Editor: Ngư
Tên chương đầy đủ: Trên con Hummer đen, con cặc lớn tàn nhẫn chịch vào điểm G, xe chấn ven đường
Cuối tuần, Ngô Thanh Hoan đến phòng tập thể thao.
Vốn dĩ cô định ngồi xe buýt, nhưng Sở Tử Tuần nói có thể lái xe chở cô đi, Ngô Thanh Hoan gật đầu đồng ý, đúng lúc có tài xế miễn phí.
Sau khi đến nơi, Sở Tử Tuần đi cùng Ngô Thanh Hoan lên lầu ba.
Phong cảnh ở đây rất đẹp, mới khai trương cách đây không lâu, trang bị đầy đủ, là một câu lạc bộ thể hình tư nhân cao cấp.
“Xin chào hai vị.”
Chẳng mấy chốc đã có nhân viên nhiệt tình đi tới, lịch sự giới thiệu cho bọn họ các loại thẻ tập với thời hạn khác nhau.
Sau khi Ngô Thanh Hoan nghe cô ấy nói xong, cô chọn làm thẻ một năm.
“Người kia là chồng cô sao?”
Rất nhanh nhân viên công tác đã dẫn Ngô Thanh Hoan đi làm thủ tục, cô gái nhỏ ngượng ngùng nhìn về cách đó không xa, cô cũng đưa mắt nhìn theo, Sở Tử Tuần đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế sô pha, mỗi cái giơ tay nhấc chân đều cao quý ưu nhã.
Ngô Thanh Hoan gật đầu: “Đúng vậy.”
“Chồng cô thật đẹp trai, trông rất giống minh tinh lớn.”
Làm thủ tục xong, cô gái nhỏ lại trộm liếc mắt ngắm Sở Tử Tuần một cái, hâm mộ nói.
“Cảm ơn, tôi cũng cảm thấy như vậy.”
Ngô Thanh Hoan cười lên, mi mắt cong cong, đáng yêu động lòng người. Chồng cô được khen, bản thân cô cũng cảm thấy sáng cả mặt.
Dù sao Sở Tử Tuần được người ta nói giống minh tinh cũng không phải một hai lần.
Trên đường về nhà, Ngô Thanh Hoan lấy chuyện này ra trêu ghẹo hắn: “Tử Tuần, đột nhiên em cảm thấy thật ra anh không cần cố gắng làm việc như vậy.”
“Sao vậy?”
“Anh dựa vào mặt thì có thể kiếm cơm ăn rồi hahaha!”
Ngô Thanh Hoan cười lên, thanh âm thanh thúy.
Sở Tử Tuần: “…”
Cô không hề nhận ra áp suất xung quanh hắn bắt đầu hạ xuống, vẫn cười haha thành tiếng: “Tử Tuần, nói thật, với vẻ ngoài của anh, anh nhất định có thể suy xét đến chuyện lấy mặt kiếm cơm, tương lai anh đi làm minh tinh lớn, em làm người đại diện, thật tốt đẹp.”
Đột nhiên, xe phanh gấp một cái, Sở Tử Tuần cho xe dừng lại.
Hắn quay đầu, đôi tay đặt trên tay lái, cười như không cười nhìn Ngô Thanh Hoan: “Nói như vậy, anh không đi làm minh tinh em cảm thấy rất đáng tiếc?”
Sở Tử Tuần không biết công việc phơi bày mặt mũi cho công chúng xem có cái gì tốt, tuy rằng trước đây có nhiều người tìm kiếm minh tinh để lại cho hắn phương thức liên lạc, nhưng hắn hiểu rất rõ tính cách của mình không thích hợp sống trong giới giải trí.
Huống hồ hắn cũng không cần dựa vào mặt để kiếm cơm ăn.
Ngô Thanh Hoan vẫn còn đang giật mình vì xe đột ngột phanh gấp, may mắn trên người cô có thắt dây an toàn, nếu không thì đầu thảm rồi.