[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần – Chương 23: Chỉnh đốn hoa khôi – Botruyen

[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần - Chương 23: Chỉnh đốn hoa khôi

Editor: Ngư

Trong tiết thể dục cuối cùng trước kỳ thi cuối kỳ ai cũng rất háo hức, dù sao thì kỳ nghỉ cũng sắp đến rồi, đa số mọi người đều đã lên kế hoạch đi chơi trong kỳ nghỉ đông.

Ngô Thanh Hoan cô đơn chớp đôi mắt, kỳ nghỉ đông của cô… cô không muốn đi trượt tuyết một mình. Nếu Sở Tử Tuần không đi được thì cô cũng không đi.

Huấn luyện viên vỗ tay, thổi còi gọi mọi người tập hợp: \”Các bạn học, học kỳ này các bạn chưa thực hiện bài kiểm tra thể chất, lát nữa sẽ phải thực hiện. Nam chạy 3.000 mét, nữ 1.500 mét, ai thi trượt phải thi lại.\”

Vừa dứt lời, trên sân thể dục lập tức xuất hiện tiếng than thở ai oán.

Một trong những bài kiểm tra thể chất mà hầu hết các nữ sinh ghét nhất chính là chạy cự ly dài, hơn nữa còn phải hoàn thành trong thời gian quy định, chuyện này khác nào muốn giết bọn họ.

Ngô Thanh Hoan không ngại chạy cự ly dài, bởi vì mỗi tuần cô đều dành thời gian đi học Tae Kwon Do, cụ thể là một tuần ba lần, mỗi lần tập ít nhất ba tiếng với cường độ cao cho nên thể lực của cô khá tốt.

Bên kia, sau khi nghe thấy huấn luyện viên thể thao nói thì sắc mặt của Hàn Tiếu Tiếu lập tức tái đi, thân thể của cô từ nhỏ đã yếu ớt nên chạy là môn thể thao mà cô ghét nhất.

Cô bước tới chỗ huấn luyện viên, dáng vẻ yếu ớt, phảng phất như chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua cũng có thể khiến cô ngã xuống: \”Huấn luyện viên, em có thể không chạy được không?\”

Huấn luyện viên nhìn tiểu mỹ nhân yếu ớt trước mặt, thái độ cũng ôn hoà hơn rất nhiều: \”Bạn học này, chạy cự ly dài là bài kiểm tra thể lực mà học sinh nào cũng phải hoàn thành, bạn cũng không ngoại lệ.\”

\”Nhưng mà… mỗi lần em chạy, ngực sẽ đau, em hoàn toàn không thở được. Huấn luyện viên, xin thầy cho em không chạy được không? Chỉ cần thầy không ép em chạy, thầy muốn ra điều kiện gì em cũng có thể hoàn thành.\”

Hàn Tiếu Tiếu nói, cô lấy tay che ngực nhìn huấn luyện viên một cách đáng thương, thậm chí còn vươn một tay ra áp lên tay huấn luyện viên để có được sự đồng cảm.

Ngô Thanh Hoan cùng Gia Kỳ đứng một bên nhìn, thu hết cảnh tượng Hàn Tiếu Tiếu làm nũng huấn luyện viên vào trong mắt.

\”Tiểu Hoan Hoan, cậu xem, đồ điếm đó sẽ dựa vào người huấn luyện viên để tránh kiểm tra thể lực, kiểu quyến rũ trần trụi thế này thực sự hiệu quả à?\”

Gia Kỳ khinh thường liếc mắt Hàn Tiếu Tiếu một cái, ngay sau đó lôi Ngô Thanh Hoan bước tới.

Hàn Tiếu Tiếu nhìn Ngô Thanh Hoan đến gần, trong mắt cô là địch ý không cách nào che giấu. Nhìn thấy khuôn mặt của Ngô Thanh Hoan, cô liền nhớ tới Sở Tử Tuần. Nếu không phải con nhỏ lưu manh không biết xấu hổ này xuất hiện, Sở Tử Tuần căn bản sẽ không yêu đương lúc học cao trung!

\”Ngô Thanh Hoan, bây giờ cậu rất đắc ý đúng chứ?\” Hàn Tiếu Tiếu không thể nhịn được nữa, lần đầu tiên trực tiếp khiêu khích Ngô Thanh Hoan.

\”Tôi đắc ý cái gì?\” Ngô Thanh Hoan giả ngu hỏi.

\”Cậu mặt dày mày dạn theo đuổi Sở Tử Tuần, nhưng như vậy thì sao, cậu cho rằng cậu hai cậu sẽ ở bên nhau mãi mãi sao? Tôi cho cậu biết, chờ Tử Tuần chán cậu, cậu cái gì cũng không phải!\”

\”Hàn Tiếu Tiếu, có vẻ cậu đang rất tức? Ngại quá, Sở Tử Tuần bây giờ là bạn trai tôi, cậu nổi điên cũng vô ích, chi bằng bây giờ cậu đi tìm lão già kia, kêu ông ta ở trên giường an ủi cậu thật tốt, lại cho cậu thêm một chút tiền.\”

\”Cậu!\”

Hàn Tiếu Tiếu tái mặt vì sốc, cô không ngờ bí mật mà cô giấu giếm bao lâu nay lại thực sự bị Ngô Thanh Hoan phát hiện ra. Nếu chuyện này bị lan truyền ra ngoài, hậu quả duy nhất cô nhận được chắc chắn là bị đuổi khỏi trường…

\”Hoa khôi, cậu yếu ớt như thế, có muốn tớ dẫn cậu đi chạy bộ không?\”

Ngô Thanh Hoan nhìn khuôn mặt tái nhợt của Hàn Tiếu Tiếu, tâm trạng rất tốt nhếch khóe môi lên, cô ngả ngớn cười thoải mái, chủ động chuyển chủ đề.

\”Cậu muốn làm gì?\”

Hoa khôi cảnh giác lùi về sau một bước, cô biết rõ Ngô Thanh Hoan không phải một cô gái dễ chọc, Ngô Thanh Hoan chính là một đứa côn đồ không muốn sống lại không học vấn không nghề nghiệp!

\”Cậu căng thẳng cái gì?\” Ngô Thanh Hoan cười khẽ một tiếng, nhìn Sở Tử Tuần cách đó không xa đang chuẩn bị chạy, ý cười trong mắt muốn ngăn cũng không ngăn được: \”Có tôi dẫn cậu chạy bộ, đảm bảo cậu có thể qua, không tốt sao?\”

\”Cảm ơn ý tốt của cậu, không cần.\” Hàn Tiếu Tiếu từ chối thẳng thừng, cô đã ghét Ngô Thanh Hoan lắm rồi, làm sao có thể nhận lời giúp đỡ.

\”Kiểm tra thể chất sắp bắt đầu, Ngô Thanh Hoan, Gia Kỳ, từng bạn về vị trí tương ứng, đừng bắt nạt bạn học.\”

Huấn luyện viên nhận thấy tình huống có gì đó không ổn thì lập tức vội vàng bước tới giải quyết.

Ngô Thanh Hoan cười lạnh một tiếng, ban đầu cô vốn không định làm gì, thế nhưng khi nghe huấn luyện viên nói như vậy trong lòng lại bất giác cảm thấy rất khó chịu, cho nên cô bây giờ quyết định phải làm gì đó để không uổng công huấn luyện viên bảo vệ cho Hàn Tiếu Tiếu.

\”Gia Kỳ, có dây thừng không?\”

\”Không có dây thừng, thắt lưng được không?\”

\”Cũng được.\”

Ngô Thanh Hoan nhận lấy thắt lưng màu trắng Gia Kỳ tháo từ trên người xuống, cầm trong tay.

\”Ngô Thanh Hoan, cậu, cậu muốn làm gì?\”

Nhất thời, sắc mặt Hàn Tiếu Tiếu trở nên khó coi.

\”Sợ cái gì, tôi chỉ muốn chơi với cậu mà thôi.\”

Ngô Thanh Hoan bắt lấy cổ tay của Hàn Tiếu Tiếu nhanh chóng buộc lại, không cho cô nàng tránh thoát.

\”Ngô Thanh Hoan, cậu đừng khinh người quá đáng, cậu có tin tôi đi báo cáo với hiệu trưởng để ông ấy đuổi học cậu không!\”

\”Cậu đi đi, xem thử tôi có sợ không?\”

Ngô Thanh Hoan duỗi tay ra kéo thắt lưng trong tay, Hàn Tiếu Tiếu ngay lập tức loạng choạng suýt chút nữa ngã xuống.

\”Ngô Thanh Hoan, một ngày nào đó tôi sẽ cho cậu hối hận!\”

Hàn Tiếu Tiếu cứ như vậy bị trói chặt hai tay, chật vật chạy theo phía sau Ngô Thanh Hoan cùng Gia Kỳ, ánh mắt cô nàng trở nên vô cùng hung dữ.

\”Tiểu Hoan Hoan, làm tốt lắm.\”

Gia Kỳ đã sớm không vừa mắt bông sen trắng Hàn Tiếu Tiếu này, bây giờ nhìn bộ dáng cô nàng bị ăn đủ thì miễn bàn trong lòng vui vẻ tới cỡ nào.

Cho nên cuối cùng, Hàn Tiếu Tiếu bị Ngô Thanh Hoan kéo đi, ước chừng chạy đủ 5.000 mét mới dừng lại.

Sau khi chạy xong 5.000 mét, Hàn Tiếu Tiếu ngã quỵ xuống đất thở hổn hển, mồ hôi vã ra như mưa. Cổ tay ngoài đỏ ửng một vòng thì còn bị trầy da, khi chạm vào vô cùng đau rát. Trước đây cô chưa từng bị ức hiếp như vậy, sự sỉ nhục ngày hôm nay khiến cô càng thêm phẫn uất không thôi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.