Editor: Ngư
Tên chương đầy đủ: Trước gương trong nhà tắm Ngô Thanh Hoan bắt Sở Tử Tuần mặc đồ nữ, bị dương vật thô to chơi tới phun nước (H)
Từ khi Ngô Thanh Hoan mang thai, quần áo của cô tương đối rộng hơn, Sở Tử Tuần cũng mua rất nhiều đồ bầu cho cô, nhưng những bộ đồ bầu đó…
Không biết nên diễn tả thế nào, tất cả những đồ bầu đó đều vô cùng gợi cảm hở hang, thoạt nhìn chẳng giống đồ bầu một chút nào.
Ngô Thanh Hoan cầm trong tay chiếc váy ngắn hai dây màu xanh nhạt, liếc mắt so đo, váy rất ngắn, chỉ dài đến bắp đùi, vải cũng mỏng tanh, thậm chí còn không che được bờ mông của cô.
Lúc này, cô mới ngồi trên đùi Sở Tử Tuần, hỏi hắn: \”Ông xã, anh chắc chắn đây là đồ bầu?\”
Nhìn kiểu gì cũng không giống.
Sở Tử Tuần nhướng mày: \”Chắc chắn, đây là đồ bầu, có điều là đồ bầu tình thú.\”
Ngô Thanh Hoan: \”Ông xã, anh rất fashion nha.\”
Sở Tử Tuần cười khẽ một tiếng, cất giọng nói: \”Bà xã, em mau mặc cho anh xem, mấy bộ đó đều do anh tự chọn, da em trắng, mặc màu nào cũng đẹp.\”
\”Sao cơ, mặc cái đó thì có khác gì không mặc.\” Ngô Thanh Hoan cầm đồ bầu tình thú, nhỏ giọng lẩm bẩm.
\”Anh chính là muốn như vậy\” Sở Tử Tuần đặt hai tay lên bụng của Ngô Thanh Hoan nhẹ nhàng vuốt ve: \”Thay đồ đi bà xã, anh muốn xem.\”
Ngô Thanh Hoan đảo mắt, chợt cười tủm tỉm nhìn hắn: \”Được, nhưng mà anh phải đồng ý với em một chuyện.\”
Trong lòng Sở Tử Tuần đột nhiên nổi lên dự cảm chẳng lành: \”Chuyện gì?\”
Ngô Thanh Hoan vô tội nhìn hắn: \”Ông xã, em muốn nhìn anh mặc đồ nữ.\”
\”Gì?\”
Sở Tử Tuần khiếp sợ nhìn cô, trong nháy mắt mặt hắn cứng đờ đi, chớp chớp mắt nhìn cô, hơn nửa ngày sắc mặt tái nhợt mới khôi phục lại vẻ bình thường.
Ngô Thanh Hoan chắp hai tay trước ngực, cọ quậy trên đùi hắn nhõng nhẽo: \”Xin anh đó chồng yêu, anh đẹp trai như vậy, mặc đồ nữ nhất định càng đẹp hơn, em rất tò mò đó, anh sẽ thoả mãn nỗi lòng của em đúng không, đúng không?\”
\”Không được.\” Sở Tử Tuần cười gượng, không hề chần chừ dứt khoát từ chối yêu cầu của cô.
Ngô Thanh Hoan nghe thấy liền hừ nhẹ một tiếng, nâng cằm lên giọng đáp: \”Vậy em cũng không mặc!\”
\”Thanh Hoan…\” Sở Tử Tuần cười khổ: \”Một thằng đàn ông như anh mặc đồ nữ, rất… rất kỳ quặc…\”
\”Không kỳ quặc đâu.\” Ngô Thanh Hoan chống trán lên trán của Sở Tử Tuần, cô nhẹ đặt môi hôn lên xương quai xanh tinh tế của người đàn ông trước mặt, tiếp tục bày trò nhõng nhẽo: \”Thử đi, biết đâu sau khi anh mặc xong sẽ tìm ra cánh cửa của thế kỷ mới. Hơn nữa bây giờ em là phụ nữ đang có thai, chính miệng anh từng bảo thai phụ nói gì phải nghe nấy, bây giờ hết tính rồi?\”
Rất lâu sau đó, Sở Tử Tuần mới giơ tay che mặt, thở dài đáp: \”Tính.\”
Thật sự không có cách nào với cô.