Cặp Đôi Cầm Thú – Chương 7 Khi dễ người bị thương – Botruyen
  •  Avatar
  • 33 lượt xem
  • 3 năm trước

Cặp Đôi Cầm Thú - Chương 7 Khi dễ người bị thương

Kiều Nhạc Hi đang ngồi trên ghế sô pha đối diện giường bệnh vừa xem tạp chí vừa ăn trái cây, dáng vẻ vô cùng đắc ý.

Giang Thánh Trác đang dần dần hồi phục, vết thương đang lên da non ngứa ngáy, không ngừng vặn vẹo.

“Này, Xảo nhạc tư, rót cho tớ ly nước”.

Kiều Nhạc Hi liếc cậu một cái, chậm rãi đứng lên, rót ly nước nóng đưa tới trước mặt cậu.

Giang Thánh Trác liền đưa tay cầm lấy, vừa đưa lên miệng liền phun ra ngoài, “Nước nóng vậy cho người uống sao?”

“Nếu không phải cho người uống, vậy chẳng lẽ dùng để tắm người? Nếu cậu nghĩ vậy thì chút nữa mình sẽ vui lòng giúp cậu”.

“…………..”

Sau một lát nữa, cậu ta lại kêu, “Xảo nhạt tư, tớ muốn ăn quýt”. 

Trong mấy giây kế tiếp, một vật thể màu đỏ cam đang hướng ót cậu bay tới, cũng may cậu nhanh tay tiếp được, Giang Thánh Trác nổi giận rống lên, “Cậu không thể dịu dàng một chút sao? Sao không lột đưa sang đây? Cậu không thấy buổi sáng mấy cô y tá dịu dàng thế nào, đôi tay chu đáo tỉ mỉ tiêm thuốc ra sao…..”.

Kiều Nhạc Hi liếc mắt khinh thường, “Cậu còn không biết nghiêm túc một chút, bản thân bị liệt nửa người vậy mà còn không bỏ bản tính háo sắc!”

“Mấy cô y tá đó, đồng phục hấp dẫn, cậu thì biết cái gì? Chờ đã, cái gì mà liệt nửa người? Tớ mà bị liệt nửa người á? Không đúng, mình như vậy là bị liệt rồi sao?! Cũng không đúng…….”

Buổi chiều, viện trưởng mang theo một số chuyên gia hướng Giang Thánh Trác kiểm tra, cậu ta dựa người vào tường chỉ vào cái bàn bên cạnh, “Đây là cái gì? Thức ăn của bệnh viện mấy người đây sao? Cái này mà làm cho người ăn? Các người đây là ngược đãi bệnh nhân!”

Mấy chuyên gia rối rít nhìn về phía viện trưởng, vài giọt mồ hôi lặng lẽ rơi trên trán viện trưởng, “À……….. à………..”

Đứa cháu yêu nghiệt nhà họ Giang không thể trêu chọc.

Nhưng đáng tiếc….

Cô thở dài, “Lính nhảy dù….”

Quan Duyệt “A” một tiếng, “Thật không có ý tứ”.

Kiều Nhạc Hi vỗ vỗ trán, “Rất không có ý nghĩa mới đúng”.

Bạch Tân Tân vừa thấy cô vui vẻ chạy đến xấu hổ cười: “Chị Kiều, trước kia em đã nghe danh của chị, hy vọng về sau sẽ học hỏi được nhiều điều.”

Kiều Nhạc Hi cười nói, “Không cần khách sáo, gọi tôi là Kỹ sư Kiều là được rồi, mọi người cùng nhau học tập, cùng nhau tiến bộ. Theo tôi vào phòng làm việc một chút”.

Vào phòng làm việc, Kiều Nhạc Hi tựa vào bàn làm việc thu hồi nụ cười, “Về sau mọi người sẽ là đồng nghiệp, trước tiên tôi có một số việc cần nói với cô. Ở ban công trình không phải không có cạm bẫy nào, người nào có khả năng thì gặp ít phiền phức, còn ở công trường thì có hàng triệu cạm bẫy, nghiêm trọng hơn còn ảnh hưởng đến tính mạng con người. Tổng giám đốc Bạch đối với cấp dưới yêu cầu rất cao, tôi nghĩ cô cũng biết. Hoan nghênh cô tham gia tổ chúng tôi, hy vọng về sau hợp tác vui vẻ.”

Bạch Tân Tân cũng là người thông minh, nghe xong những lời nói tinh tế đầy ẩn ý của cô, nhìn chằm chằm Kiều Nhạc Hi suy nghĩ mấy giây, cái gì cũng không nói, gật đầu đi ra ngoài.

Buổi chiều, Kiều Nhạc Hi đang trong phòng hội nghị cùng mấy tổ trưởng chủ lực của công ty sửa đổi bản vẽ, tập trung tinh thần vào buổi họp, không quan tâm đến những việc xung quanh, chỉ tiếc lại có người không sẵn lòng để người khác sống yên ổn.

Khi đó, tiếng chuông điện thoại lần thứ ba vang lên, Kiều Nhạc Hi từ trạng thái tập trung vào bản vẽ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào điện thoại đến ngơ ngẩn.

Một phòng đầy người đang hăng say trong công việc, trong công ty mọi người ai cũng biết, thời điểm kỹ sư Kiều chỉnh sửa kế hoạch tuyệt không thể quấy rầy, hậu quả của việc quấy rầy vô cùng nghiêm trọng.

Kiều Nhạc Hi luôn cho là nhất quá tam, khi tiếng chuông di động lần thứ ba vang lên cô cảm thấy có lẽ nên nhận cuộc gọi này. Đưa tay cầm điền thoại lên, giọng nói nhẹ nhàng vang lên, “Xin chào, xin hỏi ai vậy?”

Mọi người trong phòng nhìn vẻ dịu dàng của Kiều Nhạc Hi, cảm thấy vô cùng đồng tình với người ở kia đường dây kia, sự dịu dàng kỹ sư Kiều có sức công phá mạnh mẽ hơn mấy lần so với sự bộc phát bình thường của cô, tinh thần mọi người lập tức chuyển sang tình trạng báo động khẩn cấp, chỉ sợ bị ảnh thưởng từ cuộc chiến sắp diễn ra kia.

Bên kia dừng một chút mới trả lời, “Nhạc Hi, tớ là Mạnh Lai đây, tớ sắp trở về”.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.