[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần – Chương 8: Lần đầu trong đời Sở Tử Tuần trốn học – Botruyen

[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần - Chương 8: Lần đầu trong đời Sở Tử Tuần trốn học

Editor: Ngư

Hôm nay là thứ sáu, đa phần các học sinh trong lớp đều không có tâm trạng để học tập mà chỉ lo chờ tan trường. Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ tham gia kỳ thi tháng thì Ngô Thanh Hoan cũng chỉ đến lớp vài lần, thời gian còn lại đều cùng đàn em trèo tường trốn học đi tiệm net chơi game.

Ở chỗ ngồi đầu lớp, Sở Tử Tuần vẫn luôn kiềm chế nhưng cuối cùng vẫn không thể nào kiềm chế nổi mà giả vờ lơ đãng quay đầu lại phía sau, hắn muốn nhìn thử xem Ngô Thanh Hoan đang làm cái gì, vậy mà phát hiện chỗ ngồi của cô trống không.

Cũng không hiểu vì sao trong lòng hắn bỗng nảy sinh cảm giác mất mát, cô gái cười tươi xinh đẹp kia giống như bùa chú, cô khiến cho hắn mỗi đêm đều không ngủ được, bộ phận nào đó ở thân dưới cứ mềm rồi lại cứng, cứng rồi lại mềm, chịu đủ giày vò những vẫn không thể nào xoá nhoà dáng vẻ của cô trong suy nghĩ.

Hắn cười tự giễu, Sở Tử Tuần ơi là Sở Tử Tuần, mày chính là đồ đê tiện. Lúc người khác theo đuổi thì mày chướng mắt, hiện tại người ta ngó lơ mày, mày lại cảm thấy không được quan tâm, hắn rũ mắt, đột nhiên cảm thấy bản thân mình rất buồn cười.

Sở Tử Tuần lắc đầu, hắn cúi đầu bắt đầu ngâm nga đọc thuộc lòng bài văn cổ《Thục đạo nan》học hôm nay.

\”Cậu nghe nói chưa, Ngô Thanh Hoan đánh nhau với người khác đó.\”

\”Ai? Ai với ai đánh nhau?\”

\”Còn có thể là ai, chính là con nhỏ lưu manh lớp chúng ta, đánh với nữ sinh lớp khác một trận, nghe nói bây giờ đối phương vẫn đang nằm trong viện chưa tỉnh.\”

\”Tớ nói này, cậu ấy bạo lực quá, nữ sinh như vậy ai dám thích? Làm người yêu cậu ấy thì chẳng phải mỗi ngày đều sẽ bị bạo lực gia đình sao?\”

\”Hahaha, đúng vậy! Nhưng mà… eo của cậu ấy rất thon, ngực to, dáng người rất đẹp, con mẹ nó thật sự muốn làm với cậu ấy một trận, hương vị đó… chậc…\”

\”Một người thịt cậu ấy làm sao đỡ nghiện, hẳn phải tìm thêm vài người, sau đó một bên quay video, một bên chơi, như vậy mới có ý nghĩa.\”

Tiếng cười đáng khinh trong lớp không ngừng vang lên, sắc mặt Sở Tử Tuần lạnh đến đáng sợ: \”Câm miệng cho tôi, cút đi!\”

Thanh âm của hắn lạnh như băng, người bình thường đều có thể nghe ra hàm ý cảnh cáo bên trong, giờ phút này nhiệt độ trong phòng học phảng phất như hạ xuống âm độ.

Ngay sau đó Sở Tử Tuần đứng lên, hắn mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của mọi người trong lớp trực tiếp đi ra ngoài. Hắn cũng không biết bản thân muốn đi đâu, chỉ là muốn làm như thế mà thôi.

\”Tử Tuần, cậu muốn đi đâu vậy?\”

Hàn Tiếu Tiếu nhìn sắc mặt lạnh nhạt của Sở Tử Tuần bước khỏi lớp học, trong lòng vừa kinh ngạc lại cảm thấy lo lắng. Phải biết rằng Sở Tử Tuần từ trước đến nay chưa từng bỏ tiết học nào.

\”Chuyện lạ hiếm gặp, thì ra học bá cũng biết trốn học à?\”

Mấy học sinh yếu nhìn Sở Tử Tuần bỏ đi, đều cảm thấy khó có thể tưởng tượng được.

\”Ai biết được, có lẽ đi tìm con nhỏ lưu manh kia hẹn hò, haha.\”

Bạn học trong lớp đều biết rõ Ngô Thanh Hoan đang theo đuổi Sở Tử Tuần, không nhịn được trêu ghẹo nói.

\”Các cậu đừng nói linh tinh, Tử Tuần sẽ không yêu đương!\”

Khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của Hàn Tiếu Tiếu ánh lên nét tức giận, chàng trai mà cô thích suốt ba năm, sao có thể cùng một cô gái lưu manh không có văn hoá ở bên nhau được?

Vì trong tương lai có thể đậu cùng một trường đại học với Sở Tử Tuần, Hàn Tiếu Tiếu luôn liều mạng học tập, cho nên cô tuyệt đối không cho phép chàng trai mình thích bị người khác cướp đi.

\”Đừng nóng giận, bọn tớ chỉ là thuận miệng nói mà thôi.\” Một bạn học nhéo nhéo khuôn mặt của Hàn Tiếu Tiếu, hạ lưu mở miệng, \”Hàn đại mỹ nữ, tớ biết cậu thích Sở Tử Tuần, nhưng mà nếu cậu nguyện ý cho tớ chơi một đêm, tớ chơi cậu sướng rồi thì lúc ấy sẽ lập tức đem Sở Tử Tuần dâng tới tay cậu luôn, thấy thế nào?\”

\”Cậu nằm mơ đi, cút ngay!\”

Hàn Tiếu Tiếu hất tay cậu ta ra, ngay sau đó cô lập tức lấy sách giáo khoa ném vào mặt cậu ta.

Nhưng mà dù lường thế nào cũng không thể lường trước được, thời gian chỉ mới trôi qua không bao lâu, cô vậy mà lại chủ động đi tìm nam sinh này, lên giường với cậu ta.

Mục đích chỉ có một, chính là vì giữ lại Sở Tử Tuần, không cho hắn bị Ngô Thanh Hoan dẫn đi mất.

Bên kia, Sở Tử Tuần đến sân thể dục, mặc dù bản thân không thừa nhận nhưng trong lòng hắn biết rất rõ, hắn muốn gặp Ngô Thanh Hoan, vì thế hai chân giống như có ý thức, chỉ nghĩ tới việc tìm kiếm bóng hình nhỏ xinh của cô.

Mười phút trôi qua…

Nửa giờ trôi qua…

Một giờ trôi qua…

Sở Tử Tuần ở những nơi gần đó tìm rất lâu nhưng vẫn không tìm được người hắn muốn gặp, cũng không biết cô bị thương có nghiêm trọng không.

Cuối cùng, hắn lạnh mặt đứng dựa vào vách tường ở cổng sau trường học, trong đầu bắt đầu tự động nhảy ra từng câu mà cô nói với hắn.

Cô gái táo bạo kia tựa như một hòn đá nhỏ, khiến cho mặt hồ êm ả trong hắn dậy nên giông tố.

Hắn nhớ đến ngày đó ngồi trên ghế ở KTV, lúc cô hôn lên môi hắn, nội tâm hắn bỗng chốc chấn động, đó gọi là rung động sao?

Có lẽ vậy, hắn cũng không biết, chỉ là vẫn không thể nào quên được.

\”Mẹ nó!\”

Sở Tử Tuần nhắm mắt lại, đột nhiên mạnh bạo đánh vào tường, giờ phút này trong lòng hắn bỗng dưng nảy sinh cảm giác rất chán ghét Ngô Thanh Hoan.

Nếu như không có Ngô Thanh Hoan xuất hiện, nếu như cô không vô duyên vô cớ đến trêu chọc hắn, cuộc sống của hắn sẽ cũng không buồn cười giống như bây giờ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.