-“Em cảm thấy sướng chứ? “
Thiên Lâm vừa hôn vừa giúp cậu bé hoạt động ở dưới. Tay anh không chịu để yên, bàn tay dâm đãng di chuyển lên ngực cô. Xoa nắn đủ kiểu
Nguyệt Lăng cảm thấy khó chịu vô cùng. Phần dưới của cô phải chịu đựng cái đó của anh lúc đầu rất đau dần dần không còn đau nữa
-“Cậu chủ.. Ư.m.. Bà chủ sẽ giết em mất”-Cô thở hổn hển khẽ nói
-“Cứ để mẹ anh biết đi”.
Lời nói của anh vô tư không nghĩ đến hậu quả:v
Anh rút cậu nhỏ của mình khỏi tư mật của cô. Nơi ấy của cô đã đẫm nước từ lúc nào.
Anh thay đổi tư thế. Lúc đầu anh nằm trên còn giờ cô nằm trên.
-“Cậu chủ xin người tha cho tôi”,-Mắt cô đỏ hoe nhìn anh. Thiên Lâm thờ ơ không để ý ánh mà của cô
Tay anh chạm nhẹ vào mông cô. Nguyệt Lăng co rúm người lại
Anh cho cô ngồi lên người mình cái đó lại được đưa vào người coi lần nữa
-“Ưm.. Nguyệt Lăng anh yêu em.. “Giọng anh vang lên bên tai cô đầy dâm đãm
Tay anh không ngừng sờ soạng khắp người cô
-“Nguyệt Lăng anh không chịu được nữa rồi”
-“Á.. Á.. Á. Đau.. “
Một đợt khí ấm tràn vào người coi. Anh ra rồi:v
Ánh mắt cô dừng lại trên chiếc grap. Vết màu đỏ. Là máu, cô đã mất thứ quý giá nhất của người con gái.
Nguyệt Lăng ôm mặt khóc
-“Nín nào, tôi sẽ lấy em? “Anh khẽ vỗ vai an ủi cô
Nguyệt Lăng ngước mặt lên nhìn anh. Người mà cô gọi là cậu chủ lại có thể làm chuyện này với cô
-“Không. Không thể được em phải đi ngay”.Nguyệt Lăng bước vội xuống giường tìm quần Áo.
Nhưng quần Áo đã bị anh xé làm mấy mảnh rồi.
-“Tính đi đâu? “-Anh kéo cô ngồi lên người mình. Ngồi lên đùi anh, cái đó của anh chạm vào da thịt khiến cô bất giác rùng mình
Hàn Mỹ Lệ bước ra vườn. Bình hoa, tưới ở đây mà con bé Nguyệt Lăng đi đâu rồi
Con bé này hư thật. Hay nó đang ngủ nhỉ? Có khi nó đang trong phòng chăm sóc cho Lâm Thiên Lâm
Bà rảo bước về phía phòng anh
-“Nguyệt Lăng đâu. Ra đây bà biểu”
Tiếng của mẹ anh khiến cả 2 đều giật mình.Sao mẹ anh lại tìm cô vào lúc này
Tiếng bước chân của bà ngày càng gần hơn. Thôi rồi quả này cô xong đời rồi. Ai đó làm ơn cứu cô với…