Cặp Đôi Cầm Thú – Chương 24 Khiêu khích – Botruyen
  •  Avatar
  • 21 lượt xem
  • 3 năm trước

Cặp Đôi Cầm Thú - Chương 24 Khiêu khích

Kiều Nhạc Hi tò mò hỏi lại, “Cậu biết?”

Bạc Trọng Dương cười giải thích, lộ ra hằm răng trắng đều, “Tôi có một đứa em gái trùng hợp học chung trường với cô, khi đó tôi nhìn tôi đi xem em ấy, năm đó là múa dân tộc, hấp dẫn và quyến rũ, đối với ký ức đó tôi vẫn còn cảm thấy mới mẻ”.

Một câu nói của cậu ta ngay lập tức kéo suy nghĩ mấy năm trước của Kiều Nhạc Hi trở về.

Cô cũng không biết câu chuyện bắt đầu như thế nào, mấy bạn học chung lớp nói chuyện về các văn hóa của các quốc gia, sau đó nói cái gì mà vũ điệu Tây Ban Nha, khiêu vũ Latinh, nhảy Clacket ùn ùn. Năm đó, cô còn trẻ tuổi đầy nhiệt huyết, chịu không được đất nước mình bị khinh miệt ngay lập tức trực tiếp muốn nở mày nở mặt với điệu nhảy dân tộc, tươi đẹp sáng ngời.

Sau này khi tỉnh táo lại mới hối hận vì tính liều lĩnh của bản thân nhưng mà một phần tự hào dân tộc đã khắc sâu trong máu, mỗi lần nhớ tới là hăng hái sôi nổi dâng trào.

Chẳng qua cô không nghĩ tới, đúng lúc đó bị Bạc Trọng Dương nhìn thấy.

Giang Thánh Trác tò mò, “Cậu thật sự có lúc hăng hái như vậy sao?”

Chuyện tranh hơn thua ngày trước bị nói tới, Kiều Nhạc Hi có chút ngượng ngùng, “Ngoài ý muốn thôi”.

Bạc Trọng Dương nhìn thẳng vào mắt cô nghiêm túc nói, “Nếu có cơ hội, hy vọng có thể thưởng thức thêm một lần nữa”.

Kiều Nhạc Hi cười khoát tay, “Qua nhiều năm không luyện tập, không được đâu”.

Ba người vẫn còn nói chuyện, Kiều Nhạc Hi bị Kiều Dụ gọi đi. Đại sảnh vốn ồn ào náo nhiệt bỗng yên lặng, Kiều Bách Viễn đứng trong đại sảnh đọc diễn văn, sau đó ba anh em họ Kiều đẩy xe bánh kem ra ngoài, vô cùng náo nhiệt cắt bánh kem sau đó bắt đầu tự do vui chơi.

Giang Thánh Trác cùng Bạc Trọng Dương từ phía sau cột đi ra.

Giang Thánh Trác hỏi, “Xem ra cậu về đây chắc là có ý định phát triển sự nghiệp?”

“Tớ đúng là định như vậy” – Bạc Trọng Dương gật đầu, “Vốn là ở trong nước cũng có một phần tài sản”.

“Vậy có cần giúp gì thì cứ nói với tớ”.

Hai mắt Bạc Trọng Dương sáng lên, “Thật ra trước mắt có một việc muốn cậu giúp”.

“Chuyện gì?”

Bạc Trọng Dương đi thẳng vào vấn đề, “Nhạc Hi có bạn trai chưa?”

Giang Thánh Trác nhấp miếng rượu, hai mắt rũ xuống không nhìn cậu ta, “Có ý gì?”

“Tớ hơi thích cô ấy”.

“Chênh lệch nhiều lắm!” – Giang Thánh Trac trừng mắt nhìn cô.

Có người ồn ào lên, “Cậu Giang khi dễ con gái!”

Giang Thánh Trác cười bất cần đời, “Đúng vậy, tôi luôn luôn vô sỉ, cái gì mà lấy nhiều khi dễ ít, ỷ mạnh hiếp yếu, khi dễ con gái, như thế nào? Có ý kiến gì không?”

Một đám người cười ầm lên, bọn họ biết khi Giang Thánh Trác ỷ thế thế này chắc chắn là bị chọc giận. Mặc dù không biết Bạch Tân Tân đắc tội cậu ta thế nào nhưng đều là chuyện không liên quan, họ chỉ xem náo nhiệt thôi.

Bạch Tân Tân vẫn không lên tiếng, chợt bưng ly rượu lên bắt đầu uống. Uống được một nửa liền bưng miệng chạy ra ngoài, đoán là chạy đi phun ra, cũng có thể phun ra cả nổi tạng bên trong cũng không chừng.

Bởi vì Giang Thánh TRác đã nhắc nhở trước nên Kiều Nhạc Hi không ngăn cản. Cô cũng biết rõ, trong lòng cô ta khẳng định là hận chết cô, bây giờ cô có làm gì thì trong mắt cô ta chỉ bị xem là giả dối, nên cô chỉ thờ ơ quan sát.

Bởi vì cô không phải là Thánh Mẫu.

Giang Thánh Trác đứng ở trước cửa phòng vệ sinh, thấy Bạch Tân Tân sắc mặt tái mét đi ra. Hai tay cậu để trong túi quần, thong thả đi qua.

“Đã hỏi ông và ba của cô chưa? Đã biết cô ấy là người không dễ dàng chọc tới? Sau này cố gắng nhìn người một chút, nhìn cho rõ người nào có thể xúc phạm người nào không, cô dám chơi đùa thì tôi cũng có thể chỉnh chết cô”.

Giang Thánh Trác khom người nói nhỏ vào tai cô ta, cậu rất ít khi để lộ ra khuôn mặt lạnh lùng nham hiểm như vậy, trong mắt Bạch Tân Tân dần dần hiện ra vẻ sợ hãi, hồi lâu gật gật đầu.

Giang Thánh Trác rất hài lòng đứng thẳng người, xoay người đi.

Giang Thánh Trác trở lại đại sảnh, Kiều Nhạc Hi cười lấy lòng kề sát vào hỏi, “Cậu tức giận?”

Giang Thánh Trác liếc nhìn cô một cái, bất đắc dĩ thở dài.

Thấy sắc mặt cậu hòa hoãn, Kiều Nhạc Hi cau mày, “Bạch Tân Tân bây giờ nhất định hận chết tớ! Cậu giúp tớ tìm kẻ thù à!”

“Thứ người như vậy cậu mà không tàn nhẫn, cô ta liền cho cô là người dễ bị bắt nạt! Phải cho cô ta mở mắt ra một chút!”

“Giang Bươm Bướm à, tớ sau này cũng không dám trêu chọc cậu”.

“Tại sao?”

“Cậu có nhiều hoa cỏ xung quanh, còn độc ác như vậy, tớ sợ mình chết không toàn thây”.

“Cậu! Cô gái đáng ghét này!”

Hai người cãi nhau ầm ĩ, bỗng nhiên có tiếng gọi, “Thánh Trác!”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.