc 22 giờ 40 phút một tối nọ lúc chị mới vừa học bài xong mà khi xem xong nó không tài nào ngủ được, thân nhiệt cứ tăng lên hầm hập chẳng khác gì những lần nó yêu đương, ân ái cùng chị ; dòng tin nhắn ấy như sau 'Em trai của chị!Chị yêu em nhiều!' và nó lập tức soạn tin trả lời chị 'Chị gái của em!Em cũng yêu chị nhiều lắm' ngay đêm hôm ấy. Qua ngày hôm sau, dì Phi-dì ruột của thằng Đại từ Phước Hải lên mang tiền của má nó gửi cho và do cần điện thoại để liên lạc với người quen vả lại điện thoại bàn nhà nó vốn dĩ đã bị đứt dây chưa kịp gọi thợ đến sửa, dì mượn điện thoại của nó để sử dụng ; vì gọi không được nên dì phải nhắn tin đến số máy dì vừa bấm và vì vậy mà vô tình dì đã đọc được nội dung hai tin nhắn 'khủng bố' trên của hai chị em Phương Nam-Phương Đại. Lúc chiều trở về Phước Hải, vừa mới gặp mặt bà Phụng là em gái mình, dì liền liến thoắng một hơi với đứa em rằng coi chừng hai đứa con của nó ở Bà Rịa sanh tật 'làm người mà chẳng chịu làm người' thì chỉ có nước chết mà không kịp đầu thai ; dì còn chứng minh cho em mình tin dì không đặt chuyện bằng cách đọc đúng y nguyên văn của hai mẫu tin nhắn do hai chị em gửi cho nhau qua điện thoại di động như trên. Hai vợ chồng ông Thái bà Phụng cứ một mực cho rằng dì đặt chuyện, họ cho rằng thực sự nếu hai đứa con họ có nhắn tin cho nhau đúng như vậy đi nữa thì cũng không thể nào chứng minh được là chúng quan hệ loạn luân tội lỗi với nhau, chẳng qua là do chỉ có hai chị em lúc nào cũng gần gũi, khắng khít cùng nhau và yêu thương nhau hết mực nên mới nhắn tin như vậy thôi ; khi dì Phi về rồi, cả hai vợ chồng nhanh chóng quên bẵng đi chuyện ấy vì họ còn phải lao vào việc chuẩn bị cho chuyến tàu ra khơi lúc mười giờ tối nay thì hơi đâu mà lo cái chuyện 'bò trắng răng'kia một cách mù mờ, huyền hoặc? Đấy chính là một tình huống minh chứng cho cuộc tình loạn luân, tội lỗi giữa hai chị em ruột thịt kéo dài gần những ba năm trời nay đến giờ phút này đây vẫn luôn luôn tiềm ẩn trong bóng tối dục vọng âm u dày đặc chứ chưa đến lúc bị phát hiện lôi ra ánh sáng công lý để phán xét, định đoạt….Mủa xuân đã qua, nhường thế gian cho mùa hè nóng nực, khi thằng Đại vừa mới xếp sách vở của lớp Tám để bắt đầu kỳ nghỉ hè thư thái, tuyệt vời thì chị Nam cũng được nhả trường cho nghỉ sớm sau khi thi hết các phân môn bắt buộc cho đến đầu tháng tám dương lịch khởi động chuyến đi thực tập dài hạn 12 tháng tại Bệnh viện Bà Rịa mà do học giỏi cho nên chị được phân công làm trưởng đoàn quản lý những ba mươi sinh viên của lớp Y23 trường Đại học Y dược Thành phố. Vào thời điểm này, do phải tu sửa bảo trì lại chiếc tàu đánh cá cho nên bố mẹ chúng cũng đều rãnh rỗi công việc, không còn phải vướng bận cảnh thức khuya dậy sớm như trước nữa ; do bà Phụng có một người chị cả tên là Phận ở ngoài Côn đảo bấy lâu nay cưới vợ cho con trai ở ngoài ấy cho nên dì mời cả hai vợ chồng em gái cùng hai đứa con ra nghỉ đón gió ở vùng đảo tuy xa xôi nhưng khí hậu thật là mát mẻ, trong lành này.

Vì trong người không được khỏe, ông Thái không đi thành thử ra cuối cùng chỉ có ba mẹ con tay xách nách mang hành lý ra đón tàu cánh ngầm ở tại Bãi Trước-Vũng Tàu để đi ra Côn Đảo với tâm trạng phấn chấn, rộn ràng bởi vì như ngay đến bà Phụng thì từ lúc cha sinh mẹ đẻ cho đến giờ thì bà cũng chưa biết Côn Đảo ra làm sao nữa chứ đừng nói chi là hai đứa con của vợ chồng bà. Chị Nam và thằng Đại, cả chị lẫn em đều rộn ràng, mừng rỡ chẳng khác gì lân gặp pháo khi còn một ngày nữa mới khới hành mà từ sáng cho đến tối chúng đều tíu tít nói cười như sáo ; thấy vậy, bà Phụng mới nghiệm ra ra được rằng chính vì như thế mà dì Phi mới ngộ nhận là giữa hai đứa ngẫu nhiên nảy sinh mối quan hệ loạn luân, tội lỗi với nhau từ trước tới giờ chăng? Lẽ đương nhiên vợ chồng bà tuyệt nhiên chưa hề biết rằng 'trong chăn có rận', 'trong ánh nắng vương chút mây mưa', rằng vấn đề mà dì Phi nói là hoàn toàn đúng sự thật một trăm phần trăm không sai một ly một tý nào cả ; trong quãng thời gian gần ba năm trời nay từ lúc thằng em sắp sửa bước vào học lớp Sáu và con chị thì chuẩn bị đi học Đại học ở Sài Gòn, trong hoàn cảnh cùng sống chung dưới một mái nhà tại Bà Rịa thiếu hẳn đi sự giám sát của người lớn, hai chị em đã âm thầm lén lút làm chuyện 'không phải của con người' cho đến nay đã là năm lần chính thức chứ chẳng phải là một hay hai lần. Mặc dầu không tin vào lời nói của chị gái mình nhưng bà Phụng cũng nảy sinh ý nghĩ muốn theo dõi, dỏ xét xem hai đứa con mình có đúng y như những gì mà dì nói hay không thành thử khi lên tàu, bà ở riêng một khoang buồng còn hai đứa ở chung với nhau nơi khoang đối diện ; tối hôm ấy, khoảng đâu mười giờ, do say sóng nên chưa ngủ được, bà lần bước sang nhìn qua ô cửa kiếng tròn nơi cửa buồng hai chị em để quan sát bên trong thì thấy cả hai đứa tuy cùng nằm cạnh nhau trên chiếc giường nệm nhưng đứa nào đứa nấy đều quấn chăn ngủ say như chết. Thấy vậy, bà mới thực sự yên tâm trở về buồng và chẳng mấy chốc, giấc ngủ cũng đã nhanh chóng lôi kéo bà chìm đắm vào sự mỏi mệt, yên lành nhưng một tiếng đồng hồ sau, tình hình ở bên trong khoang buồng của hai chị em mới thực sự bắt đầu thay đổi mà bà không hề hay không hề biết. Như chúng ta đã hiểu, nếu xa cách nhau thì thôi chứ những lúc gần gũi chung đụng xác thịt như thế này mà chẳng có chuyện gì xảy ra giữa hai chị em mới quả thật là chuyện lạ ; vì do thói quen và từ trước đến giờ đã năm lần yêu đương, ân ái cùng nhau cho nên sau khi ngủ được một giấc khoảng bảy giờ tới hiện tại, thằng Đại tỉnh dậy và bắt đầu làm yêu làm sách 'đòi' chị mình nhưng chị Nam kiên quyết từ chối, chị bảo nó cửa buồng có ô kiếng tròn sẽ rất dễ dàng để người bên ngoài quan sát được những gỉ bên trong vậy tốt hơn hết phải cố gắng, kiềm chế mà chờ đợi cơ hội khác thuận lợi hơn vả lại thời điểm này chị vừa mới chấm dứt chu kỳ kinh nguyệt chưa đủ một tuần rất dể thụ thai nếu quan hệ sinh lý với nhau…Bởi nó mới vừa học xong chương trình lớp Tám bộ môn Sinh học toàn là những kiến thức nói về giải phẩu sinh lý người, chị tóm tắt lại một cách cơ bản của chương sinh sản nói cho nó hiểu được vấn đề vì dẫu sao nó cũng đã đang ở vào lứa tuổi dậy thì sắp trở thành người lớn nên có bàn bạc, thảo luận với nó vê chuyện này cũng chẳng phải thừa.

Thấy nó đã hiểu ra chuyện chứ chẳng phải là chị không yêu thương gì nó nhưng thấy mặt nó cứ buồn buồn thành thử chị bấm cánh tay nó báo hiệu nó đi ra ngoài cùng chị ; mặc dù không biết là giờ này ra ngoài cùng chị để làm gì nhưng nó vẫn đồng ý làm theo chị, sau khi đóng cửa buồng lại, chị ngó qua ô cửa khoang buồng của mẹ thấy mẹ đã ngủ say lúc ấy, hai chị em mới yên tâm dợm bước nhẹ về phía khoang hành lý gần đấy. Vào bên trong chổ này, chị mới bảo nó rằng chị sẽ cho phép nó ôm và hôn chị thôi chứ không được phép làm gì thêm, nó hớn hở mừng rỡ ra mặt rồi hai chị em đóng cửa khoang sau đó tới một góc khuất tối kín đáo, cả hai nằm xuống bắt đầu vòng tay xiết chặt lấy thân thể của nhau, trao gửi hiến dâng cho nhau những nụ hôn thắm thiết, nồng nàn, cháy bỏng và lẽ đương nhiên, chị cũng cho phép nó mày mò, sờ soạng khắp cả người chị nhưng không được cởi bỏ quần áo chị ra. Cứ như vậy suốt cả hơn một tiếng đồng hồ, mặc dầu chỉ là 'xào khô' bên ngoài thôi ấy vậy mà thằng Đại cũng xuất tinh ra rất nhiểu, hai chị em lẳng lặng rời khoang hành lý trở về buồng của mình ; nó vào toilet rửa ráy, thay chiếc quần đùi khác sạch sẽ rồi trở ra nằm cạnh chị Nam tiếp tục giấc ngủ dở dang khi nãy mà cho đến tận giây phút này đây, bà Phụng vẫn cứ thiếp đi trong cõi chiêm bao huyền ảo chẳng hể hay chẳng hề biết ất giáp chi cả. Từ bến tàu Bãi Trước –Vũng Tàu ra đến Côn Đảo đúng hai mươi bốn tiếng đồng hồ lênh đênh trên biển nghĩa là đúng bảy giờ sáng hôm nay lên tàu thì bảy giờ sáng hôm sau mới tới nơi, tại bến khi tàu vừa mới ngừng lại cập vào thì khoảng mười phút sau, dì Phận cùng đứa con trai sắp cưới vợ đã có mặt cúng hai chiếc xe máy để rước ba mẹ con bà Phụng đi thêm khoảng nữa tiếng nữa mới đến nhà trên quãng đường đèo heo hút, vắng vẻ. Chúng ta hãy nói một chút về gia đình dì Phận nhé các bạn! Dì có ba người con, con đầu là chị Mến bằng tuổi chị Nam hiện đang là nhân viên Trung tâm máy tính Phước Thọ ở Bà Rịa đã có chồng con, anh trai giữa tên Thắng nhỏ hơn một tuổi sắp sửa cưới vợ còn cô con út mười sáu tuổi vừa học xong lớp Mười ; ngôi nhà của vợ chồng dì nằm chơ vơ, hiu quạnh trên một cái đồi thật nguy nga tráng lệ chẳng khác gì dinh thự của toàn quyền Pháp Decou ở Đà Lạt, bởi vì ba mẹ con má Phụng được sắp xếp mỗi người ở riêng một phòng nhưng trong nhà vẫn còn khá nhiều phòng trống chẳng biết để làm gì nữa. Nghỉ ngơi được một ngày, anh Thắng rủ hai chị em Nam-Đại đi ra biển chèo thuyền thúng, lênh đênh trên biển anh với tay chỉ cho hai đứa em họ bạn dì thấy xung quanh cơ man nào đảo lớn đảo nhỏ mà trong đó lớn nhất là đảo Khỉ vì trên ấy có nhiều giống khỉ sinh sống như vượn, tinh tinh, khỉ bạc má…; có điều anh không nói trước với hai đứa đó là đường đi ra đảo này tuy gần nhưng lại bí hiểm, mầu nhiệm vô cùng, muốn ra đảo phài chèo thuyển lọt qua giữa hai khe đá rộng chỉ khoảng 1,5m và khi về dứt khoát phải canh đồng hồ trước năm giờ chiều vì sau thời khắc ấy, thủy triều lên sẽ tự động khép kín hai khe đá lại lấp kín đường qua mãi cho đến sáng hôm sau, nước rút khi ấy hai khe đá mởi mở rộng ra như binh thường. Sự ngẫu nhiên của tạo hóa nơi đây quả giống tương tợ như trong câu chuyện điển tích của quốc gia Ả Rập về cánh cửa hang thần bí 'Vừng ơi, hãy mở ra' và đảo Khỉ mỗi ngày đón gần cả mấy chục lượt du khách mướn thuyển thúng ra để cắm trại, nghỉ ngơi vì nơi ấy có nhiều bóng cây rậm rạp mát mẻ lại khá nhiều những loại cây ăn trái mọc tự nhiên như chuối, măng cụt, dâu, nhãn dĩ nhiên những loại trái cây trên chính là nguồn sống đời đời kiếp kiếp của biết bao nhiêu loài khỉ vượn sinh sống nơi đó. Anh Thắng hứa là sẽ có một ngày gần đây sẽ đưa hai chị em ra chổ ấy chơi một lần cho biết nhưng lúc anh chưa kịp thực hiện lời hứa ấy thỉ hai đứa con của má Phụng đã vội vàng đi ra đấy, do mãi mê chơi cho nên lúc trở về thỉ đã sau mười bảy giờ, khe đá đã khép kín lại nhốt hai đứa ở lại một đêm trên đảo Khỉ và do vậy mà ngẫu nhiên tình cờ đã tạo ra một cơ hội thuận lợi ngàn năm một thuở cho hai chị em yêu đương, ân ái với nhau thêm một lần thứ sáu mặc dù chị Nam vẫn còn đang ở trong tình trạng 'không an toàn' của cơ thể một người con gái hai mươi mốt tuổi tròn vẹn sắc xuân sắp sửa vào tháng Tám tới sẽ trở thành trưởng đoàn sinh viên lớp Y23 về thực tập tại Bệnh viện Bà Rịa. Qua ngày hôm sau, anh Thắng bận chở cô dâu của anh đi ra chợ trung tâm đào để chụp hình cưới, hai chị em vào buổi trưa sau khi ăn cơm xong thẩn thơ đi ra biển, nhác thấy trên bãi có để săn hai ba chiếc thuyền thúng của nhà ai đó, chúng liền bàn với nhau lấy đại một chiếc để đi ra đảo Khỉ chơi cho biết bởi vì chúng thấy đảo đó rất gần, đứng ở trong bờ vẩn có thế nhìn rõ mồn một cái khoảng trống giữa hai khe đá và theo như lời anh Thắng thì chỉ cần chèo thuyền khoảng mười phút sẽ tới nơi cần tới.

Hai chị em quyết định thật nhanh chóng và do hôm qua được ngưới anh họ bạn dì hướng dẫn cho cách chèo cho nên sau khi leo lên thuyền, cả hai mỗi đứa cầm một cái chèo bắt đầu khuấy xuống nước lấy đà đẩy thuyền tới ; do biển lúc này êm sóng cho nên không khó khăn chật vật gì mấy chỉ không đầy một khắc sau, chiếc thuyền thúng chở hai chị em Phương Nam-Phương Đại đã lọt qua 'cánh cửa huyền bí' cập vào đảo Khỉ an toàn vô sự. Có lẽ do phần số cũng như tạo hóa đã sắp xếp, an bày hay sao mà buổi chiều hôm ấy ngoại trừ hai chị em ra chẳng hề có bất kỳ một du khách nào bén mảng đến 'nơi chôn nhau cắt rốn' của lũ lâu la Tề Thiên đại thánh cả ; đúng như lời anh Thắng kể vào hôm qua, khí hậu trên đảo thật mát mẻ, dễ chịu, cơ man nhiều cây ăn trái và hằng hà vô số khì, vượn, tinh tinh…lớn có nhỏ có, trẻ có già cũng có vừa nhác thấy bóng dáng hai đứa con bà Phụng từ trong các bụi rậm túa ra kêu vang inh ỏi và xúm đen xúm đỏ xung quanh hai chị em. Tuyệt nhiên chúng không hề tỏ ra e dè, sợ hãi như những loài vật khác mà trái lại chúng rất tự nhiên, dạn dĩ nhưng dẫu sao thì chúng cũng chẳng làm kinh động hay khủng bố hai chị em gì cả chẳng khác chi là hai người bạn thân thiết lâu ngày của chúng vốn xa cách nhau lâu ngày nay mới có dịp hội ngộ đoàn tụ. Vậy là suốt gần bốn tiếng đồng hồ cùng nhau đi vòng khắp đảo, vừa nhấm nháp trái cây no nê vừa huyên thuyên nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, hai chị em mãi mê vui đùa với lũ khỉ ; khoái nhất là khi bẻ chuối cho khỉ ăn, thấy chúng tranh giành nhau thậm chi có con giành không kịp thì giơ tay ra xin khiến cả hai đều phải phá ra cười nắc nẻ. Lẽ đương nhiên cả hai không thể nào ngờ được rằng không bao lâu nữa tai họa sẽ đổ ập trút xuống đầu hai chị em mà nếu gặp người khác chắc chắn khó vượt qua cho được ; khi trở ra bến để quay về, bất ngờ chị gái lẫn em trai đều vô cùng kinh ngạc khi không còn thấy cái khoảng trống giữa hai khe đá nũa vì thủy triều lên làm cho chổ ấy khép kín lại khít rịt không thể nào chui qua được. Chị Nam lật đật gọi điện thoại cho anh Thắng ra cứu thì anh trả lời qua máy điện thoại rằng anh cũng bó tay mà thôi chứ chẳng biết làm gì hơn, anh nói hai đứa chịu khó ở lại trên đảo qua đêm nay đến sáng, khe đá mở ra tự khắc sẽ về được và anh cũng không quên hứa là sẽ nói lại với dì Phụng đặng dì an tâm. Đến giờ phút này, chị em thằng Đại mới yên tâm trở vào đảo tìm chổ nào đó có thề ngủ được, mặc dầu chúng không sợ đói nhưng trong thâm tâm cả hai chỉ sợ lạnh, sợ rắn, sợ bò cạp…và thật không ngờ, khi hoàng hôn buong xuống nhường bầu không gian trên hòn đảo huyền bí này cho màn đêm tối tăm, mù mịt đấy chính là lúc một trong những con tinh tinh đầu đàn vừa mới thức tỉnh sau giấc ngủ dài. Ở trong một bụi cây, nhìn ra nó thấy có một người con gái trẻ đẹp chẳng khác chi Hằng Nga giáng thế liền hú lên một hồi, lập tức có đâu khoảng chục con tinh tinh lực lưỡng khỏe mạnh từ trên các cành cây lao xuống (tứ lúc mới tới đảo cho đến giờ, chính xác là hai chị em không hề thấy những con khỉ này) ; chúng xúm lại con thì nắm tay chị, con thì níu chân chị khiến cho chị bất chợt không thề nào trở tay phản kháng kịp đành bất lực thà người cho chúng khiên chạy đi. Thằng Đại hốt hoảng vừa la vừa đánh tới tấp vào đám khỉ nhưng lũ này lại hoàn toàn khác hẳn bọn lúc chiều, chúng hung hãn vô cùng hè nhau đánh trả lại nó thành thử ra 'mãnh hổ nan địch quần hồ'; giờ thì chỉ còn nước chạy theo chúng xem chúng bắt chị nó mang tới đâu và con tinh tinh chúa lúc này đã rời chồ cũ chẳng khác chi chàng Tarzan đu từ cành này sang cây khác theo bén gót lũ lâu la của mình vừa mới bắt được 'con mồi' cho mình. Không màng hiểm nguy, thằng em đuổi theo bọn khỉ gần hơn cà một cây số đường chim bay thì ngừng lại vì thấy bọn chúng đã thả chị xuống dưới một gốc cây um tùm ; do đêm nay có vầng trăng non treo lơ lững trên bầu trời cho nên mọi vật, mọi đường đi nước bước trên đảo cũng không đến nỗi nào gọi là tối tăm, mù mịt cho lắm.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, bọn khỉ túa đi đâu mất còn thằng Đai thì núp trong bụi rậm gần đó chưa biết phải làm gì bởi vì có một tên 'hầu đệ tử' dáng vẻ dữ dằn cứ mãi miết đứng canh chừng nó, nó vừa cất tiếng gọi chị thì bỗng đâu có một bóng đen to lớn từ nơi cành cây cao phóng xuống ; đấy chính là con khì đầu đàn khi nãy ra hiệu cho đàn em bắt chị Nam khiêng đến đây. Phải nói rằng con này to gấp ba lần so với một con lâu la, khi nó đứng thẳng người có thể cao đến 1.7-1.8m, nó lừ đừ chẳng khác gì một cái toa tàu điện tiến lại phía chị đang ngồi xổm dưới đất phải hoảng sợ, phát khiếp lên muốn chạy trốn cho xa thật xa nhưng rồi hai chân chị cứ quiu cứng lại không thể nào nhúc nhích cho được. Khi chỉ còn khoảng chừng nữa mét, nó ngừng lại miệng thì gầm gừ còn cặp mắt lồi ra như hai cái đèn pin của nó lại đang quét những tia nhìn ham hố, nham nhở lên khắp tấm thân mềm mại, thon thả với những đường nét cong vút, tuyệt vời đầy gợi cảm và quyến rũ thế nhưng cả hai chị em đều vẫn không thể nào đoán ra được là ngải thủ lĩnh của đảo Khỉ muốn gì đây nơi chị ; bỗng dưng nó bước tới rồi ngồi thụp xuống cạnh chị và mặc dầu trời tối mờ mờ nhưng không thể nào mà chị lại không thấy rõ ràng ngay ớ nơi dưới hạ thể, dương vật của nó quả thật rất to, rất dài không ngớt giựt giựt liên hồi. Chị biến sắc, tự hỏi chẵng lý nào con khỉ này lại muốn yêu đương, ân ái và làm tình với chị giống như là thằng em trai chị từ trước tới giờ, giữa lúc chị còn đang hoài nghi thì bất chợt con khỉ chúa chồm tới ôm lấy chị rồi đè chị xuống, hai bàn tay đầy lông lá của nó vừa chụp vừa xé quần chị ; chị hoảng hồn la lên chói lọi vì không ngờ rằng những gi mà chị lo nghĩ lại đúng như thực tế, chị vùng vẫy kịch liệt nhưng do người con tinh tinh quá nặng nề vả lại hai bàn tay nó chẳng khác chi hai gọng kìm bằng sắt thành thử cho nên chị không sao nhúc nhích được dủ là rất muốn. Thằng Đại lẽ đương nhiên mục kích rõ ràng sự việc xảy ra, trong giây phút cuối cùng tuy rằng không thể nào toan tính được điều gì chẳng qua chỉ là nhất thời mà thôi nhưng dẫu sao thì nó hành động cũng rất nhạy bén vô cùng mà không hề có bất cứ suy nghĩ nào ; nó thọc tay vào túi quần bất giác nó đụng phải con dao bấm mà hôm qua anh Thắng cho nó làm quà, thế là nó liền rút ra, bấm nút cho lưởi dao bật thằng ra sáng lóa dưới ánh trăng non. Mặc dầu sợ hãi vô cùng nhưng rõ ràng chị Nam là người nó yêu thương, trân trọng nhất cho nên nó chẵng thể nào thấy chị bị nạn mà không cứu cho được ; nó cầm con dao bấm lao ra khỏi bụi rậm chạy tới sát cạnh con khỉ rồi đâm mạnh vào một bên sườn trái của 'chúa đảo' khiến cho con này đang hiếp chị bỗng dưng rú lên một tiếng kéo dài nghe rợn cả người, ngã lăn sang một bên nằm im bất động. Thằng em nhanh chóng đỡ chị gái ngồi dậy, hai chị em nhanh chóng dắt díu nhau chạy thục mạng vì sợ con khỉ chúa ấy hay là bọn lâu la sẽ đuổi theo bắt cả hai lại nhưng tuyệt nhiên có điều hai đứa không thể nào ngờ được rằng con tinh tinh chúa đảo đã chết tươi ngay tức khắc tại chổ do nhát dao đâm trí mạng trúng vào bộ phận gan của nó làm đứt lìa cả cuống với con dao bấm còn dính vào nơi đó còn con khỉ lúc nãy đứng canh chừng 'đối thủ' khi thấy 'sếp' mình ngã lăn quay, nó chạy ra dùng bàn tay sờ lên mũi lên miệng, khẹc khẹc kêu lên vài tiếng như là đề báo hiệu cho đồng bọn hay biết hung tin…Hai chị em Phương Nam-Phương Đại chạy trối chết đến nỗi không thế nào xác định được phương hướng, hễ thấy đường trước mặt là chạy thế thôi chứ lúc này mà hai đứa còn cân nhắc, toan tính nghĩ suy thì quả là dư thừa ; một hồi lâu sau, đến dưới một tán cây tuy không cao mấy nhưng lại xòe rộng ra vả lại gốc lại có nhiểu bụi dây leo giăng kín bao phủ xung quanh khá kín đáo thật khó nhìn được người bên trong nếu đứng bên ngoài nhìn vào. Hai chị em đỡ nhau ngồi xuống lớp cỏ cháy khô vàng rượm, lúc này quần áo của cả hai đều rách bươm, dơ dáy, tay chân mồ hôi mồ kê nhễ nhại nhất là chị Nam ở ngay nơi đũng quần tây phía trước chị khi nãy đã bị con khỉ chúa xé rách luôn cả mảng quần lót bên trong ; phải nói rằng lúc bấy giờ, cả hai đểu mới cảm thấy hoàn hồn trở lai, yên tâm trong cảm giác bình an vô sự bỗng chốc với tâm trạng mừng mừng tủi tủi, hai đứa ôm chầm lấy nhau úp mặt vào vai nhau khóc sướt mướt. Lần đầu tiên trong cuộc đời gặp phải một kiếp nạn kinh khiếp, thê thảm đến mức độ như vậy thật chẳng may nếu giả sử như không có thằng Đại hay là có nó mà nó không nhanh nhẹn, linh hoạt trong tình huống vừa rồi thì chắc chắc một trăm phần trăn là chị sẽ bị thất thân với con tinn tinh chúa đảo kia rồi, chị ngẫm nghĩ và cảm thấy biết ơn thằng em vô cùng bởi vì càng lớn lên thì nó không những yêu thương, chia sẽ với chị mà nó còn chăm sóc, bảo vệ chị. Cách đây ba năm, tại quê nhà Phước Hải, chính nó đã từng đòi giết chết anh Quang hàng xóm bởi vì anh ta dám 'dê' ẩu chị và đêm nay không màng nguy hiểm, nó đả xông vào đả thương con 'khỉ xếp' bạo dâm ngã lăn quay chỉ bới một nhát dao cứu chị chạy thoát thân ; hơn năm phút sau khóc chán chê, chính tấm thân ngà ngọc mềm mại nóng hổi của người chị gái hai mươi mốt tuổi đang trong tình trạng gần như lõa lồ, phơi bày chẳng mấy chốc vô tình làm thức giấc 'con lợn lòng' bên trong người thằng em nhỏ hơn bảy tuổi. Khi thấy chị mình chì còn sụt sùi, nó liền nhẹ nhảng khẽ chủ động hôn lên mái tóc uốn lượn xiton hơi xoăn mịn màng, mượt mà và êm ái như nhung tựa lụa ; lẽ đương nhiên, chị không bao giờ phản đối, khước từ em trai cứ thế chị lặng yên cho nó vùi mặt vào bên trong tóc chị nhè nhẹ vừa hôn vừa liếm lên cổ lên gáy chị. Một chập sau, khi hơi thở nó có phần nào đó trở thành khác thường thì đấy cũng chính là lúc nó bắt đầu lần xuống dùng đôi môi khao khát, ham muốn của nó chiếm lĩnh từ vầng trán đến cặp mắt, sống mũi tới hai gò má, chiếc cằm chị cuối cùng khắo cả toàn bộ khuôn mặt chị và khi ấy chị nó dường như cũng mới vừa bị đánh thức một cái gì đó sâu tận đáy cõi lòng chị thành thử ra cho nên hai cánh tay múp míp của chị khẽ cử động ôm vòng qua lưng thằng em, nó vui mừng hớn hở vì đó không khác gì tín hiệu tình yêu của chị báo cho nó liền choàng hai cánh tay ôm xiết lấy vầng lưng tôm thon thả người chị gái dấu yêu. Dưới tán cây um tùm trên đào Khỉ, hai chị em tự nhiên dạn dĩ cuồng nhiệt vừa thở hổn hển vừa hôn qua hôn lại trên khắp khuôn mặt của nhau, trao gửi hiến dâng cho nhau những nụ hôn quả thật nồng nàn, cháy bỏng bởi vì chúng biết là chúng đã thoát khỏi tầm kiềm soát của bọn khỉ và lúc này đây trên đảo đương nhiên rằng cũng không có bóng dáng của bất kỳ người nào có thề làm cản trở đến những gì hai chị em muốn biểu hiện, bày tỏ. Ba năm qua, vượt qua hàng rào lễ giáo gia phong, bố mẹ họ hàng không hề hay biết, hai chị em đã từng năm lần yêu đương, ân ái, làm tình cùng nhau (không tính lần mới đây chỉ cách có hai ngày trong khoang hành lý tàu cánh ngầm trên đường đi ra Côn Đảo); tình yêu thực sự nhanh chóng retour trở lại với hai chị em Phương Nam-Phương Đại ngay vào lúc hai đôi môi hai đứa bắt đầu rộng mở để luồn sâu vào nhau cho đến tận chân răng gốc lưỡi, trời đất như đang quay cuồng đảo lộn xung quanh hai đứa con bà Phụng.

Lúc chiều, khi nghe tin hai đứa lén đi ra ngoài đảo Khỉ chơi rồi bị mắc kẹt lại ngoài đó không về được, bà bồn chồn lo lắng chằng biết phải làm sao nhưng nghe anh Thắng nói là chịu khó đợi đến sáng mai thủy triều rút xuống là tự khắc chúng sẽ có đường về thì khi ấy bà mới yên tâm được phần nào ; hiện tại bà đang ngồi tiếp chuyện với vợ chồng chị gái và lẽ đương nhiên bà không tài nào biết được con gái bà vừa mới thoát khỏi một tai nạn khôn lường đó là suýt bị con khỉ chúa hiếp dâm rồi thì giờ này đang say sưa, ngây ngất men tình yêu dào dạt dâng cao cùng thằng con trai út của bà. Số là con tinh tinh 'xếp' trên đào Khỉ chỉ mới bắt con gái bà để hãm hiếp là người thứ hai còn người đầu tiên là một cô gái trẻ người nước Hà Lan đi du lịch cùng người yêu ra đây thưởng ngoạn ; vừa mới trông thấy nó, anh chàng đã chạy một mạch và nhanh chóng rời khỏi đảo bỏ mặc cô tình nhân chết ngất đi bởi vì thế cô đã bị nó liên tục cưỡng hiếp đến nhửng ba lần, khi tỉnh dậy cô tìm đường trở về xứ sở rồi do quá sợ cho nên cô không hề nghĩ gì tới chuyện loan tin là trên đảo Khỉ lúc nào cũng đều xuất hiện một mối hiểm họa khắc nghiệt nhất đối với những cô gái trẻ đẹp dấn thân tới đó cho dù là bất kỳ quốc tịch gì, Việt Nam, Hà Lan, Mỹ, Canada hay Nhật Bản, Hàn quốc, Thái Lan…Sau cô gái đó, trừ hai chị em Phương Nam-Phương Đại tuyệt nhiên không hề có thêm người nào nữa hay biết gì về con thú dâm tặc đó cả nhưng hiện giờ, dẫu cho toàn bộ thế giới hay biết thì nó cũng không hiện diện trên cõi đời này nữa bởi vì nó đã bỏ mạng ngay dưới gốc cây, nơi nó hiếp con gái bà Phụng bởi nhát dao hiểm hóc của thằng Đại ; lẽ đương nhiên chị em thằng này cũng chẳng hề biết là 'chúa đảo' đã tử vong, hai đứa giờ thì không thể nào bận tâm nghĩ ngợi đến việc 'xếp khỉ' còn sống hay chết bởi vì chúng đang mãi miết ngất ngây, say sưa với việc trao tặng, hiến dâng tình yêu cho nhau với những nụ hôn môi thật nồng nàn, cháy bỏng. Hai chị em tuy không thể nào rời môi nhau ra được nhưng dẫu sao thì cũng cố gắng vừa ôm nhau vừa dìu đỡ nhau ngã người nằm dài trên lớp cỏ khô êm ái ; ba lần đầu và lần thứ năm, hai đứa ân ái với nhau trên giường nệm ấm êm, lần thứ tư nơi khoang con tàu bỏ hoang ở quê nhà Phước Hải còn lần thứ sáu này lại yêu nhau dưới gốc cây um tùm bụi rậm dây leo trên một hòn đảo hoang vắng, hòn đảo tình yêu của chúng trong đêm trăng non trừ tịch âm thầm, lặng lẽ đến rợn cả người. Mới đây vào buổi tối còn lênh đênh trên biển, trong khoang hành lý tàu cánh ngầm bởi vì chị dứt khoát không cho nó được phép đi tới giai đoạn cuối cùng cho nên nó đành phải ôm hôn, sờ mó chị cho đến khi tự xuất tinh ra trong quần một cách buồn bã, thê lương và hiện giờ, thực sự ra lòng nó cứ mãi băn khoăn thắc mắc là chẳng biết đêm nay có phải là giống như vậy hay không hay là chị sẽ bật đèn xanh báo hiệu cho phép nó cứ việc đi tới, đi tới tận cùng…Bỗng dưng, nó nghĩ ra một kế sách để có thể suy đoán được tâm lý của chị, nó ngừng hôn chị rồi ngó vào mặt chị khẽ nói :
-Chị Nam, chị có làm sao không? Chị mệt không?
-Chị…không sao!
-Chị ơi! Chị…đẹp quá. Em…yêu…chị!
-Em….em…-Chị ngượng ngùng đáp

Rõ ràng là chị Nam thừa biết thằng Đại dùng những lời lẽ ngon ngọt để tán tình chị và chị không khỏi cảm thấy rung động lẫn kích thích bởi những thanh âm đường mật ấy của nó ; những thanh âm ấy lẽ đương nhiên rằng hoàn toàn khác hẳn với tiếng gầm gừ đe dọa của con tinh tinh chúa lúc nãy, lúc này nó lại cúi xuống vừa hôn vùi vào vai vào cổ chị vừa lần bàn tay phải lên mày mò, sờ soạng nơi ngực, nơi bụng chị. Tuy gần ba năm trời qua, nó đã từng năm lần tìm hiều, khám phá sau đó là chiếm đoạt thân thể chị nhưng lần nào cũng như lần nào, lần sau tăng vượt trội hơn lần trước cứ thế chị nhận thấy thằng em chị càng say sưa, mê mệt chị còn hơn cả điếu đổ chứ chẳng phải là 'chán cơm chê cháo', biết rồi thì tỏ vẻ thờ ơ quên lãng ; còn chị đối với nó thì trước sau như một, lúc nào chị cũng thương yêu chìu chuộng nó hết mực, coi như nó là người tình duy nhất của chị. Trong quãng thời gian học Đại học tại Sài Gòn, do nhan sắc 'nghiêng thành đổ nước' tựa chừng Hằng Nga giáng thế hay Tây Thy hồi sinh, chị ngẫu nhiên vươn lên nằm trong top hoa khôi của lớp Y23 mà biết bao nhiêu chàng trai si tình cùng lớp hay khác lớp thậm chí có cả những sinh viên trường khác như Bách khoa, Sư phạm, Ngân hàng, Ngoại thương…đểu liên tục hết người này đến kẻ khác trồng cây si, hết tặng hoa lại gửi quà nhưng tất tần tật chị không hề chấp nhận một người nào cả bởi vì cả trái tim lẫn thân xác chị nay đã có chủ nhân chính là thằng em ruột thịt cùng cha cùng mẹ nhỏ hơn chị những bảy tuổi mới vừa học xong chương trình lớp Tám THCS. Chị chẳng khác gì một bông hoa rực rỡ sắc màu tỏa hương thơm ngào ngạt trong khu vườn được rào kín xung quanh cẩn thận mà người lính lúc nào cũng bồng súng đứng gác canh chừng khu vườn ấy không ai khác hơn là em trai chị bởi vì trước lúc đi Sài gòn nhập học thì chính chị chứ chẳng ai khác đã chủ động hiến dâng, trao tặng cho nó tròn vẹn trinh nguyên của chị một cách tự nguyện mà chẳng hề đắn đo suy nghĩ, tính toán hơn thiệt cũng như không đòi hỏi một điều kiện nào nơi nó cả. Âu dẫu sao thì đấy cũng chính là duyên phận, số kiếp mà tạo hóa, đất trời cùng ông tơ bà nguyệt đã kết se, an bày và sắp xếp cho hai đứa. Ban nãy con tinh tinh đầu đàn chỉ xé quần chị thôi chứ còn áo chị nó hoàn toàn không đụng chạm đến nhưng do chị vùng vẫy chống trả kịch liệt thành thử chiếc áo pull may bằng vải soa trắng chị mặc giờ nhăn nhúm, dúm dó trông thật thảm hại ; lúc này chỉ duy nhất một bàn tay phải thằng Đại đang lần mò mẫm nhẹ nhàng, từ từ cởi từng hột nút ốc một nơi chiếc áo chị Nam mà thâm tâm cứ e dè, thấp thỏm sợ rằng chị sẽ lên tiếng bảo nó ngừng lại y như tối hôm trước vừa mới đây. Quả thật hơi lạ bời vì hột nút thứ nhất, thứ hai rồi thứ ba đã được tháo bung ra rồi ấy vậy mà chị nó vẫn cứ lặng thinh chẳng nói chẳng rằng cũng không hề có phản ứng nào cả cho nên hoàn toàn khác hẳn với lúc hai chị em ở trong khioang hành lý trên chuyến tàu khởi hành từ Bãi Trước-Vũng Tàu đi Côn Đảo và do vậy mà nó tiếp tục làm tới làm tới, không hề do dự chần chờ có thể chắc chắn thế nào cũng sẽ bị vuột mất cái cơ hội ngàn năm một thuở này.

Chẳng mấy chốc sau đó, hột nút thứ tư và thứ năm trước sau gì thì cũng lần lượt cùng chung số phận với ba hột nút ban đầu, lúc này thằng em chợt cảm thấy bàn tay trái chị gái nó đang dợm nắm giữ lấy bàn tay phải cùa nó từ nãy đến giờ 'quấy rối' chị nó nhưng không bao lâu lại lập tức buông thả ra ; vỉ vậy không do dự chần chừ nữa, với thao tác tuy nhẹ nhàng chậm rãi nhưng quả thật rất thành thạo, tinh vi và khéo léo nó lần mở rộng hai vạt thân áo trước của chị rộng sang hai bên rổi sau đó lẽ đương nhiên là nó không ban giờ quên lần lên tiếp tục tháo cởi hai vai áo chị, tuột dần tuột dần hai ống tay áo xuống khỏi hai cánh tay trắng ngần múp míp của chị hết cánh tay phải sang cánh tay trái. Nó gấp chiếc áo cbị lại cẩn thận để qua một bên, như sực nhớ ra được điều gì nó lật đật cởi chiếc áo thun xanh ngắn tay nó đang mặc trên người và nó dủng cái áo thun này làm một tấm lót dưới lưng chị cho sạch sẽ ; lúc bấy giờ có thể nói rằng tất cả loài khỉ có mặt trên đảo đều hay biết tin 'chúa đảo' của chúng nay đã qua đời, bọn tinh tinh lâu la xúm đông xúm đỏ xung quanh xác thủ lĩnh rồi sau đó gần cả chục con hợp sức lại khiêng xác 'sếp' đưa đi an táng. Lễ tiễn đưa khỉ chúa về an nghỉ nơi chốn cửu tuyền thật đơn giản và nhanh gọn hoàn toàn không hề rườm rà nghi thức, tiết tấu như là con người và nghĩa trang- nơi chôn cất những con khỉ vắn số, chẳng may là một cái hang núi khá cao ; chỉ cần hì hục khiêng lên đứng ngay miệng hang rồi quăng xác xuống dưới đáy hang thế là xong sau đó cả bầy khỉ già trẻ lớn bé chổ con nào ở thì con nấy tự trở về tiếp tục giấc ngủ dở dang tuyệt nhiên chẳng hề có một tiếng khóc nào cả, không một tiếng kèn tiếng trống đám ma, không hát xướng nhậu nhẹt. Chuyện chọn cử chú nào thay thế cho con bị chết đề làm đầu đàn thủ lĩnh đấy là chuyện tương lai không bất kỳ con nào mà lại tỏ ra bận tâm lo lắng chi cả, đối với bọn chúng thì chuyện của ngày mai ngày mai sẽ tính, không việc gì phải nghĩ suy tính toán cho mệt hão cũng giống như hai chị em Phương Nam-Phương Đại do mãi miết yêu đương, ân ái, làm tình với nhau cho nên từ lâu đã gạt bỏ đi những vướng mắc 'dây mơ rễ má' giữa hai đứa trong mối quan hệ loạn luân, tội lỗi thấp hèn, đốn mạt. Lúc bấy giờ, hai bàn tay nó đang chậm rãi lần xuống dưới vầng lưng thon thả mềm mại của chị mày mò, sờ soạng tháo cởi hai cái móc nhôm nhỏ cài vào nơi hai cái lổ khoen cài nối hai sợi dây nơi chiếc nịt vú bằng thun voan màu hồng hãy còn khá mới mà chị nó mặc che đậy một cách nữa kín nữa hở hai gò ngực tuyệt đẹp của chị ngay lập tức, chiếc áo không còn bó sát vào da thịt chị nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống ; vốn dĩ có số đào hoa thành thử ra ngoài chi Nam, tới giờ phút này nó đã có được một danh sách người tình lên đến mười bốn người chính vì thế mà mỗi khi lâm trận với bất kỳ người phụ nữ nào, nó cũng đều không đến nỗi nào không thuộc bài thậm chí đôi lúc còn vượt trội hơn bình thường đấy ắt hẳn là điểu tất hhiên mà thôi. Lúc này đây, nơi cổ tay chị nó chiếc đồng hồ nhỏ hiệu LonJine dây da màu xám đã chĩ gần đúng mười giờ rưỡi và tại nhà dì Phận, má Phụng trước khi đi ngủ bà bấm máy gọi số di động của thằng con trai nhưng do chiếc điện thoại nằm trong túi quần thằng Đại đã hết pin tử lúc chiều thành thử ra bà không nhận được tín hiệu trả lời ; bà lại gọi số con gái, ngay lập tức chiếc máy Iphone nằm gọn trong túi quần chị rung lên khe khẽ từng đợt, chị ra dấu cho nó tạm dừng rồi ngồi dậy lấy điện thoại từ trong túi quần ra, biết là mẹ đang gọi nên chị vội vàng bấm nút 'tra lời'…
-Alo, má hả? Con nè…
-Con hả? Con và em có sao không? Nghe được tiếng con gái, má Phụng mừng rơn tột độ làm trút đi được gánh nặng ưu tư, phiền não từ lúc chiều cho đên giờ.
-Dạ vẫn khỏe má! Má đừng lo…. chi hết. Sáng mai…tui con sẽ về. Má tha…lỗi cho tụi con….nghe?
-Được rồi. Nhưng mà…bộ con bị sốt hay sao mà thở dữ vậy?
-Dạ….tại đi tìm chổ ngủ lâu mới được nên…con mệt đó má!- Chị nới với vẻ ngượng ngùng.
Bởi vì từ nãy đến giờ có lẽ hơn cả tiếng đồng hồ rồi cũng nên do nó cứ tỏ ra quá mức khát khao đòi hỏi chị về xác thịt sinh lý còn chị thì cũng không thua kém gì nó khiến cho khi nói chuyện với chị qua điện thoại, má Phụng nghe rõ mồn một tiếng thở hồn hà hổn hễn dữ dội của chị ; bà có vẻ hơi hoài nghi, thắc mắc và bất chợt những lời dì Phi nói với vợ chồng bà cách đây không lâu bỗng lại tái hiện vang dội trong đầu, bà lắc đầu cố gắng xua tan cái ý nghĩ mơ hồ lẫn quần ấy vào phòng ngã người xuống giường thiếp dần vào giấc ngủ trong lúc ấy ngoải đảo Khỉ thì hai đứa con của bà lại chẵng hề e dè, sợ hãi chi cả trái lại cứ mãi miết táo tợn yêu đương, ấn ái, làm tình cùng nhau với những thao tác ôm ấp, sờ mó, hôn hít càng lúc càng nhiều và càng đủ kiểu. Lẽ đương nhiên cả hai không thể nào ngờ được rằng lúc này có đâu khoảng 5-6 con tinh tinh là lâu la của 'chúa đảo' trong đó có con đứng canh chừng thằng Đại lúc nãy đã tập hợp lại rồi tản đi tỉm kiếm cặp trai gái gây ra cái chết cho 'sếp' của chúng để trả thù định tội ; chúng vốn đã đi qua cái gốc cây –nơi hai chị em Phương Nam-Phương Đại đang yêu nhau nhưng do địa hình chổ này um tùm bụi rậm dây leo chằng chịt thành thử ra chúng không tài nào phát hiện ra tung tích 'kẻ thủ' và càng lúc chúng càng bỏ đi cách xa hai chị em, tạo điều kiện yên vắng thanh bình và an toàn cho cả hai thêm được phần nào đó sự hưng phấn thăng hoa trong nỗi niềm kích thích xúc cảm dâng tràn mãnh liệt, dữ dội trong cõi lòng chẳng khác chi cơn sóng thần hung hãn năm nào đã đổ ụp trút xuống hòn đảo Hawea thơ mộng, hiền hòa. Lúc bấy giờ, thằng em không còn e dè do dự chi cả cứ thế ngang nhiên úp mặt xuống vùi vào giữa hai bầu vú mềm mại, căng đầy tràn trề nhựa sống của người chị gái nó ; miệng nó lần ngậm nút lấy nut để đầu núm vú bên phải chị cúng một hành động song song thì bàn tay phải nó cũng chẳng thể nào quên được việc trước mắt đó chính là mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú trái chị còn lại để khỏi phải lãng phí, dư thừa. Chị nó cứ mãi miết không ngớt ngửa cổ rướn cao lên cùng với những hơi thở nấc dài vì cảm giác sung sướng, khoan khoái đầy phần khich mà nó mang đến trao tăng cho chị đêm nay trên hòn đảo tình yêu này với tất cả sinh lực dồi dào của một thằng con trai đang lớn. Bất ngờ, chiếc áo pull trắng của chị mà bên trên có gọn gàng đặt lên cái áo ngực bằng thun voan màu hồng thằng em vừa mới cởi ra lúc nãy giờ đây có một con vượn con nghịch ngợm không chịu ngủ cứ đi lang thang tính cờ đi qua chổ hai chị em đã táy máy cầm lấy cả hai chiếc áo của chị Nam mang đi rồi bỏ lại cách vị trí ban đầu những ba mươi mét ; ấy vậy mà hai chị em lại chẳng hề hay biết trời trăng chi cả bởi vì hiện tại, chuyện mà chúng đang nghĩ ngợi, quan tâm đến chính là chuyện chúng phải làm sao yêu đương, ân ái cho đến hết tận cùng cực độ mới thôi. Thật là tức cười không thể nào tả nổi là con vượn con ấy trước khi đi đã cầm chiếc áo ngực của chị lên ướm thử nơi ngực mình rồi kêu lên khẹc khẹc chẳng khác chi một tín hiệu vui mừng và cũng chính lúc ấy, chị thằng Đại mới bắt đầu ngẫm nghĩ, tính toán xem bản thân chị liệu đêm nay có thể cùng với nó yêu nhau tử A đến Z hay là phải xác định trước cho nó 'một cái lim giới hạn' để giữa chừng phải stop lại nhằm ngăn ngừa hậu quả tai hại về sau cho chị cũng như cho cả nó. Chính xác là phải còn hai ngày nữa thì cơ thể chị mới bước vào trạng thái an toàn tuyệt đối như những lần trước thế nhưng chị cảm thấy tồi tội cho nó làm sao khi nhớ lại buối tối mới đây trong khoang hành lý trên tàu, khi ấy chị thấy mặt nó buồn buồn còn đêm nay nếu cũng vậy thì thực sự chị không thể nào đành lòng ; cuối cùng, chị dứt khoát 'xé rào' dứt khoát là phải cho thằng em một tình yêu trọn vẹn mới được cho dù sau này hậu quả khôn lường có xảy ra với chị đi chăng nữa thì chị cũng cam lòng gánh chịu…Vì vậy khi nhận thấy hai bàn tay em trai hiện đang mày mò, sờ soạng lần nắm lấy hai bên lưng chiếc quần tây của chị đế nhích dần, nhích dần kéo hai ống quần xuống khỏi cặp đùi chị căng tròn, múp míp thì chị vẫn cứ lặng yên chấp nhận chứ nếu không chị đã lên tiếng cảnh báo nhắc nhở nó rồi.

Lúc nãy, vì tình thế bắt buộc phải chung đụng với con tinh tinh chúa đảo, con thú này đã hùng hục xé rách toạt cả dây kéo quần chị mà do vậy giờ đây quả thật đỡ hao tốn thời gian, sức lực cho thằng em chị biết đến chừng nào ; nó tiếp tục cởi hẳn hai ống quần gần như te tua của chị qua khỏi hai đầu gối tới cặp giò thon dài cuối cùng là thoát khỏi hai bàn chân trắng ngần, mềm mại hết bàn chân trái qua bàn chân phải. Cũng giống như quần ngoài, quần lót trong của chị cũng bị rách một vệt dài nơi mặt trước, lúc này vừa cởi tuột quần lót chị xuống nó vừa thoáng lo nghĩ xem là sáng mai trước khi về nhà thì chị nó lấy đâu ra quần ngoài và cả quần trong để thay đổi cho tử tế, nghiêm trang trước mặt mẹ đây chứ nếu không thì mẹ sẽ dễ dàng sinh nghi này kia, kia nọ rất là phiền? Thế nhưng sự lo âu ấy chẳng thể nào hiện diện mãi trong đầu óc nó được bởi vì hiện giờ nó đã sắp sửa bước vào giai đoạn cuối cùng tối trọng nhất của cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa nó và người chị gái trong gia đình, nó vẫn tỏ ra chưa vội vàng gì mà lại cúi xuống nhẹ nhàng đưa vành môi đầu lưỡi mình vừa hôn vừa liếm hết chổ này đến chố khác trên khắp cả tấm thân ngà ngọc của chị. So sánh với lúc 'làm tình'với con khỉ chúa vừa mới đây thôi, cãm giác chị thật ghê rợn tởm lợm khi mặt con Hầu vương nọ cứ cọ miết vào mặt chị cũng như khắp người chị, từng lớp lông dày cộm của nó liên tục tạo ra cho chị những nỗi khiếp sợ, kinh hoàng vô cùng ; chẳng khác chi một con người có đầu óc tính toán chứ không còn là một con vật vô tri vô giác nữa, nó hùng hục quyết tâm chiếm đoạt cho bằng được những gỉ còn lại trên thân thẻ chị. Cũng may là ba năm trước, trinh tiết của bản thân mình chị đã trao gửi cho thằng em chứ nếu không thì giờ chị đành phải bất lực hiến dâng cho con thú dâm đãng này rồi không khác chi cô gái người Hà Lan trước đây là nạn nhân đầu tiên của nó trên đảo Khỉ hoang vắng này rôi? Sau hơn mười lăm phút thực hiện những thao tác ân ái tuyệt vời, khéo léo, tài tình cùng với chị Nam, thằng Đại từ từ kéo phermature quần tây nó đang mặc xuống sau đó vừa lần tuột hai ống quần mình vừa lần lượt rút hai chân ra khỏi hai ống quần hết chân phải tới chân trái ; xong xuôi, lúc này nó cũng không còn chần chờ do dự chi cả mà dùng hai bàn tay cởi tiếp quần đùi bên trong của nó xuống, giống như lần trước nó cũng cẩn thận đặt cả quần tây lẫn quần đùi ngay bên cạnh cùng một chổ với quần ngoài và quần lót của chị nhưng nó lại rất vô tâm bời vì đến lúc này đây nó vẫn chưa phát hiện ra được rằng chiếc áo pull lẫn áo ngực chị đã hoàn toàn không cánh mà bay. Chằng khác chi những lần trước yêu chị hay bất kỳ người phụ nữ, con gái nào nó cũng đểu tỏ ra rất là bản lĩnh, thật từ tốn chậm rãi với sự trân trọng, tế nhị chứ chưa bao giờ nó hùng hục vội vàng để mà chiếm đoạt một cách ích kỷ, nhẫn tâm như là con khí chúa kia ; đấy cũng chính là ưu điểm nổi trội vượt bậc của nó khiến cho chị nó cũng như mười bốn người tình còn lại tất cả đều phải thầm thán phục tôn vinh nó và dẫu cho lòng họ không muốn đi chăng nữa thì cuối cùng họ cũng vui lòng hiến dâng, trao tặng cho nó những gì mà thân thể họ có. Tại nhà dì Phận, má Phụng lúc này đã chìm đắm vào giấc ngủ say sưa thành thử ra bà làm sao có thể tưởng tượng được rằng hiện tại nơi đảo Khỉ thằng con trai bà chẳng khác chi một con kỳ đà đang lấy trớn từ từ trườn người tới leo lên trên người đứa con gái lớn của chính bà đề sắp sửa làm chuyện quan hệ giao hợp với nhau? Sự thực, nếu so sánh kỹ càng thì dương vật của thằng Đại với dương vật con tinh tinh chúa đều ngang bằng, tương đương nhau về kích thước độ dài, độ lớn và độ cứng nhưng lúc nãy, chị Nam phải vùng vẫy phản ứng kịch liệt để không cho con khỉ đâm được dương vật vào âm đạo chị còn lần này do tình yêu dạt dào ngáy ngất ngút trời với thằng em, âm đạo chị vốn đã thấm ướt dịch nhờn sinh lý tiết ra từ bên trong không ngừng co thắt giãn nở ra tối đa để chào đón, tiếp nhận lấy trọn vẹn toàn bộ dương vật nó cứ mãi miết mày mò tim kiếm đường đi lối vào nơi chổ kín quan trọng nhất cuộc đời con gái của chị. Chị rướn cổ ngửa cao lên thở nấc một hơi sung sướng trong cảm giác hạnh phúc run rẫy, nghẹn ngào, tê tái khi từng cm một của dương vật thằng em trai cứ mãi miết càng lúc càng nhích dần, nhich dần đi sâu vào đường âm đạo chị trong lúc ấy thì hai chân chị cũng càng lúc càng dạng rộng ra hai bên để tạo điều kiện cho thằng em dể dàng nằm vào giữa tâm điểm thân thể chị và có lẽ nếu mà còn sống trên dương gian này nhìn thấy cảnh tượng hai chị em yêu nhau hừng hực như thế này, chúa đảo nhà ta ắt hẵn phải tức tối lộn cả ruột gan lên mới thôi. Từ lúc mói bắt đầu khởi sự cho đến giờ, chị thực sự phải thừa nhận rằng thằng em trai chị hoàn toàn khác hẳn vớu ba năm về trước, chị nhớ lại lần đầu tiên gần gũi, chung đụng và quan hệ với chị tại căn nhà của hai chị em ở Bà Rịa khi ấy nó run rẫy chẳng khác chi cầy sấy vả lại còn ngáo ộp, khù khờ nhưng đêm nay nó lại tỏ ra bản lĩnh sắc sảo, nhạy bén, thành thạo, tinh vi, rành rõi vô cùng ; mấy lần trước, giỏi lắm là chị chấm cho nó bảy điềm chứ còn lần này chị chẳng ngần ngại gì mà cho nó đến những điểm mười trên mười hoặc hai mươi trên hai mươi. Hai hòn dái nó tuy hơi xệ dài xuống nhưng lúc nào như lúc nào cũng đểu hiên ngang, hùng dũng, hiện ngang gác lên cặp đùi no tròn, trắng ngần của chị nơi hai bên cửa mình chị không ngớt mãi miết co bóp phập phồng để tăng thêm nguồn sinh lực cho dương vật nó liên tục nhịp nhàng theo đà nâng lên hạ xuống của hai bờ mông hết thụt ra lại thọt vào sâu tận bên trong tử cung chị với mọi ngóc ngách bí hiểm mịt mù. Ớ phia đưới là vậy còn ở trên thì dường như trước cũng như sau, tuy hai mà một và tuy một mà hai, vành môi của thằng Đại không thể nào không gắn kết, quấn quýt lấy hai bờ môi mềm mại, mọng đỏ, thắm tươi cỏn hơn cả một đóa hồng nhung nở rộ dưới ánh nắng mặt trời của chị Nam ; đêm nay tuy chẳng hê có giường chiếu, mùng mền chi cả chỉ có dưới lưng là một lớp cỏ khô mềm mại nhưng rõ ràng không vì thế mà làm giảm đi sự hưng phấn kích thích dục tình của hai chị em ruột thịt cùng chung họ Nguyễn.

Cũng tương tự như năm lần trước, lần yêu nhau thứ sáu này tuy lúc đầu gặp phải nhiểu tai họa hiểm nghèo nhưng cuối cùng rồi thì hai chị em cũng hoàn toàn được yên bình, thanh thản, tự do tìm đến với nhau để mà trao gửi, hiến dâng tình yêu cho nhau mặc dầu đó lại là một thứ tình oan nghiệt, trái ngang ; với nguồn xúc cảm sinh lý dạt dào và rạo rực tràn dâng khắp cả người, hai bàn tay chị gái không ngớt cào cào lên tấm lưng trần trụi, gầy guộc của thằng em, do vậy mà mười ngón tay với mười móng nhọn hoắt sơn màu huyết dụ liên tiếp để lại mười vết xước rõ ràng rướm máu đỏ hồng chẳng khác gì in lại dấu tich của đêm yêu đương, ân ái thứ sáu trên hòn đảo Khỉ thuộc Côn đảo-hòn đảo tình yêu của hai chị em cho nó không thể nào quên được chị lỡ mai sau này hai chị em có xa cách nhau trùng trùng điệp điệp thiên lý vạn niên…Có lẽ do từ trước đến giờ, vốn đã bị gần mười bốn người tình để lại minh chứng ân tình trên lưng nó thành thử cho nên nó chẳng hề cảm thấy đau đớn hay xót xa chi cả mà trái lại, chính vì có vậy mà nỗi niềm sung sướng, khoan khoái, thủ vị càng lúc càng tăng lên trào ngập cõi lòng nó và nơi dưới hạ thể, lút sâu trong âm đạo chị, dương vật nó cũng càng lúc càng cương cứng, càng dài hơn, càng to hơn. Thời gian giao hợp của hai chị em cứ thế mãi miết kéo dài, kéo dài năm phút, bảy phút, chín phút, mười một phút….mười ba phút đến phút thứ mười lăm thì cùng một lúc cả chị lẫn em đều bắt đầu cảm thấy như vừa bị hụt chân rơi tõm xuống một cái vực sâu vô đáy thăm thẳm, rùng rợn khiến cho cả hai phải ôm chặt cứng lấy nhau với hơi thở thoát ra từ miệng chúng hổn hển, gấp gáp tưởng chừng như sắp sửa đứt hơi ; đấy chính là thời khắc cả hai đang bước vào giai đoạn khoái ngất của cuộc tình, dương vật thằng Đại giựt giựt liên hồi, xối xả bắn phụt vào sâu tận tử cung chị Nam những tia tinh dịch trắng đùng đục như nước vo gạo và nhơn nhớt, rin rít còn hơn keo hồ khuấy từ bột gạo để dán. Tuổi càng lớn thì sinh lực của nó càng mạnh mẽ dẫn đến tinh lực nó thật dồi dào đến nỗi dường như chẳng thể nào đong cho được chính xác dung tích ; chỉ biết là dịch tinh nó ứ trào từ trong âm đạo tràn ra bên ngoài rất nhiều phút chốc làm ướt nhẹp nguyên cả vùng bụng dưới vả hai bên đùi của cà chị gái lẫn em trai. Cảm giác khoái ngất đến thật lâu và cũng thật mau, hai chị em con ông Thái bà Phụng mau chóng chuyển sang trạng thái rã rời, mệt mỏi ; chúng rời khỏi người nhau và lúc này chúng mới bắt tá hỏa tam tinh vì mới vừa phát giác ra là chiếc áo pull vải soa cùng chiếc áo ngực của chị tự dưng 'không cánh mà bay', hai chị em hoảng hốt mặc quần áo vào rồi tản ra đi kiếm. Cũng may là con vượn con lúc nãy lấy cắp y phục của chị mang đi bỏ lại ở một chồ không xa mấy cho nên chỉ khoảng gần năm phút sau, chúng đã tìm thấy được hai thứ ấy nằm trên một đám có cách chổ chúng yêu nhau chừng ba mươi mét ; hai chị em yên tâm trở lại chổ cũ đánh một giấc ngủ ngon lành mãi đến gần bảy giờ sáng hôm sau mới tỉnh dậy, vội lần ra bến chổ hai khe đá và trên đường đi, thằng em tình cờ nhặt được một cái áo khoác bằng vải kaki màu xám vội đưa cho chị làm lớp quấn che chổ quần chị mà tối qua bị con tinh tinh chúa đảo hiếp dâm xé rách mất đi. Hai chị em chờ chẳng bao lâu thì thấy quả nhiên đúng như lời anh Thắng nói, hai khe đá tự động mở ra vừa đúng ngay lúc mực nước biển rút xuống, chúng thong thả ngồi lên chiếc thuyền thúng chèo một quãng băng qua cái khoảng trống giữa hai khe đá mở ra để lại đào chính mà lúc này, bà Phụng cùng với vợ chồng dì Phận và chị Mến, anh Thắng củng có mặt đông đủ tại bờ biển để đón hai chị em từ đảo Khỉ trở vào cập bến an toản. Khi đến nơi, bà thấy con gái lẫn con trai áo quần đều nhăn nhúm, rách nát nhất là chị Nam là thảm hại nhất liền hỏi lý do vì sao thì chị nói rằng hai chị em tối qua bị khỉ rượt phải chạy trốn trong lúc ấy thì thằng Đại cứ mãi ngó lại phía sau nhìn một lần cuối cùng đảo Khỉ xanh um, hoang vắng xa xa mà nơi ấy vào đêm qua ngẫu nhiên nhờ 'ngài chúa đảo' nên đã trở thành nơi thiên đường tình yêu tuyệt diệu của hai chị em đó chính là hòn đào tình yêu./.

Kết thúc lúc 13 giờ 00 phút ngày 23 tháng 12 năm 2013
CON ĐƯỜNG HOA

(Hết Phần 22 … Xin mời đón xem tiếp Phần 23 )


 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.