[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần – Chương 46: Cơn thịnh nộ (Cao H) – Botruyen

[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần - Chương 46: Cơn thịnh nộ (Cao H)

Editor: Ngư

Tên chương đầy đủ: Cơn thịnh nộ (Đụ điên cuồng, liếm lỗ đít, play đồng phục)

Nhưng mà, lúc Ngô Thanh Hoan làm phù dâu trong hôn lễ của Gia Kỳ, cô bị Sở Tử Tuần bắt tại trận.

Nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt Ngô Thanh Hoan dần dần cứng lại, cô vốn dĩ định xong đám cưới sẽ lập tức xuất ngoại, vé máy bay cũng đặt xong rồi, không ngờ lại gặp hắn ở đây.

Giờ phút này trong lòng cô cực kỳ muốn mưu sát cô dâu, cô ngàn tính vạn tính cũng không tính tới chuyện Gia Kỳ sẽ mời Sở Tử Tuần, rõ ràng lúc còn đi học quan hệ của bọn họ không tốt tới vậy.

Đây còn không phải đang muốn đẩy cô vào hố lửa à?

Ai ngờ người khởi xướng còn vô cùng thích chí cười với cô: \”Tiểu Hoan Hoan, thế nào, tớ hỗ trợ tốt lắm đúng không?\”

Thật là mẹ nó tốt…

Ngô Thanh Hoan hít sâu một hơi, tự an ủi bản thân, hôm nay Gia Kỳ là cô dâu, cô nàng làm gì cũng đúng, cô không thể tức giận.

Hôn lễ cử hành, mọi người cùng nâng ly chúc phúc cô dâu chú rể.

Ngô Thanh Hoan nhìn Sở Tử Tuần ngồi trong tiệc cưới của Gia Kỳ nói chuyện vui vẻ với người khác. Hắn mang dáng vẻ văn nhã mà cư xử nho nhã với đối phương, phong độ nhẹ nhàng, một chút tức giận cũng không có. Thậm chí còn không liếc mắt nhìn cô một cái, trong lòng cô thở phào nhẹ nhõm, âm thầm cảm thấy may mắn.

Ai ngờ được lúc này hắn lại ngẩng đầu, ánh mắt bọn họ chạm vào nhau.

Ngô Thanh Hoan nhanh chóng dời mắt đi, cũng không biết vì sao cảm thấy da đầu tê dại.

Quả nhiên, lúc cô tỉnh lại lần nữa, cả người đã trần trụi nằm trên giường lớn trong khách sạn.

Cô căn bản không biết làm sao mình có thể ở đây.

\”Em tỉnh rồi?\”

Sở Tử Tuần ngồi trên sofa uống rượu, giọng điệu ôn hoà hỏi cô.

Ngô Thanh Hoan chậm rãi ngồi dậy, cô lấy chăn che chắn cơ thể, giọng nói bình tĩnh: \”Sở Tử Tuần, anh thả tôi đi, được không?\”

Bàn tay đang lay ly rượu của Sở Tử Tuần khẽ dừng lại, tiếp theo, hắn không nói hai lời tháo cà vạt xuống, không để Ngô Thanh Hoan kịp phản kháng đã trực tiếp trói chặt hai tay cô lại, cột vào đầu giường.

Động tác lưu loát, dứt khoát, cô không cách nào giãy giụa.

\”Ngô Thanh Hoan, không phải đã nói chạy không thoát sao, hửm? Em lại gạt anh?\”

Sở Tử Tuần rũ mắt, lẳng lặng chăm chú nhìn khuôn mặt chỉ to bằng bàn tay của cô, chính là khuôn mặt này, khuôn mặt khiến hắn nhớ thương ngày đêm, vừa yêu vừa hận.

\”Sở, Sở Tử Tuần… đừng như vậy, anh, anh bình tĩnh một chút.\”

Sở Tử Tuần khó đoán như vậy, đây là lần đầu tiên Ngô Thanh Hoan nhìn thấy, cô bị doạ rồi.

\”Bình tĩnh?\” Hắn rũ mắt, ánh mắt lướt qua bầu ngực cao của cô: \”Anh rất bình tĩnh.\”

Nói xong, Sở Tử Tuần tháo từng cúc áo cởi sơ mi ra, một tay tháo dây thắt lưng xuống, thả tự do cho con quái vật thô to đã sớm dựng đứng giữa hai chân.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.