Cặp Đôi Cầm Thú – Chương 41 Về nhà – Botruyen
  •  Avatar
  • 20 lượt xem
  • 3 năm trước

Cặp Đôi Cầm Thú - Chương 41 Về nhà

Chủ nhật, Giang Thánh Trác lái xe về nhà cùng với Kiều Nhạc Hi. Cậu một bên vừa lái xe vừa cách vài phút lại liếc nhìn Kiều Nhạc Hi bên cạnh.

Khi cậu lần nữa nhìn qua thì bắt gặp Kiều Nhạc Hi cũng đang nhìn mình, cô vênh mặt hất cằm ban cho cậu hai chữ, “Hỏi đi!”

Giang Thánh Trác như được ban thánh chỉ vội vàng hỏi ra lời khó hiểu trong lòng, “Anh nói này, Nhạc Tư, em cũng tài tình thật, chồng tương lai dẫn em đi gặp cha mẹ chồng tương lai đều khẩn trương không tả nổi, nhưng nhìn lại em xem, sao em có thể bình tĩnh như vậy?”

“Nói rõ em bình tĩnh được là nhờ có phong cách quý phái!” – Kiều Nhạc Hi ngồi đoan trang nhìn cậu mĩm cười, không chút khiêm nhường nói.

Giang Thánh Trác cúi đầu khom lưng hùa theo, “Đúng rồi đúng rồi!”

Xuống xe, Giang Thánh Trác nắm chặt tay cô nở nụ cười.

Cô gái này, nói mạnh miệng như vậy, còn nói không sợ hãi, trong lòng bàn tay đều đầy mồ hôi.

Đi tới vài bước, quả nhiên Kiều Nhạc Hi kéo cậu dừng lại. Khóe miệng Giang Thánh Trác mang theo chút tươi cười không nói lời nào.

“À….” – Kiều Nhạc Hi cắn môi do dự hồi lâu mới nói, “Anh xem em…. có gì không ổn không?”

Giang Thánh Trác nhíu mày, “Không phải phong cách quý phái không sợ hãi sao?”

Kiều Nhạc Hi vẻ mặt đau khổ đẩy cậu ra, “Thật là ghê tởm anh quá!”

Giang Thánh Trác cười nhẹ ôm lấy cô, “Không có chuyện gì, yên tâm! Mọi người đều rất thích em, còn em nữa, cứ giống như bình thường là được, không chừng mọi người còn vui vẻ ấy chứ!”

Mẹ Giang nhìn thời gian cũng sắp tới đang đứng trước cửa chờ.

Giang Niệm Nhất tay cầm đồ chơi chạy tới, “Bà nội, bà đang đợi ai vậy? Ông nội không phải là đã về rồi sao?”

Mẹ Giang cười nói, “Chờ chú Tư của con dẫn bạn gái về!”

Giang Niệm Nhất cũng nhìn ra cửa, “Chú Tư không phải có rất nhiều bạn gái sao? Hôm nay không biết muốn dẫn chị gái xinh đẹp nào về nha?”

Mẹ Giang nghẹn lời, mấy đứa nhỏ bây giờ sao lại hiểu chuyện sớm thế.

“Lần này không giống, hôm nay chú Tư về mang theo bạn gái thân thiết nhất” – Mẹ Giang kiên nhẫn giải thích, nhiều năm qua Giang Thánh Trác bên người không lúc nào không có bạn gái, nhưng đây là lần đầu tiên cậu dẫn bạn gái về, điều này khẳng định người con gái này không giống nhau.

Kiều Nhạc Hi lườm cậu một cái, “Cái đó không phải tại anh sao?”

“Em còn dám nói!” – Giang Thánh Trác nghiến răng nghiến lợi, “Em còn dám nói lại lần nữa anh lập tức “làm” em, em tin hay không?”

Kiều Nhạc Hi làm mặt quỷ với cậu, “Lưu manh!”

Giang Thánh Trác cà lơ phất phơ trả lại một câu, “Đàn ông không lưu manh, sinh lý không bình thường!”

Kiều Nhạc Hi còn bắt chước giọng của cậu nói tiếp, “Đàn ông quá lưu manh nhất định sống không lâu!”

“La hét!” – Giang Thánh trác híp đôi mắt hoa đào nhìn cô, “Em nói như vậy tự nói mình là đàn ông à?”

Kiều Nhạc Hi nắm cánh tay cậu cười hì hì dụ dỗ, “Em nói là một dạng lưu manh, anh thì khác, anh không giống dạng lưu manh kia, không giống họ”.

Giang Thánh Trác cau mày suy nghĩ nửa ngày, “Sau càng nghe càng giống như em đang mắng anh vậy?”

Kiều Nhạc Hi vừa nghĩ muốn đổi lời tiếp tục nói móc cậu thêm vài câu nhưng nhìn thấy căn nhà nhỏ trước mặt, sắc mặt lập tức trầm xuống, u oán nhìn Giang Thánh Trác không nói lời nào.

Giang Thánh Trác đi tới gần cô lại nhỏ giọng dụ dỗ, Kiều Nhạc Hi càng giãy giụa cậu càng ân cần. Cuối cùng sắc mặt của cô cũng không quá khó coi nữa.

Vừa vào cửa gặp ngay Kiều Dụ đang ngồi trên ghế sô pha xem tin tức. Nhìn thấy hai người đi vào, cầm điều khiển tắt tivi, đứng lên giọng nói nhẹ nhàng, “Ở trên lầu hai, tự chơi cờ một mình trong phòng đọc sách, mới đầu còn kéo anh vào chơi, sau đó đuổi anh ra, lại mắng anh sao không đi vào. Hai người đi nhanh đi vào đi”.

Kiều Nhạc Hi cúi đầu nghiêm mặt đi theo sau Giang Thánh Trác lên lầu. Đến gần phòng đọc sách, Kiều Dụ dặn, “Cười lên, sắc mặt sao lại khó coi như vậy, cũng đâu phải bị phạt đòn!”

Kiều Nhạc Hi thở dài, gõ cửa đi vào, Giang Thánh Trác đứng bên cạnh, cô miễn cưỡng kêu một tiếng, “Bí Thư Kiều”

Kiều Bách Viễn ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái, giọng nói nhẹ nhàng, “Con gọi ta là gì?”

Kiều Nhạc Hi bĩu môi, liên tục khiêu khích, “Thủ trưởng Kiều”.

Kiều Bách Viễn thở dài một hơi đi đến trước mặt Kiều Nhạc Hi, “Con lặp lại lần nữa!”

Kiều Nhạc Hi lập tức cảm giác được một áp lực vô hình, thành thật gọi một tiếng, “Ba….”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.