[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần – Chương 67: Ma sát lòng bàn tay đến phun nước (H) – Botruyen

[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần - Chương 67: Ma sát lòng bàn tay đến phun nước (H)

Editor: Ngư

Một tuần sau, Ngô Thanh Hoan đến sân bay đón người, Sở Tử Tuần cuối cùng cũng về đến.

Hôm nay cô trang điểm nhẹ, mặc một chiếc váy dài xanh nhạt, trên cổ đeo một chiếc khăn lụa cùng màu, nhìn qua trông khá ưu nhã lại có khí chất thanh nhã thục nữ.

Một tuần qua, đối với người khác mà nói có lẽ không lâu lắm nhưng lại khiến cô cảm nhận được cái gì gọi là sống một ngày dài bằng một năm.

Sau khi Ngô Thanh Hoan ngồi ở đại sảnh sân bay chờ hơn một tiếng, Sở Tử Tuần đẩy rương hành lý xuất hiện.

Trong đám đông, hắn luôn là người nổi bật nhất kia, Ngô Thanh Hoan liếc mắt một cái liền nhận ra.

\”Tử Tuần, ở đây!\”

Ngô Thanh Hoan nâng tay lên, chào hỏi với hắn.

Cô chạy tới, cười tới mi mắt cong cong, ôm lấy cánh tay hắn, trong mắt tràn đầy nhớ nhung.

\”Vợ, em thật đẹp.\”

Sở Tử Tuần đứng yên, rũ mắt nhìn thoáng qua người phụ nữ bên người, hầu kết khẽ nhúc nhích.

Hắn duỗi tay kéo kéo cà vạt trên cổ, động tác vô ý lại gợi cảm mê người.

Hắn đẩy rương hành lý, một tay khác gắt gao ôm eo nhỏ của Ngô Thanh Hoan, không dấu vết véo lên mông vểnh của cô, xúc cảm mềm mại co dãn, là xúc cảm khiến hắn muốn điên nhất.

Ngô Thanh Hoan cảm giác được mông mình bị véo, mặt lập tức đỏ bừng.

\”Tử Tuần, anh làm gì đấy? Đang ở bên ngoài!\”

Chỗ mông bị hắn véo bắt đầu nóng lên như lửa lan, hai chân cô có chút nhũn ra.

Sở Tử Tuần cười một tiếng, ghé sát vào tai Ngô Thanh Hoan: \”Bên ngoài lại thế nào? Nếu là anh muốn, cũng có thể chơi em phun nước ở sân bay.\”

Ngô Thanh Hoan: \”…\”

Đi ra sân bay, Sở Tử Tuần bỏ rương hành lý vào cốp xe, lái xe chở Ngô Thanh Hoan đi ăn cơm.

Lần này đi công tác rất thuận lợi, hắn ký một hợp đồng lớn, cũng mang về rất nhiều quà cho Ngô Thanh Hoan với hai con.

Tiệm cơm, hắn lấy một cái hộp tinh xảo từ trong túi ra đưa cho Ngô Thanh Hoan.

\”Vợ, tặng em.\”

Ngô Thanh Hoan hơi sửng sốt, lúc này mới nhận hộp, sau khi mở ra không khỏi kinh ngạc hô một tiếng, bên trong là một chiếc vòng phỉ thu rất đẹp mắt, màu sắc sáng trong, mặc dù Ngô Thanh Hoan đối với thứ này không hiểu lắm nhưng cũng có thể nhìn ra giá trị của nó nhất định rất xa xỉ.

Sở Tử Tuần duỗi tay xoa đầu Ngô Thanh Hoan, nhàn nhạt mở miệng nói: \”Mang theo đi, ngọc dưỡng người.\”

Cái vòng tay này thỉnh từ cao nhân, có thể phù hộ Ngô Thanh Hoan bình an cả đời.

Mặc dù hắn không mê tín, nhưng ngụ ý của vòng tay rất tốt, lại thật rất thích hợp với cô, hắn liền mua nó.

\”Chắc rất đắt.\”

\”Không đắt.\”

Có thể đắt bao nhiêu?

Hắn cố gắng làm việc chính là vì có thể khiến Ngô Thanh Hoan có được cuộc sống tốt, chỉ thế mà thôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.