[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần – Chương 13: Cuối tuần tìm bạn học Sở học tập nhận phúc lợi (H) – Botruyen

[Cao H | Ver Tục] Nghiêm Túc Theo Đuổi Nam Thần - Chương 13: Cuối tuần tìm bạn học Sở học tập nhận phúc lợi (H)

Editor: Ngư

Cuối tuần, thời tiết rất tốt, trời xanh mây trắng.

Phòng học cuối cấp vốn dĩ không có bóng người giờ phút này lại xuất hiện thêm hai thân ảnh đang ngồi.

Ngô Thanh Hoan lật lật sách giáo khoa của Sở Tử Tuần, chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, cô kêu rên một tiếng: \”Trời ạ, vì sao có nhiều ghi chú thế?\”

Nội dung nhiều như vậy, bắt cô tới năm nào tháng nào mới đọc xong? Mà còn chưa tới một tháng nữa kỳ thi đã diễn ra, Ngô Thanh Hoan thật sự muốn điên mất rồi.

Sở Tử Tuần liếc nhìn Ngô Thanh Hoan một cái, cái gì cũng chưa nói.

Với chỉ số IQ của hắn căn bản không cần ghi chú gì nhiều ở sách giáo khoa, nhưng vì phải phụ đạo cho Ngô Thanh Hoan học, mỗi ngày hắn phải thức đêm để chép lại trước khi cuối tuần đến để cho cô có thể hiểu và ghi nhớ.

Một tiếng sau, Ngô Thanh Hoan quăng bút không viết nữa.

\”Tử Tuần, tớ mệt…\”

\”Gọi thầy Sở.\”

\”…\”

Ngô Thanh Hoan cạn lời nhìn hắn, sau đó vẻ mặt chợt lộ ra nụ cười xấu xa, cô trực tiếp đặt mông ngồi trên bàn học của Sở Tử Tuần, đá rơi giày thể thao màu trắng xuống, đem hai bàn chân non mềm trắng nõn đặt trên hai chân của hắn, cách quần, nhẹ nhàng vừa ấn vừa xoa dương vật thô to của hắn.

Cô muốn nhìn xem, đến cùng là ai không nhịn được trước.

Cả người Sở Tử Tuần cứng đờ, hắn duỗi tay đè lại hai bàn chân đang tác quai tác quái bên dưới, bình tĩnh nhìn cô, ngữ khí cảnh cáo: \”Đừng quậy.\”

\”Tớ không quậy mà.\” Ngô Thanh Hoan liếm liếm đôi môi đỏ hồng mềm mại, dưới chân lại tiếp tục dùng sức ấn nhẹ xuống, cô cảm nhận được nơi nào đó từ từ cứng lên, bỗng nhiên cười đến vô tội: \”Tớ thật sự học mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một chút.\”

Sở Tử Tuần không quan tâm đến cô, hắn giương tay lấy vở Ngô Thanh Hoan viết được một nửa qua, tiếp tục thay cô ghi chú lên trên.

Sở Tử Tuần thật sự khâm phục Ngô Thanh Hoan, sách vở của cô từ khi khai giảng đến nay vẫn còn mới tinh, trước đây thế nào, bây giờ vẫn như vậy, còn nguyên, vô cùng sạch sẽ.

\”Thầy Sở, thầy không được phép làm lơ em\”, thân thể Ngô Thanh Hoan nghiêng về phía trước, cô duỗi tay nắm lấy cằm Sở Tử Tuần, sau đó không do dự cúi đầu hôn lên mặt hắn, cái trán nhẹ chống vào trán của hắn, hơi thở hoà vào nhau: \”Thầy này, có muốn làm chuyện xấu với học sinh không?\”

Sở Tử Tuần một hai phải bắt Ngô Thanh Hoan gọi hắn là thầy, cô chẳng những không thấy chán ghét mà ngược lại còn cảm thấy loại xưng hô này mang đến cảm giác kích thích cấm kỵ.

\”Ngô Thanh Hoan, vừa rồi tôi dạy cậu về hàm số bậc hai đã hiểu chưa? Chỗ này là điểm thi, lần này thi tháng phải thi.\”

Sở Tử Tuần cũng không biết bản thân đang nói cái gì, toàn bộ tâm trí của hắn hiện giờ chỉ lo xử lý đôi chân nhỏ đang làm loạn của Ngô Thanh Hoan.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.