Trong một lữ điếm nào đó tại Ám Nguyệt thành, Trần Duệ căng thẳng đứng nghiêm. Trước mặt hắn là một trung niên nam tử tuổi chừng ba mươi bốn mươi, mặt mũi đoan chính, lông mi cao, hiện ra một khí thế cứng cỏi, nghiêm nghị.
“Ngươi là Trần Duệ?” Thanh âm nam tử hồn hậu có lực, lộ ra sự uy hiếp nhàn nhạt.
Trần Duệ vội vàng đáp: “Vâng, là ta, thưa tướng quân.”
Nam tử này chính là phụ thân của Athena, đế quốc đệ nhất tướng quân, George Wells, cũng là “nhạc phụ đại nhân” mà Trần Duệ lần này muốn bái kiến.
Cùng với trong tưởng tượng của Trần Duệ có chút bất đồng, George tướng quân nhìn thấy hắn, cũng không có xông lên kêu đánh kêu giết, mà là dùng ánh mắt xem xét trên trên dưới dưới tử tế đánh giá cẩn thận, khiến chàng rể có chút sợ hãi.
Chàng rể đánh bạo mở ra phân tích chi nhãn: chủng tộc: đại ác ma (biến dị), tổng hợp thực lực: không thể phán đoán.
Thực lực không thể phán đoán! Ma hoàng? Ma đế? Trần Duệ bị dọa cho nhảy dựng lên, ma hoàng có vẻ có khả năng lớn hơn, nhạc phụ đại nhân không hổ là đế quốc đệ nhất tướng quân, lấy chủng tộc đại ác ma mà có thể tu hành đến cảnh giới ma hoàng.
Nếu như động thủ thật, thì Pagliuca vừa thoát khỏi quang ám chi tỏa, chỉ là ma hoàng sơ đoạn, không chắc có thể thủ thắng nếu như không dụng độc? Lại nói, một khi dùng độc không may quá tay một chút, Trần Duệ với Athena không phải là người yêu nữa, mà sẽ trở thành cừu nhân. Ngay khi Trần Duệ đang khẩn trương nghĩ ngợi lung tung, nhạc phụ đại nhân mở miệng.
“Ta có mấy vấn đề cần ngươi trả lời, vấn đề thứ nhất là…” George nhìn một đám người sau lưng Trần Duệ, lành lạnh nói: “Ngươi mang theo những người này tới, là ý tứ gì?”
Lomond thấy tình hình không ổn, cơ trí đi lên trước, khom người nói: “Tướng quân các hạ, ngài có còn nhớ Delia cùng Lomond vào ba năm trước ở Hắc Vân trấn không? Chúng ta là hảo bằng hữu của Athena, năm đó được người trợ giúp, chiếu cố, hôm nay biết được tướng quân ở đây, nên đặc ý đến cửa tạ ơn.”
George gật gật đầu, Royce phản ứng cũng rất nhanh, vội vàng nói: “Ba chúng ta là thuộc hạ trực hệ của đại nhân Athena, ngưỡng mộ uy danh tướng quân đã lâu, nên giờ đặc biệt đến bái kiến.”
Athena chắn chắn sẽ là đệ nhất nữ chủ nhân, gọi là “trực hệ thuộc hạ” cũng là danh phó kỳ thực. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – https://truyenfull.net
George nhìn ba người Royce một chút, không có nói nhiều, nhưng Pagliuca thì không yên phận như vậy, nghênh nghênh ngang ngang nói: “Mấy người các ngươi thật là… sao cứ phải sợ sợ sệt sệt như vậy! Ta thì nhìn không quen mắt mấy tên kiêu ngạo, ta là tới a…”
“Hắn chỉ vô tình đi qua đây! Hắn là bằng hữu của ta và Athena, hắn vô tình đi qua nơi này, nên tiện đường vào xem” Trần Duệ giành nói trước, rồi hung hăng trừng mắt nhìn Pagliuca một cái.
Pagliuca hừ lạnh một tiếng, không có tiếp tục quấy rối nữa, trên thực tế, độc long cảm giác được, vị tướng quân George này thực lực không tầm thường, một khi đánh thật, chỉ sợ lấy hắn hiện đang bị thượng cổ phù ngữ phong ấn, sẽ không phải đối thủ.
Nghĩ như vậy, độc long lại càng lo lắng cho an nguy của Trần Duệ, vạn nhất George thật sự sinh ra sát cơ, cho dù là chính hắn, cũng chưa hẳn bảo vệ được Trần Duệ, cho nên có lòng đem lực chú ý của George dẫn qua mình.
“George tướng quân có việc cùng ta thương nghị, các ngươi cứ ra trước đi” Trần Duệ đánh mắt cho mọi người.
Athena nhìn khuôn mặt không biểu tình của George một cái, rất sợ hai nam nhân trọng yếu nhất trong lòng nàng trở mặt với nhau. Nàng cắn môi nói: “Phụ thân, con lưu lại.”
“Ta có mấy vấn đề muốn đơn độc hỏi tiểu tử này, trước đó, ta sẽ không động thủ với hắn.” Biết con gái không ai bằng cha, George nhìn ra Athena đang âu lo, lại nói thêm một câu, “Nếu như ngươi ở lại nơi này, vậy ta cùng hắn sẽ không có cái gì có thể nói hết, ta sẽ trực tiếp mang ngươi về Locker yếu tắc.”
Nhìn Trần Duệ thêm lần nữa, Athena mang theo Pagliuca vẻ mặt khó chịu và những người khác đi ra ngoài phòng.
“Hắc hắc, hóa ra ngươi mang thêm nhiều người như vậy tới là để thêm can đảm.”George nhìn Trần Duệ đang có chút khẩn trương một cái, hỏi: “Ngươi sợ ta giết ngươi sao?”
“Xác thực là có điểm sợ hãi, uy danh của đế quốc đệ nhất tướng quân thì người nào mà không biết” Trần Duệ nịnh nọt nhạc phụ đại nhân một câu: “Nhưng ta càng sợ chính mình không thể để cho tướng quân mãn ý, khiến Athena thương tâm.”
“Ta nhận được tin tức, Ám Nguyệt thành có một tên nhân loại dùng lời ngon tiếng ngọt cùng dược vật hạ lưu vô sỉ lừa gạt nữ nhi của ta. Hiện tại xem ra, tài ăn nói của ngươi đúng là rất chuẩn, đã phù hợp với điểm thứ nhất.”
Trần Duệ cười khổ nói: “Ta còn có một thân phận là học đồ của dược tề đại sư, nói như vậy, điểm thứ hai chắc cũng kém không nhiều đâu.”
George rất hờ hững gật gật đầu, lại không có tiếp tục dây dưa vấn đề này: “Hôm qua ta đã gặp trưởng công chúa, biết được chuyện ngươi sắp đặt cơ địa lương thực, hiện tại nhiếp chính vương Hắc Diệu hạ lệnh cho Xích U lãnh địa cắt giảm một nửa viện trợ lương thực, việc này ngươi thấy thế nào?”
Trần Duệ hơi ngớ người ra, không nghĩ đến George không có “thẩm vấn” mà lại bàn về phương diện này, là khảo nghiệm của nhạc phụ đại nhân sao? Vô luận thế nào, ít nhất đây là một một cơ hội.
Trần Duệ đem suy nghĩ của mình chỉnh lý lại một lần, rồi đại khái nói ra kế hoạch đã nghĩ, nội dung đại khái cùng lần bàn bạc trước với Tim không khác nhiều, chỉ là một số chi tiết nhỏ phải điều chỉnh lại.
George hơi chần chừ, rồi lại hỏi: “Những phương pháp Athena huấn luyện binh sĩ kia đều là ngươi dạy nàng sao?”
“Tướng quân tại phương diện này là bậc tông sư, quân thần của đế quốc, chiến lực của những binh sĩ kia đã khiến tướng quân chê cười rồi.”
George lắc đầu: “Do liên quan đến thời gian và cơ sở huấn luyện, lực chiến đấu của những binh sĩ kia đích thực không đáng nhắc tới, nhưng mà phương pháp huấn luyện của ngươi, một điểm đều không đáng cười. Loại phương pháp này tuy đơn giản, nhưng vô cùng hữu hiệu, một khi có thể làm được lệnh hành cấm chỉ chân chính, lực chiến đấu của bộ đội đều sẽ tăng vọt. Vấn đề thứ hai, ngươi cho là một quân đội cường đại chân chính là phải như thế nào?”
Cái này nên là vấn đề thứ ba chứ nhỉ… Trần Duệ rất thông minh không có nói toạc ra sai lầm nho nhỏ ở phương diện số học thường thức của nhạc phụ đại nhân, suy nghĩ một chút, nói: “Kỳ thực ở phương diện quân sự ta chỉ là thường dân, ta nhớ được cổ nhân có một câu: nhanh như gió, tĩnh lặng như rừng cây, dữ dội như lửa, bất động như núi, vô hình như bóng tối, động như sấm chớp, nó hẳn nên là yêu cầu của cường quân.”
“Nhanh như gió, tĩnh lặng như rừng cây, dữ dội như lửa, bất động như núi, vô hình như bóng tối, động như sấm chớp” George lẩm nhẩm lại mấy câu này, buột miệng khen: “Nói rất hay! Phương pháp huấn luyện của ngươi, ta tính toán sẽ mở rộng tại Locker yếu tắc, ngươi không có ý kiến gì chứ. Nếu như thật sự có thể đạt tới mấy yêu cầu mà ngươi nói, thì đoàn quân đó xứng đáng trở thành đệ nhất cường quân ma giới!”
Trần Duệ đương nhiên không có ý kiến, nghe được George tán thưởng, đánh rắn chọn gậy, lại nói thêm mấy câu nữa: trong công có thủ, trong thủ có công. Công thủ không nên dùng đơn lẻ… Nước chảy theo địa hình đất, binh bởi địch mà chiến thắng. Binh không cố định thế, nước không cố định hình, có thể lợi dụng sự biến hóa của địch mà thủ thắng…
Lão tổ tông Hoa Hạ dụng binh thần diệu dị thường, Trần Duệ lấy ngôn ngữ thích hợp của ma giới phiên dịch ra, nghe được những câu này trong mắt George bùng lên tinh mang, không ngừng gật đầu. Mắt thấy nhạc phụ đại nhân mặt rồng đại duyệt, chàng rể trong lòng lớn tiếng ca ngợi quang huy của đại nhân Tôn Vũ sánh với song nguyệt tại ma giới.
George hỏi tiếp một vấn đề nữa khiến cho Trần Duệ vừa mới còn có chút gật gù đắc ý chấn động: “Tên long tộc vừa rồi, cùng ngươi có quan hệ gì?”
Pagliuca rõ ràng đang ở nhân hình, George lại phát giác được thân phận long tộc của hắn! Trần Duệ kinh hãi không thôi. George nhìn ra hắn kinh ngạc, lắc đầu nói: “Athena không nói với ngươi sao? Ta cưới mười ba vị thê tử, có một vị là nữ tử long tộc, tên long tộc kia tuy thu liễm lực lượng, nhưng khí tức đặc hữu của chủng tộc này lại không giấu được người đã cùng long tộc sinh hoạt nhiều năm như ta.”
Lấy long tộc làm lão bà? Đây mới thật sự là long kỵ sĩ a! Nhạc phụ đại nhân quá trâu bò! Trong phút chốc, sự khâm phục Trần Duệ giống như nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt.
Bất quá vấn đề này vẫn phải hồi đáp, Trần Duệ suy xét một lúc, không có một giấu diếm, nói thật: “Đồng bọn”
George có chút động dung nói: “Không ngờ ngươi có thể được long tộc thừa nhận, ta nguyên vốn cho là đã coi trọng ngươi, không nghĩ đến vẫn còn là nhìn nhầm. Như vậy qua mấy vấn đề, ta có thể tinh giản thành những điều sau ngươi là kẻ có trí tuệ, tài hoa cùng quân lược, có long tộc làm bạn,… vậy vì cái gì lại lưu tại Ám Nguyệt thành, là vì trưởng công chúa sao?”
Trần Duệ cúi đầu không nói, ban dầu đi tới ma giới, thuần túy là vì sinh tồn, đến sau này cùng Pagliuca ký kết khế ước cộng sinh, đồng thời cố gắng phá bỏ phong ấn quang ám chi tỏa, cho đến hiện tại, qua nhiều lần trắc trở, Pagliuca mới có Solon chi đồng, thoát khỏi trói buộc của quang ám chi tỏa, giành được tự do.
Ngoảnh đầu nhìn lại, hắn từ một tên nhân loại không chút lực lượng, nhờ siêu cấp hệ thống trợ giúp mà từng bước trưởng thành, giành được lực lượng như hiện nay, cứ cho là ban đầu chỉ là sự khôn ngoan vặt vãnh thì giờ hắn đã bộc lộ trí tuệ, năng lực mưu đồ cũng dần dần hiển lộ theo từng hoàn cảnh thay đổi khắc nghiệt. Nếu như “Arthur” mà hắn trọng sinh vào không có rơi rớt đến ma giới mà còn đang ở thế giới nhân loại, như vậy hiện tại hắn rất có thể còn là một tên quý tộc ngồi ăn chờ chết.
Hiện nay Pagliuca thoát ly trói buộc có thể tự do hành động, như vậy ước thúc ban đầu khiến Trần Duệ lưu lại Ám Nguyệt tất nhiên đã tan biến, hiện tại hắn đã có thể lựa chọn cao bay xa chạy, rời khỏi địa phương nguy hiểm này, rời khỏi nữ tử mang mặt nạ lãnh mạc băng sơn kia, rời khỏi tiểu nha đầu cổ quái nhưng đáng yêu kia…
George thấy hắn không lên tiếng, liền mở miệng nói: “Ta có một thỉnh cầu.”
Trần Duệ cả kinh, bởi vì George nói không phải là “yêu cầu” mà là “thỉnh cầu.”
George nghiêm mặt nói: “Trưởng công chúa đã đơn giản nói qua cho ta về các kế sách của ngươi, thật sự làm ta kinh hãi, có lẽ nguyện vọng của thái tử điện hạ Cách Lâm không phải là không tưởng. Như vậy, nhờ ngươi tận toàn lực trợ giúp trưởng công chúa lần này. Ta nhận ân tình của Bạch Dạ đại đế, thề chết cũng bảo vệ nhất mạch của ngài, nhưng làm một phụ thân, cũng có tư tâm của chính mình. Ta không yêu cầu ngươi thề chết trung thành, một khi tình thế không ổn, ngươi có thể mang theo Athena cùng hài tử của hai ngươi rời khỏi Ám Nguyệt, đi tới nơi các ngươi muốn sinh hoạt.”
Trần Duệ không nghĩ tới George lại đề ra thỉnh cầu này, tăng thêm đảm lược giải thích: “Tướng quân các hạ, kỳ thực, sự tình Athena mang thai là giả, ta cùng nàng còn chưa có tiến triển đến bước sau cùng kia.”
“Ta biết, ngươi cho rằng nó dùng chút tiểu kỹ là có thể lừa được ta sao? Nhưng mà, hiện giờ không có hài tử, không có nghĩa tương lai sẽ không có” George hồi đáp như vậy khiến Trần Duệ thật là ngoài ý muốn: “Athena nếu đã nguyện ý vì ngươi mà nói dối những chuyện như vậy, ta có thể khẳng định, cho dù ta đem nó mang đi, tâm nó cũng vĩnh viễn lưu tại ngươi cho nên ta không làm như vậy, mà là lưu lại nữ nhi ta cho tên gia hỏa vô sỉ đã dùng lời ngon tiếng ngọt trộm đi tâm của nó, điều này cũng không phải quá đáng gì.”
Mắt Trần Duệ sáng rực lên, nghe khẩu khí của George, tựa hồ lần này bái kiến nhạc phụ đại nhân đã đạt thành mục đích lớn nhất rồi!
“Ta đáp ứng người, tướng quân” Trần Duệ hít sâu một hơi, gật gật đầu, cuối cùng quyết định một chuyện trọng yếu. Đúng như thỉnh cầu của tướng quân George, không yêu cầu thề chết trung thành, chỉ cầu toàn tâm trợ giúp, là vì Athena, vì Zya, vì Alice… Cũng vì chính mình mà cùng chống lại khó khăn trắc trở!
George gật đầu tán thưởng: “Rất tốt, Athena có chỗ dựa, ta cũng có thể yên tâm. Tuy ngươi nhìn qua không có một chút lực lượng nào, nhưng trực giác nói cho ta biết, ngươi có năng lực bảo hộ, chiếu cố tốt cho nữ nhi của ta.”
Trần Duệ cảm thấy rất đỗi ngoài ý, chẳng lẽ là “vận hạn quấn thân” xong rồi lại bắn ngược, tự động biến thành “chư thần phù hộ”? Vốn nghĩ nhạc phụ đại nhân là cửa khó qua nhất, vậy mà lại nhẹ nhàng quá quan!
Khuôn mặt tuấn tú nghiêm nghị của George lộ ra ý cười: “Có phải cảm thấy rất kỳ quái không? Ta lại có thể đem nữ nhi phó thác cho một tên nhân loại không quyền, không thế, không bối cảnh? Mà so với ngươi, có năng lực có quyền thế còn rất nhiều người khác!”
Trần Duệ gật đầu, nữ nhi của đế quốc đệ nhất tướng quân có nhiều người muốn kết hôn đến nỗi có thể gộp lại phá nát được một lãnh địa của một lĩnh chủ… Hắn chỉ là một trị an quan, xác thực có điểm giống bông hoa nhài cắm vào “cái gì đó…”
“Nguyên nhân kỳ thực rất đơn giản, vì Athena thích!” Nhạc phụ đại nhân hồi đáp lại, rất hùng hồn hữu lực.
Nói đến chuyện này, trên người George tán phát ra một khí thế bức nhân: “Kỳ thực lúc trước, không chỉ là Carol gia tộc cùng Andrew gia tộc, mà còn rất nhiều gia tộc đều đến thỉnh cầu cưới hỏi, có nhiều lần còn đến nói là ta nên vì gia tộc Wells mà kéo dài huyết mạch. Vốn là trong một đại gia tộc, hôn nhân không thể theo ý nguyện của chính mình, nhưng nữ nhi của George Wells có thể tự mình tuyển chọn!”
Trần Duệ ánh mắt sáng lên, Athena từ nhỏ đã mất đi mẫu thân, nhưng rất nàng may mắn là có một người phụ thân tốt, một phụ thân chân chính thương yêu nàng.
George cười lạnh nói: “Những kẻ kia nghĩ ta là ai? Ta chính là George Wells. Ta mà phải dựa vào việc hy sinh hạnh phúc nữ nhi để đổi lấy lợi ích gia tộc sao? Nếu như làm vậy thật, dòng họ Wells cũng lại mất đi ý nghĩa tồn tại! Athena không đồng ý có nghĩa là lão tử cũng không đồng ý, không cần biết có bao nhiêu người tới Locker yếu tắc tìm ta so đo, tới một tên là giết một tên, tới hai tên là giết cả đôi, tới ba tên ta diệt cả nhà hắn! Cho dù là cái tên Hắc Diệu mưu đoạt cơ nghiệp của Bạch Dạ đại đế kia thì như thế nào? Chọc giận ta, lão tử cũng sẽ phản hắn!”
Quá trâu bò! Lúc đầu trong mắt Trần Duệ George chỉ là có điểm nghiêm lệ mà thôi, nhưng trong tích tắc này lại biến thành kẻ quát tháo phong vân, lộ ra bá khí của đệ nhất tướng quân, không trách được Hắc Diệu cũng phải kiêng sợ không thôi.
Chính bởi vì có hậu thuẫn vững chắc là George, Zya mới có thể gian nan vực dậy Ám Nguyệt lãnh địa, vực dậy một tia hy vọng duy nhất của Bạch Dạ đại đế nhất mạch.
Trần Duệ trong lòng tràn đầy kính nể, còn chưa kịp mở miệng, cửa đã bị người đẩy ra, thanh âm Pagliuca vang lên: “Tên kia, đủ khí phách nam nhân! Bổn đại gia thích sự kiêu ngạo của ngươi! Có dám bồi bổn đại gia uống rượu không?”
Ánh mắt George dán tại người Pagliuca, khí thế đại thịnh, phun ra một câu: “Chỉ sợ ngươi không dám!”
…