Editor: Ngư
Tên chương xém đầy đủ: Làm tình mãnh liệt trên xích đu ngoài vườn (Cao H)
Trong hoa viên của biệt thự có một cái xích đu ghế treo. Ngày thường sau khi ăn cơm xong, Ngô Thanh Hoan thích nhất tới hoa viên đi dạo, sau đó cô có thể ngồi trên xích đu nghỉ ngơi.
Xích đu là do Sở Tử Tuần tự mua dụng cụ cùng vật liệu, tự về nhà làm. Đôi khi Ngô Thanh Hoan cảm thấy rất khâm phục hắn, cái gì hắn cũng biết, hơn nữa còn làm rất tốt là đằng khác.
Hôm nay là một ngày đẹp trời, ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người khiến Ngô Thanh Hoan cảm thấy rất thoải mái, khung cảnh xung quanh yên tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng chim hót thấp thoáng bên tai.
Trong hoa viên tỏa ra hương thơm của nhiều loài hoa, giống như một nơi cách rất xa chốn phàm tục ồn ào.
Hôm nay Sở Tử Tuần được nghỉ phép, hắn không đi đâu, chỉ ngoan ngoãn ở nhà cùng Ngô Thanh Hoan.
Bọn họ cùng ngồi trên xích đu, cô lấy tay xoa xoa bụng đang nhô cao, lâu lâu sẽ cảm nhận được đứa bé đang động.
Sở Tử Tuần cũng áp mặt lên bụng Ngô Thanh Hoan, hắn lẳng lặng lắng nghe động tĩnh trong bụng cô, trong lòng tràn ngập nỗi niềm hạnh phúc của một người đàn ông sắp được làm cha.
Ngô Thanh Hoan vươn tay đặt sau gáy Sở Tử Tuần, đùa giỡn hỏi: \”Tử Tuần, anh có biết bây giờ anh giống gì không?\”
\”Giống gì?\”
\”Một đứa trẻ to xác.\”
Ở công ty là tổng giám đốc khiến mọi người kính sợ, thế nhưng khi đứng trước mặt cô, hắn cũng chỉ là đứa trẻ to xác mà thôi.
Sự tương phản đáng yêu này làm hắn càng có sức hút khiến cô mê muội.
Sở Tử Tuần cười khẽ một tiếng, hắn ngẩng đầu khẽ hôn lên chóp mũi cô: \”Em đang cảm thấy bộ dáng của anh bây giờ rất ấu trĩ sao?\”
\”Không phải ấu trĩ, là ngây thơ đơn thuần.\”
Mỗi lần Sở Tử Tuần áp mặt lên cái bụng to đang nhô cao của Ngô Thanh Hoan để cảm nhận đứa nhỏ, dù cho đứa nhỏ chỉ động có một chút thì cũng có thể khiến hắn bừng bừng hưng phấn nửa ngày.
Bất tri bất giác, tay của Sở Tử Tuần từ trên bụng Ngô Thanh Hoan đã dần dần dời xuống, hắn chạm vào cặp đùi thon dài trắng nõn của cô mà vuốt ve, lưu luyến không rời, sau đó… bàn tay chó má đó tiếp tục có khuynh hướng vươn vào bên trong.
Ngô Thanh Hoan trợn tròn mắt nhìn hắn, nhịn không được khép chặt hai chân lại: \”Tử Tuần, anh làm gì đó!\”
Sở Tử Tuần mở miệng, giọng nói hơi trầm xuống: \”Thanh Hoan, anh muốn em.\”
\”Ở chỗ này đấy à?\”
\”Ừm.\”
Ngô Thanh Hoan đưa mắt nhìn dáo dác xung quanh: \”Vẫn nên về phòng ngủ đi.\”
Cô không có thói quen làm luôn ở ngoài.
\”Anh muốn ở đây.\” Sở Tử Tuần hôn lên đùi trong của cô: \”Bảo mẫu về nhà rồi, trong nhà chỉ có hai chúng ta, không sao đâu.\”