[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần – Chương 42: Thủ dâm bằng ảnh của cô ấy – Botruyen

[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần - Chương 42: Thủ dâm bằng ảnh của cô ấy

Editor: Ngư

Giờ phút này, trong một phòng ngủ xa hoa sang trọng hẳn phải có sự yên tĩnh khi đêm về, thế nhưng sự yên tĩnh ấy lại chẳng hề có, chỉ nghe thấy bên trong có thanh âm rên rỉ đang không ngừng ngân lên khiến người khác không kiềm chế được mặt đỏ tim đập.

Lúc này Sở Tử Tuần ngồi trên giường lớn, cơ bắp toàn thân căng chặt, hắn banh hai chân ra, chỉ thấy giữa chân hắn có một vật cương cứng đỏ tím dựng đứng lên như một cây cột nhỏ khiến người khác khiếp sợ, trên thân cột nổi đầy gân xanh như được chạm khắc, từng đường nét tinh tế bên trên có thể khiến phụ nữ bay bổng trong sung sướng. Cây cột nhỏ thô to đứng sừng sững giữa háng hắn, trồi lên giữa một đám rừng rậm rạp mê người, bên trên rỉ ra dịch trắng đục.

\”Ưm… Thanh Hoan, em thật chặt… lồn nhỏ cắn thật giỏi, anh sướng quá… cho em ăn cặc to của anh được không, đụ chết em!\”

Không đủ! Không đủ!

Hắn cảm thấy không đủ!

Một tay Sở Tử Tuần cầm lấy con cặc đang cương cứng như thanh sắt của mình ra sức sục, một tay khác hắn điên cuồng vuốt ve bức ảnh chụp của thiếu nữ, ánh mắt của hắn dịu dàng mà lưu luyến, bên trong là lốc xoáy nhớ nhung cuồn cuộn.

Dáng vẻ Sở Tử Tuần thủ dâm rất quyến rũ, ẩn nhẫn mà khắc chế, mồ hôi chảy qua mày kiếm hơi nhíu lại. Hắn ngửa đầu về phía sau, yết hầu không ngừng chuyển động lên xuống, hơi thở vừa nặng nề lại gấp gáp, trên tay không ngừng loát cặc phát ra âm thanh hoang dâm, vẻ mặt tràn đầy dục vọng.

\”Thanh Hoan, anh rất nhớ em… ha… sắp bắn… bắn toàn bộ vào lồn em, để em sinh cho anh một đứa con được không… a!\”

Con cặc thô to nằm trong tay Sở Tử Tuần giật giật như có sức sống. Nháy mắt, hắn rên rỉ một tiếng sung sướng bắn ra.

Trong ảnh là bộ dáng Ngô Thanh Hoan mặc đồng phục học sinh ngồi trên sân thể dục, trên môi cô nở nụ cười ngọt ngào xinh đẹp, ánh mắt trong veo.

Mà giờ phút này, bức ảnh thuần khiết thế này lại bị Sở Tử Tuần bắn đầy tinh dịch, bám toàn bộ trên mặt cô. Đây không phải lần đầu tiên hắn dùng ảnh cô để thủ dâm, mà là vô số lần.

Ai lại có thể ngờ được, kẻ bề ngoài cấm dục áo mũ chỉnh tề như hắn lại có thể thủ dâm vào lúc nửa đêm.

Trên khuôn mặt điển trai của hắn điểm lên cặp kính gọng vàng, yết hầu nhô lên, gợi cảm đến mức khiến người khác muốn nhìn thấy dáng vẻ động dục biến thành cầm thú của hắn.

Bởi vì động tác thủ dâm quá mạnh, áo sơ mi trắng trên người hắn đều trở nên nhăn nheo, quần tây đen còn chưa từng cởi ra, lúc gấp gáp chỉ thoáng mở thắt lưng. Sở Tử Tuần nhắm mắt lại thở dốc vuốt ve con cặc của mình sau khi bắn tinh, những ngón tay thon dài dịu dàng mân mê quy đầu, ấn ấn lỗ sáo, trong đầu ảo tưởng Ngô Thanh Hoan đang bú cho hắn, đầu lưỡi của cô đang đang liếm lỗ sáo của hắn.

Qua một lúc lâu hắn mới dần bình ổn hơi thở, bình tĩnh lại trước sóng gió đang cuồn cuộn mãnh liệt.

Bốn năm trôi qua, dáng vẻ Sở Tử Tuần đã mất đi nét ngây ngô, càng trở nên thâm trầm sâu sắc.

Dựa vào điều kiện của hắn, loại phụ nữ nào cũng có thể tìm thấy, thế nhưng người mà trong lòng hắn mong ước nhất lại là người đang ở nước ngoài xa xôi.

Sau khi giải toả xong, Sở Tử Tuần đứng dậy đến quầy rượu rót một ly Tequila, hắn dựa vào cửa sổ sát đất, ánh mắt cô đơn nhìn ra bên ngoài.

Mỗi lần đều là như thế này, đều là tình trạng này, giải toả xong chỉ càng thêm trống rỗng.

Sự cô đơn cùng nhớ nhung bao trùm lấy hắn nhưng con thú dữ không ngừng gặm nhắm, gặm nhắm linh hồn hắn từng chút một, tới cuối cùng dường như chỉ còn lại cái xác không hồn.

Những năm qua cuối cùng hắn đã sống thế nào?

Thanh Hoan, bây giờ anh đã rất giàu có, không còn ai có thể kiểm soát cuộc đời anh, thế nên, bây giờ rốt cuộc em đang ở đâu?

Lại thêm một đêm mất ngủ, bên cạnh hắn chỉ có bóng tối vô tận cùng nỗi nhớ giày vò.

Ngày hôm sau, Sở Tử Tuần đến công ty rất sớm.

Người trong công ty đều biết hắn là kẻ có tiếng cuồng công việc, thế nên ai cũng có chút sợ hắn.

Đúng lúc này, thư ký tới gõ cửa, đi vào văn phòng: \”Sở tổng, chỗ tôi có một văn kiện cần anh ký tên.\”

Sở Tử Tuần cầm văn kiện nhìn thoáng qua, sau khi xem xét cẩn thận liền vươn tay cầm bút nhanh chóng ký tên.

Thư ký đứng bên cạnh nhìn hắn, có chút muốn nói lại thôi, Sở Tử Tuần nhanh nhạy cảm nhận được. Hắn ngẩng đầu lên, hơi nhướng mày lạnh nhạt hỏi: \”Cô muốn nói gì?\”

Thư ký bị hắn nhìn tới đỏ mặt, nhưng cô vẫn rất cẩn thận mở miệng đáp: \”Sở tổng, tôi có chỗ không hiểu, sao anh muốn thu mua công ty này? Công ty này không đem tới bất kỳ lợi ích nào cho chúng ta.\”

Sở Tử Tuần liếc mắt nhìn thoáng qua bản hợp đồng vừa mới ký, đúng vậy, công ty này đã đóng cửa nhiều năm, rất nhiều lần thay đổi người quản lý, thế nhưng tại sao hắn lại phải mua nó?

Rất đơn giản, bởi vì đây là công ty của ba Ngô Thanh Hoan kinh doanh lúc ông còn sống, chỉ là bây giờ nó đã hoàn toàn thay đổi.

\”Vì một người.\”

Có lẽ là đột nhiên nhớ tới chuyện cũ, đôi mắt Sở Tử Tuần dần dần trở nên ấm áp, nháy mắt đã tràn ngập ý cười. Thư ký đứng bên cạnh nhìn hắn tới há hốc mồm.

Bên kia đại dương, Ngô Thanh Hoan ngủ không ngon giấc, cả đêm đều mơ thấy những giấc mộng rời rạc, trong đó còn có giấc mộng liên quan đến Sở Tử Tuần. Trong mộng hắn đưa lưng về phía cô, toàn thân ngồi ở trên giường lớn, một tay đặt ở bụng cầm thứ gì đó đang run rẩy.

Ban đầu cô không biết hắn đang làm gì, cho đến khi cô bước đến gần nghe được tiếng hắn rên rỉ, nháy mắt mặt cô trở nên ửng đỏ, hoá ra hắn đang thủ dâm, hơn nữa, lúc thủ dâm còn không ngừng ngâm nga tên của cô…

Ngày hôm sau tỉnh dậy, Ngô Thanh Hoan phát hiện quần lót của cô hoàn toàn ướt đẫm.

Cô ảo não vùi đầu vào gối, cũng đã bốn năm rồi, vì sao cô còn cảm giác với hắn? Chỉ là một giấc mộng đã có thể khiến cô ướt như vậy, nếu như gặp lại…

Lúc ngồi trên xe buýt, Ngô Thanh Hoan vẫn còn đang giận bản thân mình, cô không có tiền đồ, người ta đã không cần cô, vậy mà cô vẫn còn mơ thấy hắn.

Nhưng không sao, đời này cô sẽ không gặp lại hắn nữa, cả đời không gặp.

Hắn là kẻ đã bội bạc cô trước, người như hắn vốn không xứng với cô.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.