Cặp Đôi Cầm Thú – Chương 35 Ngọt, cực kỳ ngọt – Botruyen
  •  Avatar
  • 28 lượt xem
  • 3 năm trước

Cặp Đôi Cầm Thú - Chương 35 Ngọt, cực kỳ ngọt

Ngày hôm sau đi làm, Kiều Nhạc Hi đang đứng đợi thang máy thì gặp Quan Duyệt, cả hai cười chào hỏi.

Quan nhìn nhìn cô đầy ẩn ý, “Có chuyện gì vui sao? Nhìn em cao hứng như vậy?”

Kiều Nhạc Hi tay sờ mặt mình hỏi lại, “Em thật biểu hiện cao hứng lắm sao?”

Quan Duyệt nói chuyện lả lướt kéo dài giọng, “Em hiện tại với cảnh sống giở chết giở hôm trước thì đúng là một trời một vực”.

Kiều Nhạc Hi lấy hai tay che mặt, quay đầu nhìn ảnh phản chiếu của tấm thủy tinh bên cạnh, tuy cả khuôn mặt bị che khuất nhưng vẫn thấy được đôi mắt như đang cười kia có muốn dấu đi cũng không được.

Quan Duyệt nhìn bộ dáng mất hồn của cô nhỏ giọng hỏi, “Với Giang Thánh Trác…. tốt rồi hửm?”

Kiều Nhạc Hi như bị kinh hãi, giọng nói cũng tăng cao, “Sao chị biết?”

Quan Duyệt cười thích thú nhìn cô, nhìn một lúc lâu mới từ từ mở miệng, “Hai người không phải thường xuyên cãi vã rồi hòa thuận, hòa thuận xong rồi lại cãi nhau sao, chị đoán được thì có gì đâu mà lạ? Vậy em nghĩ xem chị và em nói đến chuyện gì?”

Kiều Nhạc Hi cắn môi, cô quả thật là suy nghĩ nhiều, nghiêm mặt hồi lâu mới nói nhỏ bên tai Quan Duyệt mấy câu. 

Quan Duyệt vừa nghe vừa cười, đến khi nghe xong thì cười lớn tiếng.

Kiều Nhạc Hi liếc mắt nhìn cô, “Chị cười cái gì?”

Quan Duyệt chờ mấy người khác vào thang máy hết, giữ cô lại chờ đợt thang máy tiếp, nhìn xung quanh không có ai mới mở miệng.

“Đối với kết quả này, chỉ sợ người ngạc nhiên chỉ là hai người trong cuộc như các người thôi. Những người tinh mắt đều có thể đoán được đây là chuyện sớm muộn. Nhạc Hi à, em là loại người nào, kiêu ngạo thông minh như thế, đối với người đàn ông không thích cho tới giờ đều bị cuốn đi như lá vàng rơi rụng tàn khốc vô tình, nếu trong lòng em không có cậu ta, làm sao có thể cho phép bản thân cùng cậu ta dây dưa không rõ, vướng mắc không thôi? Còn Giang Thánh Trác à, lấy tư cách của cậu ta, một đống con gái yêu thương nhung nhớ, cậu ta chịu chấp nhận bị em suốt ngày chế nhạo châm chọc, tìm phiền phức sao? Hai người mấy người đúng là có ý tứ nha, người tình ta nguyện, ai cũng không mở miệng trước nhưng người ngoài nhìn vào đều thấy rõ, chỉ có hai người cứ mơ mơ hồ hồ”.

Kiều Nhạc Hi im lặng nghe Quan Duyệt nói, lại tự suy nghĩ một lúc lâu, cô bỗng nhiên muốn gặp mặt Giang Thánh Trác.

Khi Quan Duyệt còn muốn nói gì đó thì thình lình dừng lại, huých vào người cô, Kiều Nhạc Hi theo tầm mắt của cô ấy nhìn qua, thấy Tề Trạch Thành đang vội vàng chạy theo Bạch Tân Tân giải thích gì đó, vẻ mặt nhếch nhác.

Bạch Tân Tân đi đến gần nhìn thấy hai cô thì trên mặt hơi xấu hổ, dừng bước xoay người gạt tay Tề Trạch Thành ra, nhìn cậu cười ngạo nghễ thong dong bước tới gần.

Tạm dừng vài giây, cậu nhìn Bạc Trọng Dương gằn từng chữ, “Đáng tiếc không phải cậu”.

Trong phòng yên tĩnh, môi mỏng của cậu bỗng nhiên vẽ lên độ cong, “Các cậu từ từ chơi, cứ tính vào cho tớ, tớ đi trước đây”.

Tất cả mọi người khác cảm thấy ớn lạnh từ sau lưng truyền tới, rõ ràng điều hòa trong phòng còn đang phun khí ấm nhưng lại cảm giác không khí lạnh dần, còn nụ cười không tắt trên môi đó nhưng khiến người khác có cảm giác anh ta đang lạnh mặt.

Giang Thánh Trác đứng lên đẩy ghế sang một bên, bước ra khỏi nhà hàng, nhấn mạnh ga phóng nhanh tới nhà Kiều Nhạc Hi.

Kiều Nhạc Hi còn đang suy nghĩ lời cậu vừa nói, không ngừng phản kháng. Giang Thánh Trác sao lại bỏ qua cho cô.

Cô bị hôn tới đầu óc muốn mơ màng, hỏi, “Ưm……. chuyện này liên quan gì với Điền Hạo?”

Giang Thánh Trác đột nhiên buông cô ra, ngón tay cái vuốt cánh môi cô, híp mắt hỏi, “Điền Hạo có từng hôn qua chỗ này?”

Kiều Nhạc Hi nhớ tới chuyện này, lúc đó không biết chuyện gì xảy ra, cô không để ý ngẩng đầu lên vậy là chạm gần môi Điền Hạo, chỉ là trong tích tắc cô lập tức đẩy cậu ta ra. Bởi vì chuyện này nên cô mới trở mặt với Điền Hạo.

Kiều Nhạc Hi nhìn vẻ mặt nguy hiểm của Giang Thánh Trác, nhỏ giọng giải thích, “Chỉ là nhẹ nhàng đụng một cái………..”

Giang Thánh Trác bỏ tay trên môi cô ra, bộ dáng đã hiểu rõ, “À….. chỉ là đụng nhẹ một cái… được được được lắm……”

Nói xong mạnh mẽ sáp tới, đầu lưỡi từ từ vẻ theo vòng ngoài của môi cô, Kiều Nhạc Hi bị cậu đùa giỡn đến ngứa ngáy rạo rực trong lòng, mặt nóng lên, hô hấp cũng càng dồn dập, trong đêm yên tĩnh nghe qua có vẻ đặc biệt mờ ám.

Giang Thánh dừng lại trên môi cô một chút hỏi, “Còn Bạc Trọng Dương? Đã từng thân mật hôn qua chưa?”

Kiều Nhạc Hi lắc mạnh đầu.

Giang Thánh Trác đi chuyển tới tai cô, nhỏ giọng nói, tựa như bị áp lực gì đó, “Nhạc Hi, đưa đầu lưỡi ra…….”

Nói xong lại hôn lên khóe miệng của cô, Kiều Nhạc Hi run rẩy vươn đầu lưỡi ra,  một giây sau liền bị cậu ta quấn lấy, khiêu khích mút vào, trong đầu cô trống rỗng.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.