Thương mang kia ở bên ngoài Tang Tương, vì có lỗ hổng khiến chỗ này tràn ngập hơi thở bên ngoài. Hơi thở này đụng chạm với thế giới Tang Tương, hình thành tiếng nổ quanh năm không tán.
Trong lỗ hổng này, trên con thuyền to lớn có thể thấy một bóng người khoanh chân ngồi trên mũi tàu. Bóng người ấy mặc áo dài màu xám, bên trên thêu con chuột hình rồng. Loại đồ đằng này chưa từng xuất hiện ở Tam Hoang, Tang Tương, hay Ám Thần, Nghịch Thánh, hoa văn không thuộc về chốn này.
Ông lão mặc áo dài màu xám, cúi đầu, chỉ thấy mái tóc dài máu xám, không thấy khuôn mặt. Nói là ông lão chỉ vì liếc mắt nhìn cảm giác hơi thở già nua. Ba người áo đen thấy ông lão áo xám lập tức quỳ xuống.
Một trong ba người áo đen nhỏ giọng cung kính nói:
-Chủ công, người kia nuốt bảy phần giới Ám Thần xong tiến vào chỗ tiêu bàn thứ ba, giờ đang ở trong tầng thứ nhất. Chúng ta làm theo người sai bảo, hễ là giới nào hắn nuốt liền phán tán đồn đãi.
Thật lâu sau, bóng dáng màu xám khoanh chân ngồi trên thuyền chậm rãi lên tiếng:
-Vẫn chưa đủ.
Thanh âm có tiết tấu kỳ dị, dù nói ngôn ngữ của chúng sinh Tang Tương, Tam Hoang nhưng dường như không muốn sửa lại tiếng mẹ đẻ, khiến người nghe qua một lần sẽ suốt đời khó quên.
Người áo đen im lặng giây lát sau lên tiếng:
-Vâng, chúng ta lập tức trở lại phá tán chuyện này tiếp. Bên Nghịch Thánh thì ta sẽ giả làm người này nuốt ý chí các giới của Nghịch Thánh trận doanh, thậm chí thi triển giết chóc.
Lời của người áo đen đầy sát khí, nói xong thân thể gã tan biến. Hai người áo đen khác cũng vẻ mặt sát ý cùng tán đi. Khi họ biến mất thì chỗ này chìm trong thinh lặng, nhưng không thiếu tiếng gầm gừ quanh năm, chưa từng ngừng nghỉ.
Trong thuyền to lớn, ông lão mặc áo xám chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra khuôn mặt có đôi mắt màu xanh, diện mạo không phải già nua mà gần như là trung niên.
-Một tang diệt tức là ra dị tượng, đây là vận mệnh chín bươm bướm Tang Tương không thể tránh khỏi. Con bướm này nhất định sẽ chết vào kỷ này, đã định trước kỷ này sẽ xuất hiện người mạnh nhất các kỷ nguyên của con bướm này, giống như ta năm xưa.
Người áo xám thì thào, biểu tình thống khổ nhớ lại, giơ tay trái lên siết chặt.
-Là người mạnh nhất các kỷ nguyên của Tang Tương này, ngoại lực không thể hủy diệt hắn, chỉ có lực lượng đến từ Tang Tương mới có thể phong ấn người này. Phong ấn, chỉ khi ngươi bị phong ấn thì kế hoạch của ta mới hoàn toàn triển khai. Đây là lần thứ mấy?
Người áo xám thì thào, khóe môi cong lên nụ cười, vung tay phải. Cái vung này khiến tiếng nổ trong một giới mãnh liệt hơn vô số lần, cùng lúc đó con thuyền y ngồi dần mơ hồ cho đến khi biến mất. Không phải thuyền đã đi xa mà là nó che giấu đi.
….. …. …. …. …..
Bùm một tiếng, tầng thứ nhất mộ của Diệt Sinh lão nhân, Tô Minh vung tay phải, cuồng phong rít gào hội tụ lại một điểm đằng trước, giao nhau với lôi vũ, va chạm, biến thành tiếng nổ ầm ĩ, khiến bầu trời đầy sóng gợn, liên tục chấn động. Chỗ này là lôi thiên.
Tô Minh dấy lên gió và lôi vũ va chạm, một vòng xoáy to lớn xuất hiện. Khoảnh khắc vòng xoáy hiện ra hắn liền bước vào. Nhưng khi Tô Minh đụng chạm vào nó, vang lên tiếng nổ, vòng xoáy tan vỡ.
-Đây là lần thứ chín!
Tô Minh đứng trong lôi vũ, nhìn vòng xoáy tán đi, ngoái đầu nhìn Tử Nhược.
Bên ngoài người Tử Nhược có một tầng sáng nhu hòa cản mưa xối ướt, biểu tình quái dị nhìn Tô Minh. Vòng xoáy như vậy vốn nên là lối vào tầng thứ hai, nhưng trên đường họ đi tới tổng cộng xuất hiện tám lần, mỗi một lần nên là lối vào mới đúng, nhưng cố tình khi hắn đụng chạm thì nó tan vỡ. Trước mắt là lần thứ chín.
Tử Nhược không biết nên nói cái gì:
-Cái này…
-Nếu đã có người không muốn để Tô ta thuận lợi chút, bước vào tầng thứ hai thì…
Tô Minh liếc bầu trời xung quanh, đã sớm phát hiện bên trong tồn tại chút linh hư vô, số lượng khá nhiều, chúng nó ẩn giấu trên trời tham lam nhìn chằm chằm vào Tô Minh và Tử Nhược.
Tô Minh lên tiếng:
-Tô ta sẽ dùng cách của mình mở ra lỗ hổng!
Tô Minh giơ tay phải chộp hướng bầu trời, tiếng nổ ầm ũ, mọi lôi vũ dạt ra, khiến nước mưa trên trời run lên, có tiếng hét chói tai vang vọng. Đó là các linh ở xung quanh rình rậm Tô Minh, bóng dáng chúng nó bị cái chộp của hắn buộc hiện hình. Tựa như tay phải của Tô Minh biến thành một vòng xoáy hút các linh tới. Cùng lúc đó, Tô Minh hừ lạnh một tiếng, ý chí tản ra. ý chí của hắn quét tám phía, tràn ngập các bầu trời như vũ thiên, âm thiên, tuyết thiên, ngưng tụ lại. Bầu trời vang tiếng nổ ầm ĩ, từng linh bị ý chí của Tô Minh xua đuổi, lao hướng hắn. Chúng nó không thể không đến, vì ý chí của Tô Minh như lưỡi hái tử vong, nếu không đến là chết chắc. Các linh không ngừng tụ tập, số lượng dần kinh khủng, đã không thể đếm số. Tay phải Tô Minh giơ lên trời đẩy một cái, linh vô biên vô hạn bốn phía cùng lao tới, dùng thân thể vô hình biến thành vòng xoáy hữu hình. Vòng xoáy như hình trùy xuất hiện, tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Vòng xoáy càng lúc càng to, không ngừng lan tràn xuống dưới, như biến thành con quay.
Tiếng nổ vang vọng, có thể thấy bầu trời bên dưới vặn vẹo, các khe nứt xuất hiện rồi nhanh chóng khép lại. Nhưng tiếng nổ ngày càng mãnh liệt hơn, trong vòng xoáy không ngừng có linh lượn lờ, run rẩy dưới ý chí của Tô Minh, bất chấp tất cả vận chuyển. Chậm rãi, tốc độ khép lại không theo kịp tan vỡ, tiếng két két phát ra. Khe nứt ngày càng nhiều, như là một tầng trời bị xé ra.
Tình hình này không khó với Tô Minh, hắn chỉ thúc đẩy các linh trong bầu trời khiến chúng đánh mở một tầng trời. Nhưng ở trong mắt Tử Nhược thì tình cảnh này khiến cô hít thở dồn dập, con ngươi co rút. Vẻ mặt hoảng sợ. Đây là lần đầu tiên Tử Nhược thấy tu vi thật sự của Tô Minh, cô không hiểu điều mình trông thấy có phải là cực hạn của hắn chưa. Dù sao nhìn biểu tình của Tô Minh thì hắn rất nhẹ nhàng, nhưng Tử Nhược thấy thúc đẩy tất cả linh ở một tầng trời là vượt qua cực hạn cô tưởng tượng rồi.
Nên biết rằng dù những linh này có mạnh có yếu nhưng các linh cường đại dù là bất khả ngôn gặp phải cũng phải nhíu mày, rất khó giải quyết. Hôm nay đưa mắt nhìn thì linh nơi đây vô biên vô hạn, số lượng cường đại không nhiều nhưng không có linh nào dám vi phạm ý chí của Tô Minh, điên cuồng lượn lờ theo ý hắn, thúc đẩy con quay vòng xoáy xoay ngày càng nhanh. Điều này chứng minh Tô Minh khiến chúng nó sợ hãi, run rẩy. Đây vẫn chưa phải là cực hạn của Tô Minh, điều này kích thích Tử Nhược rất lớn, làm cô hít thở dồn dập, nhìn hắn, lòng càng khát vọng đẩy ngã hắn. Tử Nhược từ bỏ cách nghĩ dụ dỗ, vì chuyện trước đó đã chứng minh cách này không có hiệu quả gì. Dù Tử Nhược có bày ra xinh đẹp ở nào thì không là gì trong mắt đối phương, nếu vậy thì không bằng dùng cách khác. Tử Nhược cố nén tim đập nhanh, mắt lóe tia hồng.
“Chỉ có cách dùng nghịch hồn đại pháp! May mà lúc trước ta đã chuẩn bị rồi, tính thời gian thì chắc những sắp xếp trong bộ lạc đã bắt đầu. Tô Minh, ta phải có được ngươi! Chỉ có người mạnh nhất một kỷ này mới cùng ta dựng dục ra sinh mệnh hoàn mỹ!”
Tử Nhược chặt nắm tay bơm hơi, biểu tình càng kiên quyết hơn.
Tô Minh không biết suy nghĩ trong đầu Tử Nhược, mắt liếc biểu tình cô kiên quyết, nhíu mày. Tô Minh cứ thấy nữ nhân chỉ có túi da đẹp, nhưng người tu luyện đến cảnh giới bất khả ngôn thì không nên ngu đần như vậy mới đúng. Tử Nhược luôn phản ứng chậm chạp chút, thường ngây người rồi giờ quyết tâm gì đó, nếu người này có sát khí thì hắn sẽ phát hiện ra ngay. Nhưng Tô Minh nhìn sao thì nữ nhân này không giống như có sát khí, thế là hắn không thèm để ý, lại nhìn hướng vòng xoáy. Chợt vòng xoáy ầm một tiếng, những khe nứt lại tăng nhiều hơn, cho đến tiếng gầm rú mãnh liệt vang lên, một lỗ hổng to lớn bị con quay vòng xoáy đâm thủng.
Khoảnh khắc lỗ hổng xuất hiện, Tô Minh vung tay áo. Vòng xoáy tan, vô số linh bên trong chen chúc nhau tứ tán. Tô Minh đạp bước đi hướng lỗ hổng. Tử Nhược vội vàng theo sau, hai người hóa thành hai cầu vồng, khoảnh khắc biến mất trong lỗ hổng, bước vào tầng thứ hai mộ của Diệt Sinh lão nhân, địa chi tầng.
Khi bước vào, Tô Minh không nhìn xung quanh, giơ lên tay phải chộp lỗ hổng bên trên, lực hút bàn bạc phát ra. Bên ngoài lỗ hổng, những linh tứ tán khựng lại, cùng văng ngược trở về lỗ hổng.
Giọng Tô Minh vang vọng:
-Đục thủng tầng thứ hai này thì các ngươi sẽ tự do!
Tay phải Tô Minh chộp đám linh ấn xuống đất, những linh rít gào, bất đắc dĩ lao hướng mặt đất, lại hình thành vòng xoáy tiếp tục ầm ầm khoét lỗ.