Làm gia tộc lâu đời, Carol gia tộc có không ít đồ tốt, Lombardo vì nhi tử nên không tiếc xuất vốn. Trần Duệ đương nhiên cũng sẽ không khách khí, dê béo đưa đến miệng, không cắn mới là ngu, huống hồ Trần Duệ đại nhân cũng không phải loại sói tầm thường…
Đáng tiếc duy nhất là không tìm được vụ ảnh chi hoa hay an hồn quả thực, sau khi không chút khách khí vơ vét một phen, rồi hài lòng gật đầu với vị tộc trưởng, Trần Duệ đem theo Cyprus rời đi.
Trước khi đi còn không quên khống chế Cyprus ném xuống một câu danh ngôn của họ nhà sói: “Ta nhất định sẽ quay lại”, làm tộc trưởng dê tộc rơi lệ đầy mặt.
Sau khi tùy tiện quăng Cyprus vào một lữ điếm, Trần Duệ khôi phục trang phục của Guile rồi quay về cạnh kỹ trường. Hiện nay, có độc long, Lomond, Delia, Đâu Đâu ở đây, bất kể là cạnh kỹ trường hay thực nghiệm thất đều không được thoải mái, cũng may Trần Duệ đã được Mejia phê chuẩn, kiến tạo một khu dân cư tại khu phố đông bắc, cũng tính là ngôi nhà chính thức đầu tiên của hắn.
Kỳ thực có Athena ở đây, có những bằng hữu này ở đây, Trần Duệ dần có cảm giác quen thuộc với ma giới. Ở trong ma giới lâu như vậy, hắn thể nghiệm được ma giới cũng không giống như trong ký ức của Arthur, ma giới không phải vực sâu bị nhuộm đỏ, bên trong cũng không phải toàn sinh vật tà ác mất lý tính, cả ngày đắm chìm trong máu tanh ngược sát, cũng không phải khắp nơi là thi cốt…
Những lý luận này chỉ để tăng thêm độ thù hận đôi bên mà thôi, đối với giai cấp thống trị, yêu ma hóa cũng không phải thủ đoạn chính trị hiếm thấy. Ma giới cũng có các chủng tộc chung sống với nhau, chẳng qua dưới hoàn cảnh ác liệt nơi này, bề ngoài đương nhiên khác với nhân loại, mà cũng đương nhiên, vì bản tính tôn sùng vũ lực của mình, ma tộc lơ là thương nghiệp, kinh tế… rất nhiều.
Tẩy não cũng có ở ma giới, khác với chiến lược yêu ma hóa, ma giới khuếch đại sỉ nhục những lần thua trước kia, đồng thời miêu tả mặt đất trù phú, tươi đẹp ra sao, đối với ma tộc hiếu chiến mà nói, không khác song trọng kích thích.
Tiếng hô khoa trương của độc long làm Trần Duệ giật mình lại: “Ngươi xác định thứ kia tên là giới vương quả?”.
Trần Duệ khẽ gật gật đầu, miêu tả cẩn thận lại nơi đó, Pagliuca cuối cùng gật đầu khẳng định nói: “Cực quang huyền băng! Quả nhiên là như vậy! Không ngờ trong lòng đất Ám Nguyệt thành còn có hoàn cảnh cực quang huyền băng, càng hiếm hơn nữa là xuất hiện giới vương quả, xem ra, động cực quang huyền băng kia cũng phải có mấy vạn năm lịch sử rồi”.
“Pagliuca, giới vương quả này là thứ gì?”.
Pagliuca nhìn vào đám người Athena cũng đang hiếu kỳ nói: “Nếu như quả ác ma là bảo vật khiến ma tộc ngoại trừ vương tộc thèm thuồng thì giới vương quả là chí bảo của cường giả ma hoàng cấp!”.
Giới vương quả, chính xác mà nói cũng không phải là một loại quả, mà là tinh hoa của cực quang huyền băng tụ thành, sau khi dùng loại quả này sẽ sinh ra một ảo giác kỳ dị, ảo giác này không như bình thường, có thể căn cứ vào ý thức người dùng tạo ra tinh thần lạc ấn, để cho người đó hấp thu. Nhờ vào tinh thần lạc ấn này, người dùng có thể cảm giác được lĩnh vực! Có thể trợ giúp cường giả ma hoàng cấp lĩnh ngộ lĩnh vực sâu thêm một tầng.
Cao cấp cường giả như ma hoàng cùng ma đế chênh lệch then chốt ở lĩnh vực, tinh thần lạc ấn của giới vương quả có tác dụng thúc đẩy ngụy vực của cường giả ma hoàng cấp, cho dù là lĩnh vực chân chính của cường giả ma đế cấp cũng được tăng cường không ít, nhưng hiệu quả không rõ ràng bằng ma hoàng cấp. Mà bản thân giới vương quả cũng chứa lực lượng cực mạnh, có thể giúp người dùng thực lực tăng cao, nhưng tác dụng mấu chốt vẫn là tinh thần lạc ấn.
“Lực lượng của giới vương quả quá mạnh mẽ, phải ma hoàng cấp trở lên mới có thể hấp thu được, mà sau khi chín, phải dùng trong ba tháng, nếu không nó sẽ tự động khô héo” Pagliuca nhíu mày nói: “Lavat kia đặc biệt tới lấy giới vương quả không biết có phải để cho tên ma hoàng cấp nào dùng không?”.
“Nghe nói lãnh chủ Lam Dong lãnh địa mới là đỉnh phong đại ma vương cấp, nhưng là cũng có thể che dấu thực lực” Trần Duệ trầm ngâm nói: “Pagliuca, giới vương quả có tác dụng với ngươi không?”.
Độc long lắc lắc đầu nói: “Ta đã sớm lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực, thứ này đối với ta vô dụng, lưu lại để ngươi dùng đi, chẳng qua trong phòng ba tháng ngươi phải tấn cấp ma hoàng cấp”.
Nhìn thấy gương mặt cười xấu xa của độc long, Trần Duệ biết ngay tên này có ý trêu mình, Pagliuca dùng không được, mà nhạc phụ đại nhân sắp xung kích lĩnh vực chân chính, Đức Long có hy vọng sẽ tiến cấp ma hoàng, nhưng không biết thời gian có kịp không. Chẳng qua khẳng định phải lấy giới vương quả, không thể để tiện nghi cho người khác được.
“Trần Duệ…” Delia đột nhiên nói.
Trần Duệ sửng sốt hỏi: “Delia, ngươi cần giới vương quả sao? Cần mấy cái?”. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
“Không phải” Delia lắc lắc đầu nói: “Ngươi vừa nói đến Huyết Lãng quân đoàn làm ta nhớ đến một trong ba đại quân đoàn của Huyết Sát đế quốc, lệ thuộc trưởng tử của Huyết Sát đại đế, đại hoàng tử Edmond, mà Phật Đa Tháp là phó đoàn trưởng của Huyết Lãng quân đoàn”.
Huyết Sát đế quốc? Không phải Lam Dong lãnh địa sao? Nhắc nhở của Delia làm Trần Duệ vô cùng kinh ngạc!
Xem ra hắn vẫn còn xem thường Carol gia tộc, những gia tộc như này sẽ vô cùng coi trọng truyền thừa, sẽ không đặt trứng trong cùng một giỏ, nhưng tay của Carol gia tộc cũng vươn quá xa đi! Không ngờ vượt qua cả Đọa Thiên Sứ đế quốc, thông đồng cùng Huyết Sát đế quốc, mà cả nhi tử cũng gửi đi!
Trần Duệ đột nhiên nhớ đến câu nói của Lombardo: “Carol gia tộc đã thủ hộ nó đã trăm năm, hiện tại cuối cùng cũng hoàn thành sứ mạng”, Carol gia tộc đã chôn ám kỳ từ mấy trăm năm trước? Hay chính Carol gia tộc là ám kỳ của Huyết Sát đế quốc? Như vậy giới vương quả còn không nhất định là để đưa cho Lam Dong lãnh chủ, có lẽ… Xem ra cần phải nghiên cứ tử tế Carol gia tộc một phen.
Delia nói xong đột nhiên lông mày hơi nhíu, tuy trên mặt có khăn che, nhưng từ tròng mắt có thể thấy được nàng đang cố chống chịu lại đau đớn. Lomond lập tức phát hiện được nàng dị thường: “Có phải tâm linh gông xiềng lại phát tác?”.
Gần đây Bạch Lạc tựa hồ không ngừng thúc giục thậm chí còn thử dẫn bạo tâm linh gông xiềng, cũng may thần khí Huyễn thuẫn vô cùng diệu dụng, bảo vệ mạng sống của Delia.
Trên tay Delia lại hiện ra Huyễn thuẫn, quang mang nhàn nhạt giúp nàng giảm đi đau đớn, nửa ngày sau đau đớn mới tan đi: “Có Huyễn thuẫn trong tay, dù hắn muốn hại tính mạng ta cũng khó, mà hắn không thể xác định được phương vị của ta, trừ khi cách rất gần mới cảm ứng được vị trí của ta”.
Lomond trong tâm tràn ngập phẫn nộ, lại sợ nói ra làm khơi gợi hồi ức đau xót trong lòng Delia, nên chỉ nắm chặt nắm đấm lại, yên lặng không nói.
Trần Duệ đành hỏi Pagliuca: “Có cách gì giải trừ tâm linh gông xiềng không?”.
Pagliuca chỉ biết Delia bị huynh trưởng khống chế, cũng không biết tao ngộ bi thảm của nàng, nhưng cũng đủ để độc long vô cùng khinh thường tên Bạch Lạc kia nói: “Tâm linh gông xiềng là huyết mạch thiên phú của Leviathan vương tộc, trừ phi kẻ thi thuật chủ động giải trừ hoặc tử vong, hay người chịu thuật tử vong, nếu không không thể triệt để giải trừ”.
Delia nói thêm: “Kỳ thực, tâm linh gông xiềng đối với đồng tộc tác dụng nhỏ đi, người chịu thuật lực lượng càng mạnh thì chịu ảnh hưởng càng nhỏ, nếu như cảnh giới của ta vượt qua Bạch Lạc, như vậy có thể tự động giải trừ gông xiềng, nhưng khả năng này gần như không thể xảy ra”.
Trần Duệ cùng Lomond đồng thời đứng lên nhìn nhau, trong tâm cùng sinh ra quyết tâm: giết Bạch Lạc!
Đương nhiên, trước khi có đủ thực lực, chỉ có thể nhẫn nại.
“Ta cần đi Đọa Thiên Sứ đế đô một thời gian” Lomond suy nghĩ một lát rồi nói: “Ta cần đi gặp Isabella kia”.
“Ta đi cùng ngươi” Delia đứng thẳng người lên nói.
Lomond lắc lắc đầu đáp lời nàng: “Không, ngươi ở lại đây, có Pagliuca đại nhân ở đây, dù cho Bạch Lạc tới đây cũng không phải sợ”.
Trần Duệ nhìn vào gương mặt lo lắng của Delia, rất có phong phạm ném đá xuống giếng nói: “Có phải lo sợ hắn lại dính bệnh cũ, mê luyến quả phụ không?”.
Lomond rất khinh bỉ nhìn vị đội trưởng chuyên ném đá xuống giếng nói: “Ngươi không phải nói nàng là Bei Lier gia tộc vẫn giả mạo Lucifer vương tộc sao? Ta hoài nghi, nàng là người quen”.
Trần Duệ thuận thế khiêu khích ly gián nói: “Tình nhân cũ?”.
Quả nhiên, lông mày Delia nhíu lại, Lomond không khỏi thầm mắng tâm báo thù của người nào đó quá nặng, không phải lúc đối mặt với George tướng quân, mình rất không nghĩa khí lâm trận bỏ chạy thôi sao?
“Ta hoài nghie Isabella này là muội muội cùng cha khác mẹ với cha ta” Đối diện với nhãn thần của Delia, Lomond không thể không nói thật, “Nàng ở hai trăm năm trước, vì một vài chuyện mà tranh cãi với gia tộc, đến nay không rõ đi đâu, lúc gần đi có mang đi truyền thừa thạch. Truyền thừa thạch này lưu tồn lực lượng gia chủ đời trước trước khi lâm chung truyền lại. Nếu như có lực lượng này, thực lực của ta sẽ tăng vọt”.
Truyền thừa thạch? Còn có loại dụng cụ siêu cấp làm bừa như này sao? Trần Duệ có chút bất bình, hắn cũng không nghĩ đến trên người mình có một cái siêu cấp, đại siêu cấp dụng cụ làm bừa!
Athena hiếu kỳ hỏi: “Sao ngươi biết nàng không dùng truyền thừa thạch?”.
“Nàng không dùng được, bởi vì chỉ có nam tính huyết mạch Bei Lier mới dùng được” Lomond có chút chột dạ nhìn Delia, “Truyền thống gia tộc ta có chút…”.
“Trọng nam khinh nữ” Delia nhanh chóng giúp hắn nói nốt, hiển nhiên là vô cùng bất mãn.
Athena từ nhỏ được phụ thân sủng ái, cũng đang định trách mắng thì Lomond đã trơ mặt ra cướp lời: “Đây là truyền thống xưa, ta cũng phản cảm, truyền thống là dùng để phá vỡ mà, chỉ cần Delia nguyện ý gả cho ta, ta đảm bảo, kể từ bây giờ, Bei Lier gia tộc sẽ chuyển thành gia tộc trọng nữ khinh nam!”.
Quả nhiên, mặt Delia hồng lên, những từ ngữ không hài lòng cũng theo đó biến mất.
Lomond vui vẻ uống một ngụm rượu, thậm chí còn nhướng nhướng mày thị uy với Trần Duệ.
Trần Duệ không khỏi nhìn hắn xem thường: quả nhiên là mặt dày vô địch! Tên này có thể nói ra những lời như này mà không chút đỏ mặt, thì việc gì có thể làm khó hắn nữa chứ!
“Việc này quan hệ trọng đại, vẫn là ta cùng đi với ngươi đi” Trần Duệ lẫm nhiên nói: “Vị phu nhân kia hình như có chút ý tứ với ta, nếu như quả thực có thể chứng thực nàng có quan hệ thân quyến với ngươi, ta nhất định sẽ hy sinh, trợ giúp ngươi lấy được truyền thừa thạch”.
“Sặc, sặc, sắc” Lomond suýt thì bị sắc chết – cái gì mà hy sinh chứ, đây rõ ràng là để chính mình gọi hắn là chú mà!