[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần – Chương 26: Cãi nhau – Botruyen

[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần - Chương 26: Cãi nhau

Editor: Ngư

Kỳ nghỉ đông lần này rất lâu, kéo dài đến hơn một tháng.

Vốn dĩ Ngô Thanh Hoan định tạo cho Sở Tử Tuần một niềm vui bất ngờ, trong kế hoạch của cô, mỗi ngày cô đều sẽ tới nằm vùng gần nơi Sở Tử Tuần dạy kèm, sau đó chờ hắn dạy người khác xong sẽ cùng nhau về nhà, cùng nhau đi siêu thị, cùng nhau nấu ăn, cùng nhau… lăn giường.

Nhưng mà kế hoạch này nhanh chóng bị tan thành mây khói, bởi vì cô vừa nghỉ, cha Ngô đã bắt cô đi thăm thân thích với ông.

Mỗi năm Tết đến, chuyện Ngô Thanh Hoan cảm thấy không kiên nhẫn nhất chính là đi thăm họ hàng, bảy cô lớn tám dì cả cứ thích sấn tới hỏi cô mấy câu tầm phào khiến cô cũng cạn lời.

Ví dụ như Thanh Hoan à, sau khi thi đại học xong con định đi du học hay ở lại thành phố? Con muốn học chuyên ngành gì? Con có tính yêu đương không? Sau này con dự định kế thừa việc kinh doanh của gia đình hay là thành lập công ty riêng? Con thích loại con trai nào, có cần dì giới thiệu không?

Ngô Thanh Hoan: \”…\”

Cô hít một hơi thật sâu, tự nhủ bản thân phải giữ lý trí nở nụ cười. Nếu không phải cha Ngô kéo cô tới đây, ông còn đang không ngừng dùng ánh mắt giám sát cô không được làm bậy thì cô thật sự muốn đứng dậy bỏ chạy lấy người.

Thân thích gì đó, mẹ nó thật nhàm chán!

Lúc này trong phòng riêng trên lầu mười sáu của một nhà hàng sang trọng lớn nhất thành phố, Ngô Thanh Hoan đang ăn cơm tất niên một cách nhạt như nước ốc.

\”Hoan Hoan, con sao vậy, sắc mặt kém thế này?\”

Ăn tất niên, tâm trạng của cha Ngô đang rất tốt, sắc mặt cũng đo đỏ, thế nhưng ông vừa quay đầu lại thì đã nhìn thấy vẻ mặt không ổn của con gái, nỗi lòng cha già lập tức lo lắng sờ lên tóc cô. Ai cũng có thể thấy được yêu thương của ông dành cho Ngô Thanh Hoan nhiều đến mức nào.

\”Ba, con muốn đi…\”

Suốt nhiều ngày phải liên tục thăm hỏi người thân, Ngô Thanh Hoan cảm thấy phiền muốn chết.

Giờ phút này trong lòng cô nôn nóng như lửa đốt.

Bởi vì vừa rồi có một người không thân quen trong họ hàng một hai phải nói chuyện với cô cho nên cô không thể nghe máy của Sở Tử Tuần.

Cô mở di động ra nhìn, Sở Tử Tuần gọi cho cô tổng cộng tám cuộc, bởi vì bên phía cô quá mức ồn ào nên lúc sau cũng không phát hiện ra có cuộc gọi mới.

\”Vừa mới bắt đầu ăn thôi, con muốn đi đâu?\”

Cha Ngô nhìn vẻ mặt của con gái có gì đó không ổn, trong lòng rất lo lắng

\”Con… con…\” Ngô Thanh Hoan cố hết sức kiếm một cái cớ hợp lý trong đầu, miễn cưỡng lộ ra nụ cười nhẹ nhàng: \”Ba, con muốn đi chơi, bạn con vẫn đang chờ con ăn cơm.\”

\”Hoan Hoan, Tết nhất, con không thể ngoan ngoãn ở bên cạnh cùng ba ăn một bữa cơm sao? Ba có rất nhiều lời muốn nói với con.\”

Cha Ngô uống một ngụm rượu, vươn tay nắm bàn tay của Ngô Thanh Hoan, ông không muốn con gái phải đi ngay lúc này.

Cho dù ông làm ăn lớn, ở bên ngoài được người khác kính trọng thế nào thì khi về nhà ông cũng chỉ là một người đàn ông trung niên muốn bầu bạn với con gái mà thôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.